Là m ngưá»i chỉ có duy nhất má»™t lần được sống trên thế giá»›i, dù sao cÅ©ng có những khoảng thá»i gian và những sá»± việc đặc thù là m cho ngưá»i ta khó thể quên, những thá»i gian và sá»± việc đặc thù nà y ngay từ đầu đã không được chú ý, nhưng khi độ tuổi tăng tiến và có nhiá»u kinh nghiệm thì nó sẽ tiến và o vòng Ä‘á»i, liên tục được ghi và o những ná»™i dung má»›i, mãi đến khi khắc cốt ghi tâm má»›i thôi.
Viên Tá»± Láºp sinh ở huyện Lạc Nghi tỉnh Tây SÆ¡n, là má»™t ngưá»i bình thưá»ng trong má»™t huyện thà nh nhá», cha là Viên Thuáºt Hải, là sinh viên những năm sáu mươi, khi đó được nhà nước kêu gá»i đến vùng núi láºp nghiệp, vì váºy má»›i đến huyện nhá» nà y, mẹ là Lưu Thanh Muá»™i, là ngưá»i địa phương, em gái cá»§a hắn là Viên Tháºp Mai.
Tháng 7 năm 1987 Viên Tá»± Láºp thi Ä‘áºu khoa Trung văn đại há»c Trung Nam, đó là cố hương cá»§a cha hắn, trước nay Viên Thuáºt Hải luôn giúp hắn ghi danh ở đại há»c Trung Nam. Có thể nói ông ta đã rá»i khá»i quê hương và i chục năm, không lúc nà o không nhá»› vá» cố hương, vì thu nháºp có hạn chế, hÆ¡n nữa Viên Tá»± Láºp và Viên Tá»± Mai há»c táºp cần rất nhiá»u tiá»n nên trước nay Viên Thuáºt Hải chưa từng có cÆ¡ há»™i vá» quê.
Bốn năm đại há»c Viên Tá»± Láºp không có gì thay đổi, hắn vẫn lặng lẽ há»c táºp, trong má»™t lá»›p năm mươi mốt sinh viên cÅ©ng không quá hấp dẫn ánh mắt ngưá»i khác, hắn cÅ©ng không trá»™n lẫn và o há»™i sinh viên để biểu hiện tà i năng nói và biện luáºn. Sau nà y trong trưá»ng có và i sá»± kiện sinh viên biểu tình, vì Viên Tá»± Láºp vùi đầu và o há»c táºp nên không tham gia, vì thế mà được nhà trưá»ng đưa lên là m Ä‘iển hình. Tháng 11 năm 1989 hắn vinh dá»± được kết nạp và o đảng cá»™ng sản Trung Quốc, má»™t thá»i gian sau hắn rất tá»± hà o, cho rằng mình có tương lai rá»™ng lá»›n. Sau nà y vì không thà nh công trong tình yêu là m cho hắn phải nháºn lấy đả kÃch trầm trá»ng, mà nặng ná» nhất là sau khi tốt nghiệp hắn phải phục tùng sá»± sắp xếp cá»§a tổ chức. Khi hắn biết được kết quả, trong năm mươi mốt sinh viên cùng lá»›p chỉ có má»™t mình hắn bị phân phối vá» má»™t thị trấn, hÆ¡n nữa lại là huyện Tuyên Thi chẳng phát đạt gì, huyện Tuyên Thi cùng nằm dưới sá»± quản hạt cá»§a tỉnh Hoà i Dương như huyện Lạc Nghi quên quán cá»§a hắn, tất cả bạn há»c còn lại Ä‘á»u được phân phối và o trong các cÆ¡ quan tỉnh và thà nh phố.
Lần đầu tiên Viên Tá»± Láºp cảm nháºn được câu nói sá»± tháºt phÅ© phà ng, và i năm há»c táºp hắn đã được há»c rất nhiá»u sach vở, hắn biết là m việc nhà nước thì địa Ä‘iểm rất quan trá»ng, có thể nói là quyết định tất cả. Bây giá» hắn được phân phối vá» má»™t huyện Tuyên Thi chưa quen thuá»™c, không biết lăn lá»™n bao nhiêu năm má»›i có được kết quả.
