Tạ Kim Ấn từ từ rút thanh trưá»ng kiếm ra. Máu tươi ở đầu mÅ©i kiếm nhá» giá»t tong tong. Hắn đặt ngay ngắn thi thể thiếu phụ lại rồi lạnh lùng nói như để mình nghe :
- Äến việc giết ngưá»i cÅ©ng thấy chán nản mất rồi. Äối vá»›i thiếu phụ phong tư tuyệt thế nà y, kể ra mình không nên hạ thá»§.
Hắn vung thanh trưá»ng kiếm rÃt lên veo véo. Sợi dây thao sắc và ng ở đốc kiếm vừa đưa ra khá»i khoang thuyá»n liá»n bị ngá»n gió đêm hiu hắt thổi là m cho lay động lất phất.
Ngá»n đèn nhá» như hạt Ä‘áºu chiếu ra tia sáng yếu á»›t nhưng cà ng nhìn thấy lá» má» khuôn mặt cá»§a Tạ Kim Ấn hãy còn trẻ măng, má»›i và o cỡ bốn chục tuổi. Sắc mặt lợt lạt cá»§a hắn không giấu nổi khóe mắt tinh lanh lấp loáng còn để lại.
Tạ Kim Ấn cất bước Ä‘i vòng quanh trong khoang thuyá»n. Chân hắn bước tá»›i đâu, máu tươi loang lổ tá»›i đó.
Ãnh đèn và ng khè thấp thoáng soi và o mưá»i mấy xác chết, má»—i cái nằm má»™t kiểu khác nhau, tạo nên má»™t bức đồ hình đầy vẻ thê lương rùng rợn...
Tạ Kim Ấn hé miệng lẩm bẩm :
- Thế là cả gia đình nhà há» Tư Mã mưá»i tám ngưá»i Ä‘á»u bá» mạng nÆ¡i đây. Chà chà ! Giải quyết xong bá»n nà y tháºt phà nhiá»u hÆ¡i sức và báºn rá»™n chân tay.
Hắn vừa lẩm bẩm vừa cất bước. Chá»›p mắt hắn Ä‘i từ trong góc khoang thuyá»n mé Äông ra tá»›i gần khuôn cá»a mé Tây.
Bất thình lình, sau lưng hắn, một luồng kình phong xô tới. Tạ Kim Ấn xoay mình lại nhanh như chớp, cầm ngang thanh kiếm để trước ngực.
Dưới là n ánh sáng lá» má», má»™t lão già y phục diêm dúa từ trong đống xác chết gắng gượng đứng lên. Máu tươi đỠlòm từ lá»— thá»§ng lá»›n bằng đầu ngón tay ở bụng dưới không ngá»›t ứa ra.
Tạ Kim Ấn má»›i xoay mình, nhưng chưa trở gót, tay trái đã vung chưởng phóng ra. “Sá»™t†má»™t tiếng! Tay mặt Tạ Kim Ấn vừa rung lên, ánh hà o quang xoay quanh ngưá»i hắn vá»t ra.
Lão già y phục diêm dúa phóng chưởng chưa tới nơi thì mũi kiếm của đối phương đã đâm thủng ngực lão. Lão già rú lên một tiếng, miệng nói nhát gừng :
- Ngươi... ngươi... Té ra ngươi là một tay kiếm thủ chuyên nghiệp.
Lão chưa dứt lá»i đã ngã ngưá»i vá» phÃa sau. Ngá»±c vá»t máu tươi đầy cả mặt mÅ©i.
Tạ Kim Ấn đứng cách xa chừng năm, sáu thước. Mặt hắn còn đằng đằng sát khà trông mà phát khiếp.
Phút chốc, Tạ Kim Ấn cúi xuống để tay và o mũi lão già ăn mặc diêm dúa.
Hắn lắng tai nghe thì đúng là lão đã tắt thở. Sát khà trên mặt dần dần phai lạt, Tạ Kim Ấn tra kiếm và o vỠtự nói một mình :
- Thế nà y thì đúng là tà môn! Gần đây ta giết ngưá»i không thể hà nh động má»™t cách sạch sẽ, chóng vánh. Vừa rồi nếu mình không phóng kiếm nhanh tay thì e rằng kẻ bị chết không phải Tư Mã Äạo Nguyên mà lại là ta.
Tạ Kim Ấn giết ngưá»i rồi, vẻ mặt hắn biến thà nh á»§ rÅ©, tá»±a hồ đã là m má»™t việc rất vô vị. HÆ¡n thế, hắn tưởng chừng trong mình không còn chút nghị lá»±c nà o.
Tạ Kim Ấn liếc mắt nhìn lão già ăn mặc diêm dúa má»™t lần chót rồi thu mục quang vá», buông tiếng thở dà i, bụng bảo dạ :
- “Nhà Tư Mã nổi tiếng giang hồ gần ba chục năm. Thanh danh nhà há» chẳng phải tá»± nhiên mà được. Nay lão đã trúng phải nhát kiếm nhu nhuyá»…n cá»§a Tạ Kim Ấn nà y mà chưa chết ngay tháºt đáng kể là má»™t kỳ tÃch. Lão còn có thể lồm cồm bò dáºy vung chưởng đánh lén ta. Ha ha! Thảo nà o lão... chá»§ kia chuyến nà y đã trả công ta bằng má»™t giá cao.â€
Trong khoang thuyá»n, trừ tiếng lẩm bẩm cá»§a Tạ Kim Ấn, má»™t bầu không khà chết chóc, tịch mịch ngá»± trị hoà n toà n. Ngoà i ra chỉ còn là n sáng bạc cá»§a vừng trăng tá» từ trên trá»i len lá»i xuyên qua cá»a sổ và o khoang thuyá»n dưá»ng như để soi xét má»™t cảnh tượng thê lương ảm đạm.
Sau khoảng thá»i gian chừng uống cạn tuần trà , ngoà i khoang thuyá»n bá»—ng có tiếng mái chèo bì bõm quấy nước vang lên.
Tiếng mái chèo khuấy nước tuy nhỠnhẹ mà Tạ Kim Ấn cũng nghe rất rõ.
Hắn chấn động tâm thần tá»± há»i :
- “Bây giỠđã ná»a đêm mà ở trong hồ hoang vắng nà y sao còn ngưá»i bÆ¡i thuyá»n?â€
Hắn lạng mình Ä‘i má»™t cái, ngưá»i đã ra khá»i khoang thuyá»n. Hắn đứng ở đầu thuyá»n đảo mắt nhìn tứ phÃa thì thấy má»™t con thuyá»n nhá» từ mé hữu trên thượng lưu Ä‘ang từ từ chèo tá»›i.
Thuyá»n chưa tá»›i nÆ¡i đã nghe tiếng đà n tình tang thuáºn chiá»u gió vá»ng lại và tiếng thiếu nữ ca hát xen và o :
“Cung đà n réo rắt, Tần Nga tỉnh mộng trên mặt hồ nước trong veo.
Nước hồ xanh biếc, quanh năm liá»…u rá»§ bóng chiá»u.
Hạt sương gieo nặng, côn trùng rên rỉ cảnh tiêu Ä‘iá»u.
Bóng mây lảng vảng, tiếng ngưá»i trần tục đã vắng teo.
