Xem bài viết đơn
  #1607  
Old 12-03-2012, 03:29 AM
nghichthuong's Avatar
nghichthuong nghichthuong is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Jan 2012
Bài gởi: 51
Thời gian online: 49008
Xu: 0
Thanks: 11
Thanked 1 Time in 1 Post
Chương 833
Cứu binh
Biên: laichaukysu
Nguồn: Liên Xô chống Mỹ


Nội dung thu gọn

Đầu củ tỏi lớn tiếng hô nhưng cuối cùng vẫn chậm một bước, trơ mắt nhìn con dao găm côn đồ của chương đại thọc ở bên hông Hướng lão đại, trong quán nhất thời truyền đến nhều tiếng kinh hô. Chương đại trong lòng là một trận vui mừng cùng phấn khởi, thọc đến, thọc đến, xem ngươi từ nay còn dám vượt mặt lão tử hay không, lão tử thọc chết ngươi! Trong lòng Chương Đại càng tàn nhẫn, dùng hết sức lực đem dao găm trên tay thọc càng sâu càng tốt, nhưng đến bên mình Hướng Nhật lại phát hiện dao găm gặp trở ngại, dù dùng bao nhiêu sức con dao cũng không thèm chuyển động thêm. Chương Đại cúi mặt nhìn, hai con mắt của hắn như muốn lòi ra, dao găm hảo hảo vẫn lộ ở bên ngoài, cũng không có đâm vào trong thân thể đối phương. Truyện "Đỉnh Cấp Lưu Manh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Rất kỳ quái sao?
Mắt thấy chương đại côn đồ xông lên Hướng Nhật vẫn đứng nguyên một chỗ, ánh mắt tỏ ra sững sờ khi nhìn thấy chương đại nhưng ánh mắt lại lộ rõ sự chễ giễu đối phương cùng một chút dâm tà. Không phải Hướng Nhật không tránh được 1 dao này mà trong ngực hắn đang là một mỹ nữ ôm hắn thật chặt, cơ hội hiếm có này hắn không thể để phí lên đứng nguyên chịu đao đó tay vẫn không quên ôm thật chặt Tang Âm.
- Lão tử không tin không thể giết được ngươi.
Lời vừa ra khỏi miệng, Chương đại điên cuồng thọc dao về phía Hướng Nhật. Bên cạnh lại một trận kinh hô, bọn họ cách khá xa lên cũng không hề biết dao đầu tiên không hề đả thương Hướng Nhật, mắt thấy chương đại một lần nữa hành hung đối phương những người nhát gan đã xớm rời khỏi quán để tránh mang bên mình phiền phức.

Lúc này đầu củ tỏi đã đến, quơ đại bên cạnh một cái ghế ngồi hướng chương đại côn đồ ném tới, bất quá Hướng NHật lại nhanh hơn một bước, kéo chương đại côn đồ tránh cái ghế, sau đó một cước đem hắn đạp bay một đoạn.

Dĩ nhiên, đó cũng không phải vì chương đại mà Hướng Nhật nghĩ cho đầu củ tỏi. Nếu như chương đại côn đồ bị đầu củ tỏi nên cho cái ghế đó, cho dù Tiểu Huệ trong lòng cũng không thích chương đại nhưng thân là em gái dù sao cũng sẽ khó đối mặt với cả hai, đầu củ tỏi cũng sẽ khó sử nếu gặp lại chương đại mà việc đó là không tránh khỏi.

