
01-05-2012, 01:27 PM
|
I'm so sorry...
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bài gởi: 687
Thời gian online: 358699
Thanks: 179
Thanked 714 Times in 130 Posts
|
|
Chú mèo lười...
Ngày tôi biết em, cũng tình cờ, cũng khá thú vị. Qua mấy cái SMS mà tới giờ nhớ lại vẫn còn ngồi cười
- Em gần xong chưa. Xong thì nt cho anh biết, anh qua đón.
- Giờ mới món thứ 3 anh ơi.
- Vậy khi nào xong nt anh biết nha. Mà có biết anh là ai ko?
.....
Thế đấy, cái ngày tôi biết em bắt đầu như vậy! Rồi những lần gặp nhau, những buổi cafe để ngồi nghe em nói đủ mọi chuyện trên trời dưới đất, nhìn em cứ như một cô bé ham vui, sôi nổi. Nhưng tôi biết, một cái gì đó như mách bảo tôi: đằng sau cái vẻ sôi nổi, cái vẻ hòa đồng ấy là một con người đa cảm. Dần dần thời gian trôi qua, cái nhận định ban đầu ấy đã chứng minh cho tôi biết là mình đúng. Em mỏng manh, yếu đuối được giấu sâu bên trong cái vỏ ngoài cứng rắn của mình. Em vẫn cười đó, vẫn nói chuyện đó nhưng lúc nào cũng cần có một bờ vai, một chỗ nương tựa.
Những ngày quen em, tôi như cái "thùng rác" (cái này thì được bạn bè xác nhận và đóng dấu hẳn hoi) cho em trút những buồn phiền, những niềm vui nhỏ bé của em. Có lần em tâm sự: "Bạn bè em thì nhiều, nhưng để tâm sự mọi chuyện thì hình như chẳng có ai, vậy mà em lại có thể nói hết được với anh". (Trời trời! Anh là cái thùng rác mà, em nói xong, nhiều khi anh cũng chả để ý em nói gì đâu ). Nhiều lúc đang nói chuyện thì 1 cái SMS tới: "Anh ơi, em buồn" là tôi hiểu cô bé lại có chuyện nữa rồi.
Em như một chú mèo lười, tuy thích nằm dài sưởi mình trong nắng nhưng lại ngại cái nắng là mất giấc ngủ của mình. Thế rồi em lại co cụm mình trong cái góc em vẫn hay ở một mình. Cái tính bướng bỉnh của em, cái tính giận hờn vu vơ của em càng làm em có cái gì đó đặc biệt hơn khiến mọi người có thể gần em nhưng khó giận được em. Những lúc em cười đùa vui vẻ, nhìn em trò chuyện với mọi người, trông em rạng ngời lắm. Nhưng cũng có mấy ai biết, trong em đang tồn tại những điểu buồn phiền em không chịu thổ lộ ra.
Còn rất nhiều, rất nhiều những kỷ niệm, những khoảnh khắc đáng nhớ trong thời gian tôi quen em. Những SMS ngu ngơ trước lúc đi ngủ, những cú phone gọi em thức dậy vào mỗi sáng, những cái mặt xấu của em chọc tôi cười khi tôi mệt mỏi... Những thứ ấy sẽ làm tôi nhớ mãi.
Tôi nhớ có một câu nói: "Để sống tốt đã không dễ. Sống tốt mà còn được hạnh phúc càng khó hơn gấp nhiều lần. Hãy biết trải mình ra cho đời thanh thản, bạn sẽ cảm thấy vui vẻ hơn, yêu đời hơn. Như thế sẽ cảm thấy đời sống mình có ý nghĩa hơn". Đó là điều tôi cũng muốn nói với em!!! Hãy mở lòng mình ra để cảm thấy vui vẻ hơn, mèo con của tôi ơi!!!
|