“Dương Chấn, em cho anh má»™t cÆ¡ há»™i cuối cùng, ngà y mai anh ra ngoà i tìm má»™t việc là m, đừng có là m nghá» ngoạn gia* nữa, nếu không hôm nay hai chúng ta sẽ chia tayâ€
Chu Dĩnh mặt lạnh nói với Dương Chấn vừa tháo mũ giáp trò chơi xuống.
Vừa tan tầm hôm nay, nà ng trở vá», trên ngưá»i còn mặc áo sÆ¡ mi trắng cùng bá»™ đồ tây Ä‘áºm khà chất cá»§a thà nh phần tri thức.
Dương Chấn mà nà ng nói là bạn trai khi há»c đại há»c cá»§a nà ng, hai ngưá»i ở cùng má»™t chá»— đã được sáu năm. Nhưng hôm nay, nà ng lạnh lùng nói vá»›i Dương Chấn những lá»i nà y.
Lá»i nói cá»§a Chu DÄ©nh là m Dương Chấn vừa từ trò chÆ¡i ra sá»ng sốt.
Sau ná»a ngà y, Dương Chấn má»›i lá»™ ra má»™t khuôn mặt tươi cưá»i, Ä‘i tá»›i cầm lấy tay nà ng, cợt nhả nói: “Chu DÄ©nh, em là m sao váºy? Hai ta đã có tình cảm nhiá»u năm, em còn dùng lá»i nà y là m anh sợ?â€
“Ai hù dá»a anh?â€
Tay Dương Chấn còn không đụng và o tay nà ng, Chu DÄ©nh đã nặng nỠđẩy tay hắn ra, hÆ¡n nữa lùi vá» phÃa sau ba bước, má»™t lần nữa cách xa hắn.
“Không phải đâu? Em là đùa tháºt?â€
Nụ cưá»i trên mặt Dương Chấn biến mất, cẩn tháºn nhìn lại thần sắc cá»§a Chu DÄ©nh, nghÄ© xem nà ng có phải nói tháºt hay không.
Äáng tiếc, dù nhìn kỹ hồi lâu hắn vẫn không thấy ý tứ vui đùa trên mặt nà ng.
“Dương Chấn, ngà y mai anh rốt cuá»™c có hay không Ä‘i tìm việc là m? Bây giá» em cho anh má»™t lá»±a chá»n, giữa trò chÆ¡i và em, nếu chá»n em, ngà y mai anh phải Ä‘i ra ngoà i tìm việc là m, từ nay vá» sau không được chÆ¡i trò chÆ¡i nữa, nếu anh kiên trì muốn tiếp tục là m ngưá»i chÆ¡i trò chÆ¡i, em sẽ ra Ä‘i ngay láºp tức.â€
Lúc nà y trong mắt Chu Dĩnh đã không còn có tình nghĩa ngà y xưa nữa, chỉ có quyết tuyệt.
“Chu DÄ©nh…â€
Dương Chấn nhẹ giá»ng hô tên nà ng, vô ý thức Ä‘i vá» phÃa nà ng, nhưng khi hắn vừa Ä‘i lên phÃa trước má»™t bước thì Chu DÄ©nh nhanh chóng lui vá» sau hai bước, hÆ¡n nữa giá»ng nói lạnh như băng được đẩy lên cao:
â€Dừng lại! Cuối cùng anh chá»n trò chÆ¡i hay chá»n em, anh hãy đứng ở đó nói Ä‘i, không cần đến trước mặt em. Nếu không em liá»n bá» Ä‘i.â€
“Chu DÄ©nh…â€
Dương Chấn bất đắc dĩ dừng bước.
Mở ra tay nói: “Chu DÄ©nh, em tin tưởng anh má»™t lần nữa được không? Anh sẽ nhanh chóng há»c được Bà i Vân Chưởng, chá» anh luyện thà nh Bà i Vân Chưởng thì nhất định có thể tái hiện huy hoà ng ngà y xưa. Em không thể tin tưởng anh lần nữa sao?â€
“Ha ha a…â€
Dương Chấn ăn nói nhá» nhẹ cầu khẩn, đổi lấy tiếng cưá»i thất vá»ng cá»§a Chu DÄ©nh.
