Với đẳng cấp 5 hiện tại, Lam Thiên đã có được 15 điểm tiềm năng để nâng vào Sức mạnh, gân cốt, thân pháp, nội công và linh hoạt.
Lam Thiên sau khi đắn đo suy nghĩ, quyết định nâng 5 điểm vào sức mạnh để nâng lực tấn công, còn 10 điểm để đó sau này hẵng tính.
Nhờ có thêm 5 điểm tiềm năng sức mạnh, ngoại công của Lam Thiên đã tăng thêm 15 điểm, đạt tới 30 – 40.
Sau đó, liên tục trong 3 tiếng, Lam Thiên sử dụng những chiến thuật du kích, ném đá giấu tay, đồng thời dụ dỗ lũ lợn rừng tách nhau ra.
Núp trong bụi cỏ, Lam Thiên cứ nhẹ nhàng để lại vài vết thương trên người lũ lợn rừng, sau đó tiêu sái chạy đi, bỏ lại lũ heo đang tức giận đến điên tiết mà không sao làm được gì hắn cả.
Cứ sử dụng chiến thuật đó, lại tốn thêm khoảng 1 tiếng nữa, Lam Thiên rốt cuộc cũng đem cả 6 con heo mọi đó giải quyết triệt triệt để để.
-Ai chà, chỉ lên được có 1 đẳng cấp mà thôi! Sao lại thế nhỉ?
Khi nãy, Lam Thiên chỉ đem có 4 con heo rừng giết chết đã tăng từ cấp 2 lên cấp 5, vậy mà bây giờ giết chết tất cả 6 con cũng chỉ tăng được 1 cấp. Điều này làm Lam Thiên rất thất vọng.
Lam Thiên nhớ tới kinh nghiệm chơi vài game trước của mình, cảm thấy hình như đẳng cấp của hắn đã cao hơn lũ lợn rừng, vì thế kinh nghiệm sẽ càng ngày càng ít đi. Nghĩ tới đây, hắn bĩu môi khinh thường.
-Mịa nó, thiếu gia không chơi với tụi bây nữa!
Dứt lời, Lam Thiên tiêu sái rời đi, bắt đầu chuẩn bị cho sự nghiệp vĩ đại của mình.
……..
……..
Phù! Phù!
Lam Thiên chúi cả đầu mình vào bể nước, tận tình cảm nhận cái không khí mát mạnh của buổi sáng sớm.
Sau khi chơi suốt cả đêm qua, Lam Thiên không hề cảm nhận thấy một tí ti mệt mỏi, thậm chí còn sung sức có thừa. Được như thế là do công lao to lớn của chiếc kính “Thiên Hạ”.
Chiếc kính ngoài công năng giúp cho người chơi gia nhập vào thế giới “Thiên Hạ”, đồng thời nó còn có tác dụng giúp cải thiện thể chất của ngươi chơi ở một mức độ nào đó vừa phải.
Khi những thông tin trên được đưa lên trang chủ của “Thiên Hạ”, nhiều người bĩu môi khinh thường, thậm chí còn mắng chửi thậm tệ. Tuy có một bộ phận người quá khích như vậy, nhưng vẫn còn đại đa số người trên thế giới thà rằng tin là có, còn đỡ hơn không.
Mà Lam Thiên, chính là thuộc vào số đông đó. Lúc này đây, sau khi cảm nhận thấy thân thể mình tràn đấy sức mạnh, tiếu ý trong mắt Lam Thiên càng đậm.
Nuốt tạm một ly mì tôm chua cay, Lam Thiên vừa ăn vừa bật laptop lên, đăng nhập vào diễn đàn của game.
Qua một đêm, trên forum diễn đàn “Thiên Hạ” đã tràn ngập những bài viết khác nhau, nào khoe khoang thành tích, nào tìm tổ đội, nào kêu gọi thành lập bang phái…. Đủ mọi thứ thập cẩm đều có cả.
Lam Thiên nhìn rừng topic đó, thở dài, đồng thời click vào mục thảo luận đầu tiên.
Nhìn sơ qua những bài viết trên đó, đa phần là vớ vẩn, thậm chí chửi bới vì tranh cãi một số vấn đề khá nhàm chán.
Lam Thiên sau khi tốn 15 phút đọc lấy những thông tin đó mà không cảm nhận được một chút hữu ích, dứt khoát đóng luôn trang web.
Hít sâu vào một hơi, hắn bắt đầu thay quần áo. Vẫn chỉ là một chiếc áo sơ mi trắng, quần jean bạc màu, nhìn qua không ai liên tưởng tới đây đã từng là thiếu gia gia tộc đứng nhất nhì châu Á cả.
