Tên truyện: Món Nợ Tình
Tác giả: Lưu Tình
Thể loại: tình cảm, ân oán tình yêu, kỳ ảo liêu trai
Tình trạng: đang sáng tác
Nguồn: luutinhblog.wordpress.com
Chương 2: Người Tình Tốt- Cảnh Ấy Khiến Tim Tôi Vỡ Tan
Thời gian trôi.
Trong quán, thời khắc này vẫn là cảnh một người say và một chai rượu không khi nào cạn, vì khi nó sắp cạn cũng là lúc một chai khác được khươi ra. Nhưng viễn cảnh bây giờ đã không còn như trước do tình huống bây giờ hoàn toàn khác trước.
Người tuy Vô Tình nhưng cái tên Điệp Khắc Lai như đang nửa ẩn nửa hiện trong con người anh ta, phần muốn lao tới ôm chặt lấy nhưng phần vô tình vô cảm đã buộc ảnh chỉ còn nước ngồi cứng một chỗ đăm đăm nhìn người con gái mình thương yêu nhất dùng món- điều này nói lên anh chỉ trách chứ không hề hận lấy cô ấy dù chỉ là một chút nào.
Về phía cô gái, cô ta đúng tên Hồng Tú Vân, một cô gái có cái tên rất đẹp như áng mây hồng trôi lững lờ trên bầu trời đầy tinh tú, sắc đẹp từ khi thoát khỏi mặt nạ quỷ đã có tăng chứ không hề giảm- một mỹ nhân có thể coi là khiến biết bao bậc đại gia chết mê chết mệt lúc bấy giờ, hot girl này chính là niềm mơ ước của biết bao nhiêu chàng trai. Và điều này cũng biến cô thành một con mồi thơm ngon được săn đón bởi một người. Không để bạn đọc đợi quá lâu, cuối cùng người ấy đã đến đầu ngõ “sầu quán”.
[luutinhblog.wordpress.com]
-o-
“Woa, đẹp trai quá, không biết anh ta là thiếu gia từ đâu tới?” Một nàng nói.
“Tôi cũng chỉ mới thấy ảnh có lần đầu!” Lời cô khác: “sao chúng ta không thử đến làm quen nhỉ?”
Nói là làm, lập tức đám ba cô gái dáng thướt tha uyển chuyển đến gặp anh ta, nhưng tất cả các tràng dụ dỗ của bọn họ đều cố bị lờ đi vì hắn vào đây hoàn toàn có mục đích, và mục đích ở đây không phải là rượu mà do hắn muốn tìm một người. Cuối cùng người cũng đã tìm được thì sao lại để lãng phí mất thời gian bởi chuyện không đâu.
“Vâng, xin lỗi nhưng tôi đã có hẹn, tôi tới đây để gặp hot girl xinh đẹp nhất đất Đà Nẵng: chính là Hồng Tú Vân,” nói đoạn hắn trỏ thẳng tay vào mặt người được nhắc đến, với nụ cười kiểu nửa miệng nở ra một cách rất tươi.
Ầm, điều này đã khiến cho một con ma men ngồi nốc rượu cách đó không xa dừng luôn cả việc uống để ngoáy đầu nhìn kẻ to gan. Nhưng khi ngoáy lại chỉ còn thấy người thanh niên đó bước nhanh đến bàn hot girl từ khi nào và nhẹ nhàng hỏi: “xin lỗi, Tú Vân tiểu thư, tôi có thể ngồi ở đây được chứ?”
Sau vài phút ngạc nhiên và chả hiểu gì, tiểu thư ta cũng ậm ờ đáp: “Ơ… ờ, tất nhiên, tất nhiên rồi. Thiếu gia là…???”
“Ha ha,” sau tràng cười rất sảng khoái là lời nói cực ngọt ngào hơn cả mật: “Triệu Vũ chính là tôi, tôi cũng không phải là một thiếu gia gì chỉ là phường bình dân nhưng chịu chơi,” hắn nói. Cô gái khúc mắc: chịu chơi?”
