Từ lâu, lâu lắm rồi, khi còn rất nhiá»u vùng đất mà chưa ai biết đến… tại má»™t trong những vùng đất mà chưa ai biết đến đó, có rất nhiá»u ngưá»i chưa ai từng gặp há»â€¦
Hoà ng hôn, cao cao trên bầu trá»i hoang nguyên, má»™t quả cầu lá»a rá»±c rỡ treo lÆ¡ lá»ng, không ngừng tá»a ra những tia sáng đỠnhư dải lá»a, cháºm rãi lan trà n. Mặt đất đã bắt đầu tan tuyết, từng đám rêu má»c lên như những vết bá»ng loang lổ khắp nÆ¡i, không gian vô cùng yên ắng, há»a chăng đây đó vẳng lên tiếng chim ưng rÃt lên lanh lảnh hoặc lác đác có tiếng be be cá»§a bầy dê và ng từ nÆ¡i xa xôi nà o vá»ng lại.
Trên hoang nguyên trống trải bá»—ng xuất hiện ba ngưá»i, cả ba Ä‘á»u không hẹn mà dừng chân dưới má»™t thân cây còi cá»c hiếm hoi, bá»n há» không ai lên tiếng, chỉ im lặng cúi đầu nhìn xuống, tá»±a như dưới gốc cây có thứ gì đó rất thú vị, rất đáng để nghiên cứu và nghiá»n ngẫm.
Hai đà n kiến vây kÃn quanh rá»… cây mà u nâu lá»™ ra trên mặt đất lạnh cóng tiến hà nh chiến tranh già nh lãnh thổ, có lẽ vì trên mảnh hoang nguyên cằn cá»—i vắng vẻ nà y chiếc rá»… cây là má»™t nÆ¡i trú ẩn tuyệt vá»i có má»™t không hai nên tráºn chiến diá»…n ra hết sức khốc liệt, chỉ sau má»™t lúc và i nghìn con kiến đã biến thà nh thi thể. Máu tanh là thế, nhưng thá»±c tế trong mắt con ngưá»i, và i nghìn xác kiến cÅ©ng chỉ là má»™t mảng Ä‘en Ä‘en nhá» xÃu.
Khà trá»i vẫn rất lạnh lẽo nhưng ba ngưá»i đứng đó y phục lại khá má»ng manh, hình như há» không biết sợ lạnh là gì, cứ đứng bất động chăm chú quan sát. Không biết qua bao nhiêu lâu, bá»—ng má»™t giá»ng khe khẽ cất lên:
- Nước kiến nơi thế tục, đại đạo ra sao?
Ngưá»i vừa lên tiếng là má»™t thiếu niên mặt mÅ©i sáng sá»§a, vóc ngưá»i gầy nhá», gã mặc chiếc áo má»ng manh mà u trắng, sau lưng Ä‘eo má»™t cây kiếm gá»— đơn giản, mái tóc Ä‘en bóng được cá»™t gá»n trên đầu thà nh búi, xá» há» hững má»™t cây trâm gá»— qua. Cây trâm lắt lẻo tưởng như lúc nà o cÅ©ng có thể tuá»™t ra rÆ¡i xuống, nhưng lại có cảm giác giống như thân tùng ngà n năm má»c trên núi cao, không gì lay động nổi.
- Khi thá»§ tá»a giảng kinh, ta từng thấy vô số kiến bay lên trá»i đón lấy ánh sáng.
Má»™t tăng nhân trẻ tuổi tiếp lá»i, hắn mặc chiếc áo cà sa đã rách nát bằng vải bông, giá»ng nói trà n ngáºp kiên nghị tá»±a như khuôn mặt cá»§a chÃnh hắn váºy.
- Loà i kiến dù biết bay thì cuối cùng vẫn phải rÆ¡i xuống, chúng vÄ©nh viá»…n không thể lên tá»›i bẩu trá»i.
- Nếu ngươi cứ giữ mãi tư tưởng nà y trong đầu, ngươi sẽ vĩnh viễn không thể hiểu được thế nà o là đạo tâm.