Cõi tục mênh mang, chim hồng tìm bạn ca khúc quan hoà i.â€
Giá»ng ca uyển chuyển từ chiếc thuyá»n nhá» vang lên tan và o trong khoảng nước hồ lạnh lẽo.
Chỉ trong nháy mắt, con thuyá»n nhỠđã tá»›i sát thuyá»n lá»›n rồi dừng lại. Ngưá»i lái thuyá»n cầm ngá»n sà o trúc đẩy và o chiếc du thuyá»n cho trẹo đầu qua má»™t bên.
Tạ Kim Ấn đứng trên du thuyá»n quát há»i :
- Äêm đã khuya, ai còn bÆ¡i thuyá»n Ä‘i đâu?
Ngưá»i bẻ lái đứng ở đầu thuyá»n đáp :
- Vị gia đà i nà y đã đưa Nhị Liên tới nơi.
Tạ Kim Ấn động tâm đưa mắt nhìn sang thì thấy rèm thuyá»n kia vén lên. Má»™t thiếu nữ mặc xiêm và ng ôm cây Ä‘á»n gá»— thá»§ng thẳng bước ra.
Ãnh trăng bạc soi tá» bóng ngưá»i. Nà ng mặc áo mà u cánh sen, quần mà u hạt lá»±u. Da mặt trắng nõn Ä‘iểm hai hà ng lông mà y lá liá»…u và cặp mắt Ä‘en láy. Mái tóc xõa xuống bên vai. Gương mặt giảo hoạt cà ng tăng thêm vẻ tinh anh.
Tạ Kim Ấn bất giác mê mẩn tâm thần :
- Cô nà y tuyệt đẹp mà trông cũng quen mặt.
Thiếu nữ xiêm và ng ngó ngưá»i bên cạnh há»i :
- Ai há»i gì bên kia? Các ngưá»i hãy đưa ta lên coi.
Mấy ngưá»i vâng dạ toan nâng đỡ thiếu nữ qua du thuyá»n.
Tạ Kim Ấn quay lại vẫy tay cho hạ buồm xuống rồi lớn tiếng hô :
- Má»i cô nương qua đây.
Thiếu nữ xiêm và ng Ä‘i lại bên khoang thuyá»n rồi bước sang.
Tạ Kim Ấn đưa mắt ngắm nghÃa nà ng từ đâu xuống đến gót chân má»™t hồi.
Hắn là ngưá»i giầu kinh nghiệm vá» nhân sá»±, Ä‘oán thiếu nữ nà y lối hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi.
Thiếu nữ bị Tạ Kim Ấn ngó chầm cháºp liá»n cúi đầu xuống ra chiá»u bẽn lẽn.
Nà ng uốn éo tấm lưng thon, nở má»™t nụ cưá»i, để lá»™ hai hà m răng Ä‘á»u đặn trắng như ngá»c rồi lên tiếng :
- Tiện thiếp chưa kịp cảm ơn đại gia.
Tạ Kim Ấn ồ má»™t tiếng há»i :
- Phải chăng cô nương là một ca công?
Thiếu nữ xiêm và ng gáºt đầu đáp :
- Tiện thiếp tên gá»i Nhị Liên xin cảm Æ¡n đại gia có lòng chiếu cố.
Tạ Kim Ấn nhìn kỹ lại nét mặt thiếu nữ lúc nữa. Trong lòng hắn bá»—ng nảy ra má»™t mối cảm giác kỳ dị, tá»±a hồ đã nổi sát khÃ, nhưng không thốt nên lá»i.
Nên biết những con nhà võ khi nhìn thấy những nhân váºt xa lạ liá»n nảy ra cảnh giác rất mau lẹ. Tạ Kim Ấn nhìn rõ mặt thiếu nữ nà y liá»n cảm thấy trong lòng rung động, bụng bảo dạ :
- “Thưá»ng thưá»ng ta đã khiến cho ngưá»i nổi sát khÃ. Có Ä‘iá»u Nhị Liên chỉ là má»™t kẻ nữ lưu mà sao dưá»ng như thị cÅ©ng có là n sát khà uy hiếp ngưá»i, tá»±a hồ trong đám cá» ráºm xanh tốt đột nhiên má»™t con rắn độc nhảy xổ ra cắn má»›i tháºt khó hiểu...â€
Tuy chưa xảy chuyện gì mà Tạ Kim Ấn đã chuẩn bị sẵn sà ng. Bá»—ng hắn cất tiếng há»i :
- Ai đã phái cô nương tới đây?
Nhị Liên đáp :
- Tư Mã... Quan nhân lúc trước có dặn nhà đò đón tiện thiếp qua du thuyá»n để hát má»™t khúc...
Tạ Kim Ấn tá»± há»i :
- “Thị nà y là m nghá» ca kỹ để sinh sống ư? Nhưng coi dáng Ä‘iệu thị tá»±a hồ không phải thế.â€
Tạ Kim Ấn cảm thấy trong lòng hồi há»™p. Dù thiếu nữ xiêm và ng mắt lá»™ sát khÃ, nhưng sát khà cá»§a thị không là m cho Tạ Kim Ấn băn khoăn, mà trái lại là m cho hắn hứng thú. Hắn trá» tay và o khoang thuyá»n nói :
- Tư Mã quan nhân mà cô nói đó hiện ở trong khoang thuyá»n. Má»i cô tiến và o Ä‘i.
Tạ Kim Ấn nói rồi cất bước Ä‘i trước, đẩy cá»a khoang thuyá»n, đồng thá»i né mình sang má»™t bên để nhưá»ng lối cho Nhị Liên.
Nhị Liên ôm cây Ä‘á»n gá»—, gót sen thoăn thoắt bước và o.
Mùi máu tanh sặc sụa xông lên mÅ©i khiến thị khó chịu. Thị cau mà y dừng bước trước cá»a khoang thuyá»n không bước và o nữa.
Nhị Liên đảo mắt nhìn quanh khoang thuyá»n thấy cách trang trà rất má»±c xa hoa, nhưng cảnh tượng bên trong cá»±c kỳ thê thảm: bà n nghiêng ghế đổ, vết máu khắp nÆ¡i. Mưá»i mấy xác chết nằm ngổn ngang. Hiển nhiên những ngưá»i nà y đã tắt thở từ lâu.
Tạ Kim Ấn chú ý quan sát thái độ cá»§a Nhị Liên, không thấy thị kêu thét lên hay buông tiếng thở dà i, cÅ©ng chẳng lá»™ vẻ kinh hãi chút nà o, má»›i tháºt lạ kỳ!
Hắn trá» và o lão già y phục sang trá»ng nằm lăn trong góc khoang thuyá»n nói :
- Äó là Tư Mã Äạo Nguyên. Nếu cô nương dùng tiếng hát để đưa lão vá» thế giá»›i cá»±c lạc thì tháºt là má»™t chuyện phúc đức tầy đình.
Hắn vừa nói vừa cưá»i, mắt vẫn nhìn chòng chá»c và o Nhị Liên để dò xét thái độ cô gái đứng trước má»™t cảnh tượng tá» vong thảm tuyệt nhân hoà n, thì thấy vẫn lạnh lùng má»™t cách kỳ dị, dưá»ng như không mảy may xúc động, hắn thấy cÅ©ng lấy là m hứng thú.
