 
			
				26-02-2012, 05:16 PM
			
			
			
		  
	 | 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Nhập Môn Tu Luyện 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Feb 2012 
					Đến từ: Việt Nam 
					
					
						Bài gởi: 35
					 
                    Thời gian online: 43
                 
					
 
	Thanks: 0 
	
		
			
				Thanked 0 Times in 0 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Bí Ẩn Việt Nam 
Quyển 1: Lịch Sử Và Thời Đại Mới 
Chương 13: Làm Đệ Tử Ta 
Tác giả: Kim Thần 
Nguồn: tuchangioi.com 
 
 
  
 
Trần Văn Tiệp ngồi trong taxi mỉm cười một mình như thằng điên vậy, hắn đang rất vui nên nói với tài xế chở đi khắp nơi, đi vào trung tâm thành phố hắn kêu dừng xe rồi trả tiền. 
Đôi mắt hắn nhíu lại nhìn vào con ngõ nhỏ gần nhà hát lớn thành phố. Hắn không đi vào mà lại đi ra chỗ quán nước ven đường ngồi uống trà đá. 
 
Đã gần 10h tối trên đường vẫn còn rất nhiều người qua lại nhưng không ai chú ý tới quán nước nhỏ đó. 
 
" Chim ưng rời tổ gặp gió to " Trần Văn Tiệp nói một câu gì đó với bà chủ quán nước, có vẻ là một câu đối. 
 
" Chim non ngơ ngác ngóng mẹ về " Bà chủ và Văn Tiệp như đang ra câu đối vậy thật là kì lạ. 
 
" Bà là người mới sao? Tôi cần gặp Nhện Quỷ, hắn có trong không? " Văn Tiệp nói với bà chủ quán nước. 
 
" Ngài là Mộng Quỷ sao? Nhện Quỷ tiên sinh đang ở trong xin mời vào " Bà chủ quán nước nói với Văn Tiệp rất khách khí. 
 
Văn Tiệp không nói gì trực tiếp tiến vào trong ngõ đến một ngôi nhà nhỏ hắn ấn chuông và đợi. 
Một lúc sau có một thanh niên đi ra nói: 
" Mộng Quỷ tiên sinh mời " nói xong tên thanh niên đứng qua một bên nhường đường cho Văn Tiệp. 
 
Cái sân nhỏ nối liền với ngôi nhà nhỏ nhìn thì bình thường nhưng Văn Tiệp đi tới đâu trên mặt đất lại có những làn khói đen bốc lên khiến người ta tưởng đang mơ. 
 
Cửa ngôi nhà vừa mở ra một luồng khí lạnh xông thẳng vào mặt Văn Tiệp khiến hắn lạnh gáy. 
Ngôi nhà kì lạ tới nỗi không có một ngọn đèn, đôi mắt Văn Tiệp nhíu lại rồi mở ra ánh mắt hắn sắc bén nhìn vào trong rồi từ từ bước tới. 
 
Văn Tiệp như nhìn xuyên qua bóng tối vậy, đi tới chiếc ghế giữa phòng hắn cất tiếng nói: 
" Sư huynh đệ đã tới rồi " 
 
" Ha ha, sư đệ tới rồi đó à ngồi đi ngồi đi " Một tiếng nói phát ra trên trần nhà rồi từ từ một bóng hình cao gầy nhẹ nhàng đáp xuống cái ghế cạnh đó. 
 
" Đệ lại làm phiền sư huynh rồi " Văn Tiệp cất tiêng nói. 
 
" Sư đệ, sư phụ đã nói huynh phải quan tâm tới đệ đệ đừng khách khí " Nhện Quỷ cất tiếng nói ồm ồm. 
 
" Đệ muốn huynh giết tên Long ca của quận cho đệ được không? " Văn Tiệp nói một cách thẳng thừng như kiểu hắn biết sư huynh hắn sẽ đồng ý. 
 
" Giết hắn thì đơn giản thôi, ta biết hắn luyện vovinam đến Bạch đai rồi nhưng với những người luyện nội công như chúng ta thì quá đơn giản " Nhện quỷ nói rồi nhíu mày nhìn Văn Tiệp. 
 
