Ma quật dưới lòng đất.
Lúc vừa mới xông vào, cảm giác được tối đen như mực, nhưng chỉ sau đó một lúc, lại cũng không thấy tối tăm cho lắm.
Chỉ thấy từng đám thực vật cao chừng một đứa bé sinh trưởng dày đặc, tỏa ra ánh sáng huỳnh quang.
Nhan Tử Vận ngồi trên lưng Cô Tinh, chỉ vào những ánh huỳnh quang kia, cười nhạt nói:
"Đây là Huỳnh quang thảo, với nhãn lực của chúng ba hiện tại, có thể nhờ ánh huỳnh quang này chứng kiến tình huống trong phạm vi mấy chục thước thì không có vấn đề nào cả."
Hiên Viên nhìn Ma Quật trong lòng đất này, cảm giác như mình vừa đi vào một thiên địa mới. Nham thạch màu đen cứng rắn cùng với thổ nhưỡng xen lẫn trong mặt đất, cũng có dòng suối nhỏ, có ngọn núi thấp bé, hằng hà sa số các loại thực vật Ma tộc sinh trưởng thành từng mảng lớn. Sau lưng những thực vật này, từng đạo huyết quang phảng phất như đang nhìn chăm chú lên đoàn người Hiên Viên, cho bọn hắn một cảm giác cực kỳ âm trầm, khủng bố.
"Tại trong Ma quật này có không ít sinh vật Ma tộc, nên cẩn thận một chút. Những sinh vật Ma tộc này tuy không có thông minh như Thú tộc, chỉ biết chém giết, đồ sát. Nhưng nếu chúng ta gặp được Cương thi, Tu La, Dạ Xoa, Quỷ Linh, Nhân Ma trong Ma tộc, phải cực kỳ cẩn thận. Chúng đều đã có được linh trí, tuy không cao, nhưng lại tạo ra cơ hội rèn luyện ý chí tuyệt hảo cho chúng ta."
Nhan Tử Vận biết được khá nhiều điều, giải thích rõ ràng cho Hiên Viên nghe. Hiên Viên như dã thú nghe được mùi ngon, sự hiểu biết của hắn đối với cái thế giới này quá ít, giống như một người bị lạc vào một vùng đất mới lạ.
Nhưng trong lúc Nhan Tử Vận đang nói chuyện, phốc phốc phốc, từng đạo âm thanh liên tiếp vang lên. Chỉ thấy tất cả Huyết Nguyệt mã vốn đang phi nước đại tiến vào bên trong, đột nhiên ngã xuống liên tục.
Hiên Viên chỉ thoáng chốc đã cảm giác được có điều gì đó không đúng, vội vàng nói:
"Không tốt, đây là Ma khí, sinh vật bình thường không thể ngăn cản được!"
Huyết Nguyệt mã chỉ là một loại ngựa tốt, ở loại địa phương này, căn bản không thể sinh tồn được.
Trong lúc nói chuyện, Hiên Viên liền lấy ra toàn bộ Bách thảo giải độc đan, chia cho Nhan Tử Vận một viên, Cô Tinh một viên, và bản thân hắn một viên.
Sau khi ăn vào Bách thảo giải độc đan, vẻ mệt mỏi xuất hiện trên mặt Cô Tinh đều biến mất ngay lập tức, càng thêm long tinh hỗ mãnh so với trước kia.
Bách thảo giải độc đan không chỉ có tác dụng giải độc, càng có công dụng ngăn chặn Ma khí. Rất nhiều thảo dược sinh trưởng trong Ma quật dưới lòng đất, ma khí đối với bọn chúng chính là chất bổ dưỡng.
Sau lưng Hiên Viên, Thạch Tòng Vũ, Liễu Phiêu Nhứ cùng với những người đi theo Nhan Tử Vận, đều móc ra giải độc đan trên người mình rồi sử dụng.
Nhưng đúng ngay lúc này, từ bốn phương tám hướng, vô tận mãnh thú Ma tộc đồng loạt tấn công.
Lang, báo, hổ, sư, hùng, xà, hầu...Thậm chí còn có một con gà trống lớn, mỏ của nó cực kỳ cức rắn, đôi cánh khẽ vẫy vài cái đã bay xa hơn trăm mét. Chỉ với một lần tấn công bất ngờ, nó đã dùng mỏ mổ xuyên qua trái tim của một gã đệ tử Nguyệt Hoa môn.