- Lão đại, ngươi không sao chứ?
Đầu củ tỏi phá tan không khí tĩnh mịch, mắt thấy chương đại côn đồ bị đạp bay cũng không thèm ngó qua mà vọt tới bên cạnh “hướng nhật” cẩn thận kiểm tra thương thế của hắn.
- Không có chuyện gì.
Hướng Nhật lắc đầu, nhớ tới đầu củ tỏi vừa rồi một mình xông lại cứu mình, hành động này trước giờ “hướng nhật” chưa thấy hắn làm qua trong lòng cảm thấy chút ấm áp. Không sai, vậy mới là tiểu đệ của mình. Đầu củ tỏi vẫn không yên lòng cẩn thận kiểm tra qua một lượt thấy quần áo bị rách một số chỗ nhưng vết thương thì một chút cũng không có. Trong lòng đầu củ tỏi thở phào nhẹ nhõm, về phần tại sao thấy “hướng nhật” bị đâm nhiều đao như vậy lại cổ quái không có chuyện gì xảy ra hắn cũng không so đo.
Chương Tiểu Hệu đi tới, trên nét mặt cũng không lộ vẻ căm thù khi nhìn “hướng nhật”, về phần đi xem ca ca đang làm trên mặt đất Tiểu HUệ cũng không làm. Nhìn hành động của Tiểu Huệ thì cơ hồ anh em trong nhà đã đoạn tuyệt quan hệ, được người ngoài dạy dỗ một chút cũng tốt. Bất quá tiếp t heo nàng lại lo lắng, nàng biết rõ ràng tính ca ca, bị vũ nhục thậm tệ như thế này nhất định sau này sẽ tính kế quay lại trả thù.
- Hứa Uy, gọi người đồng học của anh đi nhanh đi, nếu không để cho ca ca của ta gọi người tới chắc hai anh muốn rời khỏi đây sẽ khó.
Lo lắng nhìn thoáng qua ca ca của mình đang cố gượng đứng dậy, Chương Tiểu Huệ không dám nói thẳng với Hướng Nhật chỉ còn cách giựt giây Hứa Uy.
- Cảm ơn ngươi. Tiểu Huệ đồng học. Nhìn cô cũng là có chút lịch sự, ta sẽ giảm bớt cho ca ca của cô một ít đau khổ.
Hướng Nhật buông lỏng Tang Âm đang núp thật chặt trong ***g ngực hắn bước tới trước mặt chương đại côn đồ, rất thích cái cảm giác cọ sát thân thể này nhưng mà so sánh với ánh mắt như muốn giết người của Nhâm đại tiểu thư Hướng Nhật có phần sợ hơn.

Chương đại côn đồ oán độc nhìn chằm chằm hắn, tay tại trên người vuốt, đại khái là nghĩ lấy ra điện thoại di động gọi cứu viện.

Hướng Nhật trực tiếp không để mắt đến những cử động gọi viện binh của hắn, nhìn xuống phía chương đại côn đồ đang bò dưới đất: "Ngươi không phải là muốn biết ai có thể khi dễ ngươi sao?

Ta hiện tại phải trả lời ngươi, Tôn Tử, ngươi hãy nghe cho kỹ, ta liền có thể đem ngươi làm Tôn Tử (cháu nội) giống nhau khi dễ. " vừa nói, một cước đá vào chương đại côn đồ trên mặt, sau đó trực tiếp dẫm ở dưới đất.

Chương đại côn đồ kêu lên một tiếng đau đớn, trên mặt đất không ngừng giãy dụa, hai tay ôm giầy Hướng Nhật, dùng toàn bộ khí lực muốn đem đôi giày đẩy ra, đáng tiếc chẳng qua là phí công mà thôi.

Hai tên côn đồ cắc ké bên cạnh cuối cùng cũng đã tới đỉnh điểm của sợ hãi, từ trên mặt đất bò dậy cũng không tới cứu lão Đại của bọn họ mà nghĩ thừa dịp có cơ hội liền bỏ chạy.
- Hai người các ngươi, ai dám đi ra ngoài ta cắt đứt chân của hắn
Hướng Nhật quát to một tiếng, tản ra sát ý ánh mắt lạnh lùng bắn xuyên qua. Truyện "Đỉnh Cấp Lưu Manh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Hai tên côn đồ cắc ké nhất thời thân thể cứng đờ, đứng ở tại chỗ không dám động. Đối mặt Hướng Nhật kinh thiên sát khí, mặc dù bọn họ cũng không hiểu đây là cái gì, nhưng từ trong lòng dâng lên một cổ cảm giác sợ hãi trước nay chưa có, để cho bọn họ có loại cảm giác nếu quả thật dám động một bước..., sau một khắc cũng sẽ bị cắt đứt cặp chân.