Viên Tá»± Láºp được phân phối đến công tác ở văn phòng há»™i đồng nhân dân huyện, đáng lý đó là má»™t công tác rất tốt, nhưng hắn luôn nghÄ© mình là sinh viên giá»i, lại là đảng viên nhưng bị phân phối đến công tác ở má»™t huyện trong góc núi, vì thế mà trong lòng tức giáºn, tâm cao khà ngạo, công tác qua loa. Vì váºy mãi đến năm 97 thì hắn vẫn là má»™t nhân viên bình thưá»ng cá»§a văn phòng há»™i đồng nhân dân huyện. Mà đến năm 97 hắn má»›i hiểu chuyện, hắn chăm chỉ là m việc, nháºn được lá»i khen ngợi cá»§a chá»§ nhiệm văn phòng, vì váºy mà được bổ nhiệm là m phó chá»§ nhiệm quản lý văn thư. Viên Tá»± Láºp cá»±c kỳ thất vá»ng, vì phòng văn thư là nÆ¡i ngưá»i ngưá»i ghét bá», suốt ngà y chỉ căng đầu liên hệ vá»›i đám ngưá»i kêu oan, là m những việc chẳng ra hồn. Hắn không can lòng, công tác ở phòng văn thư được má»™t năm thì viết đơn xin được Ä‘iá»u động công tác, mãi đến năm 99, dưới tình huống bất ngá» thì hắn được phái đến thôn xóm đảm nhiệm chức phó bà thư.
Lúc nà y Viên Tá»± Láºp đã ba mươi tuổi mà chưa phát giác được nguy cÆ¡, không tiếp nháºn bà i há»c kinh nghiệm, vẫn mù quáng buôn ba vì tương lai. Sau má»™t thá»i gian công tác vô dụng, bốn năm sau hắn được đưa vá» huyện thà nh đảm nhiệm má»™t chức vụ phó phòng.
Năm 2009 Viên Tá»± Láºp đã bốn mươi tuổi, cuối cùng hắn má»›i hiểu rõ những ảo diệu trên quan trưá»ng, đáng tiếc là hắn không còn cÆ¡ há»™i. Vì váºy hắn bắt đầu cam chịu, không còn lý tưởng, không quan tâm thứ gì ở đơn vị, vá» nhà cÅ©ng nén giáºn, cảm thấy cả Ä‘á»i mình phát triển đến đây xem như không có ý nghÄ©a
Năm 2010 thì bà ngoại cá»§a Viên Tá»± Láºp qua Ä‘á»i.
Bà ngoại rất thương yêu Viên Tá»± Láºp, đã từng có kỳ vá»ng rất lá»›n và o hắn, bà ngoại mất là đả kÃch cá»±c lá»›n cho hắn, trong khoảng thá»i gian sau đó hắn tháºm chà còn cảm thấy cả thế giá»›i là má»™t mà u xám xịt.
Năm 2011, Viên Tá»± Láºp bất ngá» nháºn được lá»i má»i cá»§a bạn há»c năm xưa, cùng nhau tham gia há»p lá»›p, hắn chán nản vốn không muốn tham gia, nhưng ngưá»i nhà cổ vÅ© hắn đến giải sầu.
Viên Tá»± Láºp không ngá» lần nà y hắn rá»i khá»i huyện Tuyên Thi lại xảy ra má»™t chuyện khó thể tin như váºy.
Viên Tá»± Láºp đón xe Ä‘i thà nh phố Tây Lâm, khi xe chạy trên đưá»ng thì má»™t sá»± việc ngoà i ý muốn đã xảy ra, má»™t luồng sét đánh trúng xe khách, vị trà tia chá»›p bổ xuống chÃnh là ghế cá»§a hắn. Äến khi hà nh khách trên xe tỉnh táo lại thì Viên Tá»± Láºp đã biến mất.
