“Ầm…” vô số ngọn lửa từ Hỏa Long Chi Cân Lạc bùng lên, sau đó bao trùm toàn bộ cánh tay Yêu Dạ. “A…!” Cho dù thân thể Yêu Dạ có Phượng Hoàng Huyết Mạch nhưng cũng không nhịn được mà kêu thảm lên một tiếng.
“Phừng…phừng!” từng đạo Hỏa Chi Lực nhanh như nước lũ không ngừng xuyên vào bên trong Hỏa Long Chi Cân Lạc. Đột nhiên, trên cánh tay phải của Yêu Dạ nổi lên một mạch máu ngoằn ngoèo giống như một con rồng đang cuộn mình làm cho khí thế của Yêu Dạ lộ ra vẻ điên cuồng giống như một con dã thú.
Hỏa diễm từ Hỏa Long Chi Cân Lạc tỏa ra xung quanh khiến Tiểu Miêu và U Điệp cũng phải tránh né. Lúc này mới chỉ là bước khởi đầu mà thôi, muốn chân chính tạo thành Hỏa Long Chi Cân Lạc thì phải đem toàn bộ Hỏa Chi Lực trong người quán nhập vào Hỏa Long Chi Cân Lạc, sau đó mới áp súc, ngưng tụ thành Hỏa Long Lực cuồng bạo vô song.
Mặc dù cánh tay phải đang không ngừng co rút, khiến toàn thân có cảm giác đau đớn nhưng Yêu Dạ vẫn cắn răng chịu đựng. Hắn biết, muốn ngưng tụ thành Hỏa Long Chi Cân Lạc, sản sinh ra Hỏa Long Lực thì không chỉ dựa vào sức chống đỡ của cơ thể mà còn phải xem ý chí hắn có kiên định hay không.
Thân thể Yêu Dạ đã trải qua hai lần tẩy tủy, cộng thêm trong người có Phượng Hoàng Huyết Mạch khiến lực lượng không ngừng được nâng cao, đủ cho hắn có thể ngưng tụ thành Hỏa Long Chi Cân Lạc mà không cần lo lắng đến vấn đề bị bạo thể mà chết. Hiện tại, chỉ cần Yêu Dạ có đủ ý chí tiếp nhận sự thống khổ đang chậm rãi gặm nhấm da thịt này thì hắn sẽ hoàn toàn ngưng tụ được Hỏa Long Chi Cân Lạc.
Từng đợt thanh âm nghiến răng thật chặt từ trong miệng Yêu Dạ truyền ra, khuôn mặt non nớt,hiền lành lúc bình thường của hắn vào giờ phút này đã được thay thế bằng một vẻ ngoài dữ tợn, gân xanh nổi lên tựa như vật còn sống từ từ lan ra khắp gương mặt hắn. Ngọn lửa đỏ rực đang hừng hực thiêu đốt cánh tay phải của Yêu Dạ ngày càng đậm màu, tỏa ra độ nóng bức người khiến cho xung quanh cánh tay Yêu Dạ hình thành một cơn lốc lửa.
“Rống…rống…rống..!” tiếng kêu không giống người bình thường từ trong miệng Yêu Dạ truyền ra. Lúc này đây, trông hắn giống như một con thú đang giãy giụa không ngừng. Chỉ có không ngừng trải qua rèn luyện trong gian khổ mới trở thành rồng phượng trong vạn người. Nhìn Yêu Dạ toàn thân đầy máu, khuôn mặt co giãn như sắp bị nổ tung, Tiểu Miêu có chút không đành lòng, định lên tiếng khuyên Yêu Dạ từ bỏ việc này.
Chẳng qua lời chưa kịp nói thì U Điệp đã lên tiếng: “Đây là sự lựa chọn của hắn, chúng ta cần phải tôn trọng.” Tiểu Miêu hơi giật mình, sau đó cũng không nhiều lời, đứng một bên yên lặng quan sát Yêu Dạ.
“Hô” cùng với Hỏa Long Chi Cân Lạc đang từ từ hình thành thì màu sắc ngọn lửa đang bao trùm cánh tay phải của Yêu Dạ cũng ngày càng nồng đậm, tính từ lúc mới bắt đầu là màu vàng cho đến thời điểm hiện tại thì đã là màu đỏ. Cuối cùng, sau một tiếng rống cuồng bạo chứa đầy sự giận dữ của Yêu Dạ, ngọn lửa bao quanh cánh tay hoàn toàn chuyển thành màu đỏ sậm.
“Phừng…phừng...tách… tách…” từng tiếng nổ lốp bốp tựa như tiếng củi đốt từ cánh tay Yêu Dạ vang lên khắp bốn phía, đó là do không khí xung quanh bị ngọn hỏa diễm đỏ sẫm thiêu đốt hoàn toàn mới dẫn tới thanh âm này.
“Hít hà!” Yêu Dạ giống như một người sắp chết đuối, liều mạng hít thở. Hỏa Long Chi Cân Lạc đã ngưng tụ thành công, Yêu Dạ giơ tay phải lên nhìn thì chợt thấy mạch máu giống như một con rồng cuộn trên cánh tay kia đang chậm rãi biến mất. Nhưng điều khiến Yêu Dạ giật mình chính là ở chỗ mạch máu đó lại phát ra một cỗ khí thế thô bạo giống như mãnh thú.
“Để thử xem…” Yêu Dạ rút thanh Nghiệt Long Tàn Đao đang giắt ở bên hông ra, Hỏa Long Chi Cân Lạc bắt đầu khởi động tựa như một con rồng thức giấc. Một cỗ lực lượng cuồng bạo đột ngột rót vào trong Nghiệt Long Tàn Đao.