Tăng nhân trẻ tuổi hơi nheo mắt, nhìn xuống đám kiến đứt chân cụt thân lổn nhổn dưới chân nói tiếp:
- Nghe nói gần đây quan chá»§ cá»§a ngươi má»›i thu nháºn má»™t đứa trẻ há» Trần, ngươi nên hiểu rằng biết chỠđợi những nÆ¡i thế nà y để quan sát không chỉ có má»™t kẻ thiên tà i như ngươi mà thôi.
Gã thiếu niên đeo kiếm gỗ hơi nhướng mà y, nhạo báng lại:
- Ta vẫn không hiểu, má»™t tên gia há»a không thể kiá»m chế nổi bản thân như ngươi lấy đâu ra tư cách đại diện Huyá»n Không tá»± để xông pha thiên hạ?
Tăng nhân không để ý đến lá»i khiêu khÃch cá»§a đối phương, gã nhìn đà n kiến Ä‘ang tán loạn dưới chân, nói:
- Loà i kiến biết bay vẫn phải rÆ¡i xuống, nhưng leo lên má»›i là thứ chúng am hiểu nhất, chúng biết lấy đồng bạn là m cÆ¡ sở, lại không sợ hi sinh, nếu cứ tÃch lÅ©y dần dần bằng từng con từng con má»™t thì chúng chắc chắn sẽ xếp được thà nh má»™t ngá»n tháp cao đến táºn trá»i.
Bầu trá»i buổi hoà ng hôn bá»—ng vang lên tiếng ưng kêu sắc nhá»n vẻ hoảng hốt, không hiểu nó sợ hãi ba con ngưá»i kì quái Ä‘ang đứng dưới tán cây, hay là sợ hãi tòa tháp kiến cao táºn trá»i xanh không há» tồn tại kia?
- Ta cảm thấy sợ hãi!
Gã thiếu niên đeo kiếm gỗ bỗng mở miệng thốt, đôi vai gầy gò hơi rụt lại.
Tăng nhân gáºt gáºt đầu vẻ tán thà nh dù trên mặt hắn vẫn là vẻ bình tÄ©nh muôn thở.
Bên cạnh hai ngưá»i là má»™t gã thiếu niên thân hình mạnh mẽ mặc bá»™ quần áo dưá»ng như là m bằng da thú, lá»™ ra đôi chân cứng cáp như đá tảng cùng là n da thô ráp khiến ngưá»i ta cảm thấy trong cÆ¡ thể đó tiá»m ẩn má»™t sức mạnh vô cùng. Hắn từ đầu đến giá» vẫn giữ thái độ trầm lặng, không nói má»™t lá»i, nhưng những nốt nhá» Ä‘ang nổi lên trên là n da đã tố cáo cảm xúc Ä‘ang diá»…n ra trong ná»™i tâm gã.
Ba gã thiếu niên vốn đến từ ba nÆ¡i thần bà nhất trên thế giá»›i, phụng mệnh cá»§a sư môn mà hà nh tẩu thiên hạ, giống như ba ngôi sao lóa mắt xuất hiện ngang trá»i nhân gian, nhưng nà o ngá» hôm nay khi đến hoang nguyên nà y bá»—ng gặp phải má»™t chuyện khiến bá»n há» cÅ©ng không nén nổi sợ hãi.
Chim ưng không sợ loà i kiến, vì trong mắt nó con kiến chẳng qua là má»™t Ä‘iểm Ä‘en nhá» xÃu. Loà i kiến cÅ©ng chẳng sợ chim ưng, vì tư cách để là m thức ăn trong miệng ưng chúng cÅ©ng không có nổi, tháºm chà trong thế giá»›i cá»§a chúng loại sinh váºt mạnh mẽ như ưng căn bản không há» tồn tại, quá xa xôi mỠảo, nhìn không thấy, chạm không tá»›i.
