- Các vị tiểu thư thử nhìn xem, tiểu miêu này cẩm mao mềm mại, song nhãn linh động, hình hài đáng yêu. Chính là trân thú Mặc Kính Miêu Bảo Bảo có một không hai đó.
- Các vị huynh đệ thử xem đây là gì, chế tác tinh xảo, uy lực phi phàm, Thất Hồn bảo trượng, cực phẩm pháp bảo đó
- Còn thứ này a, phi kiếm Ngự Không, tốc độ phi phàm, tìm khắp thiên đình cũng khó thấy cái thứ 2…
- Tất cả đồng giá, đồng giá. 30 khỏa Địa Linh Đơn, 50 bình Túy tiên tửu hoặc Nghịch Long Lân đều có thể đem ra đổi. Giá hời được vật tốt, tuyệt đối là cơ hội ngàn vàng a….
Tiểu Thiên chứng kiến một màn PR trước mắt, trong lòng không khỏi thán phục nam nhân tướng mạo sáng sủa, miệng lưỡi đầy công phu kia. Gã đó nếu đưa tới tiền kiếp làm nhân viên marketing đích thực là có tiền đồ. Một vài nữ nhân, đối với lời khoa trương của gã dường như đang có xu hướng bị thuyết phục. Đôi mắt các nàng chăm chú nhìn vào Tiểu Miêu bằng vẻ phi thường sủng ái.
Mà đúng lúc ấy, Tiểu Thiên lại vô tình nghe thấy một thanh âm có phần quen thuộc: Vừa cao ngạo, vừa tỏ vẻ khinh thường, lại có phần đe dọa. Không ai khác, chính là bạch kiểm nam nhân Bạch Huyền Phong, sư huynh của Thanh Thanh ngày đó.
Gã hôm nay lộ diên, biểu hiện cực kì xuất chúng: bạch y tiêu sái, dung mạo anh tuấn, phong tư quí phái cao sang. Chung quanh đã có một vài nữ nhân có dấu hiệu bị đánh gục, một số khác thì ôm miệng , he ngực mắt mở to thán phục. Cảnh tượng này so với hình ảnh fan nữ diện kiến đại minh tinh đều là một dạng.
Phản ứng của đám nam nhân xung quanh, đương nhiên là thập phần ganh tị. một khắc lộ diện của Bạch Huyền Phong đã thu hút trọn ven ánh mắt của những nữ tử. So với gã, bọn họ dường như không bằng một viên đá, mà đáng thương hơn cả là nam nhân đang nhiệt tình rao bán. Hắn hiện đang đứng trước nguy cư mất một số lượng lớn nữ thượng đế, còn nam khách hàng xem ra cũng không còn bận tâm đến hàng hóa của hắn.
Bạch Huyền Phong không để ý đến xung quanh, chỉ khẽ liếc mắt nhìn qua đám đồ vật đang bày bán, mắt ánh lên vẻ dị thường. Sau rốt, gã buông một câu:
- Ba cái thứ đồ nhảm nhí, chỉ đem đi lòe bị lũ vô tri. Các vị hiền muội đừng vì thế mà mắc lừa a.
Nói rồi gã chắp tay sau lưng, quay một vòng tiêu sái cất bước. Nữ tử chung quanh giống như nhặng phải bả, nhìn hắn không chớp mắt rồi chầm chậm bám theo.
Tiểu Thiên cảm giác muốn nôn mửa, trong lòng khinh bỉ:
- Tiểu Bạch Kiểm con mẹ nó xàm, ngươi không mua, cũng không cần phải phát ngôn như chó cắn vậy chứ?
Nghĩ thế, trong lòng hắn tự nhiên muốn chọc tức Bạch Huyền Phong, liền vội vàng lao về phía đám đông.Vừa hay Bạch Huyền Phong đang nhắm mắt tận hưởng cảm giác có nữ nhân vậy quanh ngưỡng mộ, bị Tiểu Thiên dùng vai huých khẽ. Tuy là không bị ngã, nhưng cũng khiến gã giật mình, liền quay lại gắt gỏng:
- Kẻ chết tiệt nào, mắt mọc sau gáy hay sao?
Tiểu Thiên mặc xác lời Bạch Huyền Phong, hướng về phía gã nam nhân bán hàng đang tiu nghỉu hỏi:
- Vị huynh đệ này, tiểu miêu đích thực là đáng yêu a?
Gã kia tự nhiên thấy có người hỏi chuyện, vôi gấp gáp lựa gió uốn măng, không tiếc công phu thêm bớt:
- Đương nhiên, vị huynh đài thật có con mắt thưởng thức. ta tốn bao nhiêu công lao săn sóc, phối từ Ngẫu Tượng miêu và Hồng Hùng miêu, trải qua trăm lần chọn lọc mới thu được vưu vật này…
Bạch Huyền Phong nhận thấy kẻ đụng mình không có ý định xin lỗi, lại vô tư cùng gã kia thảo thuận mua bán, trong lòng đã sớm có ý muốn giáo huấn hắn. Đến lúc nhìn rõ mặt Tiểu Thiên, thù mới hận cũ gộp lại tức tốc phun trào. Nhưng mà gã vẫn không có làm mất phong phạm cao ngạo, trước tiên dùng lời cay độc công kích đối thủ:
- Tưởng kẻ hỗn đản nào, hóa ra chỉ là tên bất học vô tài của Huyền Băng Cung, xem ra những thứ phế vật kia đích thực là rất hợp với ngươi đó.
