Dân ta chuộng IP vì thấy nước ngoài ai cũng dùng IP cả, nên cứ tưởng dùng IP là sang, là thể hiện đẳng cấp, chứ đâu có biết IP là hàng phổ thông ở xứ nó (vài chục $/tháng trong 2 năm, trong khi công lao động phổ thông của nó tận 5 6 $/h, mà giá đó đã tính kèm cước di động - nó cũng như kiểu ký cái hợp đồng internet thì nó tặng cái modem vậy).
Dùng IP cũng tốt, mình cũng muốn có một cái, vì IP đẹp, nghe nhạc tốt, sử dụng tiện lợi, tính năng phổ thông và vừa tầm.
Khi nào giá 1 con IP = 2 tuần - 4 tuần thu nhập của mình thì sẽ cố chắt mót để mua một cái, chứ còn với tình hình là 1 con IP ~ cả 3 tháng thu nhập ~ 1/4 thu nhập của cả năm (thậm chí hơn) thì việc đua đòi nó trở nên có vẻ lố bịch. Cứ nhìn thử ra thế giới xem có ai thu nhập 20.000 $/năm lại bỏ 5.000 $ ra chỉ để mua một con di động đơn thuần cho việc giải trí không chứ.
|