Nhị Liên lạnh lùng há»i :
- Phải chăng những ngưá»i trong khoang thuyá»n nà y Ä‘á»u đã do tay đại gia hạ sát.
Tạ Kim Ấn gáºt đầu lạnh lùng đáp :
- Äúng thế!
Nhị Liên nói :
- Nếu váºy thì cuá»™c ca xướng cá»§a tiện thiếp bữa nay không thà nh rồi.
Tạ Kim Ấn cháºm rãi đáp :
- Tại hạ rất lấy là m bội phục từ gan dạ tới thái độ lạnh lùng của cô nương.
Nhị Liên vá»— và o cây đà n trong lòng há»i :
- Vì lẽ gì mà đại gia lại hạ sát bá»n há»?
Tạ Kim Ấn chỉ cưá»i ruồi chứ không trả lá»i.
Nhị Liên lại há»i :
- Lòng cừu háºn hay mối liên quan đã là động cÆ¡ thúc đẩy đại gia đến chá»— giết ngưá»i?
Tạ Kim Ấn lắc đầu đáp :
- Không phải cừu háºn mà cÅ©ng chẳng có mối liên quan nà o hết.
Nhị Liên há»i :
- Thế thì tại sao đại gia...
Tạ Kim Ấn không nhẫn nại được ngắt lá»i :
- Tại hạ chỉ cần nói má»™t câu là đủ: Ngưá»i ta đã mướn tại hạ sát nhân.
Nhị Liên “ủa†má»™t tiếng há»i :
- Ngưá»i ta mướn các hạ sát nhân? Tháºt là má»™t từ ngữ má»›i mẻ. Không hiểu ngưá»i thuê mướn đã Ä‘á»n công cho đại gia bao nhiêu?
Thị không há»i đến ngưá»i chá»§ sá» là ai? Mà chỉ há»i Ä‘iá»u không quan hệ là ngưá»i mướn trả bao nhiêu tiá»n?
Tạ Kim Ấn không khá»i sá»ng sốt đáp :
- Năm ngà n gói bạc.
Nhị Liên nói :
- Số tiá»n nà y kể ra lá»›n tháºt, nhưng sao đại gia lại không thay đổi phương pháp, tá»· như trá»™m cắp hay sang Ä‘oạt cÅ©ng có thể lấy được bấy nhiêu tiá»n mà khá»i phải giết ngưá»i?
Tạ Kim Ấn chép miệng đáp :
- Ä‚n cắp hay sang Ä‘oạt là hà nh vi cá»§a kẻ tầm thưá»ng, tại hạ không thèm là m.
Nhị Liên nói :
- Äại gia không thèm lấy trá»™m hay ăn cướp mà lại Ä‘i đâm thuê chém mướn để có tiá»n thì nhất quyết đại gia cho việc sát nhân là điá»u vui thú.
Tạ Kim Ấn ngắt lá»i :
- Nói báºy! Tại hạ bất đắc dÄ© mà phải là m như váºy. Cô nương buá»™c miệng nói cà n. Tháºt là khả ố!
Nhị Liên biến sắc nói :
- Äó là tiện thiếp mau miệng. Có Ä‘iá»u đại gia muốn giết tiện thiếp thì cứ tá»± nhiên, bất tất phải úy kỵ gì nữa.
Tạ Kim Ấn ngạc nhiên há»i :
- Giết cô nương ư? Tại sao cô lại nói váºy?
Nhị Liên đáp :
- Ãn mạng trên chiếc du thuyá»n nà y đã lá»t và o mắt tiện thiếp. Tưởng đại gia cần giết tiện thiếp Ä‘i để bịt miệng.
Tạ Kim Ấn cưá»i khanh khách nói :
- Trước nay tại hạ chỉ ai mướn má»›i chịu giết ngưá»i. Nếu không vì tiá»n bạc mà dùng Ä‘ao kiếm là ngu xuẩn.
Nhị Liên há»i :
- Chẳng lẽ đại gia không băn khoăn vỠviệc tiện thiếp sẽ đem vụ nà y đồn đại ra ngoà i?
Tạ Kim Ấn ngá»a mặt lên trá»i cưá»i rá»™ đáp :
- Dù ngưá»i trong thiên hạ biết đến vụ nà y mà coi tại hạ là kẻ thù, dá»… thưá»ng tại hạ phải sợ há» chăng?
Nhị Liên nói :
- Lá»i nói cá»§a đại gia tháºt là hùng hồn khiến tiện thiếp phải tán dương và khâm phục. Có Ä‘iá»u đại gia nên để ý đến vấn đỠTư Mã quan nhân giao du rất rá»™ng vá»›i bạn hữu giang hồ. Tuy đại gia coi thưá»ng chẳng úy kỵ gì, nhưng ngưá»i thiên hạ kéo đến quần công tưởng cÅ©ng là m phiá»n cho đại gia...
Tạ Kim Ấn sầm nét mặt há»i :
- Cô nương hiểu thế nà o được vỠnhững công việc trong võ lâm?
Nhị Liên ngẫm nghĩ một lúc rồi đáp :
- Tiện thiếp là m nghá» ca kỹ đã lâu, thưá»ng tiếp xúc vá»›i nhân váºt võ lâm nên cÅ©ng hiểu được và i phần...
Tạ Kim Ấn trầm ngâm không nói gì. Hắn nghĩ thầm trong bụng :
- “Nhị Liên là má»™t thiếu nữ kỳ dị. Cho đến bây giá» ta cÅ©ng chưa hiểu rõ lai lịch. Chẳng sá»›m thì muá»™n ta phải do thám cho ra gốc gác thị má»›i được.â€
Nhị Liên trở gót quay vá» thuyá»n nhá». Bá»—ng thị giáºm chân quay lại há»i :
- Tư Mã quan nhân chưa được nghe khúc hát của tiện thiếp. Chẳng hay đại gia có hứng thú vỠvụ nà y không?
Tạ Kim Ấn há»i lại :
- Phải chăng cô nương có ý muốn cho tại hạ nghe một khúc?
Nhị Liên gáºt đầu đáp :
- Nếu đại gia vui lòng thì tiện thiếp xin tuân mệnh.
DÄ© nhiên Nhị Liên là ngưá»i phụ trách nhiệm vụ nà y. Tuy không hiểu mục Ä‘Ãch cá»§a thị thế nà o, nhưng có má»™t Ä‘iểm chắc chắn là thị có ý chạm trán Tạ Kim Ấn. Còn thị bảo Tư Mã Äạo Nguyên yêu cầu cô tá»›i ca hát thì đó chỉ là má»™t lá»i bịa đặt để mượn cá»› sang du thuyá»n.
Tạ Kim Ấn cÅ©ng hiểu như váºy, nhưng hắn coi vụ nà y quá tầm thưá»ng, chẳng buồn nghiên cứu cho biết ra nguyên nhân. Hắn liá»n há»i lại :
- Ngay bây giỠhay sao?
Nhị Liên nhÃu cặp lông mà y đáp :
- Trên du thuyá»n sặc mùi máu tanh. Ngồi vá»›i bá»n ngưá»i chết thì còn thú gì?
