Gã bạch tạng ngồi xuống cầm từng thanh đao lên vừa nhìn vừa nói.
-Liệu tao với mày có bao nhiêu phần trăm thắng thằng mập kia?
-Ôi dào, nhiều thì 100% ít là 0%! - Gã "cây sào" tựa hồ chẳng thèm quan tâm, nhàn nhạt đáp.
"Bạch tạng" khẽ nheo mắt nhìn lên, thấy gương mặt câng câng lên của gã chiến hữu thì chỉ thở dài một hơi, tỏ ra bó tay với câu trả lời vừa rồi. "Cây sào" đưa tay lên vê vê cái cằm, mắt vẫn không rời khỏi đống vũ khí, nhỏ giọng nói như sợ có "ai đó" nghe thấy.
-Điều tao quan tâm là liệu thằng cha có mái tóc màu "cục phân" kia có thả tụi mình ra sau khi chúng ta giết được "tên bị thịt" trong lồng sắt hay không?
Hắc Vân từ tốn đứng lên nhấc theo một thanh đao to bản sắc lẹm, chắc chắn đã được gã tuyển lựa rất kỹ.
-Tao với mày giờ không có nhiều chọn lựa đến thế đâu thằng bạn à! – nói rồi Hắc Vân vỗ vai gã chiến hữu đứng cạnh rồi khẽ lúc lắc cái đầu.
-Tốt thôi!
Mai thái cúi xuống cầm lên ba con dao nhỏ dài cỡ gần hai gang tay mà hắn để ý từ nãy tới giờ.
Hai gã ăn mày nhanh chóng được đưa vào phía trong chiếc lồng sắt đứng dối diện với tên đồ tể khủng bố. Những vệt máu từ 'thành quả" khi nãy của tên đồ tể quét đầy trên mặt đất, mùi tanh tưởi bốc lên nồng đậm khiến cho cái lồng sắt này tuyệt nhiên rất xứng đáng với hai chữ "địa ngục".
Trên khán đài, đám đại gia không ngừng hét hò hét một cách rền vang.
-Giết chúng đi B-L-O-O-D……
-Tao sắp giàu to nhờ mày đó Blood….
-Xẻ thịt mấy con bọ đấy ra xem nào… ha ha hah ….
Gã đồ tể đứng trong chiếc lồng sắt này, hắn thực sự giống một cái máy hơn là một con người, khi không có người trong lồng thì hắn đứng trơ ra như một bức tượng, nếu không phải là cái bụng bự của hắn phập phồng theo nhịp thở chắc chẳng ai nói hắn là một sinh vật sống. Nhưng nếu có kẻ bước chân vào trong lồng thì "cỗ máy chém" này lập tức bừng tỉnh.
Thân hình đồ sộ như gã khổng lồ một mắt trong thần thoại Hy Lạp đột ngột lao tới, vung mạnh chiếc rìu khủng bố mà bổ xuống một trong hai kẻ đứng trước mặt hắn.
-Bắt đầu trò chơi nào!
Hai gã ăn mày hô lớn rồi lập tức tách sang hai bên khiến chiếc rìu xé gió bổ thẳng vào không trung, nện mạnh xuống sàn.
"KENG"
Thân ảnh hai gã tuyệt đối tinh nhanh lạ thường, chỉ thấy lúc này hai gã đã đứng hai đầu, chuyển vị trí của tên đồ tể vào giữa. Do dự trong 1 giây, tên đồ tể lập tức quất ngang lưỡi rìu về phía Hắc Vân. Đối với người bình thường mà nói, nhát chém này tuyệt đối là cực nhanh, đủ cơ sở để tách một thân thể thành hai phần. Nhưng đối với gã ăn mày có nhãn lực bất thường này thì có "đôi chút" khác biệt. Đồng tử của Hắc Vân bắt đầu giãn nở, lúc này đây hành động của tên đồ tể trở nên từ từ như một thước phim quay chậm.