Nhưng có lẽ sau ngà n vạn năm trôi qua, vì má»™t nguyên nhân huyá»n diệu nà o đó, trong đà n kiến bá»—ng xuất hiện và i con không theo quy tắc thông thưá»ng, bá»—ng vươn ánh mắt thoát khá»i những tầng lá mục mà hướng đến táºn trá»i xanh cao vút. Thế giá»›i trong mắt chúng liá»n thay đổi!
Kẻ chứng kiến được Ä‘iá»u đó, không thể không sợ hãi….
…………………
Ba gã thiếu niên đứng dưới tán cây chợt ngẩng đầu, nhìn vá» má»™t rãnh nông trên mặt đất cách há» và i chục thước. Cái rãnh đương nhiên không sâu, chỉ thuần má»™t mà u Ä‘en đơn Ä‘iệu, vắt dá»c trên ná»n bức tranh hoang nguyên loang lổ như má»™t nét chấm phá rõ rà ng.
Cái rãnh đột nhiên xuất hiện từ hai giá» trước rồi cứ kéo thẳng má»™t mạch vá» phÃa chân trá»i, tá»±a như do má»™t chiếc búa khổng lồ vô hình bổ ra, tá»±a như nét vẽ do má»™t vị thần há»a ra. Loại lá»±c lượng nà o có thể tạo ra má»™t bức tranh như váºy?
Thiếu niên đeo kiếm gỗ nhìn chằm chằm và o vệt đen trước mặt, nói:
- Trước đây ta vẫn cho là Bất Äá»™ng Minh Vương chỉ là má»™t truyá»n thuyết.
- Truyá»n thuyết kể rằng Bất Äá»™ng Minh Vương có bảy vạn đứa con, đây có thể là má»™t trong những ngưá»i đó ngẫu nhiên lưu lạc xuống nhân gian.
- Ta không tin. - Gã thiếu niên Ä‘eo kiếm gá»— sắc mặt không thay đổi: - Truyá»n thuyết vẫn là truyá»n thuyết mà thôi, chẳng phải trong truyá»n thuyết nói cứ má»™t ngà n năm lại xuất hiện thánh nhân sao, nhưng mấy ngà n năm qua đã có ai thá»±c sá»± gặp được thánh nhân?
- Nếu ngươi thực sự không tin, tại sao lại không dám vượt qua vệt đen kia?
Không ai dám bước qua vệt Ä‘en - cái rãnh nông đó - dù bá»n há» Ä‘á»u là những kẻ kiêu ngạo và hùng mạnh.
Gã thiếu niên Ä‘eo kiếm gá»— ngẩng đầu nhìn bầu trá»i, nói:
- Nếu đứa trẻ đó thá»±c sá»± tồn tại, váºy nó Ä‘ang ở nÆ¡i đâu?
Lúc nà y mặt trá»i đã chìm gần hết xuống lòng đất, bóng đêm từ bốn phương tám hướng Ä‘ang trà n tá»›i, nhiệt độ trên hoang nguyên giảm xuống rất nhanh, bầu không khà quá»· dị là m ngưá»i ta sợ hãi dần dần bao phá»§ khắp trá»i đất.
- Äêm Ä‘en bao trùm, khắp chốn Ä‘á»u giống nhau, các ngươi biết tìm kiếm ở đâu đây?
Thiếu niên mặc da thú đột nhiên lên tiếng phá vỡ trạng thái vốn luôn im lặng từ đầu, tiếng nói cá»§a hắn có vẻ không phù hợp vá»›i độ tuổi, trầm thấp thô ráp mà vang vá»ng như tiếng nước sông chảy cuồn cuá»™n, như tiếng Ä‘ao kiếm chém và o đá tảng.
Nói xong câu đó, hắn liá»n rá»i Ä‘i.
