"Theo tin tức từ phía cảnh sát,thì đây là vụ thanh trừ bang phái lớn nhất trong năm năm trở lại đây,và hiện tại cũng đang gây nhiều bứt xúc trong giới chính quyền..."
Tv đã đưa tin về vụ ẩu đả đẫm máu nhiều giờ liền.Trước màn hình,Witch ngồi bất đông như đang chờ đợi điều gì.Trên tường,đồng hồ không ngừng đếm thời gian,tích tắt...tích tắt...tích tắt...ánh đèn chập chờn càng làm căn phòng trở nên u tối,không khí lạnh lẽo như ở cõi âm ty.
Đột ngột,cánh cửa phòng mở ra,làm xáo trộn bầu không khí.Jin với cánh tay bị thương khá nặng,lệ không ngừng rơi trên gương mặt không dấu nỗi bi ai và chua xót,anh nói:"Witch,anh Wilson...anh ấy..đi rồi..."
Dường như,có con mụ tham lam nào đã hút sạch lớp không khí,vốn đã quá ít ỏi trong phòng.Biến nó trở thành cái nhà mồ đầy mùi chết chóc.Đứng dậy từ cái ghế bành êm ái,Witch đứng đó,im lìm,như thể,đang cố gắng hiểu cái tiếng ồn ào phát ra từ cái vật thể vuông vắn trước mặt đang nói gì.
"Nạn nhân la Araki_ryou,năm nay mười...."
<RẨM>
Bằng một cú vụt chuẩn xác,chiếc tv rơi xuống sàn,nằm trơ chọi lặng lẽ bốc lên một làn khí mỏng.Witch lên tiếng,một giọng nói lạnh lẽo tựa hồ như hơi thở của nữ chúa mùa đông.
"Đi?Anh ấy đi đâu?Đến Nam Thiên Môn?"
Cố ngăn nước mắt tiếp tục trào ra,Jin nói:"Witch,anh Wilson..."
"Im đi"Witch ra lệnh,cô ta quay lưng lại với Jin,đưa tay đẩy bức tranh xấu xí trên tường ra.Lấy từ trong hộc bí mật,mộ vật thể được bộc cẩn thận trong lớp lụa màu đỏ.
"Nếu Wilson đi rồi,thì cũng nên gửi lể vật cho anh ấy!"
"Witch,anh Wilson không hế muốn..."
"Câm ngay đi" Witch gâm gừ dữ tợn.
Vứt tấm lua đỏ xuống sàn,thanh Hamamuri-kuki nằm gọn trong tay chủ nhân của nó.Không chút cảm xúc,đôi mắt sáng như hai vì sao của Witch,lướt qua lưỡi kiếm.Ánh chớp loé lên trước khi thanh kiếm trở về vỏ.Một cái phất tay nhẹ nhàng,khuôn mặt của Witch đã ẩn sau lớp mặt nạ lạnh lùng,có cái gì nóng hổi chảy dài trên má cô ta...máu hay là nước mắt??
Mụ phù thuỷ đi vào bóng tối phía trước.Đêm nay,những án mây mỏng manh không đủ che đi vầng trăng tròn đỏ như màu máu,lặng lẽ toả ra thứ ánh sáng bạc lạnh lẽo ghê người.Đêm nay,đêm đầu tiên,kẻ luôn đồng hành cùng Wilson huyền thoại,đi săn một mình.Và đêm nay,cả một góc Nam Môn sẽ phải hứng chịu cơn thịnh nộ khủng khiếp của kẻ..được mệnh danh là mụ phù thuỷ của bóng đêm.Kẻ,mà một khi đã vung kiếm lên,sẽ không bao giờ dừng tay,cho tới khi thấy được dòng máu đỏ của kẻ khác.
Jin đứng giữa căn phòng,nhìn một nữa thân cây Du đổ sập nằm trên sàn.Không suy nghĩ nhiều,anh buột chặt lại vết thương còn đang rỉ máu,nắm chặt thanh khiếm của riêng mình.Lao ra ngoài,nhắm thẳng bóng tối trước mặt.Anh đi theo người mình đã thề bảo vệ.