Một cao thủ là người có thể xuất chiêu nhanh, mạnh và chuẩn. Mấu chốt ở đây là nhanh, bởi lẽ phải nhanh thì đối phương mới không kịp trở tay, phải nhanh thì mới trúng đích, hơn nữa nhanh cũng chính là tiền tố để tạo nên sức mạnh. Có thể nói khi yếu tố nhanh có tác dụng thì hai yếu tố mạnh, chuẩn mới có thể phát huy, trừ khi là đánh vào bao cát thì mới không cần tới yếu tố đầu tiên. Vậy mà giờ đây đối diện với gã Hắc vân cái yếu tố nhanh coi như bị phế, vậy thì dù là cao thủ thì gặp hắn cũng giống như hổ nhốt trong cũi mà thôi.
Cơ thể của gã Hắc vân lập tức bắn lên trên không, khiến lưỡi rìu sượt qua dưới chân gã. Trong lúc tên đồ tể quay lưng lại, thì Mai Thái liền thừa cơ tập kích, cánh tay của gã vẩy mạnh, con dao theo đó mà lao vút đi như một mũi tên.
"Phập"
Lưỡi dao ghim thẳng vào bả vai của tên đồ tể, khiến hắn đau buốt vô cùng, lưỡi rìu theo đó mà khựng lại. Hắn ngoái cái đầu chùm tấm khăn đen sì về phía Mai Thái, nếu hắn nói được hẳn sẽ đem mười mấy đời nhà cái thằng đánh lén mình ra mà "chào" một thể. Toan xoay người lại đối phó với kẻ vừa trêu tức mình, nhưng chính vì điều này mà hắn phải trả bằng một cái giá rất đắt. Như một cơn gió, Hắc Vân lướt tới gần tên đồ tể mà hắn chẳng hay biết.
"Xoẹt"
Một thanh âm lạnh lẽo vang lên, thanh đao sắc lẹm trên tay Hắc Vân đã chặt phăng hai bàn tay đang cầm chiếc rìu khủng bố. Chiếu rìu rơi ngay xuống đất, hai bàn tay thủy chung vẫn dính chặt trên cán.
Bỗng thấy tay mình nhẹ hẳn đi, xoay đầu nhìn lại thì chỉ còn hai cổ tay máu đang phun ra như suối, còn chưa kịp cảm nhận cơn đau thì trên không trung bỗng đâu xuất hiện một bóng người.
"Phập"
Hắc Vân dùng hết sức lực bật người lên cao chọc thẳng thanh đao vào lồng ngực tên "béo" đang đứng trước mặt. Liền sau đó, như một chuỗi liên hoàn, Mai Thái phóng người thẳng tới đạp chân vào lưng cái "cục thịt" trước mặt để rướn thân mình qua đầu hắn, hai con dao trên tay nhanh chóng xuyên qua lớp vải đen ghim thẳng vào não tên đồ tể.
Từ đầu đến cuối tên đồ tể với mã danh Blood này thậm chí còn không chạm được tới một cọng lông của hai gã ăn mày.
Cảnh tượng trước mắt khiến tất cả các "quý khán giả" đang theo dõi được một phen bàng hoàng, lắm kẻ còn ngất xỉu ngay tại chỗ bởi lẽ chúng đã dồn toàn bộ tài sản vào vụ các cược "chắc ăn" này. Cái khán đài vừa rồi còn reo hò ầm ỹ thì giờ trở nên im bặt, tất cả các ánh mắt đổ dồn vào trong chiếc lồng và nghĩ rằng mình đang gặp ác mộng chứ không thể là sự thật.
Nếu như các con bạc đã kinh ngạc thì nhà cái còn kinh ngạc gấp vạn phần, dù biết là hai kẻ này không phải tầm thường nhưng không tầm thường đến mức phi thường thì thực sự đã khiến cho tên " tóc vàng" một phen chấn động tinh thần.
-Không thể tin được, thật sự không thể tin được…..
