Quyển 1: Tân thủ thôn!
Chương 1: Tinh Lam - Thiên Hạ!
Vào một đêm mùa hạ, dưới bầu trời đêm u ám, một tia sao băng rực rỡ lướt qua bầu trời.
Dưới đêm tối tĩnh mịch đó, một thiếu niên dáng người nho nhỏ, chắp hai tay trước ngực thành kính cầu nguyện.
Sau khi hoàn thành hết thảy, thiếu niên ngửa mặt lên trời, nhìn vào bầu trời đêm bao la vô tận, thở dài:
-Đến khi nào, ta mới trả được mối thù này?
…….
…….
Định mệnh là một cái gì đó thật thần kỳ.
Trong cái thế giới này, dường như có một sợi dây định mệnh nào đó gắn liền số phận với mỗi người, và tất nhiên, thiếu niên cũng không phải là một ngoại lệ.
Ngôi sao băng kia như tia sáng màu lam nhạt, làm cả bầu trời đêm ánh lên màu sắc hiền hoà, khiến cho người ta cảm giác như đang say trong vòng tay mẹ.
Nó đến nhanh, đi cũng nhanh. Dường như, sự xuất hiện của nó là để đáp ứng cho lời nguyện cầu của thiếu niên.
Chỉ thấy nó kéo theo một dãy màu lam nhạt, xa đến tận chân trời, vượt qua tầm mắt của thiếu niên.
Sau đó vài ngày, trong một lần vô tình, một con tàu đánh cá tình cờ phát hiện một tràng cảnh mỹ lệ: “Một ngôi sao lam sắc đẹp tuyệt trần đang trôi nổi trên bầu trời Đông hải”.
Sự kiện đó oanh động cả thế giới, Mỹ, Nga, Nhật, Trung Quốc, …., các cường quốc hùng mạnh trên thế giới đột nhiên như con thiêu thân, dùng hết mọi quyền tài và sức mạnh, thậm chí cả vũ lực để độc chiếm tinh lam này.
Sau vài tháng chiến tranh, đàm phán, rốt cuộc, cả thế giới cũng bình tĩnh lại. Họ nhận ra rằng không ai đủ sức độc chiếm nó cả. Vì thế, các nước quyết định cùng chia sẽ khoả tinh lam, cùng nghiên cứu cho sự phát triển của cộng đồng nhân loại.
…….
…….
3 năm sau.
Trong căn phòng nhỏ, Lam Thiên ngồi trước màn hình máy tính, thành thạo duyệt các tin tức có liên quan tới ngôi sao băng thần bí nọ.
Tuy nhiên, chẳng biết tại sao, sau khi các nước công khai tuyên bố hoà bình được vài tháng, mọi thông tin về khoả tinh lam này đột nhiên bị phong bế, không được công bố rộng rãi nữa.
Giống như mọi lần, tìm kiếm cả buổi trời, Lam Thiên cũng chẳng kiếm được một tin tức nào chính xác cả. Mọi thứ về ngôi sao băng kỳ lạ đó hoàn toàn biến mất, thậm chí có một số người đoán nó là UFO từ ngoài vũ trụ tấn công vào trái đất nhằm tiêu diệt loài người, hay thậm chí có người còn mê tín dị đoan hơn khi đoán nó là sứ giả của Thiên Chúa, Đức Phật giáng lâm giúp con người vượt qua bể khổ….
Đủ loại hình thức thảo luận, đủ loại thông tin, tuy đa phần là vô căn cứ và vớ vẩn nhưng không biết tại sao, Lam Thiên đối với khoả tinh lam này có đặc biệt hứng thú. Dường như, trong vô hình có một liên hệ kỳ lạ nào đó giữa tâm hồn hắn và ngôi sao băng này.
Khi đang định tắt máy đi học, một tiếng buzz lanh lảnh vang lên trong màn hình máy tính.
Mập mạp: Ê Lam Thiên, biết tin gì chưa?
Lam Thiên: Biết gì?
Mập mạp: Thì cái game online “Thiên Hạ”sắp ra đó, mày nhớ chưa?
Thấy mập mạp nhắc tới “Thiên Hạ”, Lam Thiên đột nhiên lâm vào suy nghĩ.
“Thiên Hạ”, đây là hai từ có thể nói đang nổi tiếng nhất hiện nay trên các cộng đồng mạng. Từ một năm trước, “Thiên Hạ” như cơn gió đông xuất hiện, kèm theo những thông tin hết sức thần bí, kích thích thần kinh và thị giác của con người.