Má»i đại gia qua bên thuyá»n nhá» cá»§a tiện thiếp hay hÆ¡n.
Tạ Kim Ấn lẩm bẩm :
- Ta đã biết ra ý thị muốn chạm trán Tạ Kim Ấn nà y mà sang du thuyá»n.
Phải chăng bây giỠthị còn toan hý lộng quỷ thần?
Tuy hắn nghÄ© váºy nhưng vẫn coi thưá»ng má»i sá»± nên không há»i nữa.
Hắn thấy Nhị Liên Ä‘ang đặt chân và o khúc dây buá»™c để nhảy qua thuyá»n nhá» thì trong lòng cÅ©ng hÆ¡i ngần ngại. Nhưng sau không nhịn được tÃnh hiếu kỳ, liá»n chà đầu ngón chân xuống tung mình lên cao vá»t sang thuyá»n nhá».
Tên lái đò thấy Tạ Kim Ấn nhảy vá»t lên, không khá»i giáºt mình kinh hãi báºt tiếng la hoảng :
- Úi chao!
Tiếng la chưa dứt thì Tạ Kim Ấn đã hạ mình yên ổn xuống thuyá»n nhá». Con thuyá»n nhá» chỉ chìm xuống má»™t chút, nhưng nếu không để ý thì không nhìn rõ thuyá»n hÆ¡i bị dao động. Ngưá»i lái đò buá»™c miệng khen :
- Khinh công cá»§a đại gia tháºt là quá»· khốc thần sầu!
Tạ Kim Ấn cưá»i khanh khách Ä‘i tá»›i bên gã lái đò. Hắn chú ý nhìn thấy gã đầu đội nón trúc rá»™ng và nh kéo sụp xuống che kÃn qua ná»a mặt.
Tạ Kim Ấn động tâm nghiêng mình há»i :
- Các hạ đúng là ngưá»i lái thuyá»n đó chứ?
Ngưá»i lái thuyá»n hÆ¡i chấn động. Tay mặt gã giữ chặt lấy và nh nón, ấp úng đáp :
- Tiểu nhân là lái đò ở Thúy Hồ... chở thuyá»n đã lâu năm... Sao đại gia lại há»i câu nà y?
Tạ Kim Ấn hất và nh nón đối phương lên muốn nhìn cho ra chân tướng gã.
Hắn tiến lại gần vừa đưa tay ra thì ngưá»i lái đò lùi lại.
Không ngỠTạ Kim Ấn vươn tay tới rất mau. Năm ngón tay hắn chỉa ra toan bóp nát và nh nón.
Äá»™t nhiên Nhị Liên ở phÃa sau lá»›n tiếng há»i :
- Äại gia là m gì váºy?
Tạ Kim Ấn bị phân tâm, tay cầm và nh nón nới ra một chút.
Ngưá»i lái đò thừa cÆ¡ khẽ ngá»a ngưá»i vá» phÃa sau. Hai chân từ từ cong lại.
Như váºy ngưá»i gã đã lùi xa ra được hai bước.
Nhị Liên đưa mắt lưá»m ngưá»i lái đò há»i :
- Ngươi đã gây chuyện gì vá»›i đại gia váºy?
Ngưá»i lái đò ấp ứng đáp :
- Tiểu nhân... tội đáng muôn thác.
Tạ Kim Ấn cưá»i thầm trong bụng :
- “Các ngươi đóng kịch khá lắm! Äáng tiếc là Tạ Kim Ấn nà y trá»i phó cho linh tÃnh có đủ năng lá»±c khám phá ra những kiểu cách cá»§a bá»n ngươi. Những chuyện xảy ra đêm nay chắc còn nhiá»u giai Ä‘oạn vui thú.â€
Hắn nghÄ© váºy liá»n gạt Ä‘i :
- Không có Ä‘iá»u chi quan hệ. Chúng ta đùa giỡn má»™t chút mà thôi. Bây giá» hãy và o trong thuyá»n ngồi chÆ¡i đã.
Nhị Liên dẫn Tạ Kim Ấn và o khoang thuyá»n. Cô đặt cây đà n gá»— xuống mặt bà n. Nét mặt trắng mịn cá»§a cô dưới ánh đèn cà ng tăng thêm vẻ kiá»u diá»…m và đầy cảm tình lai láng.
Nhị Liên ngồi đối diện vá»›i Tạ Kim Ấn trong khoang thuyá»n lẳng lặng hồi lâu không nói gì. Tiếng mái chèo quấy nước vẫn nhịp nhà ng. Äèn lá»a trong khoang thuyá»n khi tá» khi má» khiến cho phong cảnh cà ng thêm vẻ hữu tình.
Hồi lâu Nhị Liên khẽ lên tiếng :
- Nước hồ trong vắt dưới vừng trăng tá» nếu có tiếng tÆ¡ tiếng trúc nổi lên cà ng thêm phần thi vị. Tiện thiếp tá»± biết mình ca hát vụng vá». Chẳng hiểu có đáng để ngưá»i quân tá» thưởng thức chăng?
Cô cầm cây đà n bằng gá»— dạo lên mấy tiếng tình tang rồi cất giá»ng buồn rầu hát :
“Äêm nay là cái đêm gì?
Trăng trong nước biếc say mê anh hà o.
Äêm nay là cái đêm nà o?
Chiếc thân bồ liễu trông và o lang quân.
Lòng riêng riêng những tần ngần.
Gió thu hiu hắt tâm thần xôn xao.
. . . . . . . . . . â€
Tiếng hát thê lương ảo não. Tiếng đà n đã dừng lại mà tiếng hát còn âm á»· trong thuyá»n.
Tạ Kim Ấn nghe Ä‘iệu hát không khá»i mê mẩn tâm thần. Thế má»›i biết nhi nữ tình trưá»ng, anh hùng khà đoản. Hắn không khá»i sinh lòng lân tuất, ngồi lẳng lặng mà nghe, không nỡ bá» Ä‘i ngay. Hắn vá»— tay khen :
- Khúc nhạc cá»§a cô nương tháºt là tuyệt diệu! Tạ má»— khâm phục vô cùng!
Nhị Liên cúi đầu đáp :
- Äại gia quá khen mà thôi!
Nhị Liên xÃch đến gần bên Tạ Kim Ấn. Mùi hương cá»§a ngưá»i đà n bà theo gió quyện lại.
Tạ Kim Ấn ngá»i thấy như tỉnh như say. Hắn không biết hiện mình Ä‘ang ở dưới trần gian hay đã lạc và o cõi thiên thai.
Giữa lúc ấy ngưá»i lái thuyá»n vén rèm lên tiến và o. Gã đặt hồ rượu cùng chén ngá»c lên bà n và phát giác ra phong cảnh có Ä‘iá»u khác lạ liá»n láºt Ä‘áºt lui ra.
Nhị Liên nói :
- Äây là thứ rượu tiện thiếp tá»± cất lấy. Äại gia thá» nếm coi...
Cô vừa nói vừa rót ra đầy hai chung.
Tạ Kim Ấn vẫn chưa hết dạ hoà i nghi. Hắn chỠNhị Liên uống trước rồi mới cầm chén rượu lên uống một hơi cạn sạch.
Nhị Liên khen rằng :
- Tá»u lượng cá»§a đại gia khá lắm!