Mà vốn là ở trong quán bún cay khách nhân nhìn tình huống không đúng chuẩn bị tính tiền rời đi, nhưng nghe Hướng Nhật gầm lên một tiếng, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, rất sợ rước lấy phiền toái. Truyện "Đỉnh Cấp Lưu Manh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Nhìn giờ phút này nhìn uy phong lẫm lẫm của Hướng Nhật, người bên cạnh trừ khiếp sợ ở ngoài, càng nhiều bên trong cũng chính là sợ hãi. Lúc trước không một chút nghĩ đến một người thoạt nhìn văn sinh gầy yếu như vậy mà trong chớp mắt đánh ngã ba tên xã hội đen. Hơn nữa nghe ngữ khí của hắn, đem chân người ta cắt đứt tựa hồ là chuyện thường như cơm bữa. Nếu như không nhìn mặc cùng trang phục lời mà nói..., hắn quả thực coi giống côn đồ hơn hẳn ba tên côn đồ kia, hơn nữa còn là côn đồ đầu lĩnh. Khó trách lúc trước cô gái đẹp kia mãnh liệt cầm chai bia đập người một cái tóe hoa máu.

Hướng Nhật cũng không biết mình trong mắt người ngoài đã trở thành lưu manh. Ác. Thế. Rút bớt lực, dùng đáy giày lau mấy cái lên mặt chương đại côn đồ, cũng sợ để lâu khiến cho hít thở không thông mà chết, rất nhanh thu hồi chân .

Mà trải qua những hành động của Hướng NHật vừa rồi, chương đại côn đồ rút cục hiểu được. Người trước mặt thoạt nhìn không chút uy hiếp gì thực ra có thể hạ thủ tàn nhẫn với hắn đúng như lời nói nêu không lưu tình. Giờ khắc này cũng không giám ho he, bất quá ánh mắt vẫn như cũ oán độc nhìn chừng chừng đối phương.

Hướng Nhật cũng biết trong lòng loại tiểu nhân này, nếu nói quân tử báo thù, mười năm không muộn, thì tiểu nhân báo thù, là từ sớm đến muộn lúc nào cũng có thể báo thù. Đối với loại tiểu nhân vật này, hắn cũng không còn nhiều thời gian đi so đo. Móc ra điện thoại, ấn số của Hầu Tử, nói mấy câu, tiếp theo báo địa chỉ, lại đem điện thoại cúp.

Chương đại côn đồ oán độc chừng chừng nhìn Hướng Nhật, thấy Hướng Nhật phô trương thanh thế, trong lòng phát ra tàn nhẫn, đợi lão tử đi ra ngoài, sẽ lập tức bảo mấy chục người đem ngươi diệt.

Bất quá cái ý nghĩ này rất nhanh tan vỡ, chỉ có đi qua không tới mấy phút đồng hồ, phía ngoài quán ăn bỗng nhiên truyền đến mấy tiếng thanh âm thắng xe chói tai dồn dập, ngay sau đó một trận lộn xộn tiếng bước chân vang lên, tựa hồ có tới hơn trăm người đang hướng trong quán đi tới.

Trong quán ăn mọi người nhất thời khẩn trương sắc mặt trắng bệch đứng lên, Chương Tiểu Huệ lúc này cũng sợ hãi tìm không được chỗ tránh đành ôm thật chặt cánh tay đầu củ tỏi. Đầu củ tỏi mặc dù cũng có chút bồn chồn nhưng tương đối bảo trì bình thản, nhìn qua Hướng Nhật thấy vẻ mặt bí hiểm của lão đại trong lòng nguyện cầu những người phía ngoài tới là do Hướng lão đại gọi, nếu không lần này sẽ thật thảm …

.




1 tiếng trước
Lăng Độ Vũ
-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-
1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007
Bài viết: 158515 / Điểm: 1310
Tâm trạng:
Chương 834
Cần tới, tổng hội tới
Biên: laichaukysu
Nguồn: Liên Xô chống Mỹ


Nội dung thu gọn

Những người ngoài quán ăn rốt cục vội đi vào, nhân số chừng hai, ba mươi, nhất thời đem nhét chật cứng cả quán ăn, nhưng mà chừng này còn chưa hết, nhìn phía ngoài quán ăn toàn thấy đầu người toàn một dạng giống nhau, đoán chừng ở phía sau còn nhiều nữa.