"Là sinh vật Ma tộc, phản kích!" Gần như trong nháy mắt, vô số đệ tử chân truyền lộ ra lực lượng của bọn họ. Chỉ thấy hoa quang đầy trời phóng lên cao, các loại thần thông thủ đoạn liên tục xuất hiện, làm cho một mảng lớn sinh vật ma tộc bị nghiền nát, liên tiếp ngã xuống trong vũng máu.
Hiên Viên đem Nguyệt Luân vơ vét được trên người Đinh Hàn cho Nhan Tử Vận, rồi nói:
"Sư tỷ, cái Nguyệt Luân này cho tỷ."
Nói xong, hắn rút ra trủy thủ thần bí, nhảy xuống khỏi người Cô Tinh. Hiên Viên chân đạp Tường Vân ngoa, cảm giác toàn thân trên dưới nhẹ nhàng vô cùng, có thể nhảy trực tiếp lên cao hơn mười thước, khi rơi xuống lại nhẹ tựa lông hồng. Sau khi chém giết được vài con Ma kê đang kêu quác quác trên bầu trời, hắn cảm khái một tiếng:
"Thực con mẹ nó huyền huyễn ah!"
Trủy thủ thần bí mà Hiên Viên đang cầm sắc bén vô cùng, những nơi nó lướt qua, vô số tinh hoa trong cơ thể của đám sinh vật Ma tộc đều bị thôn phệ sạch sẽ.
Trận đại chiến cùng với sinh vật Ma tộc này hết sức căng thẳng, tới cũng nhanh, đi cũng nhanh. Bởi vì sau khi đoàn người của Đổng Tuyên tới, xuất ra lực lượng của Đấu Vương, đem những sinh vật Ma tộc này đánh cho tan tác. Đổng Tuyên, Lữ Phong, hai người thay nhau thi triển ra thần thông của Đấu Vương, khiến cho người ta hoa cả mắt.
Từng viên nội đan của sinh vật Ma tộc bay lên, bị Đổng Tuyên, Lữ Phong thu hồi. Đợt bộc phát vừa rồi, ít nhất cũng phải có hơn ba ngàn đầu sinh vật ma tộc, mà nội đan của chúng, ngoại trừ những đệ tử chân truyền đạt được, thì Đổng Tuyên, Lữ Phong đã đạt được khoảng 25 viên.
Mỗi một đầu sinh vật Ma tộc ít nhất cũng có được cấp bậc Đấu Sư, những viên nội đan của chúng, nếu đem bán cũng có thể tiếp cận khoảng 10 vạn Đấu Giả tệ.
Chỉ thấy Đổng Tuyên cùng với Lữ Phong đi tới trước mặt Hiên Viên, cười híp mắt nói:
"Hiên Viên sư đệ, vừa rồi chúng ta đã đắc tội, chút nội đan này coi như là kính ý, hi vọng đệ không để trong lòng. Sau khi tiến vào Đấu Long Tiên Phủ, hi vọng đệ chiếu cố cho chúng ta một chút a."
"Nhị sư đệ, lời này của đệ là nói sai rồi, Hiên Viên đã trở thành đệ tử của Đấu Long Tiên Phủ, sao chúng ta có thể xưng hô ngài là sư đệ, phải gọi là Hiên Viên công tử mới đúng chứ. Tốt xấu gì Hiên Viên công tử cũng đã từng có danh nghĩa vơi Nguyệt Hoa môn chúng ta, hi vọng sau này Hiên Viên công tử có thể chiếu cố cho chúng ta một chút." Gương mặt của Đổng Tuyên hiện ra nụ cười, vừa nói xong liền nhét trực tiếp 25 viên nội đan sinh vật Ma tộc vào trong tay Hiên Viên, thành khẩn nói:
"Xin Hiên Viên công tử yên tâm, bây giờ chúng tôi là người hộ giá cho ngài, sẽ không để cho ngài chịu bất kỳ thương tổn nào...."
Hiên Viên nở nụ cười xán lạn, nói:
"Hey! Hai vị nói chuyện này sao. Ài, chút chuyện nhỏ ấy ta sao lại để ở trong lòng được. Chẳng lẽ Hiên Viên ta là người nhỏ mọn như vậy sao?"
Tuy ngoài miệng thì nói thế, nhưng Hiên Viên một chút cũng không hề do dự đem 25 viên nội đan ném vào trong Đấu giới, thịt trên chân muỗi thì cũng là thịt a, hắn tự nhiên sẽ không khách khí rồi.
"Đồ hỗn trướng, còn không mau cút lại đây cho ta, nhận lỗi với Hiên Viên công tử. Ngươi có thấy không, Hiên Viên công tử khoan hồng độ lượng đến cỡ nào, các ngươi cũng phải hướng ngài học tập cho tốt mới được, có nghe không." Nghe được lời đáp ứng của Hiên Viên, Đổng Tuyên đột nhiên quát to một tiếng, nhìn về phía hai người Nguyệt Tàng và Nguyệt Đằng.