Lam Thiên sau khi khoá cửa cẩn thận, bắt đầu bước ra khỏi khu nhà trọ của mình, hướng tới trường phổ thông Đông Hải.
Dọc đường đi, Lam Thiên nghe được rất nhiều lời bàn tán về “Thiên Hạ”, thậm chí sôi nổi đến mức xém tí đánh nhau.
Nhìn thấy con người ta điên cuồng như thế, Lam Thiên bĩu môi khinh bỉ. Chỉ vì tranh nhau vài con thỏ mà đã xém trở mặt thành thù, tố chất của những người này cũng quá kém cỏi.
…….
……..
Lam Thiên sau khi tốn khoảng 10 phút đi bộ, rốt cuộc cũng mò tới được cái lớp học của mình.
Còn chưa vào lớp, đứng bên ngoài hắn đã nghe oang oang cái gì mà lão tử đệ nhất, hắn chỉ đệ nhị mà thôi.
Khi Lam Thiên bước vào, khoảng 5 – 6 đứa thiếu niên đang quây xung quanh mập mạp Lý Kiệt bỗng tách ra, đến trước người hắn đồng thời cúi chào:
-Thiên ca! Buổi sáng khoẻ!
Lam Thiên gật đầu mỉm cười, phất tay chào lại:
-Uh! Mọi người khoẻ!
Rồi hắn lại tiếp tục hỏi, đồng thời đưa mắt liếc mập mạp:
-Khi nãy ta nghe thấy có cái giọng the thé bê đê nào đó đòi xưng làm đệ nhất thì phải?
Mập mạp Lý Kiệt thấy Lam Thiên chửi xéo mình bê đê, nghiến răng nghiến lợi nhào lên, hai tay ôm chặt lấy hắn.
-Con mịa nó, mới sáng sớm mà đã chọc đại gia à! Đại gia không phát uy, mày lại tưởng đại gia bê đê!
Dứt lời, mập mạp siết chặt vòng tay, ôm Lam Thiên chặt cứng.
Lam Thiên cũng không vùng vẫy, đưa cái khuôn mặt như trái mướp đắng của mình ra nhìn các bạn nữ, đau khổ nói:
-Các bạn thấy chưa? Mập mạp này luôn mồm kêu mình không bê đê, vậy mà sáng sớm chưa gì hết đã nhào vào ôm người ta. Aizz, số phận bi ai a!
Oa ha ha ha!
Lam Thiên vừa dứt lời, cả lớp bật cười lên ha hả, đặc biệt là một số bạn nữ còn lén lút nhìn về phía hắn, nháy mắt đưa tình.
Đối với những cái nhìn đó, Lam Thiên giả bộ mắt điếc tai ngơ, bỏ qua tất cả.
Xin lỗi nhé, ca chỉ thích ngự tỷ thôi !
Mập mạp Lý Kiệt sau khoảng một phút, rốt cuộc cũng nhận ra đại sự không ổn, đau khổ quát:
-Thằng quỷ ! Sao mày cứ châm chọc đại gia hoài vậy ? Đại gia có làm gì mày đâu mà.
Lam Thiên thấy vậy bĩu môi, khinh thường nói:
-Vậy đại gia làm ơn trả em 50 USD đại gia mượn em tháng trước. Em hết sạch tiền rồi.
Nghe Lam Thiên nhắc đến chuyện tiền bạc, mập mạp cười giả lả, giả bộ ho sụ sụ vài tiếng, sau đó buông hai tay béo ú đang ôm chặt Lam Thiên ra, đồng thời còn vuốt vuốt chiếc áo sơ mi của hắn.
-He he, cái vấn đề này nó liên quan tới nhiều khía cạnh lắm. Hiện tại đại gia vẫn chưa xử lý hết các tình huống khác, vì thế chưa thể xoay xở bên cậu được. Từ từ nhé, từ từ nhé !
Vừa nói, mập mạp vừa lui trở về ghế ngồi của mình, bỏ mặc Lam Thiên đứng tại chỗ.
Lam Thiên thấy vậy thì khinh bỉ ra mặt, dựng ngón giữa chửi:
-F*ck ! Không có tiền trả thì nói mịa ra đi. Bày đặt tình huống rồi xoay sở. Đại gia mập mạp, anh nhắc chú trước nhé, tháng sau mà không trả là anh thuê Yakuza cắt tiệt cái khúc thịt thừa của chú đấy. Liệu hồn nghe mập.
………..
………..