“Lại tin anh lần nữa?â€
Nà ng cưá»i lanh má»™t tiếng, nói vá»›i Dương Chấn:
â€Anh đừng có nằm má»™ng, Huyết Sắc Giang Hồ vừa ra Ä‘á»i, anh xác thá»±c huy hoà ng, khi đó anh là Ưng Trảo Vương lừng lẫy giang hồ, chết ở dưới trảo cá»§a anh vô số, lúc đó anh kiếm được rất nhiá»u tiá»n, hÆ¡n hai mươi vạn, mua phòng nhá» nà y, anh tại trưá»ng há»c chúng ta xác thá»±c là má»™t nhân váºt phong vân rất rất giá»i, cho nên lúc đó ta theo anh.Nhưng bắt đầu từ hai năm trước, trên giang hồ, ngưá»i có võ công cao cưá»ng hÆ¡n anh ngà y cà ng nhiá»u, anh bị ngưá»i giết hạ cấp ngà y cà ng thấp, hôm nay, trên giang hồ anh còn xếp thứ tư sao? Năm nghìn ngưá»i? Hay má»™t vạn ngưá»i? Má»—i tháng kiếm được má»™t ngà n đồng. Dương Chấn, hÆ¡n hai năm, anh là má»™t ngưá»i đà n ông, lại là má»™t sinh viên khoa chÃnh quy tà i cao, tốt nghiệp hÆ¡n bốn năm, má»™t tháng chỉ kiếm được hÆ¡n ngà n đồng, anh không thấy mất mặt sao? Má»™t ngưá»i đà n ông còn không bằng má»™t ná»a nữ nhân như tôi, anh còn có thể an ổn trốn trong nhà chÆ¡i trò chÆ¡i? Ha ha a… Äã như váºy, anh không từ bỠđược trò chÆ¡i cá»§a anh thì anh cứ tiếp tục chÆ¡i Ä‘i! Chúng ta chia tay từ hôm nay.â€
Chu DÄ©nh dưá»ng như muốn phát tiết, má»™t hÆ¡i nói ra nhiá»u lá»i trách móc như váºy, là m Dương Chấn mấy lần muốn mở miệng nói chen và o Ä‘á»u không được.
Lúc nà y, ngoà i miệng Chu DÄ©nh nói bye bye, tay ném ra giưá»ng má»™t cái cặp da lá»›n, Ä‘i đến tá»§ lấy ra quần áo.
“Chu DÄ©nh, anh tháºt sá»± sẽ há»c được Bà i Vân Chưởng, em tin tưởng anh thêm má»™t lần không được sao? Cho anh thêm má»™t tháng! Chỉ má»™t tháng…â€
Dương Chấn thấy Chu DÄ©nh tháºt sá»± Ä‘i thu tháºp quần áo liá»n Ä‘i nhanh đến ngăn nà ng lại, ai biết Chu DÄ©nh thấy hắn ngăn nà ng, láºp tức phẫn ná»™ ôm đống quần áo ném xuống sà n lạnh lùng nói: “Dương Chấn, ngươi là m đà n ông như thế sao? Ngươi dây dưa như váºy sẽ chỉ là m ta thêm xem thưá»ng ngươi, cùng lắm ta không cần những quần áo nà y, hiện tại ta đếm má»™t hai ba, ngươi tháºt sá»± muốn giữ lại quần áo cá»§a ta, để ta ra Ä‘i tay trắng, ngươi đứng tại đây đừng nhúc nhÃch. Má»™t, hai, ba…â€
Chu DÄ©nh nói đến như váºy, Dương Chấn có thể đứng đó ngăn cản nà ng sao?