Viên Tá»± Láºp chỉ cảm thấy mình tiến và o trong má»™t lá»— Ä‘en tháºt lá»›n, bên trong cÅ©ng có ánh sáng, hắn còn chưa kịp phản ứng thì tư duy đã rÆ¡i và o trong bóng Ä‘en sâu thẳm. Má»™t lúc lâu sau hắn dần thức tỉnh, hắn chẳng thấy bất kỳ thứ gì, trong tối tăm chợt có má»™t âm thanh xuất hiện, hắn cố gắng táºp trung tinh thần, cố gắng nghe ngóng.
- Viên Tá»± Láºp, váºn may cá»§a cáºu là rất tốt, có thể quay vỠđược rồi. Cuá»™c Ä‘á»i cáºu vốn không phải là như váºy, cá và gấu không thể ở chung, cáºu tìm được nhiá»u thứ và cÅ©ng mất Ä‘i nhiá»u thứ. Cáºu cần phải nhá»› kỹ, tâm tÃnh có đôi khi là cá»±c kỳ quan trá»ng, quan trưá»ng chưa hẳn là chiến trưá»ng, vì cáºu quay vá» nên quỹ đạo phát triển sẽ thay đổi, sẽ dá»… ứng phó hÆ¡n, chúc cáºu thà nh công.
Viên Tá»± Láºp cố gắng nghe ngóng, hắn nhá»› rõ mình bị má»™t tia chá»›p bổ trúng ngưá»i, chẳng lẽ vẫn còn ở trên xe sao? Viên Tá»± Láºp cảm thấy má»t tia chá»›p phóng và o não, trước khi hôn mê hắn còn lẩm bẩm má»™t câu:
- Äúng là xui xẻo, trước khi chết còn bị tra tấn... ....
Má»™t chiếc xe khách chạy như bay trên đưá»ng lá»›n, bây giá» là tháng bảy năm 1991.
Viên Tá»± Láºp ngồi trên ghế hà nh khách, hắn vừa má»›i tốt nghiệp đại há»c Trung Nam, được phân bổ đến công tác ở huyện Tuyên Thi, hôm nay hắn đến huyện Tuyên Thi báo danh. Vì trá»±c tiếp phân phối đến má»™t huyện thà nh nhá» nên hắn cá»±c kỳ uất ức khó thể giải tá»a, bầ trá»i đầy mây Ä‘en, những âm thanh rá»n rá»n cá»§a tiếng sấm truyá»n đến, trong xe cà ng thêm khô nóng. Lúc nà y có và i vị khách trên xe dùng giá»ng hùng hổ oán trách vì sao trá»i không đổ mưa, Ä‘iá»u nà y là m Viên Tá»± Láºp cảm khái, khà trá»i rõ rà ng giống hệt như tâm tình cá»§a mình.
Thá»i tiết thay đổi thất thưá»ng, ngay sau đó những luồng gió bùng lên, mùi mồ hôi trong xe, mùi già y hôi hám cÅ©ng bị cuốn mất, tro bụi trên mặt đất được thổi tung lên, tầm nhìn giảm xuống. Lúc nà y hà nh khách trong xe bắt đầu cảm thấy thư thái, lái xe lại chá»i cho má, tầm nhìn giảm xuống là m hắn khó thể nhìn xa. Hắn là ngưá»i lái xe dưá»ng dà i lâu năm, đã sá»›m có thói quen nà y, đặc biệt là mùa hè, xe cÅ©ng không dừng lại nhưng tốc độ phải giảm.
Má»™t tiếng sấm khá»§ng bố vang lên là m hà nh khách chấn động, trong xe má»™t mảnh ồn à o, những tiếng thét, tiếng vui cưá»i, tiếng chá»i mắng vang lên ầm ầm. Viên Tá»± Láºp cà ng thêm phiá»n muá»™n, thế nà y có gì là ngạc nhiên, các tỉnh phÃa nam là thế, tiết trá»i xế chiá»u và o mùa hè thưá»ng xuất hiện tình huống như váºy, hắn tháºm chà còn cho rằng đám ngưá»i trong xe Ä‘ang đối nghịch vá»›i mình.