Bộp
Sau hai âm vỗ tay là câu trả lời: “vâng, nếu buổi tối hôm nay có thể làm tiểu thư vui lòng, đó chính là niềm hạnh phúc của Triệu Vũ tôi.”
Lời vừa dứt xong, lập tức toàn bộ khung cảnh quanh đây đều sáng bừng lên bởi không biết đến bao nhiêu là ánh đèn kiểu nhỏ đuợc giăng khắp từ khi nào không một ai biết trừ kẻ chỉ huy và những người tham gia. Đúng, ngay cả điều này một con ma say trong lốt chủ quán là Vô Tình, anh ta cũng không hề biết.
Có đến vài trăm ánh đèn đủ màu sắc lấp lánh như sao, phút chốc đã làm rực lên không khí đầy thơ mộng nơi đây, biến nơi đây thành nền móng của một thiên đường tình yêu chứ chả còn hơi hưởng “sầu quán” gì?
Bộp Bộp
Thêm tiếng vỗ tay thứ hai. Từ hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác đã khiến cho người được tận hưởng phải khen “ồ” lên, bởi vì sau dàn đèn chính là một đoàn gồm tá mười hai nhạc sĩ đánh vĩ cầm xuất hiện lần lượt kiểu phân đôi từ hai bên. Họ được chỉ định sẵn từ đầu chơi đúng những bản nhạc nàng yêu thích nhất xếp theo chiều giảm dần giảm dần. Tiếng nhạc vang lên nghe sao thật vui tươi và hạnh phúc, bởi dĩ đó vốn là một bài ca hạnh phúc.
Bởi yêu em, anh sẽ yêu em người ơi
Bởi yêu em, anh sẽ không bao giờ làm cho em buồn phiền
Hãy tin anh, tin vào tình yêu của đôi lứa chúng ta!
Một bản nhạc tình, lời nhạc thật du dương, “lòng” hai nhân vật là chủ đạo của bản nhạc xem ra thật lâng lâng. Nhưng sau lưng họ có một người đã ngưng rượu từ lâu, cũng không hiểu từ khi nào lời bài hát này vang lên anh ta đã nhẩm miệng đọc theo một cách kín kẽ nhất ngoài ảnh ra sẽ không có bất kỳ một ai nghe thấy từ nào, nhưng ở đoạn gần kết anh lại đọc lệch sang một khúc ca mà nhớ năm xưa, chính anh đã đứng bên cạnh người mình yêu lúc cô ấy còn đeo mặt nạ quỷ, chế rằng:
Bởi yêu em, anh sẽ hy sinh Hồng ơi
Nếu mai sau, cho dù có xảy ra bất kỳ chuyện gì
Trái tim anh, mãi mãi chung tình với em!
Nhẩm xong lời này, anh ta tuy không khóc nhưng khóe mắt cay cay cứ như là đã khóc. Vâng! Đúng y như lời trong bản nhạc, cho dù cô gái đã không còn nhận ra anh, xem anh ta như một người đã chết không chút tiếc thương, và bây giờ đang hẹn hò bên một tình nhân giàu có mới nhưng anh vẫn mãi mãi chung tình và không bao giờ hận cô ấy, nếu có thì chỉ trách. Đúng, chỉ trách.
Bộp Bộp Bộp
Sau tiếng vỗ tay thứ ba là gì đây? Một chiếc siêu xe trắng muốt của hãng Lamborghini - thương hiệu xế danh tiếng bậc nhất thế giới vừa phanh đầu cổng.
Cạch
Mở cửa bước ra là một người đầu bếp tuổi tác thâm niên, ăn vận sang trọng và sạch sẽ, trên mũ có thêu dòng chữ Noma – chi nhánh nhà hàng danh tiếng nhất thế giới tại Việt Nam.