Cúi đầu lui vá» phÃa sau và i bước, vô lá»±c ngồi ở trên giưá»ng lá»›n im lặng nhìn nà ng nhanh chóng thu xếp quần áo.
Không đến má»™t phút đồng hồ, Chu DÄ©nh đã Ä‘em quần áo cá»§a nà ng nhét và o má»™t chiếc cặp da lá»›n, sau đó lạnh lùng cầm lấy bước vá» phÃa cá»a.
Khi nà ng sắp Ä‘i tá»›i cá»a, Dương Chấn lại nói má»™t lần nữa: “Chu DÄ©nh, tin tưởng anh thêm má»™t lần thôi! Anh tháºt sá»± sẽ há»c được Bà i Vân Chưởng…â€
Nghe váºy, bước chân cá»§a Chu DÄ©nh thoáng dừng má»™t chút, nhưng chá» hắn nói xong nà ng lại tiếp tục mở ra, cÅ©ng không quay đầu Ä‘i nhanh ra cá»a chÃnh.
“Ầm!â€
Cá»a chÃnh bị nà ng đóng mạnh.
Nhìn qua cánh cá»a đã đóng, khóe miệng Dương Chấn lá»™ ra nét cưá»i khổ, thì thà o tá»± nói: “Anh tháºt sá»± sẽ há»c được Bà i Vân Chưởng, em vì cái gì không thể tin anh thêm lần nữa..â€
Tay phải run rẩy sá» và o thưốc là và báºt lá»a trong túi áo trước ngá»±c nhưng sá» soạng và i lần cÅ©ng không lấy ra được, cuối cùng cÅ©ng lấy được ra, báºt lá»a còn rÆ¡i xuống đất.
Cảm tình gần sáu năm, lại coi như không có.
Nói không đau lòng là không có khả năng.
Lúc nà y trong ná»™i tâm Dương Chấn chỉ cảm thấy trống rá»—ng khó chịu như bị ngưá»i lấy mất trái tim váºy.
Trước khi Huyết Sắc Giang Hồ ra Ä‘á»i, hắn chỉ là má»™t sinh viên bình thưá»ng, dung mạo xấu xÃ, ăn nói không tốt, tÃnh cách không sáng sá»§a cởi mở, chỉ có thà nh tÃch há»c táºp là tạm được.
Hai năm trước đại há»c, hắn không lá»t và o mắt xanh cá»§a nữ sinh viên nà o, theo Ä‘uổi hai cô bé Ä‘á»u bị nhà gái ngăn cản, trên tình trưá»ng thất bại thảm hại.
Thẳng đến năm thư ba, thế giá»›i giả tưởng Huyết Sắc Giang Hồ ra Ä‘á»i, hắn may mắn trở thà nh ngưá»i chÆ¡i đầu tiên tiến và o, há»c được Ưng Trảo Công chÃnh tông, kế thừa chức vị chưởng môn cá»§a Ưng Trảo môn.
Trong thá»i gian nà y, hắn gặp thần sát thần, gặp pháºt diệt pháºp, không ai địch nổi, dưới sá»± dẫn dắt cá»§a hắn, Ưng Trảo môn danh chấn giang hồ.
Cái tên “Ưng Trảo Vương†cũng trở thà nh danh hà o của hắn.
Trong trò chÆ¡i tiếng tăm lấy lừng, trong hiện tại hắn cÅ©ng được nhiá»u lợi Ãch.
Hắn mang tiá»n kiếm được trong trò chÆ¡i chuyển đến tà i khoản ngân hà ng ở hiện thá»±c được gần ba mươi vạn.
Vì váºy, hắn liá»n mua phòng nhá» Ä‘ang ở hiện tại, tiá»n phòng thanh toán má»™t lần, ở bên cạnh đại há»c sư phạm, có thể nói lúc ấy chấn động đại há»c Trung Hải.
Äến bây giá» hắn đã tốt nghiệp hÆ¡n bốn năm mà truyá»n thuyết nà y vẫn còn truyá»n lưu tại đại há»c Trung Hải dẫn tá»›i vô số nam nữ há»c sinh khóa sau tham gia chÆ¡i Huyết Sắc Giang Hồ.