" Sư đệ! Đệ giết hắn không phải đơn giản hơn ta sao? Luận về ngoại công mà nói đệ hơn ta nhiều cơ mà " Nói xong Nhện Quỷ tựa vào ghế nhắm mắt lại. 
 
" Sư huynh cũng biết đấy, đệ là người bản xứ giết người không tiện " Văn Tiệp cũng nhắm mắt lại rồi nói tiếp. 
" Hồi chiều đệ còn phải thuê mấy thằng côn đồ để giết một thằng bạn đấy thật là bất tiện " 
 
" Ta hiểu rồi, hắn là kẻ mà em kể phải không? ha ha những kẻ như thế tốt nhất là giết đi. Diêm phái không bao giờ để cho những kẻ khác ngáng đường " Nhện Quỷ cười ha ha rồi gọi một thằng đàn em vào... 
" Mày tìm tung tích thằng Long ca cho tao ngày mai phải xóa sổ hắn khỏi cõi đời " Lời nói vừa xong thằng đàn em đã dạ một tiếng rồi lui ra. 
 
Sáng 12/11/2011 có một cái bao trắng trôi lềnh bềnh trên sông cầu rào Long ca mất tích một cách bí ẩn. Xã hội đen Hải Phòng rục rịch tranh đấu tìm người đứng đầu, các quận khác của Hải Phòng cũng tranh nhau địa bàn này. 
 
Lại nói về Thiên Văn hắn đang rất sững sờ khi phát hiện ra sự thay đổi của mình. 
Toàn thân hắn phát ra một khí tức sáng xanh như linh hồn người chết vậy quỷ mị vô cùng. 
 
Vọt một cái thân hình Lâm Thanh đã xuất hiện trước mắt Thiên Văn, ngay lập tức Thiên Văn lùi lại cố gắng giữ khoảng cách cất tiếng nói. 
 
" Lão già kia ông là ai? Sao tôi lại như vậy? tôi chưa chết sao? " 
Thiên Văn vẫn chưa biết mình tại sao bị đâm mà chưa chết, lại còn lành lại thậm chí còn khỏe hơn trước nữa thật khó tin. 
 
" Không chết dễ thế đâu con trai, từ nay về sau ta sẽ là sư phụ của con, con có đồng ý không? " Lâm Thanh nói dứt lời đưa ngón tay chỉ về bờ tường bao dày. Bụp một tiếng xuất hiện một cái lỗ trên bờ tường. 
 
Bình thường thì chẳng ai phát hiện ra nó nhưng với đôi mắt vừa được thay đổi Thiên Văn nhìn không sai một chi tiết gì. 
 
Hắn liền trợn mắt há mồm. 
" Tôi... tôi, nếu làm đồ đệ ngài tôi có thể làm như vậy không " Thiên Văn tuy là đang sợ hãi nhưng hắn cũng hiểu đây là một kì nhân dị sĩ trong giang hồ. Có khi còn khủng bố hơn cả tiểu thuyết của Kim Dung nữa, sao hắn lại không muốn học cơ chứ. 
 
" Không đâu...! " Lâm Thanh nói ngập ngừng khiến Thiên Văn suy sụp. 
 
" Không thể làm như ngài sao? tại sao thế " Thiên Văn sụ mặt ra nhìn Lâm Thanh. 
 
" Thằng ngốc này, ta chưa nói hết mà. Nếu ngươi học thì không chỉ làm được như vậy thôi đâu có thể hơn cả ta nữa cơ " Lâm Thanh cười nói. 
 
" Tại sao ngài nói vậy con không hiểu? " Thiên Văn hớn hở nói. 
 
" Con có thấy cơ thể thay đổi không? Bây giờ con đã vượt qua phạm trù nhân loại rồi " 
 Lâm Thanh từ từ giảng giải: 
" Trong cơ thể của con đang có nhiều thay đổi, bây giờ con là một dị nhân hay đúng hơn theo cách nói của người phương đông là dị năng giả ". 
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
        
		
		
		
		
		
	
	 |