Hai tên đó hậm hực tiến lại gần, chỉ thấy gương mặt sưng như bánh bao của Nguyệt Tàn đột nhiên nở nụ cười, khó coi vô cùng. Hắn xuất ra một túi tiền lớn giao cho Hiên Viên, rồi nịnh nọt nói:
"Hiên Viên sư đệ, chỗ này của ta có 3000 khối Đấu Linh tệ, coi như là ta bồi tội bất kính đối với đệ. Hi vọng đệ có thể đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân, không so đo cùng với kẻ như ta a."
Nguyệt Đằng cũng lộ ra vẻ mặt nịnh hót, xuất ra một túi tiền lớn, nhét trực tiếp vào tay Hiên Viên:
"Hiên Viên sư đệ, chỗ này của ta cũng có 2000 khối Đấu Linh tệ, việc xảy ra ở Nguyệt Hoang thành lúc đó thật sự quá đường đột, hi vọng đệ không để ở trong lòng a."
Hiên Viên cười tươi như hoa, vô cùng đắc ý nói:
"Ài, coi như nguyên một đám các ngươi thành tâm hối cãi, ta sẽ không tiếp tục so đo với các ngươi. Gần đây hơi thiếu tiền một chút, số tiền vừa nãy....ài, hình như không đủ dùng ah!"
Nghe được lời nói của Hiên Viên, cơ nhục trên gương mặt Nguyệt Tàn cùng với Nguyệt Đằng run lên, hận không thể trực tiếp bóp chết Hiên Viên, Tuy nhiên, chúng chỉ có thể trưng ra khuôn mặt tươi cười, nói:
"Hiểu rồi, hiểu rồi, chúng ta vẫn còn có, Hiên Viên sư đệ cầm đi nhé."
Nguyệt Tàn cùng với Nguyệt Đằng, hai người lấy ra tổng cộng 5000 khối Đấu Linh tệ cho Hiên Viên, lòng đau như thiến, quả thực muốn tự sát.
Hiên Viên thu ngay lập tức, một vạn khối Đấu Linh tệ, chẳng khác nào 10 vạn khối Đấu Sư tệ, một kiện tuyệt phẩm quỷ khí tự nhiên rớt từ trên trời xuống ah.
Còn về phần Đổng Tuyên cùng với Lữ Phong, bọn chúng cũng không có xung đột chính diện với Hiên Viên, nên hắn cũng không có lý do nào để vơ vét bọn chúng cả.
Dưới ánh mắt soi mói của vô số người, đại sư huynh chân truyền đệ tử Nguyệt Hoa môn, cùng với nhị sư huynh, và người có lực lực xếp hạng 88 - Nguyệt Tàn sư huynh, đều hướng Hiên Viên xin lỗi, xem như mất hết tất cả mặt mũi. Bất quá, bọn họ suy nghĩ một chút thì cũng cảm thấy bình thường lại. Ai bảo sau lưng Hiên Viên có một nhân vật khủng bố như Phong Liệt, sau này khi tiến vào trong Đấu Long Tiên Phủ tu luyện, tiền đồ quả thật bất khả hạn lượng.
Mọi người đều cảm thấy may mắn, may mắn mình không có đắc tội với Hiên Viên.
"Được rồi, chuyện trước kia coi như bỏ đi. Hiện tại mọi người cùng nhau trảm sát Ma tộc, lập nhiều đại công mới là điều quan trọng nhất." Hiên Viên khoát tay áo, lộ ra vẻ mặt không thèm để ý, nhảy trực tiếp lên lưng Cô Tinh, vòng tay ôm lấy chiếc eo nhỏ nhắn của Nhan Tử Vận rồi cười dài nói: "Đi thôi! Tiến vào tầng thứ hai của Hồng Nhật Ma Quật!"
Chiếc eo thon của Nhan Tử Vận khẽ run lên, gương mặt xuất hiện một áng mây đỏ. Nàng không nghĩ tới Hiên Viên tuổi còn nhỏ, lại thật sự có ý nghĩ bậy bạ với nàng sao?
Kỳ thật, Hiên Viên chỉ là do quá đắc chí, trong lúc lơ đãng làm ra một vài động tác mà thôi.
Đội ngũ đệ tử nội môn của Nguyệt Hoa môn, mênh mông cuồn cuộn lao vào tầng thứ hai của Hồng Nhật Ma Quật.
-o0o-