Lúc này không thể so sánh với những lần đột phá trước đó, nếu những lần trước tinh hoa thiên địa chỉ xuất hiện trong nháy mắt rồi biến mất, lần này cầu nối thiên địa được đả thông, chân khí trong cơ thể mỗi thời khắc duy trì liên hệ với thiên địa, đồng thời chân khí trong cơ thể cũng nhanh chóng biến đổi, cường hóa trở thành chân khí Tiên Thiên.
Cổ Thần xoay tay, một khối nguyên linh thạch từ xa xa bay lại vào tay hắn.
Hư không nhiếp vật, trong lòng Cổ Thần mừng rỡ như điên.
Tiên Thiên cảnh, rốt cuộc hắn đã đặt chân bước vào Tiên Thiên cảnh…
Kiếp trước, phải mất thời gian trăm năm mới đặt chân tới Tiên Thiên, kiếp này chỉ cần mười năm đã đạt được…
Nhớ tới cuộc sống tu luyện gian nan ở kiếp trước, lại so sánh tốc độ tu luyện thần tốc của kiếp này, khác biệt hoàn toàn đối lập như trời với đất, hai mắt Cổ Thần không khỏi ướt át.
- Một kiếp này, ai cũng không thể cản trở vận mệnh của ta… Cừu nhân kiếp trước, kiếp này ta muốn tiêu diệt toàn bộ, những tiếc nuối của kiếp trước, kiếp này ta muốn bù đắp toàn bộ.
Giờ khắc này, Cổ Thần hét lớn lên một tiếng, phá vỡ trời cao.
…
Từ khi tiến vào quáng động, thời gian đã qua hơn bốn tháng, tu vi Cổ Thần từ Hậu Thiên cảnh tầng bảy, một đường thẳng tiến rốt cuộc bước vào cảnh giới Tiên Thiên.
Hơn nữa, tính thêm thời gian hai tháng từ Hậu Thiên tầng hai lên đến tầng bảy, tổng cộng dùng thời gian bảy tháng từ Hậu Thiên tầng hai liên tục thăng cấp bước vào cảnh giới Tiên Thiên, đùng nói địa phương nho nhỏ như Nhạc Thủy Thành, cho dù toàn bộ Đại Doanh Triều cũng là tốc độ tu luyện hàng nhất đẳng.
Bảy tháng, cũng là hơn nửa năm, Cổ Thần từ mười tuổi rưỡi đã biến thành một thiếu niên mười một tuổi, sinh nhật của hắn cũng vô thanh vô thức qua đi ngay trong quáng động.
Ngắn ngủi trong vòng bảy tháng, Cổ Thần không chỉ đề thăng tu vi lên Tiên Thiên cảnh, thân thể cũng cao lên thêm gần hai chục phân, tuy rằng mới có mười một tuổi, nhưng thoạt nhìn lại giống như một thiếu niên mười ba mười bốn tuổi rồi.
Bước vào cảnh giới Tiên Thiên, rốt cục cũng có thực lực đi thu nhập ba loại tài liệu cấu thành Tam Tuyệt đại trận là dẫn hồn hoa, huyết hống, nội đan chích hổ, chỉ khi thu thập đủ ba loại tài liệu này mới có thể phá được Tu Di Kim Cương đại trận, lấy được vô số linh thảo bên trong Hạo Thiên Động Phủ.
Cổ Thần không muốn lãng phí những linh thảo này.
Bước vào cảnh giới Tiên Thiên, tụ nguyên linh dịch không còn mấy hiệu quả đối với việc tu luyện, chỉ có thể coi là một loại linh dược chữa thương, linh đan có tác dụng đề thăng tu vi Tiên Thiên cảnh cần phải luyện chế từ những loại linh thảo đã ngoài 200 năm, trong đó hữu hiệu nhất chính là nguyên linh đan.
Lúc này tu vi đã bước vào Tiên Thiên cảnh, đủ điều kiện đi tìm dẫn hồn hoa, Cổ Thần lập tức quyết định rời khỏi quáng động, trở lại Nhạc Thủy Thành một chuyến, luyện chế nguyên linh đan, sau đó mới đi Đông Hoang tìm kiếm dẫn hồn hoa.
Hơn nữa, ngây người trong quáng động này đã được hơn bốn tháng, 100 lọ tụ nguyên linh dịch cũng bị Cổ Thần và Tiểu Bạch sử dụng hết, bọn họ bắt buộc phải rời khỏi nơi này.
Tuy rằng thông đạo ra ngoài đã bị phong bế, nhưng đối với Cổ Thần vừa bước vào Tiên Thiên cảnh mà nói, hoàn toàn không phải vấn đề gì… Cho dù phải mở ra thông đạo rồi lại phong bế, đối với hắn mà nói, dễ như trở bàn tay.
Trước khi rời khỏi quáng động, Cổ Thần khai thác lượng lớn linh thạch, ít cũng chừng hơn vạn khối, toàn bộ đều cho vào trong Càn Khôn Trạc, sau này vẫn nên ít tới nơi này, tránh khỏi bị người khác để ý tới rồi phát hiện ra điều gì.
Bước vào Tiên Thiên cảnh, mỗi chiều không gian bên trong Càn Khôn Trạc cũng tăng thêm hơn hai trượng, thể tích tương đương với mấy gian phòng bình thường, dù hơn vạn khối linh thạch là một đống rất lớn, nhưng vẫn có thể thu phóng dễ dàng.