Cô nói rồi đột nhiên nhảy xổ và o Tạ Kim Ấn, đụng phải hồ rượu đổ ra ướt cả ván thuyá»n.
Mùi rượu thÆ¡m tho hòa lẫn vá»›i mùi u hương trong mình Nhị Liên tiết ra. Cô lại giÆ¡ bà n tay ngá»c lên quạt tắt ngá»n đèn Ä‘i.
Tạ Kim Ấn bất giác cùng Nhị Liên tuy không có lòng thân ái mà đi và o giấc mộng vu sơn.
Äêm má»—i lúc má»™t khuya. Bóng trăng tà chênh chếch xuyên qua cá»a sổ soi và o trong thuyá»n.
Nhị Liên đầu bù tóc rối coi tá»±a hồ muốn bóp chết Tạ Kim Ấn. Cô ôm lấy vai hắn mà cắn. Hai tay cô chÃt cổ hắn.
Tạ Kim Ấn vừa thở hồng há»™c, vừa rên ư á», tưởng chừng như ngưá»i sắp chết Ä‘uối trong giếng nước.
Hai tay Nhị Liên ghì chặt lấy ngưá»i Tạ Kim Ấn tá»±a hồ Ä‘ang gầy má»™t cuá»™c chiến đấu sinh tá».
Giữa lúc khoái lạc đến cá»±c Ä‘iểm mà cÅ©ng là lúc Ä‘au khổ vô cùng. Äây chÃnh là cuá»™c chiến đấu bằng áp lá»±c, ngưá»i ná» uy hiếp ngưá»i kia.
Tạ Kim Ấn đột nhiên cảm thấy má»—i lúc má»—i Ä‘i và o chá»— nguy hiểm. Äó là trá»i phó cho hắn má»™t bản năng rất linh mẫn để phát giác khi bị ngưá»i ta lừa gạt. Hắn liá»n đẩy Nhị Liên ra rồi bước qua mình cô chụp lấy thanh trưá»ng kiếm để trên bà n.
Soạt má»™t tiếng! Tạ Kim Ấn đã rút kiếm ra khá»i vá». Trong khoang thuyá»n tối Ä‘en chỉ có kiếm quang lấp loáng. Tấm rèm lại vén lên. Má»™t hán tá» láºt Ä‘áºt chạy ra ngoà i.
Tạ Kim Ấn hấp tấp mặc quần áo và o rồi băng mình rượt theo thì thấy ngưá»i lái đò đứng nghiá»…m nhiên ngoà i đầu thuyá»n.
Lúc nà y ngưá»i lái đò đã bá» cái nón rá»™ng và nh đội trên đầu ra, để lá»™ chân tướng hung hãn thô hà o. Gã và o trạc ba mươi tuổi. Mặt mÅ©i râu ria xồm xoà m. Vai bên tả gã có má»™t vết sẹo. Trong tay gã cầm chiếc mái chèo dà i chừng bốn thước.
Tạ Kim Ấn lạnh lùng nói :
- Chà ! Quả nhiên là ngươi.
Ngưá»i lái đò đáp :
- ChÃnh ta đây! Há» Tạ kia! Chúng ta đã có duyên gặp mặt nhau má»™t lần ở nhà há» Vương.
Tạ Kim Ấn trầm giá»ng há»i :
- Kiá»u Như San (tức ngưá»i lái đò)! Ngươi mang ngoại hiệu là Quan Trung đệ nhất kiếm thá»§. Tạ má»— không nhá»› giữa ta và ngươi có thù oán gì? Cá»› sao ngươi lại đánh lén ta?
Kiá»u Như San đáp :
- Các hạ và Kiá»u má»— từ trước nay chưa có gì đáng kể là thù oán. Nhưng Nhị Liên là tiểu thư cá»§a Triệu bảo chúa...
Tạ Kim Ấn chẳng phải là kẻ mau quên. Hắn nhớ ngay được Nhị Liên là ai?
Mùa xuân năm ngoái có ngưá»i thuê hắn giết chết Triệu Phi Linh, tức Triệu bảo chúa. Hắn liá»n há»i :
- Phải rồi! Triệu bảo chúa đã bị ta giết chết. Nhưng Kiá»u Như San! Sao ngươi lại vì lão mà ra tay trả oán?
Kiá»u Như San dằn từng tiếng :
- Ngươi muốn biết nguyên nhân ư? Nhị Liên chÃnh là vợ Kiá»u má»—.
Tạ Kim Ấn giáºt mình, trợn mắt lên lùi lại ba bước, ấp úng há»i :
- Sao? Nhị Liên là Kiá»u phu nhân đấy ư? Váºy mà ... ngươi ở ngoà i khoang thuyá»n giương mắt lên nhìn ta cùng Nhị Liên hà nh lạc...
Kiá»u Như San trầm giá»ng ngắt lá»i :
- Äây là má»™t việc trá»ng đại. Nhị Liên quyết hy sinh thân mình để báo thù cho cha nà ng mà cÅ©ng báo thù cho ta nữa.
Tạ Kim Ấn bất giác á»›n lạnh xương sống. Hắn há»i :
- Vì thế mà ngươi nhân lúc Tạ má»— Ä‘ang mải mê trong cuá»™c truy hoan lần và o đánh lén. Té ra hai ngươi đã bố trà kế hoạch, chẳng cần lá»±a chá»n thá»§ Ä‘oạn để ám toán Tạ má»—.
Hai ngưá»i dùng đến hạ kế nà y để ám toán Tạ Kim Ấn khiến cho hắn phải khá»§ng khiếp. Bất giác hắn quay đầu nhìn lại thấy Triệu Nhị Liên vẫn ngồi yên trong khoang thuyá»n.
Kiá»u Như San nói :
- Không ngá» trong lúc ngươi Ä‘ang hứng thú mà còn đỠcao cảnh giác khiến cho cuá»™c táºp kÃch cá»§a Kiá»u má»— phải thất bại. Kiá»u má»— tháºt khâm phục vô cùng!
Tạ Kim Ấn đáp :
- CÅ©ng may mà ngươi sá»›m biết thá»i cÆ¡, vá»™i vã rút lui, không thì thanh kiếm cá»§a Tạ má»— đã đâm thá»§ng bụng ngươi rồi.
Kiá»u Như San cúi đầu nhìn xuống quả thấy phÃa dưới vạt áo đã bị xuyên thá»§ng má»™t lá»— bằng hạt Ä‘áºu. Gã sợ quá mồ hôi toát ra đầm đìa. Nhưng gã căm háºn quá chừng không nhịn được, lá»›n tiếng quát.
- Bữa nay giữa ta và ngươi phải có kẻ sống ngưá»i chết.
Gã vừa nói vừa vung mái chèo lên nhằm bổ xuống đầu Tạ Kim Ấn.
Tạ Kim Ấn né mình lạng tránh sang một bên.
Kịch má»™t tiếng! Chiếc mái chèo cá»§a Kiá»u Như San đã bổ xuống sạp thuyá»n.
Tạ Kim Ấn quát :
- Hãy khoan!
Kiá»u Như San không nhịn được há»i lại :
- Ngươi còn nói gì được?
