Ba hôm rồi bận rộn quá, đủ thứ việc, vui buồn lẫn lộn tựa như một thứ cocktail phức tạp về cả mùi vị lẫn màu sắc. Dạo này sức khỏe mình hình như cũng kém đi thì phải, đến cuối ngày cạn kiệt cả sức lực lẫn tình thần, haizzz.
Nghe lời xui dại của địch, mình lần đầu tiên trong đời lập “phây búc” cá nhân. Cái mạng xã hội này mình biết lâu rồi nhưng không quan tâm lắm nên chẳng tham gia. Nghĩ mãi mới chọn cho mình được một cái ưng ý: NSLL. Nó gợi cho mình nhiều thứ và cũng phù hợp với hoàn cảnh bây giờ. Thế là đã có một góc riêng để chém gió mà chẳng làm phiền ai, sướng…
Thật bất ngờ, sau mấy năm lại gặp N. Mãi đến tận hôm vừa rồi cô ấy mới có thời gian đưa con về VN chơi. Đúng là trường kì ăn cơm Tây có khác, mình suýt nữa buột miệng ra câu: “béo tốt hơn xưa, không trâu bò như trước”, may thế. Con gái N bằng tuổi Chip, xinh xắn và dễ thương như mẹ nó. Hàn huyên với cố nhân lâu ngày không gặp khiến cho mình thật nhiều cảm xúc. N lại nói về cái lần mình bất ngờ xuất hiện ở Paris, dưới trời mưa, tay cầm hoa, bấm chuông chỗ ở của cô nàng. Mình bật cười, vẫn nhớ như in vẻ mặt ngỡ ngàng và vui sướng của N khi đó. Khi thực sự yêu, con người ta mạnh mẽ ghê gớm, bất chấp tất cả, bằng mọi giá để làm vui lòng người kia. Hai ngày làm hướng dẫn viên du lịch vòng quanh HN miễn phí cho mẹ con N làm mình sống lại ký ức tour VN-Pháp hồi đó, nhanh thật, đã 11 năm. Hiện nay N cũng như những NTY khác, đang sống hạnh phúc, thành đạt. Mừng cho N. Đến bao giờ mới tới lượt mình đây?
Bắt tay vào triển khai công việc mới thấy nhiều khó khăn quá, thôi thì chạy vạy đủ thứ, phải cố gắng thôi, hy vọng sẽ tốt đẹp.
Lại biết thêm nhiều chuyện về người đó, nếu thực sự như thế thì đáng buồn quá nhưng cũng thật may mắn cho mình. Giờ mới thấm thía câu nhận xét của mẹ mình, sao chuẩn thế, đúng là “khôn đâu tới trẻ, khỏe đâu tới già”. Có lẽ cách nhìn nhận con người của mình có vấn đề thật, phải thay kính thôi.
Ngồi một mình trong căn phòng lạnh lẽo.
Đặt lên chiếc bàn của chúng mình một bó hoa ly - loại hoa mà Susu thích nhất và cả nén hương.
8/3… bao giờ mới đến 3/8 đây?
Vẫn đau đớn và vẫn ân hận...
Phải tiếp tục cố lên T ơi!
|