Phương thức di chuyển cá»§a hắn cÅ©ng cá»±c kì đặc biệt, trên cặp đùi rắn chắc mạnh mẽ bá»—ng bốc lên ngá»n lá»a mà u đỠsáºm, đất đá xung quanh bị những ngá»n gió Ä‘iên cuồng cuá»™n lên, chợt thân hình gã giống như bị má»™t lá»±c lượng vô hình nhấc lên, bắn vá» không trung phÃa trước cao đến mưá»i thước rồi phá không hạ xuống, Ä‘áºp mạnh xuống đất rồi tiếp tục lao lên, tá»±a như má»™t tảng đá Ä‘ang lao vá» phÃa trước không theo má»™t quy tắc nà o, cách di chuyển thoạt nhìn có vẻ khá thô thiển nhưng nhanh nhẹn vô cùng.
- Chỉ biết tên nà y há» ÄÆ°á»ng, nhưng không hiểu tên đầy đủ cá»§a hắn là gì nhỉ?
Gã thiếu niên đeo kiếm gỗ trầm tư nói:
- Nếu như đổi lại và o má»™t lúc khác, gặp nhau ở má»™t nÆ¡i khác, chắc chắn giữa ta và hắn chỉ má»™t kẻ có thể còn sống sót. Äồ đệ đã lợi lại như váºy, không hiểu sư phụ còn mạnh mẽ đến mức nà o đây? Nghe nói mấy năm gần đây sư phụ hắn chuyên tu táºp Nhị Tháºp Tam Niên Thiá»n, không hiểu tương lai sau khi phá quan thân thể lão có Ä‘eo thêm má»™t cái mai to tướng không nhỉ?
Bên cạnh vẫn yên tÄ©nh như trước, không có tiếng trả lá»i, gã nghi ngá» quay đầu lại nhìn.
Chỉ thấy tăng nhân hai mắt nhắm nghiá»n, mi mắt rung động tá»±a hồ Ä‘ang suy nghÄ© vá» má»™t vấn đỠkhiến ngưá»i ta khó hiểu, thá»±c ra kể từ lúc thiếu niên mặc da thú mở miệng, gã liá»n rÆ¡i và o trạng thái quá»· dị nà y.
Cảm nháºn được có ngưá»i Ä‘ang chăm chú nhìn mình, tăng nhân cháºm rãi mở mắt, nhếch miệng cưá»i, nụ cưá»i khiến vẻ mặt kiên nghị bình tÄ©nh ban đầu bá»—ng trở nên đầy vẻ từ bi.
Gã thiếu niên Ä‘eo kiếm gá»— nhÃu mà y.
Tăng nhân trẻ tuổi thong thả tháo trà ng hạt trên cổ tay xuống rồi trịnh trá»ng Ä‘eo lên cổ, sau đó rảo bước rá»i Ä‘i, hắn di chuyển vừa chắn chắn vừa ổn định, nhìn như rất cháºm nhưng chỉ nháy mắt đã biến thà nh má»™t bóng má» sắp sá»a biến mất táºn phÃa xa.
Dưới bóng cây đã không còn ngưá»i nà o khác, nét tâm trạng trên mặt gã thiếu niên Ä‘eo kiếm gá»— nhạt dần Ä‘i, chỉ còn vẻ bình tÄ©nh tuyệt đối, hoặc có thể nói là lạnh lùng tuyệt đối, hẳn đưa mắt nhìn vá» hướng Bắc nÆ¡i cái bóng như tảng đá không ngừng nhảy lên nện xuống khiến bụi tung mù mịt, quát khẽ:
- TÃ ma!
Rồi nhìn sang hướng Tây, nÆ¡i có bóng lưng cá»§a tăng nhân trẻ tuổi Ä‘ang cúi đầu trầm mặc Ä‘i vá» phÃa trước, nói:
- Ngoại đạo!
- Không đáng nhắc đến!
Tà ma ngoại đạo không đáng nhắc đến! Nói xong câu đó, cây kiếm gá»— sau lưng gã bá»—ng rung lên, phát ra tiếng kêu "ông ông" rồi vèo má»™t cái bay thẳng lên không hóa thà nh má»™t luồng sáng, Ä‘em thân cây nhá» cạnh gã chém thà nh năm vạn ba ngà n ba trăm ba mươi ba mảnh, chẳng phân biệt cà nh lá thân rá»… tất cả Ä‘á»u biến thà nh bá»™t phấn, rÆ¡i lả tả trùm lên đà n kiến Ä‘ang chiến đấu quên sống quên chết bên dưới.