Trong quán khách nhân nhất thời người người tránh né, sợ chọc phải bọn ôn thần này.

Tiến vào quán ăn cầm đầu chính là mấy người thanh niên có vẻ thành công trong sự nghiệp mặc tây phục đeo caravat, bất quá kính đen trên sống mũi lại hoàn toàn phá hư khí thế thương trường tinh anh của bọn họ, lộ ra trên người một cổ sát khí.

Hướng Nhật thấy bọn họ, trên mặt không khỏi có chút cười khổ, mấy người này, không biết từ lúc nào chú trọng đến công phu mặt tiền của mình vậy ?

"Lão Đại. " cầm đầu chính là mấy người Hầu Tử, nhìn thấy ở giữa Hướng Nhật, lập tức đi tới, đồng thời gỡ kính mát xuống .

"Con khỉ, con khỉ... Hầu ca.

" Hướng Nhật còn chưa nói, Chương Đại côn đồ đột nhiên nhìn Hầu Tử, trong mắt lộ ra khiếp sợ cùng thần sắc không thể tin vào mắt mình. Chớ nhìn hắn lúc trước nói khoác rất lợi hại, vùng này ai không biết hắn, thật ra thì cũng chính là cái tên côn đồ cắc ké, cùng Hầu Tử loại này chân chính đại lưu manh. Nhưng bây giờ lưu manh so sánh với lưu manh thì Chương Đại nhìn thấy bọn Hầu Tử đúng như gặp phải sư phụ.?

Hướng Nhật nghe sửng sốt, nhìn một chút Chương Đại côn đồ, lại đem ánh mắt chuyển hướng Hầu Tử: "Ngươi biết người này?"

"Không nhận ra. " Hầu Tử vừa nghe giọng nói lão Đại, lập tức biết chính là chỗ này tiểu tử đắc tội lão Đại, vội vàng nói. Hắn quả thật không nhận ra Chương Đại côn đồ, cũng là không biết tiểu tử này tại sao biết tên của mình. Nếu không phải lão Đại trước mặt, Hầu Tử hận không được một cước đi qua đạp chết tên ngu vãi cả chấu kia (!), vậy không biết có phải hay không hắn là một trong số những thủ hạ của hắn mà hắn không biết mặt hay không.

"Ta nói các ngươi người nào biết người này, đứng hết ra đây! " vừa nghĩ tới có thể là tay chân của hắn ở dưới thu tiểu đệ, Hầu Tử tựu một trận hỏa lớn, không biết từ lúc nào thu nhận cái giống ngu vãi cả …. Lại còn đi lung tung tung bên ngoài ngay cả Lão đại cũng dám đắc tội.

Phía sau Hầu Tử các tiểu đệ lắc đầu liên tục, đoán chừng là mình nhìn tình huống không đúng, Gan to thế nào cũng sẽ không đi nhận tên ngu kia là tiểu đệ của mình, hoặc là thật không có người biết Chương Đại côn đồ.
- Được rồi, những chuyện này không cần so đo, người giao cho các ngươi, xử trí như thế nào các ngươi quyết định, bất quá ta sau này không muốn gặp lại hắn.

" Hướng Nhật cũng không muốn đi truy cứu Chương Đại côn đồ biết người nào ở đây, hơn nữa nhìn ra Hầu Tử không giống giả bộ, chủ yếu trước nhất là làm sao mang Chương Đại côn đồ đi, để đây mất cả hứng ăn cơm tâm tình của hắn.

"Dạ, lão Đại. " Hầu Tử ra lệnh một tiếng, mấy tiểu đệ vội vàng kéo Chương Đại côn đồ ra khỏi quán.

