Tôi yêu em (không phải của Puskin)
Tôi yêu em chỉ bằng ánh mắt
Bằng tiếng yêu chôn kín dấu trong lòng
Bằng nỗi sầu ôm ấp những chờ mong
Bằng nỗi nhớ tràn dâng khi đêm lạnh
Tôi yêu em ko có gì so sánh
Người tựa thiên thần e lệ nép bên hiên
Nét hồn nhiên tô điểm lún đồng tiền
Môi kiều diễm làm ai kia điên đảo
Tôi yêu em yêu âm thầm kín đáo
Nửa ngập ngừng nửa cháy bỏng đam mê
Nửa tình si tàn canh biết thẫn thờ
Và tôi thích những gì người ấy thích
Tôi ko là người tình đến từ cổ tích
Em chẳng mộng mơ ,như công chúa ngủ trong rừng
NÊn vẫn thẹn thùng trên những lối đi chung
VẪn khép nép khi lời yêu chưa ngỏ
Nghe nhói đau trong mảnh hồn tan vỡ
Trót thấy người kề bước với riêng ai
Tôi điếng người nghe sét đánh bên tai
Nhìn em khoác tay trong tay người lạ
Tôi trách mình khi xưa khờ dại quá
Lỡ yêu người mà chẳng đc người yêu
Tim héo hon còn lại biết bao điều
Giờ này biết gửi ai đây chăng nữa
Tôi vẫn còn yêu trong nỗi sầu chất chứa
Trút lệ tình vào giấy trắng mực nghiêng
Biết làm sao quên,mối tình đầu tiên
Ôm nhung nhớ ném yêu đương thành thù hận
Tôi yêu em ,sóng đã ngừng biển lặng
Gió ko còn thổi những áng mây trôi
Em cứ vui mà về với 1 người
Dù cô độc mình tôi trên phố lẻ
Nước mắt tôi ko còn dòng dư lệ
Cho chút nào thương xót với ngày xưa
ĐÃ bao lần lê gót dưới cơn mưa
Trong giọt đắng của men say hư ảo
Trái tim nay khô cằn ko chuyển máu
Đứng giữa trời lại sợ thấy trời thu
Nắng hạ đi chưa kịp nói tạ từ
Mà xác lá rơi đầy bên thềm vắng
Chiếc lá rơi mang nỗi buồn sâu lắng
Lá rơi nhiều như từng mảnh tim rơi
Như nhắc thầm đến câu chuyện tình tôi
LÀm man mác khói chiều kia hờ hững
Tình yêu tôi chưa bao giờ bền vững
Bởi chỉ là những ánh mắt đơn phương
nay từ ly mỗi đứa 1 nẻo đường
Thì người ấy nào đâu hay đâu biết
Tôi yêu em ko có gì luyến tiếc
Vì quá chân thành nên trao trọn con tim
Những ngày qua đã mãi lặng im
Giờ này nói phải rằng ư quá muộn
Tôi sẽ đi những con đường lạc hướng
Bởi sợi tình còn mắc vướng dây tơ
Đời ko đc như ta vẫn mộng mơ
Mà ngang trái bon chen trong kẽ hẹp
Đời ko cho ta những gì tốt đẹp
Ta chẳng cho đời những trái ngọt xuân xanh
Tình duyên kia đôi lứa ấy ko thành
Nên phong kín vào phong thư sầu úa
Thề từ nay tôi ko còn yêu nữa
Đem cuộc tình vùi lấp dưới huyệt sâu
Chẳng lí gì ta phải nhớ tên nhau
Thì cố nhắc cũng gieo bao kỉ niệm
Của ngày hè bên nhau nhìn chiều tím.....
Thấy nghẹn ngào vì giờ chỉ riêng ta.....
(ST)
|