- Tên câm mà mở miệng nói, cần nêm một chút muối ăn.
Gã thiếu niên vừa nghêu ngao hát vừa Ä‘i vá» hướng Äông, thanh kiếm gá»— trôi nổi trên không sau lưng gã mấy thước yên lặng bay theo.
………………………..
Äại ÄÆ°á»ng năm Thiên Khải, trên hoang nguyên trá»i giáng xuống dị tượng, các tông môn trong thiên hạ lÅ© lượt kéo đến, nhưng không ai tìm được đạo lý trong đó.
Truyá»n nhân cá»§a Huyá»n Không tá»± Kỳ Nháºt từ khi im lặng để tu Thất Niệm Tu đã không còn mở miệng nói chuyện trở lại nữa, gã há» ÄÆ°á»ng truyá»n nhân cá»§a Ma tông ẩn cư trong đại mạc, không ai tìm thấy tung tÃch, truyá»n nhân cá»§a Tri Thá»§ quan là Diệp Tô sau khi khám phá tá» quan đã chu du khắp nÆ¡i, đó là ba ngưá»i duy nhất có được thu hoạch.
Nhưng ba ngưá»i cÅ©ng không biết, cái khe mà u Ä‘en mà há» không dám bước qua kia kéo dà i tá»›i má»™t cái ao nhá» gần đô thà nh, trên bá» ao là má»™t thư sinh Ä‘i già y rÆ¡m, mặc áo rách.
Thư sinh dưá»ng như không cảm thấy khe mà u Ä‘en kia là biểu tượng cá»§a thứ gì mạnh mẽ và sâm nghiêm, tay trái cầm má»™t quyển sách, tay phải nắm cái bầu bằng gá»—, vô sá»± thì Ä‘á»c sách, mệt má»i thì nghỉ ngÆ¡i, khát thì đưa bầu lên uống nước, khắp ngưá»i đầy bụi, vẻ mặt yên bình.
Äến táºn khi ba ngưá»i rá»i Ä‘i, khi cái khe mà u Ä‘en trên hoang nguyên đã bị gió và cát vùi lấp không còn dấu vết, thư sinh má»›i đứng lên, phá»§i sạch bụi bặm trên ngưá»i, Ä‘eo bầu lên hông, Ä‘em cuốn sách cất kÄ© và o trong vạt áo, liếc mắt nhìn vá» phÃa đô thà nh rồi cất bước bá» Ä‘i.
.……………….
Äô thà nh Trưá»ng An có má»™t con ngõ dà i, phÃa đông là phá»§ đệ cá»§a Thông Nghị đại phu, phÃa tây là phá»§ đệ cá»§a Tuyên Uy tướng quân, mặc dù không phải là những nhân váºt quyá»n thế đứng đầu nhưng do quan uy sâu nặng nên bình thưá»ng con ngõ luôn luôn im ắng, hôm nay bá»—ng trở lên ồn à o.
Phá»§ Thông Nghị đại phu có tin vui, bà đỡ ra ra và o và o, nhưng trong phá»§ từ lão gia cho đến nha hoà n ngoại trừ vẻ vui mừng, ai lấy Ä‘á»u hiện ra tâm tình khác lạ, không ai dám cưá»i to nói lá»›n. Bà vú già đang ôm bồn nước Ä‘i qua góc tưá»ng thỉnh thoảng lại nghe thấy âm thanh từ bên kia tưá»ng truyá»n tá»›i, trên mặt cà ng lá»™ vẻ sợ hãi.
Vị Tuyên Uy tướng quân nổi danh kiêu dÅ©ng Lâm Quang Viá»…n vì đắc tá»™i vá»›i Hạ Háºu - đại tướng kiêu dÅ©ng nhất cá»§a đế quốc nên bị ngưá»i ta tố giác tá»™i tư thông vá»›i địch, sau khi thân vương Ä‘iện hạ tá»± mình tiến hà nh thẩm vấn mấy tháng, đến hôm nay đã có kết quả.
