Nhanh...
Quá nhanh rồi...
Liễu Kiệt đang chuẩn bị vui mừng chứng kiến hình ảnh Cổ Thần bị phi kiếm của hắn đâm trúng, thế nhưng, hư quang trước mắt nhoáng lên, một đạo kiếm quang lao tới với tốc độ chóng mặt đã xuất hiện ngay trước yết hầu hắn.
Tốc độ của kiếm quang, so với tốc độ hắn ngự kiếm còn nhanh hơn gấp hai lần.
- Không...
Liễu Khánh đứng một bên theo dõi, chuẩn bị chế giễu Cổ Thần, đột nhiên kinh hô một tiếng, vung tay lên, một thanh phi kiếm đã bắn tới hướng Cổ Thần.
Liễu Kiệt muốn tránh... Liều mạng tránh.
Rốt cục, thân thể động rồi...
Thế nhưng, ngay sau đó, trên cổ truyền đến cảm giác mát lạnh, nháy mắt truyền tới toàn thân.
Tàn ảnh thân hình Cổ Thần xẹt qua hai bên trái phải của Liễu Kiệt, lập tức phi kiếm của Liễu Khánh đâm xuyên qua tàn ánh Cổ Thần, hiển nhiên tốc độ Cổ Thần quá nhanh, không hề bị phi kiếm đâm trúng.
Khung cảnh tựa hồ như tĩnh lại.
Trên cồ Liễu Kiệt không có nửa điểm vết thương, thế nhưng thân thể lại cứng đơ, hai mắt mở trừng, như vẻ không thể tưởng tượng được.
Cùng với biểu tình lúc Liễu Hàn tử vong không hề khác biệt.
Keng ...
Phi kiếm Liễu Kiệt đánh lén Cổ Thần đang bay một đoạn, đột nhiên mất đi không chế, rơi xuống trên mặt đất.
Theo một tiếng “keng” vang lên, khung cảnh trong nháy mắt động trở lại.
Trên cổ Liễu Kiệt lập tức xuất hiện một vết máu, trong sát na vết máu mở rộng, một mảnh huyết vụ phun ra, thi thể Liễu Kiệt đổ qua một bên.
Một kiếm...
Liễu Kiệt đã chết.
Không hề sử dụng chân khí Tiên Thiên, Cổ Thần gần như chỉ tận dụng lực lượng thân thể.
- Liễu Kiệt....
Huynh đệ kề vai chiến đấu đột nhiên tử vong, trong lòng Liễu Khánh bi thống, tru lớn lên một tiếng.
- Những tên ngu ngốc đều chết như vậy!
Cổ Thần cầm kiếm trên tay, nhìn thi thể Liễu Kiệt nói.
- Chi chi chi. chỉ chi...
Tiểu Bạch ngồi trên đầu vai Cổ Thần, chỉ vào thi thể Liễu Kiệt, cười ầm lên.
Đến tột cùng mới là kẻ nào coi thường địch nhân?
- Tìm chết cho ta!
Liễu Khánh giận dữ, hiện tại hắn chỉ có một suy nghĩ, giết chết Cổ Thần, băm thành mảnh nhỏ, bồi táng cùng Liễu Kiệt.
Phi kiếm vừa phóng ra đâm không trúng đích, được Liễu Khánh ngự khống, lập tức vòng lại bắn về phía Cổ Thần.
Đồng thời, quang mang trong tay Liễu Khánh lóe lên, lại có một pháp khí bay ra, lần này là một trường tác.
Phi kiếm đả thương địch thủ, sợi roi dùng để khốn địch... Phi kiếm và trường tác đều đồng loạt nhắm tới Cổ Thần.
Nếu đúng là tu sĩ Hậu Thiên cảnh tầng chín, đối mặt với công kích của phi kiếm và trường tác, nhất thời không biết phải ứng phó làm sao, không bị phi kiếm chém trúng cũng bị sợi roi vây khốn, tới cuối cùng vẫn không thoát khỏi cảnh bị phi kiếm chém rụng.
Nhưng Cổ Thần...
Đã không còn là tu sĩ Hậu Thiên cảnh tầng chín nữa rồi...
Chỉ thấy thân ảnh hắn khẽ động, thân thể nhất thời đón thẳng hướng phi kiếm công kích, Thanh Ly Kiếm trong tay vung mạnh lên.
Dang...
Một tiếng nổ, phi kiếm công tới, bị Cổ Thần bổ một kiếm bay dạt sang một bên, cách xa tới mấy trượng.
Liễu Khánh thất kinh, tuy nói tu sĩ Tiên Thiên cảnh có thể cách không ngự khí, khi đó lực công kích cũng nhỏ đi nhiều, thế nhưng pháp khí do tu sĩ Tiên Thiên cảnh phóng ra, cũng không phải tu sĩ Hậu Thiên cảnh tầng chín có thể dễ dàng đánh bay như vậy?
Án theo lẽ thường mà nói, bị đánh bay phải là tu sĩ Hậu Thiên cảnh tầng chín mới đúng.
Lực lượng thân thể hiện tại của Cổ Thần có thể so với Tiên Thiên cảnh tầng ba, so với Tiên Thiên cảnh tầng hai tự nhiên mạnh hơn, một kiếm chém ra, không phải phi kiếm ngự khống bởi Tiên Thiên cảnh tầng một như Liễu Khánh có thể chống đỡ được.
Một kiếm đánh bay phi kiếm của Liễu Khánh, pháp khí trường tác đã như một con rắn quấn về hướng Cổ Thần.
Cổ Thần nhận biết pháp khí này, nó gọi là Tù Linh Tác, nếu bị nó quấn lại, có thể cắt đứt liên hệ giữa tu sĩ Tiên Thiên cảnh sơ kỳ và thiên địa linh khí. tạm thời phong ấn cầu nối thiên địa, khiến tu vi Tiên Thiên cảnh lập tức hạ xuống Hậu Thiên cảnh.