Äáng tiếc, rất Ãt ngưá»i biết rõ, sau khi hắn tốt nghiệp đại há»c xong, nghá» ngoạn gia* nà y chỉ tốt đẹp trong hai năm, sau đó đúng như Chu DÄ©nh vừa má»›i nói, trong Huyết Sắc Giang Hồ, thần bảng võ công như Cá»u Dương Thần Công, Cá»u Âm Chân Kinh, Phúc VÅ© Kiếm, Äạo Tâm Chá»§ng Ma Äại Pháp ra Ä‘á»i, ngà y cà ng nhiá»u ngưá»i chÆ¡i vượt lên, rất nhiá»u ngưá»i có võ công vượt qua hắn.
Trong đó có rất nhiá»u ngưá»i Ä‘á»u chết dưới trảo cá»§a hắn.
Vì váºy, những cừu nhân Ä‘á»u lần lượt tìm hắn báo thù.
Lần lượt giết chết hắn, là m cho đẳng cấp của hắn trong trò chơi cà ng ngà y cà ng thấp, thảm hại nhất khi hắn bị giết đến 0 cấp, võ công toà n bộ bị phế, trong cơ thể không có một tia nội lực nà o.
HÆ¡n hai năm, cuối cùng hắn cÅ©ng Ä‘em Ưng Trảo công luyện trở lại đỉnh phong, có thể há»c được Bà i Vân Chưởng, mắt thấy có thể đông sÆ¡n tái khởi đứng trên đỉnh cao thì nà ng Ä‘i.
Nà ng không tin hắn có thể một lần nữa đứng lên.
Hắn nhá» nhẹ cầu xin nà ng như váºy mà nà ng cÅ©ng không chịu cho hắn thêm má»™t tháng thá»i gian nữa.
Cuối cùng từ há»™p thuốc lá rút ra má»™t Ä‘iếu thuốc ngáºm trong miệng, khi dùng báºt lá»a đốt thuốc, hai hà ng nước mắt chảy ra rÆ¡i xuống.
Chu DÄ©nh, không phải trong mắt anh trò chÆ¡i quan trá»ng hÆ¡n so vá»›i em, mà là anh đã 27 tuổi, không có kinh nghiệm công tác, nếu Ä‘i ra ngoà i là m việc thì có tiá»n đồ gì chứ?
Huống hồ anh tháºt sá»± sẽ há»c được Bà i Vân Chưởng…
Tháºt sự…
Vì cái gì em không thể tin anh lần nữa?
…
Hút một điếu thuốc xong, trong nội tâm Dương Chấn đã có chủ ý.
Chá» ta há»c được Bà i Vân Chưởng, má»™t lần nữa danh chấn giang hồ, là m Chu DÄ©nh biết lần nà y ta không gạt nà ng thì nà ng nhất định sẽ trở vá».
Dương Chấn tá»± nói vá»›i lòng mình như váºy.
Hắn và Chu DÄ©nh dù sao cÅ©ng cảm tình đã sáu năm rồi, hắn đã 27 tuổi, cuá»™c Ä‘á»i có bao nhiêu cái sáu năm đây?
Huống hồ Chu DÄ©nh chia tay hắn không phải là vì có ngưá»i yêu má»›i mà là không tin hắn có thể trở lại như xưa trong Huyết Sắc Giang Hồ.
ChỠhắn lại một lần nữa đứng trên đỉnh cao, là m nà ng thấy hắn không có thất bại, lúc đó tự nhiên có thể xoay chuyển lòng nà ng.
Ấp á»§ ý nghÄ© nà y, Dương Chấn không ăn cÆ¡m chiá»u, liá»n đội lên mÅ© giáp trò chÆ¡i, đăng nháºp và o Huyết Sắc Giang Hồ.
Ngoạn gia* : Ngưá»i chÆ¡i trò chÆ¡i ( du hà )