Cũng từ đó, “Thiên Hạ” là một trong những thứ được Lam Thiên xếp vào trong danh sách tìm kiếm thông tin của mình, chỉ sau ngôi sao băng thần bí nọ.
Suy nghĩ một hồi, Lam Thiên mới gõ vài câu trả lời lại:
Lam Thiên: Ừ, sao thế mập? Có thông tin gì mới à?
Mập mạp : Hắc hắc, có thì có nhưng ca không nói cho mày biết đâu !
Lam Thiên: F*ck!
Gõ xong một câu chửi thông dụng của quốc tế, Lam Thiên dứt khoát thoát khỏi nick chat, nhanh chóng đăng nhập vào trang chủ của « Thiên Hạ », tự mình tìm kiếm thông tin.
Khác với mọi ngày, trang chủ của « Thiên Hạ » không còn vẻ thần thần bí bí như xưa, thay vào đó, một đoạn lịch sử xuất hiện ngay trên phông nền nâu nhạt, kèm theo một vài thông tin khiến cho nhiệt huyết nam nhi cháy bỏng….
Thiên hạ truyền rằng: Năm xưa, Triệu Khuông Dẫn mang trong lòng hoài bão nhất thống thiên hạ, đi đến Tây Nhạc Hoa Sơn, tình cờ gặp Trần Đoàn, tự Di Hy tiên sinh. Di Hy thấy họ Triệu người cao chín thước, mắt phượng mày ngài, dáng vẻ hiên ngang, khuôn mặt uy nghi nhưng cũng đầy phúc hậu, mới mời lên Nghênh Phong Đỉnh đánh cờ luận đạo.
Qua cuộc nói chuyện đó, bí mật kinh thiên động địa về tấm bản đồ "Sơn Hà Xã Tắc" dần hé mở...
*****
Năm 954, Sài Vinh nắm trong tay bản đồ "Sơn Hà Xã Tắc", đứng ra hiệu triệu anh hùng khắp thiên hạ theo phò tá. Triệu Khuông Dẫn cũng theo đầu quân dưới trướng Sài Vinh. Năm 959, Chu Thế Tông Sài Vinh băng hà, Sài Tông Huấn lên ngôi.
Sơn Hà Xã Tắc - Hồng Nhan Tri Kỷ, sống vào thời loạn không thể vẹn toàn cả hai. Họ Triệu đã chọn Giang Sơn. Năm 960, Triệu Khuông Dẫn nắm được mảnh bản đồ Sơn Hà Xã Tắc trong tay, phát động Binh biến Trần Kiều, lập ra nhà Tống, tự xưng là Tống Thái Tổ.
Ngày Tống Thái Tổ đăng cơ, bái tạ trời đất, bầu trời trong xanh bỗng xuất hiện một con hươu trắng, từ trời phóng thẳng xuống, ngoạm lấy mảnh bản đồ Sơn Hà Xã Tắc trong tay Triệu Khuông Dẫn, cắn nát ra thành nhiều mảnh, thả bay khắp phương trời.
16 năm sau, Tống Thái Tổ băng hà, một lần nữa bí mật về “Sơn Hà Xã Tắc” lại được mở ra. Giang hồ bước vào sóng gió...
Sơn Hà Xã Tắc – Tấm bản đồ chứa đựng bí mật lớn nhất của thời đại.
Sơn Hà Xã Tắc – Tấm bản đồ thay đổi mãi mãi cuộc đời của hàng trăm vạn người.
Sơn Hà Xã Tắc – Tấm bản đồ mở lối đi lên thiên đường, nhưng đồng thời cũng là lời hiệu triệu của tử thần nơi địa ngục.
Sơn Hà Xã Tắc – Bằng hữu tương giao, kẻ đổ máu vì quyền lực tối cao, người lấy thân mình bồi tri kỉ.
Sơn Hà Xã Tắc – Chỉ có chân chính anh hùng mới xứng đáng có được cả giang sơn.
Đích đến của đời người: Ngôi vị cửu ngưỡng hiệu triệu thiên hạ hay danh vọng giang hồ hoặc giả đơn giản chỉ là tìm được mối chân tình nơi hạ thế ?
Sơn Hà Xã Tắc – Nơi mọi truyền thuyết bắt đầu…
******
Sau 3 ngày kể từ lúc trang chủ “Thiên Hạ” đăng tải nội dung cốt truyện, mọi thông tin của game đã dần sáng tỏ. Thì ra, bối cảnh của “Thiên Hạ” được bắt nguồn từ tấm bản đồ Sơn Hà Xã Tắc nọ.
Đồng thời với nội dung cốt truyện, “Thiên Hạ” cũng thông báo sẽ bắt đầu mở cửa tiến hành Alpha Test vào một tháng sau.