Những tia chá»›p và tiếng sấm nổ bắt đầu phát uy, liên tục xuất hiện giống như má»™t khúc biến tấu, đám hà nh khách trong xe cÅ©ng dần yên tÄ©nh. Má»i ngưá»i đã quen, cảm giác má»›i mẻ ban đầu biến mất, phần lá»›n hà nh khách Ä‘á»u đóng cá»a sổ vì biết mưa sắp áºp xuống. Viên Tá»± Láºp không thèm đóng cá»a, gió lá»›n thổi và o xen lẫn mùi đấ, Ä‘iá»u nà y là m cho hắn mÆ¡ hồ có chút hưng phấn, kỳ vá»ng mưa gió bão tố sẽ gá»™t rá»a tất cả không công bình, không công chÃnh trên thế gian, dù hắn hiểu Ä‘iá»u nà y là không thể.
Mưa lá»›n nhanh chóng trút xuống, Viên Tá»± Láºp không thể không đóng cá»a, vì vị hà nh khách ở bên cạnh yêu cầu như váºy. Mưa quá lá»›n, bốn phÃa há»—n độn má»™t mảnh, không thấy gì cả, lái xe cÅ©ng bất đắc dÄ© phải dừng lại, mở đèn khẩn cấp, đốt má»™t Ä‘iếu thuốc thÆ¡m lẳng lặng chá» mưa tạnh. Mùa hè là như váºy, không có gì quá kỳ lạ, mưa đến nhanh, Ä‘i cÅ©ng nhanh.
Sau ná»a giá», sau cÆ¡n mưa trá»i lại sáng, tất cả Ä‘á»u khôi phục lại vẻ bình tÄ©nh, lái xe tiếp tục hà nh trình, khà trá»i đã mát mẻ hÆ¡n rất nhiá»u. Viên Tá»± Láºp mở cá»a sổ xe, hắn duá»—i đầu ra cảm nháºn bầu không khà mát mẻ, tươi mát, những là n gió tươi má»›i là m hắn cảm thấy cá»±c kỳ thÃch ý và thoải mái.
Những biến đổi kỳ dị chợt xuất hiện trong chá»›p mắt, trên bầu trá»i chợt lóe lên má»™t luồng sét đánh trúng Viên Tá»± Láºp Ä‘ang thò đầu ra ngoà i cá»a sổ. Lúc nà y hắn láºp tức ngã ngồi xuống, trong xe chợt vang lên những tiếng hô kinh hoà ng, lái xe láºp tức cho dừng lại, hắn chưa từng gặp tình huống như váºy. Tà i xế và nhân viên láºp tức Ä‘i đến bên cạnh Viên Tá»± Láºp, bá»n há» thấy vẻ mặt Viên Tá»± Láºp trắng bệch, khóe miệng có má»™t đưá»ng máu, đã không còn hÃt thở, nhưng trên ngưá»i không có bất kỳ vết thương nà o. Tà i xế không quan tâm đến những vấn đỠkhác, hắn bắt đầu xoa bóp cho Viên Tá»± Láºp, bắt đầu hô hấp nhân tạo.
Má»™t phút sau Viên Tá»± Láºp tỉnh lại, Ä‘iá»u là m cho má»i ngưá»i cảm thấy kỳ quái là hắn không có bất kỳ Ä‘iá»u gì tá» ra khác thưá»ng, mà tà i xế và nhân viên ngoà i phát giác trong mắt hắn có vẻ ngạc nhiên và bất lá»±c thì chẳng có gì khác. Bá»n há» há»i hắn và o vấn đỠđơn giản, hắn trả lá»i không được, nhìn qua có vẻ hốt hoảng.
- Trá»i, lần đầu tiên tôi thấy tình huống như váºy, bị sét đánh trúng mà không việc gì, không phải trở nên ngây ngốc đấy chứ?
- Tiểu tá», chú có tuổi trâu, đại nạn không chết chắc chắn sẽ có hạnh phúc cuối Ä‘á»i.
- Cáºu trai, công tác ở đâu váºy?