"Hầu ca, Hầu ca, là hiểu lầm, hiểu lầm a, không nên, đừng có giết ta, cứu mạng, cứu mạng... " Chương Đại côn đồ nhất thời bị làm cho sợ đến liên tục kêu quỷ, nghe được Hướng Nhật nói câu "Không muốn gặp lại hắn ", trong lòng vốn là khiếp sợ hắn lập tức nghĩ tới câu nói quen thuộc đại biểu hàm nghĩa, tâm trí sợ như đang đứng trước cửa địa ngục .

"Cứu cái con ngựa …(chịu)! " mập mạp tiến ném qua một cái tát, trực tiếp làm cho Chương Đại côn đồ bất tỉnh, nửa bên mặt nhận cái tát sưng phồng lên như quả đồi nhỏ. Truyện "Đỉnh Cấp Lưu Manh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Mắt thấy Chương Đại côn đồ sẽ bị ném ra quán ăn, Chương Tiểu Huệ trong lòng căng thẳng, dù nói thế nào, hắn vẫn là đại ca của mình. Vốn là muốn van xin chút tình thương từ Hướng Nhật, bất quá nhìn thấy Hướng Nhật từ nãy tới giờ biểu hiện đủ loại cường ngạnh nên cũng không dám tiến về phía trước, chỉ có thể kéo kéo cánh tay Đầu củ tỏi.

Đầu củ tỏi hiểu được, trên mặt nhăn như ăn mật, mặc dù hắn cùng với Hướng lão đại giao tình không tệ, nhưng tại thời khắc rất khó đi cầu xin tình cảm..., tựa hồ có chút hướng về lão Đại trước mặt. Nhưng là đối mặt bạn gái mang theo ánh mắt cầu khẩn, đầu củ tỏi trong lòng thật muốn cầu khẩn Hướng lão đại nhưng tâm địa lại ngại ngần vì lão đại đã giúp đỡ quá nhiều.

Đang trong lúc lưỡng nan, Hướng Nhật nhìn ra phản ứng của hai người, nhàn nhạt cười nói: "Yên tâm đi, chẳng qua là giáo dục một chút, không để vậy sau này hắn sẽ như thế nào?."

"Tạ ơn lão đại nhiều. " đầu củ tỏi trên mặt nhất thời vui mừng, tự đáy lòng cảm tạ nói.

Chương Tiểu Huệ cũng không có chuyện gì để nói, nhìn ca ca bị mấy người như lang như hổ tha đi, chỉ có thể cầu nguyện, hi vọng ca ca sau khi trải qua chuyện lần này, có thể cải tà quy chánh.

"Được rồi, các ngươi làm gì thì tùy ý đi, ta cũng vậy chuẩn bị ăn cơm. " Hướng Nhậtdang tay đem hai người trở lại bàn bàn ăn lúc đầu, Tang Âm cùng Nhậm đại tiểu thư đã một lần nữa an vị rồi, mà phía sau đám người Hầu Tử cũng đi theo tới đây.

"Thậy là uy phong a, Hướng lão đại. " Nhậm Quân lên tiếng châm chọc, thật ra thì nhìn thấy nam nhân làm cho mình hết giận, trong lòng nàng ngọt ngào được ngay, bất quá nàng như vậy sẽ không quên mới vừa nam nhân cùng Tang Âm một màn hai ngươi ôm nhau cùng một chỗ.

"Khụ khụ, là có chút mất hứng, ăn bửa cơm cũng không an bình. " Hướng Nhật dĩ nhiên rõ ràng Nhậm đại tiểu thư chân chính để ý chính là cái gì, có chút lúng túng nói.

Về phần Tang Âm, biểu hiện trên mặt như cũ, ánh mắt chăm chú nhìn Hướng Nhật đầy quyến luyến. Hướng Nhật trái tim không nhịn được đập thình thịch, cô nàng này ánh mắt như muốn ăn sống hắn, thiếu chút nữa để cho hắn không tự chủ bản thân, vội vàng quay đầu đi chỗ khác.

"Như vậy còn ăn cơm thế nào? " Nhậm Quân liếc nhìn đám người bên cạnh Hầu Tử, có chút bất mãn. Từ vừa mới bắt đầu vào đây bàn này đã tiêu điểm để mọi người trong quán chú ý. Bị nhiều người nhìn như vậy, có thể nuốt trôi thức ăn này nọ thì có bằng quái vật.