Kết quả rất rõ rà ng, xỠphạt cũng rất đơn giản, chỉ có bốn chữ: đem chém cả nhà !
Cá»a lá»›n cá»§a phá»§ Thông Nghị đại phu đóng chặt, quản gia dán mình nhìn qua khe cá»a sang phá»§ tướng quân cÅ©ng Ä‘ang đóng kÃn mÃt, thỉnh thoảng lại nghe thấy tiếng váºt nặng chém và o da thịt, rồi tiếng lục cục như dưa hấu lăn trên ná»n đất từ phÃa đối diện truyá»n đến, thân thể không nhịn được biến thà nh run rẩy.
Hai nhà sống cùng ngõ đã nhiá»u năm nên ngưá»i trong phá»§ tướng quân từ quản gia đến tên sai vặt hắn Ä‘á»u quen biết, khi nghe những âm thanh kinh khá»§ng đó hắn dưá»ng như táºn mắt nhìn thấy vô số những lưỡi Ä‘ao sắc bén Ä‘ang chém đứt cổ há», rồi những cái đầu lâu mang theo khuôn mặt cá»§a ngưá»i quen lăn lóc trên đá, lăn tá»›i táºn cá»a, từ từ chất đống lên nhau thà nh má»™t ngá»n núi nhá»â€¦
Máu tươi từ cá»a phá»§ tướng quân cháºm rãi chảy ra ngoà i, vừa Ä‘en vừa sá»n sệt, nhìn như há»—n hợp cá»§a chu sa và nước gạo nấu đặc, đây đó còn lẫn theo Ãt da thịt vụn. Quản gia sắc mặt tái nhợt, nhìn má»™t hồi cÅ©ng không khống chế nổi bản thân nữa, bắt đầu nôn má»a như Ä‘iên.
Chợt ngoà i cá»a có tiếng vó ngá»±a gấp gáp vang lên xen lẫn tiếng quát tháo, rồi có tiếng Ä‘áºp ầm ầm lên cá»a lá»›n, dưá»ng như phá»§ tướng quân có ngưá»i chạy trốn. Má»™t gã gia tướng cá»§a phá»§ thân vương ngồi trên lưng ngá»±a quát lá»›n:
- Má»™t ngưá»i cÅ©ng không thể thiếu!
Trên tưá»ng cá»§a hoa viên sau phá»§ Thông Nghị đại phu có và i vệt chém và dấu máu.
- Thiếu gia xin ngưá»i hãy nghe lá»i, ngưá»i không thể Ä‘i ra ngoà i, hãy để Tiểu Sở Ä‘i, để hắn Ä‘i Ä‘i…
Trong căn phòng chứa cá»§i cách nÆ¡i nà y không xa, má»™t gã quản sá»± cá»§a phá»§ tướng quân cả ngưá»i đầy máu Ä‘ang nhìn hai đứa bé trai chừng bốn, năm tuổi trước mặt, đôi môi khô khốc mấp máy, tiếng nói khà n khà n cá»±c kì khó nghe, trên khuôn mặt nhăn nheo đầy bùn đất trà n ngáºp tuyệt vá»ng, khóe mắt lệ già ngang dá»c, cố gắng phân tÃch lợi hại.
VÅ© Lâm quân sau khi xông và o phá»§ Thông Nghị đại phu cÅ©ng không tốn bao nhiêu thá»i gian đã tìm tá»›i phòng chứa cá»§i đó, thấy hai thi thể già trẻ nằm lăn lóc trong phòng, sau khi tiến hà nh kiểm tra tháºt giả, má»™t gã giáo úy lá»›n giá»ng báo cáo:
- Không thiếu kẻ nà o, tất cả đã chết hết!
……………..