Tạ Kim Ấn đáp :
- Vừa rồi Tạ mỗ nghe ngươi nói là Nhị Liên đã hiến thân để trả thù cha và thù chồng. Tạ mỗ vẫn còn chưa hiểu là nghĩa là m sao?
Kiá»u Như San cưá»i lạt há»i lại :
- Ngươi còn muốn ta phải nói ra hÆ¡n nữa ư? Kiá»u má»— mà thà nh công trong cuá»™c táºp kÃch vừa rồi giết chết ngươi thì chẳng những báo thù được cho cha Nhị Liên, đồng thá»i Kiá»u má»— còn Ä‘oạt được “Chức Nghiệp Kiếm Thủ†cá»§a ngươi nữa.
Tạ Kim Ấn giáºt mình há»i :
- Phải chăng ngươi nói Nhị Liên định trả thù cha, lại vì chức nghiệp của trượng phu, mà hy sinh đến cả trinh tiết của nà ng?
Hắn vừa nói vừa lắc đầu, nở má»™t nụ cưá»i nhăn nhó nghÄ© thầm :
- “Hà nh động cá»§a Nhị Liên tháºt là khá»§ng khiếp! Nếu nà ng chỉ trả thù cha thì còn có lý. Nhưng nà ng lại định nhân chuyện nà y là m kế mưu sinh thì không thể tưởng tượng được...â€
Kiá»u Như San nét mặt âm trầm đáp :
- Nhị Liên đã thất tiết rồi. Ta là phu quân của nà ng tất phải giết ngươi cho bằng được mới nghe.
Tạ Kim Ấn nói :
- Tạ má»— chỉ khi nà o có ngưá»i thuê mướn má»›i ra tay chứ chẳng bao giá» tá»± nhiên động thá»§ sát nhân.
Kiá»u Như San lá»›n tiếng :
- Hiện giỠchúng ta đã lâm và o tình trạng muốn bãi chiến cũng không được nữa. Ngươi hãy coi chiêu của ta đây!
Gã vung mái chèo gỗ lên phạt ngang một cái.
Tạ Kim Ấn ngá»a ngưá»i lui vá» phÃa sau. Mái chèo cá»§a Kiá»u Như San phang và o quãng không.
Tạ Kim Ấn vung tay mặt lên phóng trưá»ng kiếm. Ãnh hà n quang tá»a ra má»™t vùng. Kiếm khà tung hoà nh à o ạt xô lại uy hiếp đối phương.
Kiá»u Như San chấn động tâm thần. Bất giác gã bị luồng khà âm hà n cá»§a đối phương bức bách phải lùi lại hai bước, ba bước rồi bốn bước... Gã lùi vá» táºn đằng lái.
“Vèo†má»™t tiếng rÃt lên.
Thanh trưá»ng kiếm ở trong tay Tạ Kim Ấn rung bần báºt không ngá»›t. MÅ©i kiếm giữ nguyên vị trà cố định, thá»§y chung không tiến thêm má»™t chút nà o.
Kiá»u Như San sắc mặt tái mét, gã hÃt mạnh má»™t hÆ¡i chân khà rồi lại vung mái chèo bổ xuống.
Thanh trưá»ng kiếm cá»§a Tạ Kim Ấn lúc hạ thấp xuống lúc đưa lên cao. MÅ©i kiếm chưa phóng tá»›i, kiếm phong đã xô lại.
Vạt áo cá»§a Kiá»u Như San bay phà nh phạch. MÅ©i kiếm cá»§a đối phương nhằm đâm và o bụng gã mà gã không chịu lùi, lại còn tiến lên. Mái chèo cá»§a gã tiếp tục phóng ra những kỳ chiêu lúc phạt lúc chém, nhằm đâm và o huyệt Huyá»n CÆ¡ trên mình Tạ Kim Ấn.
Mái chèo đánh liá»n mấy chiêu cá»±c kỳ thần diệu khiến cho Tạ Kim Ấn không khá»i chá»™t dạ. Bất đắc dÄ© phải vung kiếm lên gạt, hoặc nghiêng mình tránh đòn.
Kiá»u Như San phải khó nhá»c má»›i Ä‘oạt được tiên cÆ¡, gã vung mái chèo đánh liá»n ba chiêu liên hoà n là m cho bên địch khốn đốn.
Tạ Kim Ấn dưá»ng như đã định bụng sẵn để cho đối phương tấn công ba chiêu. Äến chiêu thứ tư, đột nhiên hắn khoa chân tiến lại, váºn ná»™i lá»±c và o cánh tay rồi hết sức phóng ra má»™t kiếm.
Thế kiếm vừa mau vừa mạnh khác nà o sấm nổ chá»›p nhoáng bức bách mái chèo cá»§a Kiá»u Như San không tiến thêm được chút nà o.
Kiá»u Như San dừng thế công thì Tạ Kim Ấn cÅ©ng không thừa cÆ¡ tiến đánh.
Hắn lạnh lùng dằn giá»ng nói :
- Quan Trung Äệ Nhất Kiếm quả nhiên danh bất hư truyá»n.
Kiá»u Như San há»i :
- Kiá»u má»— hiểu lắm! Lá»i nói ngươi đầy vẻ trà o phúng. Phải chăng ngươi cho là Kiá»u má»— không đủ tư cách đối địch vá»›i ngươi?
Tạ Kim Ấn đáp :
- Không phải thế! Tạ má»— ra Ä‘á»i bốn chục năm, trải qua hà ng ngà n tráºn kể cả lá»›n nhá». Kiá»u huynh quả là má»™t tay kình địch mà Tạ má»— Ãt khi được gặp.
Kiá»u Như San ngá»a mặt lên trá»i cưá»i rá»™ nói :
- Không dám! Không dám! Bất luáºn chúng ta ai mạnh ai yếu, cứ sá» dụng binh khà sẽ rõ.
Hai ngưá»i đối diện nhìn nhau má»™t lúc. Äá»™t nhiên cả hai bên đồng thá»i tái phát động thế công. Kiá»u Như San thân hình to lá»›n, thiện nghỠđánh giáp lá cà .
Gã sá» dụng chiếc mái chèo thần tốc phi thưá»ng để tiến đánh.
Tạ Kim Ấn lá»™ vẻ tức giáºn cÅ©ng hết sức tấn công, nhưng cỠđộng cá»§a hắn có vẻ nhà n nhã. Thân pháp hắn xuyên qua trong là n bóng mái chèo vẫn giữ được phong độ ung dung.
Kiá»u Như San huy động mái chèo khà thế cá»±c kỳ dÅ©ng mãnh! Kình phong rÃt lên veo véo. Con thuyá»n nghiêng ngá»a trên mặt hồ nổi sóng tá»±a hồ Ä‘ang diá»…n ra má»™t tráºn thá»§y chiến khá»§ng khiếp.
Kiá»u Như San và Tạ Kim Ấn Ä‘á»u dùng khà giá»›i ngắn để công kÃch. Má»—i khi hai bên trao đổi má»™t chiêu rồi khôi phục lại tình thế lúc trước, đứng cách nhau chừng năm bước.
Tạ Kim Ấn đứng ở đầu thuyá»n, ngưá»i hắn ngay như cây gá»—. MÅ©i kiếm chúc đầu xuống. Kiá»u Như San đứng đối diện cầm ngang chiếc mái chèo. Cặp mắt đăm đăm nhìn đối phương không chá»›p.