" Con mẹ nó, chửi ta sao lại đem cả sư môn của ta, ngươi đúng là chọc nhầm ổ rồi" Tiểu Thiên cáu tiết, bây giừo sư môn chính là điểm đại kị của hắn, cũng là ngịch lân nghiêm trọng nhất. Song vẫn biết kiềm chế, hắn chỉ tỏ vẻ làm ngơ, tiếp tục cùng gã nam nhâ kia trao đổi, bất quá âm lượng lại tăng lớn bất ngờ:
- Vi huynh đài, ngươi nói xem, tiểu miêu này nếu đem làm quà tặng nữ nhân, nàng không phát điên vì ngươi mới là lạ.
Gã chủ hàng không hiểu nếp tẻ gì, chỉ biết tùy cơ ứng biến, té nước theo mưa cật lực:
- Chính xác vậy a, nữ nhân thích nhất là sủng vật khả ái, mà nữ nhân xinh đẹp, mang thêm sủng vật lại càng xinh đẹp hơn.
- Chính thế - Tiểu Thiên tăng âm lượng đến cực điểm, cốt để Bạch Huyền Phong nghe rõ từng từ:
- Thanh tỉ của ta đích thực rất hợp với tiểu miêu này, lát nữa gặp mặt nhất định sẽ đem nó tặng cho nàng, như vậy có thể chiếm được trọn ven cảm tình của nàng a.
Hắn không cần quay lại, cũng biết Bạch Huyền Phong đang nộ khí bừng bừng. Thái độ ngày đó trên Tuyết phong cùng cách hành xử ở Thiên hình bộ đã khiến cho Tiểu Thiên chắn chắn rằng Bạch Huyền Phong đối với Thanh Thanh có ý đồ, nhưng mà xem ra không được báo đáp như nguyện. Thế nên hắn nghiễm nhiên lấy đó làm điểm uy hiếp, tiếp tục lớn tiếng:
- Không những thế, nếu thừa dịp tâm tình nàng vui, có thể dùng tểu miêu để dụ nàng tặng cho một nụ hôn khả ái. Hắc hắc, một chút linh đan trân phẩm mà đổi môi thơm của mĩ nhân thì tuyệt đối là đáng giá.
Lưng Tiểu Thiên bắt đầu cảm nhận sức nóng tỏa ra từ gã bạch kiểm đứng phía sau. Miệng hắn cười khẩy thỏa mãn, song cũng có chút lo ngại.
- Tiểu tử thối, cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, vọng tưởng… Bạch Huyền Phong đối với chiêu bài khích tướng của Tiểu Thiên, đã mất kiềm chế. Từ miệng ngọc lại phát ra thanh âm thô tục, mà tay hắn đa bắt đầu nóng đỏ, hiển nhiên là hận ý sắp tăng đến cực điểm.
- Chỉ tiếc cho kẻ có nằm mơ cũng không được như vậy…Tiểu Thiên kết thúc chiêu bài đả kích, giọng điệu cực kì châm biếm.
- Hỗn đản, ngươi muốn dùng mấy thứ rác rưởi đó lừa gạt tình cảm Thanh Thanh, bổn đại gia hôm nay không dạy dỗ ngươi thì không xong.
Bạch Huyền Phong nói dứt câu. Quanh người đã xuất hiện một hỏa cầu đỏ rực. Tiểu Thiên nhận thấy biểu hiện của gã bạch kiểm, trong lòng thầm kêu không tốt. hắn bây giờ vẫn chưa đủ trình độ cùng Bạch Huyền Phong giao chiến ngang cơ. Nhưng mà nhìn thái độ của gã, dừng như đã mất kiềm chế rồi, thế nên vũ lực xem ra khó tránh khỏi
Đám đông xung quanh, hầu như không hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ biết ngơ ngác nhìn. Nữ nhân trong lòng đầy thắc mắc nhìn Bạch Huyền Phong khuôn mặt đang đỏ dần lên , tay đang vận pháp quyết. Ngược lại đám nam nhân có chút hả hê, chứng kiến gã mất đi vẻ tiêu sái một số còn hướng về phía Tiểu Thiên có ý ủng hộ.
Đúng lúc Bạch huyền Phong sắp xuất chiêu, từ khoảng cách xa vang lên một thanh âm thập phần quen thuộc...
- Tiểu Thiên, là đệ sao??!!
Vừa ấm áp, vừa hiền dịu, trong suốt như dòng suốt mát, ngọt ngào như mật hoa xuân!
Bạch Huyền Pohng giật mình, vội vàng thu công. Đám đông xung quanh ngay lập tức nhận ra sự xuất hiện kinh thế. Tiểu Thiên thì cứng đơ người, chậm chạp quay đầu lại. Một sát na sau đó, mọi thứ trong đầu hắn đều mất tích đi đâu, chỉ còn lại thân ảnh màu xanh lục mềm mại mỹ diệu.