"KIYAAAAAAAAAAAAAA"
"AAAAAA'
"CHẾT ĐI!!!"
"MÀY PHẢI CHẾT,HÃY XUỐNG ĐỊA NGỤC ĐI!!!!!!!!!!!!"
"ÁAAAAAAAAAAAAAAAAA"
Sau khi tiếng thét kinh hoàng chắm dứt.Cả không gian chìm vào tỉnh lặng.Khắp nơi bốc lên thứ mùi chết chóc.Máu ở khắp nới,máu lênh lán trên sàn,trên những kiện hàng cũ nát,trên những bức tường sứt mẻ lởm chởm,trên những thi thể nằm la liệt khắp nơi và trên cả thanh Hamamuri-kuki.
Nỗi bật giữa cảnh thê lương tang tốc là Witch với lớp mặt nạ trắng toát giờ cũng đã nhuốm máu.Cô ta dạo từng bước qua những tử thi đẫm máu,dẫm đạp lên thân xác của kẻ thù.Hắn chết,mà không kịp khép cặp mắt kinh hoàng đó,để mãi mãi chứng kiến tử thần gọi tên hắn.
Tựa vào tường,Jin run rẩy vì vết thương,mắt anh đang dần mờ đi vì mất máu và kiệt sức.Witch nghe thấy tiêng rên rỉ của anh,cô ta xoay người đến bên cạnh,lặng lẽ xem xét vết thương trên ngực anh.
Từ bên ngoài,ùa vào phòng một nhóm bốn người.Họ vội vã đến bên Jin sau khi cúi chào thật thấp trước cái nhìn của Witch. Witch không nói lời nào,trao Jin cho bọn họ,cô ta đứng dậy,một lần nữa dẫm qua xác của kẻ thù.Không ai biết cô ta đang nghĩ gì phía sau lớp mặt nạ dính đầy máu đó.Nhưng tất cả chợt thấy ớn lạnh,cơn ớn lạnh chẳng liên quan gì tới những thi thể không nguyên vẹn kia.Một cơn ớn lạnh...lạnh khủng khiếp xuất phát từ Witch...Đặt một cánh hoa Hãi đường mong manh vướn những hạt máu li ti lên thân xác của kẻ thù.Witch bước qua gã,đẩy cánh cửa mở ra.Một bóng tối khác lại bao trùm lấy cô ta.
"Witch!!!" Jin cố gọi
Không hề quay đầu lại,thanh Hamamuri rớt xuống sàn,làm vang lên một thứ âm thanh thê thảm,chiếc mặt nạ trắng bị ném vào trong,Witch bước vào bóng tối trước mặt.Jin hốt hoảng,anh gầm lên:
"Witch...em định làm gì...Witch....."
Bốn người vừa mới đến ngăn Jin đứng lên,máu túa ra làm anh choáng váng,nhưng Jin mặc kệ.
"Đừng anh Jin,anh bị thương nặng lắm...."
"Buông ra...Witch em định làm gì,em định đi đâu..Witch...."Jin gầm lên khi thấy Witch đứng im lìm ở đó,thật gần nhưng lại có cảm giác xa kinh khủng.Một nỗi sợ mơ hồ làm Jin run rẩy.Rồi thật lặng lẽ,Witch đi....rời khỏi đó....tiến thẳng vào bóng tối ghê rợn phía trước....
"KHÔNG!!!!!!!!!!"
Jin gào thét,vùng vẩy:"không,Witch....Witch,trở lại đi,em không thể...không thể....làm ơn,Witch.."
Có tiếng còi cảnh sát vọng tới từ phía xa,bốn người đang giữ chặt lấy Jin nhìn nhau,không nói lời nào,lặng lẽ mang Jin đang gào thét đi.Một cô gái trong bốn người nhìn theo hướng Witch vừa tan biến vào bóng tối,cô thì thầm:"Chị sẽ quay lại...phải không?"
Điều cô gái nói vào buổi tối hôm đó đã không xảy ra,Wilson đã chết,còn Witch...sau cái đêm đẫm máu đó,người ta không còn thấy cô ta nữa....Witch...Mụ phù thuỷ của bóng đêm đã hoàn toàn tan biến.