Trong khoang thuyá»n, Triệu Nhị Liên vẫn ngồi nguyên chá»—. Vẻ mặt rất bình tÄ©nh, thị nhìn cuá»™c chiến đấu sinh tá» cá»§a hai ngưá»i. ChÃnh thị cÅ©ng không hiểu trong lòng mình có cảm xúc gì?
Äá»™t nhiên Kiá»u Như San gầm lên má»™t tiếng, vung tÃt mái chèo, không dá»i bá» Tạ Kim Ấn chút nà o. Gã nhắm đánh và o những huyệt trá»ng yếu trong mình đối phương. Chiêu thức cá»§a gã vừa mau lẹ vừa tà n độc. Khà thế cá»±c kỳ khá»§ng khiếp.
Tháºt là những chiêu thức xuất quá»· nháºp thần. Thế công lợi hại vô cùng!
Tạ Kim Ấn má»›i gặp tay kình địch nà y lần đầu. Trong lúc cấp bách, hắn không dám nghÄ© nhiá»u, vá»™i co ngưá»i lại rồi đột nhiên lăn tròn Ä‘i như má»™t trái banh luôn mưá»i lăm vòng.
Kiá»u Như San tiến lên từng bước má»™t vừa Ä‘uổi vừa đánh liên hồi mưá»i lăm mái chèo. Mái chèo cá»§a gã tá»±a hồ có mắt, cứ nhắm đúng chá»— đối phương chuyển động mà đánh xuống.
Äá»™t nhiên má»™t luồng quái phong kỳ dị rÃt lên. Tạ Kim Ấn phải nằm hẳn xuống lòng thuyá»n để tránh khá»i phạm vi mái chèo cá»§a đối phương. Tạ Kim Ấn vừa thở hồng há»™c vừa nói :
- Kiá»u Như San! Tà i nghệ cá»§a ngươi đã đến mức phi thưá»ng. Ngươi sá» chiếc mái chèo đã đến trình độ xuất quá»· nháºp thần.
Kiá»u Như San trầm giá»ng đáp :
- Không dám! Kiá»u má»— tá»± biết mình kém cá»i. Vừa rồi ngươi đã thi triển thân pháp phi thưá»ng khiến Kiá»u má»— thán phục vô cùng!
Tạ Kim Ấn chưa kịp trả lá»i thì Kiá»u Như San lại nói :
- Kiá»u má»— có Ä‘iá»u thỉnh cầu...
Tạ Kim Ấn ngạc nhiên há»i :
- Ông bạn có Ä‘iá»u chi xin cứ nói ra!
Kiá»u Như San nghiến răng đáp :
- Bữa nay Kiá»u má»— không may mà bị chết vá» tay các hạ thì xin các hạ nghÄ© đến Ä‘oạn ân tình vá»›i Nhị Liên mà tha mạng cho nà ng.
Tạ Kim Ấn lẳng lặng không nói gì, Kiá»u Như San biến sắc. Gã nhảy vá»t lên cao hÆ¡n hai trượng rồi vung mái chèo giáng xuống.
Tạ Kim Ấn trán toát mồ hôi quát lớn :
- Chiêu “Lạn Giang Triệt Äẩu†tháºt là tuyệt diệu!
Hắn vừa nói vừa vung trưá»ng kiếm hất ngược vá» phÃa sau, đồng thá»i nhảy lùi lại.
Kiá»u Như San ngưá»i còn chÆ¡i vÆ¡i trên không đã thay đổi liá»n ba thức. Chiếc mái chèo gá»— thu vá» phóng ra đâm đến mưá»i hai nhát. Tốc độ những chiêu thức nà y khiến cho Tạ Kim Ấn không khá»i xao xuyến trong lòng.
Bá»—ng nghe đánh vù má»™t tiếng. Tạ Kim Ấn lướt ngưá»i sang mé tả chỉ cách chừng sợi tóc là trúng đòn. Hai chân hắn nhẹ nhà ng bước trên sạp thuyá»n tránh khá»i mái chèo giáng xuống. Láºp tức hắn rung tay má»™t cái. Kiếm quang lấp loáng như nước vỡ bá» xô tá»›i. Äây là hắn thi triển “Phù Phong kiếm phápâ€, má»™t chiêu thức độc bá»™ thiên hạ, uy lá»±c mạnh nhất trong ba chiêu “Kim Quang Hoán Tánâ€.
Giữa lúc ấy bá»—ng nghe má»™t tiếng vù vù rÃt lên, sát khà đằng đằng. Chiêu kiếm cá»§a Tạ Kim Ấn đã đâm xéo tá»›i.
Äá»™t nhiên Tạ Kim Ấn thu kiếm vỠđứng trên đầu thuyá»n.
Kiá»u Như San đứng cách xa ba bước, cổ há»ng gã còn máu tươi tuôn ra không ngá»›t...
Bóng trăng đột nhiên mỠảo. Ngá»n gió đêm vi vút. Äôi chim uyên ương sợ hãi vá»— cánh bay Ä‘i.
Bốn bá» yên lặng. Thanh trưá»ng kiếm trong tay Tạ Kim Ấn cầm ngang ra.
Hắn ngồi thừ xuống sạp thuyá»n, bên cạnh chá»— Kiá»u Như San vừa té xuống.
Miệng khẽ nói :
- Trong thiên hạ không một ai thoát chết vỠchiêu “Kim Quang Hoán Tán†nà y. Ngươi có chết cũng không oan.
Trên thuyá»n máu Ä‘á»ng thà nh vÅ©ng, há»a nên bức đồ án mà u hồng rất khá»§ng khiếp!
Tạ Kim Ấn lảo đảo bước và o trong khoang thuyá»n thấy Triệu Nhị Liên vẫn ngồi nghiá»…m nhiên như trước không nhúc nhÃch. Sắc mặt xám như tro tà n biến thà nh xanh lợt.
Lát sau Nhị Liên ú ớ cất tiếng :
- Như San chết rồi ư?
Tạ Kim Ấn uể oải gáºt đầu. Hắn cÅ©ng tá» vẻ buồn thiu, tra kiếm và o vá» rồi nói :
- Äây là lần đầu tiên Tạ má»— không phải vì việc thuê mướn mà giết ngưá»i.
Triệu Nhị Liên nghiến răng nói :
- Äáng giáºn thay! Ta cùng Như San đã bố trà kế hoạch rất chu đáo mà cÅ©ng bị thất bại dưới kiếm pháp khá»§ng khiếp cá»§a ngươi.
Tạ Kim Ấn lại thấy khóe mắt cá»§a Nhị Liên lóe lên những tia sát khà và phẫn ná»™ đến cùng cá»±c. Bá»—ng hắn nháºn ra tuy đã được thấy biết bao nhiêu ngưá»i lá»™ sát khÃ, nhưng má»i lần hắn rút kiếm để quyết đấu sinh tá» thì sát khà cá»§a địch nhân khác xa vá»›i ngưá»i đà n bà nà y.
Triệu Nhị Liên từ từ nhắm mắt lại như để chỠđối phương hạ thá»§. Nhưng sau má»™t lúc lâu vẫn chưa thấy động tịnh gì, thị lại mở mắt ra há»i :
- Tại sao ngươi không giết ta đi?