Lam Thiên sau khi xem hết những tin tức đó, trong lòng cuồng hỉ không thôi.
Chẳng biết tại sao, hứng thú của Lam Thiên đối với cái game “Thiên Hạ” này không hề ít hơn ngôi sao băng thần bí nọ. Thậm chí, trong mơ hồ, hắn nhận ra có một mối liên hệ nào đó giữa hai thứ này với nhau. Tuy nhiên, đoán vẫn chỉ là đoán, không hề có một sự thật nào chứng minh mối liên hệ giữa hai chúng nó cả.
Lam Thiên sau vài ngày trăn trở, dứt khoát đem chuyện tình này vứt ra khỏi đầu, không muốn tốn công sức và tinh lực đi làm một chuyện vô vọng như vậy nữa.
Ngồi trong lớp, Lam Thiên gần như vô thức đem lão già hói đang hăng say nói về lịch sử thế giới khiến cho hai bàn đầu lớp học gần như luôn trong tình trạng mưa rào đầu hạ - thành hình tượng heo mẹ kêu éc éc .
Lão già hói vẫn không hề cảm thấy xấu hổ, da mặt dày như tường thành, lâu lâu lại còn liếc mắt khắp cả lớp thị uy xem có ai dám lơ đãng trong tiết học của lão không.
Đột nhiên, ánh mắt của lão dừng lại ở cuối lớp, chính xác là tại trên thân hình một gã mập mạp đang hăng say ngủ gật, nưới dãi còn rơi vãi trên bàn học. Thỉnh thoảng, mập mạp còn chép chép miệng, tỏ vẻ như thích ý lắm, bộ dáng muốn bao nhiêu dâm đãng thì có bấy nhiêu dâm đãng.
Lão già hói thấy hành động hồn nhiên ngủ gập trong lớp của mập mạp, tức muốn trẹo lưỡi. Đặt biệt là lâu lâu hắn lại chép chép miệng dâm đãng, quả thật khiến cho lão gần như phát điên lên.
Lê cái thân hình béo ú của mình cùng với vài cọng tóc lưa thưa tới trước bàn mập mạp, lão vỗ mạnh tay đồng thời quát lên:
-Lý Kiệt, em tỉnh dậy ngay cho tôi!
Mập mạp Lý Kiệt đang trong giấc xuân mộng tuyệt vời, sắp tới đoạn gay cấn hấp dẫn thì bị phá đám, nổi sùng lên. Còn chưa mở mắt, miệng đã buông ra câu chửi:
-Con mịa nó, thằng khốn nào dám phá giấc ngủ của ông? Bộ chán sống rồi hả?
-Là thằng khốn này nè!
Lão già hói thấy mập mạp còn dám mở miệng chửi mình, hàm răng nghiến muốn rớt ra. Tuy nhiên, dù sao lão cũng là giáo sư lâu năm, tố chất nghề nghiệp vẫn còn khá tốt. Lão vẫn không nổi trận lôi đình ngay, trừng mắt tức giận nhìn vào khuôn mặt xanh lét của mập mạp.
Lại nói, Lý Kiệt mập mạp quả đúng là đen đủi. Chọc ai không chọc, ai ngờ lại chọc đúng sát tinh của lớp 11 này. Aiz, con mịa nó vận khí so *** chó còn thúi hơn ah!
Mập mạp một bên lau mồ hôi, một bên rặng ra nụ cười còn khó coi hơn heo nái, giả lả nói:
-Ai yêu! Thầy Minh Hạo, hôm nay thầy đẹp trai phong độ quá a! Tóc xanh lưa thưa bay tá lả, sắp rụng mẹ nó rồi….
Càng nói, mập mạp càng giảm thấp âm thanh, đến khi thấy khuôn mặt của lão già hói gần như bốc hoả thì rốt cuộc im bặt. Con mịa nó, chết lão tử rồi a!
Lam Thiên ở một bên thấy mập mạp thốt ra câu kinh điển, nhịn không được bật cười. Lúc đầu thì còn nho nhỏ, về sau do không kiềm nén được kêu lên thành tiếng, khiến cho cả lớp được một trận cười nghiêng ngả. Thậm chí, có bạn học còn cười đến nỗi đau dạ dày, đấm ngực giậm chân vì không thể ngừng cười được.
Aiz, mập mạp Lý Kiệt đáng yêu quá a!
Nhìn lũ học trò đang nhe răng cười khắp cả lớp, lão già hói hai mắt phóng hoả, nghiến răng nghiến lợi nói với mập mạp:
-Lý Kiệt, em chết chắc rồi!
|