Viên Tá»± Láºp đối mặt vá»›i rất nhiá»u câu há»i quan tâm và ân cần mà cảm thấy đầu óc choáng váng, hắn không biết trả lá»i thế nà o, cÅ©ng không biết phải là m sao. Hắn nhìn lên ngưá»i, hắn Ä‘ang mặc áo sÆ¡ mi trắng, loại nà y đã rất hiếm gặp. Hắn vẫn còn nhá»› rõ những tình cảnh vừa xảy ra, nhưng vì sao hắn vẫn còn ở trên xe khách? Hắn phục hồi tinh thần lại, nhìn bốn phÃa và nhanh chóng phát hiện ra Ä‘iá»u dị thưá»ng, đây là xe khách ghế cứng, là loại xe mà trước nay chưa từng gặp, mà mà u sắc quần áo cá»§a hà nh khách cÅ©ng rất đơn giản. Hắn chợt bừng tỉnh, chẳng lẽ mình vượt thá»i gian vỠđây?
Khi thấy bá»™ dạng mất hồn mất vÃa cá»§a Viên Tá»± Láºp thì tà i xé và nhân viên cho hắn đổi chá»— ngồi, hắn được lên ngồi ở ghế lái phụ bên cạnh tà i xế.
Viên Tá»± Láºp thừa cÆ¡ há»™i nà y mà quan sát chung quanh, bây giá» là khi nà o, mình rốt cuá»™c Ä‘ang là m gì? Vì sao lại đến nÆ¡i nà y? Má»™t lúc sau tà i xế thấy Viên Tá»± Láºp trầm mặc không nói gì thì mượn cá»› nói chuyện, mà hắn lại trả lá»i rất bình tÄ©nh, tà i xế thấy hắn không có vấn đỠgì thì cÅ©ng không nói gì, chỉ chuyên tâm lái xe.
Viên Tá»± Láºp mở cặp ra, hắn phát hiện bên trong là hồ sÆ¡ và giấy Ä‘iá»u động, bên trên ghi là tháng bảy năm 1991, hắn chợt ngây ngưá»i, cảm thấy không biết nói thế nà o, chẳng lẽ mình xuyên việt hai mươi năm? Viên Tá»± Láºp nghÄ© đến rất nhiá»u thứ, vợ con thế nà o rồi? Cha mẹ có khá»e không? Hai mươi năm sau thế giá»›i sẽ là gì? Tất cả Ä‘á»u giống nhau sao? Sẽ không có biến đổi gì chứ?
Xe khách vững và ng chạy vá» phÃa trước, Viên Tá»± Láºp nghÄ© muốn vỡ đầu cÅ©ng không nghÄ© ra nguyên nhân, hắn cÅ©ng không nhá»› quá rõ rà ng những gì xảy ra hai mươi năm trước, giống như lần nà y đến báo danh, hình như được phân công công tác vá» huyện Tuyên Thi, quá trình cụ thể thế nà o thì hắn không còn nhá»› rõ.
Thái độ cá»§a Viên Tá»± Láºp đã có thay đổi rất lá»›n, hắn móc thuốc lá ra đốt má»™t Ä‘iếu, lại mồi cho lái xe má»™t Ä‘iếu, sau đó bắt đầu nói chuyện. Chá»§ đỠcá»§a bá»n há» chÃnh là lái xe vất vả thế nà o, là m sao có thể tìm ra được má»™t số tiá»n lá»›n? Tà i xế cÅ©ng không ngá» ngưá»i trước mặt là sinh viên má»›i ra trưá»ng nhưng rất biết cách ăn nói, không có tác phong đáng tởm, vì thế mà hắn rất vui khi được nói chuyện cùng Viên Tá»± Láºp. Mà Viên Tá»± Láºp cÅ©ng nhanh chóng từ trong miệng tà i xế để lần mò ra những ký ức đã mÆ¡ hồ, nhưng hắn lại không được như ước nguyện, chỉ nói chuyện vá»›i lái xe rất hợp ý. Khi đến bến xe huyện Tuyên Thi, lái xe và nhân viên há»i thăm Viên Tá»± Láºp nhiá»u lần, cÅ©ng không phát hiện có Ä‘iá»u gì dị thưá»ng.