“Ố ồ…,” tiểu thư do được chăm sóc quá kỹ chỉ có thể khen, nào không dám chê. Chiếc mâm đựng thức ăn bằng Inox láng cóng đã được đặt xuống giữa bàn. Người đầu bếp vui vẻ mỉm cười cúi đầu chào hai vị khách một cái lịch sự thay lời chúc “buổi tối hạnh phúc” rồi quay lưng bước đi. Nhưng tất nhiên để lấy uy trước mặt cô gái Triệu Vũ nào dám dừng tình huống đặc biệt tại đây, hắn tức khắc đứng dậy rút nhanh trong ví ra một phong bì và xoay người bắt chặt tay kèm vỗ vai người đầu bếp- trong lúc bắt tay đã chuyển phong bì.
Điều này hắn cố tình để cho cô gái thấy và phải thấy thì tất nhiên cô gái ấy không thể không thấy, hễ không thấy thì thôi chứ đã thấy thì tất cô phải hỏi. Và đúng là cô ta đã hỏi liền ngay sau đó: “tiền trao cháo múc thật hay nhỉ? Mà này, đây là món gì? Giá nó bao nhiêu?”
Hắn đã ngồi xuống, miệng chỉ mỉm cười, nhẹ nhàng đáp: “đó không phải là tiền trả, mà là boa. Tiền boa bằng 1/4 giá món này. Còn món này là món gì xin mời tiểu thư thưởng thức!”
“Boa à?” Cô gái lẩm nhẩm, rồi hé mở nắp đậy ra luôn thì: “WOA, vịt rừng om củ cải đường, sồi và mạch nha, nước vắt từ nhiều loại trái cây đắt tiền mang thương hiệu Noma. Sao anh có thể biết được đây là món đặc sản tôi thích nhất vậy?”
“Chỉ cần tiểu thư thích, đương nhiên đó là việc tôi cần biết,” hắn đáp kèm mỉm cười híp mắt.
“Giá… sao giá ghi ở đây là 1000 USD, chả lẽ kể luôn cả tiền boa là 1200 hả?” Cô gái hoảng quá thốt lên. Nhưng hắn chỉ đáp, khi đáp vẫn chung quy một thái độ- xem tiền như cỏ rác: “không, thật ra chỉ cần tiểu thư vui thì giá cả ra sao không thành vấn đề, nhưng nếu cô muốn biết chính xác luôn tiền boa là 1500 USD.”
“Chả phải lúc nãy anh có nói tiền boa bằng 1/4 tiền mua sao?” Tú Vân cãi bướng. Nhưng người hào hoa phong nhã đối diện vẫn đáp theo một cách nói: “không, là 1500, đã tính luôn tiền boa riêng dành cho người tài xế chở đầu bếp.”
“Ơ, vậy… vậy tất cả số tiền vào buổi tối đêm nay là… là?...???” Cô gái do hoảng quá nên lời lẽ đã trở nên luống cuống. Nhưng tất nhiên người xưng là Triệu Vũ ngồi trước mặt cô ta đã biết trước được kiểu phản ứng này bởi vì hắn từng đối xử không biết bao nhiêu lần với các cô gái mang khuôn mặt hoàn toàn khác nhau. Tay chợt rút quạt ra và phất phất vài cái tạo luồng gió trước mặt khiến tóc bay phấp phới, người dáng miêu tả trông chừng rất giống với Quyết Tình Phán này đã ngạo nghễ cười khẩy, đáp: “VÔ GIÁ,” sau âm đáp là một tràng cười quái gở: “ha ha… ha ha ha…”
Không để cho cô gái phải hỏi, hắn trả lời luôn: “niềm vui của cô chính là vô giá, ngược lại tất cả các thứ khác đối với Triệu Vũ này chả là gì,” rồi hướng giọng tập trung về phía cô gái: “tiểu thư Tú Vân, cô có thể làm bạn gái tôi chứ?”
Ầm.
Lời nói tuy nhỏ nhưng ý tứ gởi gắm bên trong cứ như tiếng sấm rền, không những Hồng Tú Vân, Vô Tình- tức Điệp Khắc Lai một thời, mà tất cả quan khách lẫn cô gái xung quanh đó đều hoảng hốt, tâm trạng mỗi người mỗi vẻ theo nhiều kiểu khác nhau.