Cho dù công kích phi kiếm chém không đứt được Tù Linh Tác, nếu bị khốn lại, tu vi Hậu Thiên cảnh sẽ không còn đường phản kháng.
Tù Linh Tác là pháp khí hạ phẩm nhưng không giới hạn khả năng thăng cấp thành pháp khí trung phẩm, cho dù tu sĩ Tiên Thiên cảnh trung phẩm, nếu bị Tù Linh Tác vây khốn, thực lực cũng giảm mạnh.
Cũng không biết đệ tử nào trong ba đại gia tộc tu chân của Nhạc Thủy Thành làm ra được Tù Linh Tác vốn là pháp khí lợi hại nhưng rất khó luyện chế.
Mối uy hiếp lớn nhất với Cổ Thần không phải là phi kiếm của Liễu Khánh mà là Tù Linh Tác đang bay tới kia.
Tù Linh Tác khó có thể dùng phi kiếm chặt đứt, lại linh hoạt vô cùng, Cổ Thần dùng Thanh Ly Kiếm không thể hoàn toàn ngăn cản công kích của Tù Linh Tác.
Mất thấy Tù Linh Tác quấn tới, thân thể Cổ Thần nhoáng lên, nhanh như một đạo huyễn ảnh, bay qua một bên.
Tù Linh Tác tuy rằng linh hoạt nhưng tốc độ phi hành lại bị tu vi Liễu Khánh hạn chế.
Liễu Khánh mới chỉ có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng một, ngự khống pháp khí cũng chỉ có tốc độ của Tiên Thiên cảnh tầng một, thân thể Cổ Thần thi triển Thiên Cương Thối Thể đại pháp, lại có Tật Vũ Phi Phong tăng tốc, tốc độ còn nhanh hơn so với tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng một ngự khí nhiều lắm.
Tù Linh Tác cứ tới gần người thì Cổ Thần lại nhanh chóng lướt qua một bên, sau đó công kích tới thân thể Liễu Khánh.
Tốc độ Cổ Thần nhanh như huyễn ảnh, Liễu Khánh căn bản không dám cho Tù Linh Tác rời quá xa người mình, tránh khỏi ứng cứu không kịp, bởi vậy chỉ khi Cổ Thần ở trong phạm vi mười trượng, hắn mới ngự khí công kích.
Cổ Thần một khi rời khỏi phạm vi mười trượng, Liễu Khánh liền ngưng tay.
Cổ Thần mỗi khi tới gần Liễu Khánh trong phạm vi mười trượng, Tù Linh Tác kia lập tức quấn lại hắn.
Tốc độ Cổ Thần tuy nhanh, nhưng muốn trong phạm vi mười trượng vượt qua Tù Linh Tác, trực tiếp chém kiếm tới người Liễu Khánh là chuyện tương đối khó khăn.
Liễu Khánh dùng Tù Linh tác bảo vệ, đồng thời còn ngự kiếm công kích Cổ Thần, chỉ là, Cổ Thần đối với phi kiếm của Liễu Khánh căn bản không quá quan tâm, một kiếm bổ ra liền đẩy bay phi kiếm của Liễu Khánh ra ngoài xa mấy trượng.
Phi kiếm của Liễu Khánh đối với Cổ Thần chỉ có tác dụng quấy rối, cũng không thể tạo thành uy hiếp gì, muốn bắt Cổ Thần, khả năng lớn nhất chỉ dựa vào Tù Linh Tác.
Tràng diện lâm vào thế bế tắc, chỉ thấy Cổ Thần dùng kiếm đẩy bay phi kiếm của Liễu Khánh qua một bên rồi nhanh chóng công kích tới người Liễu Khánh.
Thế nhưng mỗi lần như vậy đều bị Liễu Khánh dùng Tù Linh Tác bức trở về.
Trong nháy mắt, Cổ Thần và phi kiếm của Liễu Khánh đã giao phong hơn mười lần, hắn cũng công kích tới người Liễu Khánh hơn mười lần, nhưng chưa lần nào có ngoại lệ, đều bị bức trở về.
Thoạt nhìn, Liễu Khánh có Tù Linh Tác, Cổ Thần rất khó có thể tới gần.
Trên thực tế, lúc này trong lòng Liễu Khánh đang rất kinh hãi.
Vừa rồi Cổ Thần dùng một kiếm cất đứt yết hầu Liễu Kiệt có nguyên nhân rất lớn là đánh bất ngờ, thế nhưng lúc này, Cổ Thần hoàn toàn dựa vào chính lực lượng thân thể mình giao phong với Liễu Kiệt có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng một.
Một tu sĩ Hậu Thiên cảnh tầng chín dĩ nhiên có thể giao chiến quân bình với một tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng một, cuộc chiến này nếu bị người khác nhìn thấy, nhất định sẽ kinh ngạc tới rớt quai hàm mất.
Hậu Thiên cảnh và Tiên Thiên cảnh, giữa hai cảnh giới là một ngăn cách rất rộng, đó chính là khác biệt giữa chân khí Hậu Thiên và chân khí Tiên Thiên.
Tu sĩ Tiên Thiên đả thông cầu nối thiên địa, chân khí trong cơ thể thời khắc đều bảo trì liên hệ với ngoại giới, chân khí liên miên không dứt, hậu kình vô cùng.
Dang...
Lại chém ra một kiếm đánh bay phi kiếm công kích tới, thân hình Cổ Thần một lần nữa bắn về phía Liễu Khánh, Thanh Ly Kiếm chỉ thẳng yết hầu đối phương...
-o0o-