"Hầu Tử, các ngươi cút nhanh lên, đừng ở chỗ này chướng mắt. " Hướng Nhật lập tức vung tay lên, hắn biết rõ ràng những người của Hầu Tử xuất hiện, khẳng định mang đến cho hắn cực mạnh ảnh hưởng không tốt, từ ánh mắt sợ hãi của những người bên cạnh là có thể biết, bất quá gặp những thứ này hắn mặc kệ.

"Dạ, lão Đại. " đám người Hầu Tử đồng loạt khom lưng lui ra ngoài, rất nhanh người hắn mang đến đều đi không còn một mống, mà trong quán ăn một lần nữa khôi phục không gian lúc trước.

Cho đến khi không nghe được truyền đến âm thanh ồn ào của đám xe hơi, trong quán ăn mọi người mới đích thực thở phào nhẹ nhõm, bất quá lại nhìn Hướng Nhật với ánh mắt càng thêm kính sợ, một cú điện thoại mà không tới mấy phút đồng hồ gọi tới mười mấy hơn trăm người, trên tivi mới có những cảnh tượng mà hôm nay được chứng kiến tận mắt, sao bọn họ lại không thấy khiếp sợ?

Dĩ nhiên, trừ kính sợ ở ngoài, còn có mãnh liệt hâm mộ, dù sao tới nơi này phần lớn là đám sinh viên mấy trường cao đẳng phụ cận, hiện tại tận mắt nhìn thấy Hướng Nhật một màn uy phong, bọn họ trong lòng đã mang khát vọng, ước mơ một lúc nào bọn họ cũng có thể như vậy rời non nấp biển hô mưa gọi gió.

"Tang Âm. " mọi người bên cạnh thoáng cái đã bớt ánh mắt chăm chú, Nhậm Quân cũng cảm thấy tự tại rất nhiều, nhìn cô bé điềm tĩnh ngồi bên mình, bỗng nhiên từ trong lòng sinh ra chủ ý muốn tìm tòi nghiên cứu.

"Ân. " Tang Âm cúi đầu đáp một câu.
Truyện "Đỉnh Cấp Lưu Manh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
"Mới vừa rồi làm như vậy, ngươi không sợ sao? " Nhậm Quân hỏi.

Liếc nhìn nam nhân bên cạnh, Tang Âm gật gật đầu nặng nề: "Không sợ. " nàng sở dĩ làm như vậy, là có dụng ý lấy lòng Nhậm Quân giúp nàng hết giận, hơn nữa là muốn ở trước mặt nam nhân biểu hiện mình một mặt cường hãn. Nàng cũng rõ ràng nhớ được, mấy ngày trước nam nhân kia giống như một màn thiên thần hạ phàm, có lẽ nam nhân như vậy, sẽ thích một nữ nhânđồng dạng là cường hãn như vậy?

Nhậm Quân im lặng đối với đáp án của Tang Âm, vừa trừng mắt đầy lửa hận về phía Hướng Nhật, bởi vì nàng cho là hết thảy sự tình này đều là do hắn làm ra.

Hướng Nhật không rõ tâm lý hai nữ nhân, cũng không muốn hiểu, chỉ lo nhét cho đầy bụng. Buổi sáng lúc ra cửa hắn chưa ăn cái gì, mới vừa rồi trong quán lại phải ngoại giao một màn lên đại đói, bây giờ có cơ hội yên bình phải một phen thưởng thức món ăn. Truyện "Đỉnh Cấp Lưu Manh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Ăn xong bữa trưa, Hướng Nhật mang theo Nhậm Quân cùng Tang Âm trở về trường học. Lúc này lại nhận được một cú điện thoại, mà người gọi điện thoại tới làm Hướng Nhật kinh ngạc vô cùng, hắn còn tưởng rằng người này sẽ không bao giờ ... tới tìm hắn... .
Tài sản của nghichthuong

Chữ ký của nghichthuong