Bậc nam nhi thì thấy tiếc nuối khi một hot girl như thế đã chắc chắn rời xa khỏi tầm tay mình; các cô gái khác tiếc cho người được lọt vào mắt xanh của “thiếu gia đẹp trai” không phải là họ; còn Vô Tình tuy đã ngưng rượu từ lâu nhưng không tin, anh căng mắt lắng tai không hề tin người anh yêu thương nhất sẽ phụ bạc anh thêm lần nữa, anh đang cố chăm chăm mắt chờ một cái lắc đầu trơ trẽn từ cô ấy nhưng……….
…………nhưng rất tiếc cô gái tầm thường ấy đã thẹn thùng, đỏ mặt gật đầu cái rụp đồng ý nhận lời rồi. Mà cũng đúng thôi, với tất cả những gì người tự xưng là Triệu Vũ sắp đặt sẵn con mồi vào tròng như vầy thì có mấy nữ nhi trên đời này đủ can đảm từ chối một thân phận mỹ nam, một địa vị cao sang, một phong cách lãng mạn tuyệt đối như hắn chứ. Ngay chính cái lúc hot girl kiêm tiểu thư Hồng Tú Vân đồng ý nhận lời cũng là lúc hắn lén ngoảnh mặt ra sau cười cái rẹt một cái tràn đầy đểu cáng và cực kỳ thù hận.
Nhưng điều này chỉ thoáng xuất hiện sơ qua thôi rồi tan biến nhanh chóng, để thay vào đó là một nụ cười tươi như hoa.
Být býtttttttttttttttttt………..
Âm “být” kéo dài vang liên hồi ngoài ngõ quán, vẫn là chiếc siêu xe trắng muốt khi nãy thắng phanh trước cửa. Bên trong, Triệu Vũ đã đứng dậy và đầu hơi cúi chìa tay về phía người đẹp, dĩ nhiên người đẹp ấy hoàn toàn rạng rỡ chấp nhận cánh tay đó nâng đỡ cô đứng dậy, ôm eo hạnh phúc dìu ra bên ngoài.
[chemgiophong.forumvi.com]
Tất cả cảnh tượng này đều diễn ra trước sự chứng kiến đầy bất lực và căm phẫn không nói nên lời của một chàng chủ quán nghèo túng, một người khắp đầu quấn chặt băng trắng cốt để không cho bất kỳ ai trông thấy dung nhan gớm ghiếc thật sự, một nỗi thất vọng không gì diễn tả được đã bao vây lấy tinh thần khiến anh bất lực, cả tòa thân thể phút chốc phải đổ nhào cả trên mặt bàn như những đống phế liệu không còn giá trị sử dụng được người ta vứt ngay vào sọt rác. Vâng! Giá trị lợi dụng của anh đã hết chăng? Người anh từng và cho đến bây giờ vẫn mãi yêu đã tìm kiếm được một công cụ mới?
Đáp án quá rõ khiến ta không nhất thiết phải chờ nhận đến câu trả lời đầy cũ kỹ. Chỉ còn thấy bên ngoài, chiếc Lamborghini Aventador Lp700-4 đã xả khói phóng đi một quãng xa, sau làn kính mờ vẫn còn loáng thoáng hình ảnh một người cầm quạt, một thân đệ nhất mỹ nam, một thiếu gia giàu sang đang cười đùa ôm hôn lấy má cô gái- đoan chắc người này không ai khác chính là Quyết Tình Phán, còn Triệu Vũ thật ra chỉ là cái tên giả. Nhưng Quyết Tình Phán thực chất là người giàu sang? Là kẻ có thể vì gái mà vứt tiền như rác vậy? Bởi dĩ tán gái có nhiều cách. Vậy, đằng sau sự hy sinh đó là một âm mưu lớn lao như thế nào? Chỉ còn nước chờ xem!
nếu thấy lâu ra chương mn vào link này xem tiếp nhé ^^: http://luutinhblog.wordpress.com/
Góp ý truyện:
http://4vn.eu/forum/showthread.php?p=716728#post716728
Last edited by luutinhka; 09-06-2012 at 01:44 PM.
|