Ngồi trong lớp nhàm chán hơn cả buổi trời, đến khi Lam Thiên cảm thấy mất hết kiên nhẫn, tính chuồn về thì lão già hói giám thị bước vào, đồng thời theo sau hắn là một cô gái cực kỳ xinh đẹp, dáng người bốc lửa, sexy vô cùng.
Lão già hói bước lên bục giảng, mỉm cười nhìn cả lớp, nụ cười mà so với khỉ còn xấu hơn. Lão sau khi làm động tác chào hỏi quen thuộc của người Nhật, rốt cuộc cũng chịu mở miệng :
-E hèm ! Các em lớp 12A1 chú ý. Tôi là Lê Hải, là giám thị của trường này…..
Xuy xuy xuy!
Lão còn chưa nói dứt câu, cả lớp đã trề miệng ra khinh bỉ. Nói nhảm, cả cái trường này, thậm chí cả khu vực quanh đây ai lại không biết cái lão hói giám thị dê có tiếng của trường Đông Hải kia chứ, còn bày đặt giới thiệu này nọ.
Lão già hói thấy mình bị phản đối, mồ hôi ướt đầy chiếc đầu bóng loáng của lão. Lão vừa dùng khăn tay lau mồ hôi, vừa nhanh chóng lướt qua phần giới thiệu của mình, tập trung vào vấn đề chính.
-Ờ được rồi, được rồi. Đừng ồn ào nữa. Tôi vào vấn đề chính luôn đây!
-Xin giới thiệu với cả lớp, đây là cô Yuri Ohara*, là giáo viên vừa được chuyển tới trường chúng ta, sẽ đảm nhận dạy môn tiếng Nhật cho cả lớp. Nào, mọi người cho một tràng pháo tay đi nào.
Lão vừa dứt lời, cả lớp như cơn sóng vỡ đê, tiếng hoan hô vang dậy khắp cả lớp.
Lam Thiên ngước mặt nhìn vào cô giáo trước mặt, hai mắt toả sáng.
Trời ơi, đẹp quá ah!
Chỉ thấy cô giáo Yuri mỉm cười, cất giọng dịu dàng đứng trước lớp nói:
-Xin chào mọi người, cô là Yuri Ohara, vừa chuyển tới trường chúng ta, cô sẽ đảm nhận việc dạy tiếng Nhật cho các em.
Vừa nói, cô giáo Yuri vừa bước lên bục giảng, cầm viên phấn ghi lại tên mình.
Lam Thiên ở phía cuối lớp, không biết từ bao giờ đã mò lên tới bàn đầu, hai mắt nhìn chằm chặp vào cặp mông vểnh cao của nàng, âm thầm nuốt nước miếng.
Yuri mặc một bộ váy công sơ màu trắng, cách ăn mặc đúng tiêu chuẩn của một nhân viên văn phòng. Đồng thời, dáng người thành thục mà khêu gợi ấy, dưới bộ quần áo kia có thể nói đối với Lam Thiên là bổ mắt hơn tất cả.
Vòng eo nàng tinh tế đến kinh người, thuận thế đi xuống, đó là những đường cong tuyệt mỹ, cùng cặp chân dài tròn lẳng.
Yuri cao khoảng 1m7, phối hợp với cặp chân dài miên man của mình, Lam Thiên nhịn không được muốn bốc hoả.
Sau khi viết xong tên, Yuri quay người, nở nụ cười tuyệt mỹ, đồng thời núi đôi hùng vĩ của nàng rung rẩy ba đào mãnh liệt, kích thích thị tuyến của hơn 30 sắc lang ở đây, bao gồm cả Lam Thiên và lão già hói Lê Hải.
Ực!
Hàng loạt tiếng nuốt nước miếng, đồng thời tham lam nhìn vào song nhũ to căng, trắng mịn nửa ẩn nửa hiện của Yuri bao trùm khắp cả lớp.
Yuri dường như đã quen với những ánh mắt dâm đãng này, chỉ nở nụ cười dịu dàng, cất giọng nói:
-Hi vọng sau này mọi người sẽ giúp đỡ lẫn nhau để hoàn thành tốt nhiệm vụ. Thôi, tôi còn có việc phải đi, cảm ơn các em đã giành thời gian cho tôi.
Nói xong, cô giáo Yuri cúi người chào, cùng với lão dâm tặc Lê Hải bước ra khỏi phòng.
A aaa!
Khi cô giáo Yuri vừa đi, gần như ngay lập tức, hàng loạt tiếng tru như con sói khát tình vang lên khắp cả lớp…..Trong đó, bao gồm cả Lam Thiên.
*Yuri Ohara: Cánh đồng hoa huệ tây