Mạch khoáng linh thạch này có quy mô thuộc hạng trung, Cổ Thần đơn giản ước đoán phỏng ước chừng có thể khai thác ít nhất hơn mười vạn khối linh thạch, số này cũng đã tính cả phần nơi giải đất trung tâm, chờ sau này Cổ gia thịnh vượng, chỗ mạch khoáng linh thạch này chắc cũng đủ cung cấp nhu cầu linh thạch rồi.
Khai thác xong linh thạch, Cổ Thần vẫy tay gọi Tiểu Bạch, Tiểu Bạch lập tức nhảy lên đầu vai hắn, sau khi liếc mắt nhìn qua mạch khoáng linh thạch một lần, Cổ Thần liền xoay người đi ra khỏi quáng động.
Cổ Thần hiện tại có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng một, có Tật Vũ Phi Phong tăng tốc, lúc này hắn chạy trên đường giống như một cơn gió, chưa tới nửa khắc đã vượt qua khoảng cách hơn mười dặm, đi tới đống loạn thạch do hắn bày ra nhằm phong bế quáng động trước đó.
Phóng ra Thanh Ly Kiếm, dùng chân khí Tiên Thiên ngự khống, rất nhanh đào ra một thông đạo vừa lối một người đi trong đống loạn thạch, đi ra khỏi thông đạo này Cổ Thần liên đi tới quáng động do thợ mỏ đào ra.
Ngự khống phi kiếm mạnh mẽ chém lên đỉnh quáng động, một lần nữa hoàn toàn phong bế lại thông đạo, Cổ Thần phong ấn tu vi bản thân tại cảnh giới Hậu Thiên tầng chín, lúc này mới xông ra khỏi quáng động.
Lấy thính lực hiện tại của Cổ Thần, trong tình huống đặc thù như quáng động này, đủ có thể nghe được tiếng vang tại phạm vi hơn mười dặm, nghe được tiếng “leng keng” vang lên, hắn hiểu trong quáng động đang có người khai thác quặng.
Những tiếng “leng keng” đang dần lớn hơn, Cổ Thần tự nhiên nghe thấy được.
Tu vi Cổ Thần hiện tại là Tiên Thiên cảnh, trong Nhạc Thủy Thành coi như là một tu sĩ cao cấp rồi, cho dù những tu sĩ có cảnh giới Tiên Thiên cao hơn hắn, nhưng hắn có Tật Vũ Phi Phong, đánh không được thì không thể chạy sao? Không cần phải lo lắng bị người ta biết tu vi đề thăng quá nhanh như trước nữa.
Đương nhiên, Cổ Thần cũng không muốn việc mình thăng cấp lên Tiên Thiên cảnh hấp dẫn chú ý của nhiều người, dù sao Tiên Thiên cảnh tầng một ở Nhạc Thủy Thành cũng không phải cao thủ gì quá lợi hại.
Không muốn tu vi Tiên Thiên cảnh hấp dẫn nhiều chú ý, cũng không muốn vì điệu thấp mà chịu thêm uất ức, tự nhiên Cổ Thần biểu hiện ra bên ngoài chỉ là tu vi Hậu Thiên tầng chín.
Hậu Thiên cảnh tầng chín, tại Nhạc Thủy Thành cũng đủ trấn trụ nhiều người rồi.
Cổ Thần và Cổ Hà tiến vào quáng động Bắc Thai Sơn, sau nửa tháng liền không thấy tin tức, lập tức khiến người Cổ gia coi trọng, phái đội tìm kiếm vào trong quáng động điều tra.
Cổ Thương Khung nghe được tin nhi tử thất tung, trong lòng khẩn trương vô cùng, đang trong thời điểm bế quan khẩn yếu cũng đình chỉ, gia nhập đội tìm kiếm tiến nhập trong quáng động Bắc Thai Sơn nhằm tìm kiếm tung tích Cổ Thần.
Thế nhưng, đội tìm kiếm ở trong quáng động suốt mười ngày mười đêm cũng không tìm thấy nửa điểm tung tích của hai người Cổ Thần và Cổ Hà, tự nhiên là do Cổ Thần cố ý phong bế thông đạo dẫn tới khoáng mạch linh thạch, đội tìm kiếm làm sao có kết quả được?
Không thấy Cổ Thần và Cổ Hà, dường như cả hai đã thất tung, trong quáng động ngay cả yêu thú cũng không thấy có… Cổ Thương Khung nản lòng thoái chú, chỉ cho rằng nhi tử đã chết.
Qua một tháng, trong quáng động cũng không thấy yêu thú gì lạ xuất hiện, Cổ gia lại tổ chức cho thợ mỏ tới khai thác quặng, đến khi Cổ Thần đi ra, mỏ quặng đã sớm khôi phục lại náo nhiệt ngày thường rồi.
Cổ Thần lấy tốc độ của Hậu Thiên cảnh tầng chín âm thầm chạy nhanh ra khỏi động, có không ít thợ mỏ tại hơn bốn tháng trước từng gặp qua Cổ Thần ở thôn nhỏ, lúc này nhìn thấy hắn, trong mắt hiện rõ vẻ kinh ngạc, có thợ mỏ còn can đảm hô lên một tiếng “Cổ thiếu gia”.
Cổ Thần vẫn chưa dừng cước bộ, đối với những tiếng chào hỏi của thợ mỏ chỉ gật đầu ý bảo đã biết, sau một canh giờ liền rời khỏi quáng động Bắc Thai Sơn.
- Cổ thiếu gia… Người còn sống?
Cổ Thần mới ra khỏi quáng động, chợt nghe thấy một tiếng thét kinh hãi, theo đó có một người thất thểu chạy lại.
-o0o-