Thế ngoại cao nhân - cách giải thÃch đơn giản nhất cho bốn chữ nà y chÃnh là cao nhân thì ở bên ngoà i thế tục, ngưá»i bên ngoà i thế tục dá»… là cao nhân. Trong lá»i nói tưởng chừng vô Ãch nà y tháºt ra cÅ©ng ẩn chứa má»™t Ãt đạo lý, ngưá»i phà m không thể chạm tá»›i Ä‘iá»u khiến bá»n há» sợ hãi, Ä‘iá»u khiến bá»n há» vui sướng ngưá»i phà m cÅ©ng không thể giải thÃch được.
Vì váºy, ngưá»i thế tục không bao giá» biết bên ngoà i thế tục xảy ra chuyện gì, mà ngưá»i bên ngoà i thế tục cÅ©ng chẳng để ý đến những chuyện sinh ly tá» biệt hoặc tân sinh vui sướng diá»…n ra hà ng ngà y trong nhân gian, cà ng không quan tâm đến anh hà ng thịt cắt thiếu mấy lạng, hầm nhà anh ham rượu bị chuá»™t khoét mấy lá»—, triá»u đình giết má»™t gã Tuyên Uy tướng quân, hay má»™t nhà quan văn nà o đó vừa sinh má»™t đứa con.
Sự buồn vui ly hợp của hai thế giới cho đến bây giỠvẫn không tương thông với nhau.
Nếu có thể tương thông, đó chÃnh là thánh hiá»n.
Ngoại ô ngoà i đô thà nh Trưá»ng An có má»™t ngá»n núi cao, má»™t ná»a đỉnh núi nằm ẩn trong mây mù. Trên vách đá sưá»n tây phÃa sau núi có má»™t bóng đà n ông cá»±c kì cao lá»›n Ä‘ang thong thả chạy lên trên, thân khoác tấm áo choà ng mà u Ä‘en, tay cầm há»™p đựng thức ăn.
Äón gió phất phÆ¡ Ä‘i đến phÃa ngoà i má»™t hang núi, gã ngồi xuống, mở há»™p thức ăn, cầm lấy đôi đũa gắp má»™t miếng gừng đưa lên miệng nhai cẩn tháºn rồi chén thêm hai miếng thịt dê, thở dà i tán thưởng vẻ thá»a mãn.
Mặt trá»i đã lặn phÃa sau đô thà nh Trưá»ng An, đêm tối dần dần bao phá»§, phÃa xa xa dưá»ng như có mây mưa Ä‘ang kéo đến.
Gã đà n ông to lớn nhìn vỠmột nơi nà o đó ở đô thà nh, cảm khái nói:
- Ta dưá»ng như Ä‘ang thấy ngươi năm đó.
Sau đó hắn ngẩng đầu, đưa tay phải chỉ trá»i, nói:
- Còn ngươi, dù bay cao tới đó thì liệu có tác dụng gì?
Rất rõ rà ng, đối tượng được nhắc đến trong hai câu nà y là hai kẻ khác nhau. Gã đà n ông hÆ¡i trầm ngâm rồi nâng bát rượu gạo bên cạnh lên uống sạch, giÆ¡ cái bát không nhìn bầu trá»i xung quanh đô thà nh tá»±a như má»i rượu, nói:
- Gió nổi mưa rơi đêm buông xuống.
Hai chữ "gió nổi" vừa dứt, tức thì có gió từ bên ngoà i ngá»n núi đến liá»n, thổi vạt áo gã bay phần pháºt, cổ thụ má»c trên núi lay động dữ dá»™i khiến đá rÆ¡i xuống à o à o. Hai chữ "mưa rÆ¡i" vừa ra khá»i miệng, đám mây Ä‘ang bay tá»›i đô thà nh xa xa chợt tối sầm lại, vô số hÆ¡i nước trong mây hóa thà nh giá»t lá»›n giá»t nhỠầm ầm lao xuống. Khi hắn nói hết câu, bóng đêm vừa vặn chiếm lÄ©nh toà n bá»™ bầu trá»i, khắp nÆ¡i má»™t mà u Ä‘en kịt giống như âm ti địa ngục.
Gã đà n ông to lá»›n buông rÆ¡i bát rượu, tức giáºn lẩm bẩm:
- Con mẹ nó, đen quá!