Gã "tóc vàng" lẩm bẩm một mình, tuy rằng hắn đã có một số tiền cực lớn nhờ hai gã rách rưới này nhưng khuôn mặt hắn không hề tỏ ra vui sướng mà chỉ có duy nhất một sắc thái, đó là kinh ngạc. Hai tên gầy còm ốm yếu tưởng rằng như gió thổi là bay đã xử lý tên đồ tể của hắn chỉ vỏn vẹn trong…. 48 giây.
Lúc này cái cơ thể cao hơn hai mét nặng tới 150 cân đang nằm trên vũng máu, còn hai gã thì bước tới sát song sắt, con mắt thủy chung chỉ nhìn về phía tên "tóc vàng", như đang yêu cầu hắn thả người. Tên "dẫn chương trình" chẳng thèm quan tâm tới cái ánh mắt sắc như dao đó, hắn quay qua nói nhỏ với tên trợ lý.
-Lập tức kết thúc chương trình, áp giải chúng nó vào phòng thí nghiệm! Ngay lập tức.
……..
Hai gã ăn mày bị hai tên da đen cao lớn lôi xềnh xệch đi, đằng sau là hơn mười họng súng chĩa vào chúng, hai cái miệng la ó liên hồi.
-Chúng mày làm gì vậy…..
-Thả tụi tao ra….
-Con mịe chúng mày, điếc hả….
Những tên da đen này vốn dĩ chỉ biết tiếng bản địa và cùng lắm là tiếng anh, nên tất nhiên chẳng thể hiểu hai tên rách rưới này nói gì, nếu không chúng không dễ dàng mà lờ đi mấy câu chửi của hai gã. Đám người nhanh chóng tiến vào một hành lang màu trắng, một cánh cửa có số 07 nằm cuối hành lang đột ngột mở ra, đám người ăn mặc trắng toát từ đầu tới chân trông như bác sĩ liền bước ra tiếp quản. Hai mũi thuốc mê nhanh chóng được sử dụng, tiếng la ó cung theo đó mà biến mất.
…..
Trong căn phòng trắng tinh, được lắp đèn sáng trưng, trông khá rộng rãi, tuyệt nhiên không để bất kỳ đồ vật gì ngoài hai chiếc giường nằm giữa phòng. Hiển nhiên, nằm trên hai chiếc giường làm gì còn ai khác ngoài hai gã Hắc Vân và Mai Thái. Chỉ thấy chân tay hai gã đều bị khóa trái, đồng thời có vô số cách dây điện chằng chịt dán khắp người.
Trên một tầng cao, qua một tấm kính trong suốt, tên "tóc vàng" đang đứng cạnh ba người râu tóc bạc trắng, nhìn sơ qua cũng biết mấy lão già này cả đời chỉ biết nghiên cứu khoa học. Bốn con người này đang chăm chú nhìn vào hai gã nằm phía dưới kia, trên gương mặt mỗi người lại xuất hiện một thái độ khác nhau.
-Kiểm tra tới đâu rồi?
Giọng nói đầy vẻ quyền uy, tên "tóc vàng" xem chừng là thượng cấp của ba lão giáo sư đứng đằng sau. Gã giáo sư phía tay phải nhìn vào bảng báo cáo rồi cất giọng khúm núm.
-Qua kết quả khám nghiệm sơ bộ thì phát hiện hai kẻ này có bước sóng não cực lớn. Qua nhiều năm nghiên cứu chúng tôi chưa hề thấy qua trường hợp nào có bước sóng não lớn đến thế….
-Như vậy đối với thí nghiệm X-07 thì…..
Tên "tóc vàng" bỏ lửng câu nói, nghe tới đây gã giáo sư đứng phía trái liền nhanh chóng trả lời.
-Đối với thí nghiệm X-07 mà nói hai đối tượng này tuyệt đối phù hợp. Bởi lẽ để truyền dữ liệu từ máy chủ vào não bộ con người trên cơ bản là vô cùng khó khăn, do bước sóng não của con người bình thường rất nhỏ nên khó lòng đấu nối với tần sóng phát ra của máy chủ. Nhưng hai người này có bước sóng não cực lớn, việc đấu nối giờ đây có tỉ lệ thành công rất lớn…
Gã tóc vàng gương mặt mừng rỡ khôn siết, không khỏi cười lên mấy tiếng đắc chí.
