
13-05-2012, 02:04 PM
|
I'm so sorry...
|
|
Tham gia: Feb 2008
Bài gởi: 687
Thời gian online: 358699
Thanks: 179
Thanked 714 Times in 130 Posts
|
|
Ngày 13 tháng...
Cái ngày 13 ấy, cái ngày có lẽ đáng nhớ và cũng đáng quên. Ở phương Tây, họ ghét ngày 13 nhưng họ cũng căm thù cái ngày 13 thứ 6.
Có lẽ tôi cũng không quan tâm lắm đến cái ngày 13 làm gì, vì nó cũng như bao ngày khác, cũng chả ảnh hưởng gì nhiều đến tiền ăn sáng của tôi.
Rồi một ngày 13 như bao ngày 13 khác từng tôi từng trải qua. Chỉ có khác hơn bởi những tin nhắn, những dòng chat với em. Uhh, rồi thì mình quen nhau!
Phải chăng niềm vui đến, hạnh phúc cũng tràn về?
Nhiều cảm xúc, nhiều hy vọng, nhiều toan tính cứ đeo đuổi bản thân. Tôi nghĩ em cũng sẽ như tôi, cũng có nhiều lo lắng, nhiều hy vọng như vậy.
Điều khiến tôi và em cảm thấy hối tiếc, có lẽ là tôi gặp em quá muộn! Những thứ tôi có thể mang lại cho em không thể nào bù đắp lại những thứ em giành cho tôi. Có lẽ cả hai đều hiểu điều đó, nhưng cố ý không nói ra, hoặc cố ý không hiểu, em nhỉ?
Rồi một ngày 13 lại đến! Nó đánh dấu cho một sự khởi đầu, nhưng cũng có lẽ chấm một dấu chấm cho sự kết thúc.
Nỗi buồn, sự thất vọng... lại ào ạt kéo đến! Cái lý do cả 2 cũng hiểu, nhưng tôi không nghĩ nó đến rồi lại đi nhanh như vậy. Không có một sự báo trước, cũng không có một dấu hiệu gì. Em nghĩ rằng tôi không nhận ra sự thay đổi đó? Bản thân nóng nảy, nhưng tôi luôn có một linh cảm rất tốt về những chuyện sẽ xảy ra. Buổi sáng đó, tôi đã nhận ra một điều gì đó khác lạ trong ánh mắt, trong cử chỉ của em rồi. Tôi cứ hy vọng mình cảm nhận nhầm, thầm mong bản thân một lần bị cảm giác đánh lừa... Nhưng.....
Lại một ngày 13 nữa....
Lại chợt nhớ đến bài này... Cảm giác nặng nề và mệt mỏi
|