Tạ Kim Ấn uể oải đáp :
- Cô nương há»i câu đó là thừa. Tạ má»— trước nay không muốn lấy sá»± giết ngưá»i là m thÃch thú. Vừa rồi lệnh phu quân phải uổng mạng chỉ là chuyện bất đắc dÄ©. Trừ phi...
Triệu Nhị Liên há»i ngay :
- Trừ phi là m sao?
Tạ Kim Ấn đáp :
- Trừ phi cô nương cÅ©ng muốn động thá»§ giết tại hạ, song tại hạ xem ra thì dưá»ng như võ nghệ cá»§a cô nương chẳng có chi đáng kể.
Triệu Nhị Liên há»i :
- Năm ngoái ngươi giết phụ thân ta sao bây giá» không giết luôn cả ta Ä‘i cho rồi? Äêm nay cả nhà Tư Mã Äạo Nguyên mưá»i mấy ngưá»i chẳng phải là ngươi đã hạ thá»§ giết hết đấy ư?
Tạ Kim Ấn đáp :
- Tại hạ đã nói giết nhiá»u ngưá»i hay Ãt là tùy theo ý muốn cá»§a kẻ thuê mướn.
Năm ngoái chủ nhân bảo rõ chỉ hạ sát một mình lệnh tôn mà thôi...
Triệu Nhị Liên buá»™c miệng ngắt lá»i :
- Ai váºy? Kẻ nà o đã mướn ngươi giết phụ thân ta?
Tạ Kim Ấn lắc đầu đáp :
- Vụ nà y có liên quan đến sá»± thá»§ tÃn cá»§a tại hạ. Xin cô nương miá»…n thứ cho tại hạ khá»i tiết lá»™.
Triệu Nhị Liên vươn vai đứng dáºy ra khá»i khoang thuyá»n đến bên Kiá»u Như San. Nà ng thò bà n tay trắng muốt và run rẩy đưa lên khẽ vuốt khuôn mặt lạnh cứng cá»§a Kiá»u Như San.
Tạ Kim Ấn Ä‘i theo sau nà ng há»i :
- Vừa rồi lệnh tiên phu đã nói: “Sở dÄ© y muốn táºp kÃch Tạ má»— chỉ vì hai lý do. Má»™t là để báo thù cho lệnh tôn. Hai là đoạt lấy tư cách Chức Nghiệp Kiếm Thá»§.†Chẳng lẽ hai vị lại cùng nghèo đến ná»—i muốn hà nh nghá» giết ngưá»i để mưu sinh?
Triệu Nhị Liên đáp :
- Từ khi tiên phụ dá»i bá» cõi Ä‘á»i thì Thái Chiêu bảo thà nh nÆ¡i hoang phế.
Kiá»u Như San cùng ta lưu lạc giang hồ, tình cảnh xiết ná»—i Ä‘iêu linh! Thưá»ng khi cÆ¡m không đủ ăn, áo không đủ mặc. Như San cÅ©ng giống ngươi không thèm là m nghá» trá»™m cướp chỉ mong trong tay có má»™t nghá» nghiệp là là m kiếm thá»§ mà thôi...
Triệu Nhị Liên nói đến đây, đột nhiên thị vươn tay mặt rút thanh trưá»ng kiếm cà i ở sau lưng Tạ Kim Ấn ra để tá»± đâm và o cổ mình.
Tạ Kim Ấn không ngỠTriệu Nhị Liên lại dùng đến hạ sách nà y. Hắn vội vung tay gạt ngang đánh “choang†một tiếng.
Lưỡi kiếm đụng và o cổ tay Triệu Nhị Liên. Năm ngón tay Nhị Liên phải ná»›i ra. Thanh trưá»ng kiếm rá»›t xuống sạp thuyá»n. Tạ Kim Ấn cúi xuống lượm kiếm lên cầm tay lạnh lùng nói :
- Tạ má»— chưa bao giá» phản đối việc ngưá»i khác tá»± tá». Nhưng nghÄ© rằng cô nương đã có đủ can đảm để tá»± vẫn, thì cÅ©ng nên có đủ can đảm để sống thêm...
Triệu Nhị Liên nét mặt xám ngắt lá»›n tiếng há»i :
- Ngươi đã không chịu giúp ta, lại không để ta tá»± tá» thì ra ngươi là má»™t kẻ quá bá»™i bạc, phÅ© phà ng. Ngươi bất cáºn nhân tình. Mừng, giáºn, thương, vui không lá»™ ra ngoà i mặt. Ngươi có hiểu nhân tình là gì, tình cảm là gì không?
Tạ Kim Ấn lạnh lùng đáp :
- Lá»i cô nương rất đúng vá»›i tÃnh tình thông thưá»ng cá»§a con ngưá»i. Äáng tiếc là tại hạ chẳng để tâm và o việc thiên hạ. Vì thế mà má»i tình cảm cá»§a con ngưá»i là gì, nhân tình ra sao, tại hạ cÅ©ng không biết đến.
Triệu Nhị Liên nói :
- Ngươi đã không để tâm đến bất cứ việc gì trong thiên hạ thì tháºt là ngưá»i số má»™t trên trần gian, chẳng ai giống ngươi được. Ngưá»i Ä‘á»i thưá»ng đồn đại những cao nhân võ lâm thưá»ng có tÃnh tình khác biệt.
Tạ Kim Ấn đột nhiên tưởng chừng như bị ngá»n trùy Ä‘áºp và o trái tim. Hắn không tá»± chá»§ được bất giác lui lại má»™t bước, biến sắc trầm giá»ng há»i :
- Phải chăng cô nương... muốn nói vá» Linh Võ tứ tước, Yến Cung song háºu và ... Ma Vân Thá»§? Cái đó chẳng qua chỉ là những câu giai thoại cá»§a kẻ quê mùa nói cho vui mà thôi.
Triệu Nhị Liên cưá»i lạt há»i :
- Tuy là câu chuyện trong hang cùng ngõ hẻm, nhưng ai chứng minh được những ngưá»i đó thá»±c tình không có ở trên nhân thế?
Tạ Kim Ấn giương mắt lên nhìn thị hồi lâu mới đáp :
- Äừng nói Tạ má»— không tin tà thuyết. Dù những ngưá»i đó có thá»±c ở nhân gian, Tạ má»— cÅ©ng chẳng sợ gì...
Hắn chưa dứt lá»i đột nhiên khóe mắt nhìn thấy trên chiếc du thuyá»n có má»™t bóng Ä‘en nhảy vá»t lên qua bá» bên kia. Hắn liá»n quát há»i :
- Ai?
Äoạn hắn chà đầu ngón chân xuống cÅ©ng nhảy vá»t Ä‘i nhón gót theo sau bóng Ä‘en.
Triệu Nhị Liên nhìn bóng sau lưng Tạ Kim Ấn cho đến khi mất hút rồi má»›i lá»™ vẻ xúc động, ngưá»i run lên lẩm bẩm :
- Vạn nhất... vạn nhất mà trong mình ta lại có đứa con của Tạ Kim Ấn...
Khói nước mịt má». Ãnh trăng tà chiếu xuống mặt hồ lăn tăn sóng gợn.