-Quả thực có sự may mắn thế này sao? Chỉ vô tình bắt được một chiếc tầu chở hàng không ngờ lại khai thông được bế tắc của thí nghiệm X-07 trong nhiều năm qua, còn chưa kể tới hơn 3 tỷ mĩ kim bỏ túi. Ha hah hah… tuyệt, quá tuyệt vời…..
-Thưa ngài …. không chỉ có vậy đâu….. – Gã giáo sư đứng giữa giờ mới lên tiếng.
-Còn gì nữa?
Tên "tóc vàng" xoay người lại nhìn thẳng vào gã giáo sư đứng sau hắn, ra chiều thúc giục.
-Người thanh niên tóc dài, da trắng kia qua khám nghiệm thì thấy gân xương và cơ bắp của hắn có chút bất bình thường…..
Gã giáo sư đẩy cái gọng kính đang trễ xuống, căng mắt nhìn vào tập tài liệu trước mặt như thể không tin nổi vào những dòng tiếp theo, nhưng sợ làm ông chủ tức giận nên tiếp tục.
-….Cơ xương của hắn xem chừng chịu được sức ép lớn hơn người bình thường rất nhiều….. nói đơn giản hơn tốc độ và sự chịu đựng của hắn lớn hơn chúng ta từ năm tới sáu lần, thưa ngài…..
Chỉ đọc vài dòng báo cáo thôi mà trên mặt ba gã giáo sư mồ hôi ướt đẫm, quả thực cuộc đời nghiên cứu của họ đến giờ mới được mở rộng tầm mắt. Tên " tóc vàng" nghe tới đây cổ họng như bị trát xi măng không nói được lời nào, trên gương mặt thể hiện đủ các sắc thái tâm trạng. Hắn xoay người, đảo mắt rà soát hai gã rách rưới nằm dưới kia từng tí một, như thể hắn đang thấy một người ngoài hành tinh. Phải tới 5 phút sau hắn mới cất giọng.
-Lập tức tẩy não chúng. Sử dụng thí nghiệm X-07 đào tạo tên tóc ngắn trở thành một điệp viên, còn tên tóc dài sẽ cho hắn trở thành một sát thủ. Đây là bước đi đầu tiên của thí nghiệm X-07 nên tuyệt đối không được sai sót.
Tên " tóc vàng" chậm rãi nói từng câu từng chữ như sợ rằng ba kẻ phía sau nghe sót lời của hắn.
-Việc này có cần báo lại với tổ chức không thưa ngài?
Lập tức câu hỏi được đáp trả bằng giọng lạnh lùng.
-Không cần, bây giờ báo cáo lên cũng chưa chứng thực được điều gì. Sau khi thí nghiệm thành công ta trình lên thì có giá trị hơn nhiều.
-Thưa ngài, vậy công đoạn tẩy não lúc nào sẽ tiến hành?
-Ngay lập tức!
Nghe thấy lời này ba gã giáo sư có phần sửng sốt.
-Như vậy có……
-Không gấp chút nào, việc này nhanh được phút nào thì hay phút ấy. Bất kể phải tiêu tốn bao nhiêu cũng phải hoàn thành công trình này vào thời gian sớm nhất có thể, các ngươi rõ rồi chứ.
-Đã rõ.
Phía dưới kia hai gã ăn mày nằm bất động, mắt nhắm nghiền, mà không hề biết rằng sự kiện sắp diễn ra sẽ khiến cho cuộc sống của hai gã không phải lật sang một trang sử mới mà là chuyển hẳn qua một quyển sách khác thì đúng hơn. Còn việc này đối với chúng là lành hay dữ thì chỉ có trời mới thấu mà thôi.