“Rống…” ngọn lửa đỏ sậm bao trùm lấy thanh đao trong nháy mắt. Lập tức, một đạo long ảnh màu đỏ ngưng tụ trên thân đao, phóng xuất khí thế ra xung quanh.
“Hỏa Chi Bách Long Trảm.” Yêu Dạ hít sâu một hơi, cảm thụ được lực lượng cuồng bạo như núi lửa phát ra từ Hỏa Long Chi Cân Lạc, con ngươi của hắn lóe lên, Nghiệt Long Tàn Đao hóa thành một đạo quang mang màu đỏ chém vào hư không.
“Ầm!” Nghiệt Long Tàn Đao mang theo khí thế bá đạo vô song với , mũi đao là một đạo Hỏa Diễm Đao kéo dài gần mười thước, tựa như một đầu Nghiệt Long cuồng bạo phá toái hư không, vạch ra trong không gian một chuỗi ngọn lửa đỏ rực. Hỏa Diễm Đao hung bạo quét ngang qua hết thảy, xé rách cả một vùng đất khiến cho nơi đó biến thành một khe rãnh khổng lồ dài hơn năm mươi thước rồi mới chịu biến mất.
Yêu Dạ trợn mắt, líu lưỡi trước toàn bộ tràng cảnh vừa xảy ra. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, thì có lẽ không người nào dám tin tưởng sự phá hoại này là do một cường giả Nhân Kiệt Cảnh tạo thành.
“Nghe nói tu luyện Hỏa Chi Bách Long Trảm đạt thành cảnh giới Đại Viên Mãn thì có thể đánh ra trăm đầu Hỏa Long trong một chiêu. Nếu là như vậy thì uy lực sẽ thật sự đáng sợ.” thân thể Yêu Dạ khẽ run lên khi tưởng tượng đến cảnh giới Đại Viên Mãn của Hỏa Chi Bách Long Trảm.
“Ừ, uy lực của chiêu thức này đúng là đáng sợ tới cực điểm, bất quá nếu không phải ngươi có Phượng Hoàng Huyết Mạch thì chỉ sợ sẽ không thể thi triển được. Lực lượng Hỏa Long Chi Cân Lạc mà ngươi vừa bộc phát ra, đủ để đem một tên cường giả Nhân Kiệt Cảnh đánh cho nát bấy.” Lời nói của Độc Cô Cầu Bại khiến cho tâm trạng Yêu Dạ trở nên căng thẳng.
“Trên đời này, không có chuyện gì là vẹn toàn, được cái này thì phải mất cái kia. Mặc dù một chiêu Hỏa Chi Bách Long Trảm uy lực cực kì lớn nhưng sự hạn chế của nó đối với ngươi cũng theo đó mà tương ứng. Chỉ cần thân thể của ngươi không thể tiếp nhận được lực lượng của Hỏa Long Chi Cân Lạc, thì chỉ sợ ngươi có thể bị sự bạo phát của cỗ lực lượng đó phản phệ, dẫn tới toàn thân nổ tung thành từng mảnh nhỏ.”
“Thưa lão sư, con đã hiểu rồi.” Yêu Dạ thành tâm nói. Sau đó, khi Yêu Dạ hơi thư giãn gân cốt một chút thì từ trong thân thể của hắn truyền ra những tiếng kêu lách tách. Ngay lập tức, một cỗ lực lượng tràn trề truyền đến cánh tay phải của hắn.
“Đây là…” Vẻ mặt Yêu Dạ hơi ngơ ngác. Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng bên trong cánh tay phải của mình ẩn chứa một lực lượng đáng sợ, mạnh gấp mấy lần những bộ vị khác trên thân thể.
“Mới vừa rồi, khi ngươi ngưng tụ thành Hỏa Long Chi Cân Lạc cũng đã giúp cho cánh tay phải của ngươi được dịch kinh tẩy tủy lần thứ ba. Cho nên, lực lượng cánh tay đó sẽ mạnh hơn nhiều so với các bộ vị khác trên thân thể ngươi.” Lời nói của Độc Cô Cầu Bại vang lên, giải đáp sự khúc mắc của Yêu Dạ. “Thì ra là như vậy, khó trách tại sao con lại có cảm giác một quyền xuất ra từ cánh tay này có thể đánh chết một con trâu.” Yêu Dạ hơi gật đầu nói.
“Độc Cô, ngươi hãy để cho thằng nhóc này ở lại đây tiến hành tu luyện đi! Dù sao nơi này cũng là một vùng đất có phong thủy tốt, thiên tài địa bảo phong phú, đồng thời chứa đựng không ít những võ kỹ đáng sợ. Mặc dù thằng nhóc này không thể tu luyện được tất cả nhưng tối thiểu cũng có thể tăng cường thêm cho nó một ít kiến thức. Với lại, nếu như nó tham khảo được một ít ở trong đó thì lợi ích đối với nó càng thêm to lớn.” thanh âm Phó Hồng Tuyết vang lên trong đầu Yêu Dạ.
Yêu Dạ giật mình suy ngẫm, việc ở lại địa phương này tiến hành tiềm tu chính xác là một lựa chọn tốt. “Trong thời gian một năm rưỡi, ta muốn đạt tới cảnh giới Nhân Kiệt Cảnh đệ ngũ trọng trở lên.” Yêu Dạ âm thầm quyết định.
“Sợ rằng Tiểu Dạ đã có lựa chọn rồi, đây là con đường của hắn muốn đi, chúng ta cần phải tôn trọng.” thanh âm của Độc Cô Cầu Bại làm cho Yêu Dạ cảm động trong lòng. Nếu không phải nhờ có ân sư chỉ đạo và ủng hộ ý kiến của mình thì mình làm sao có thể tiến xa như vậy được.
“Lão sư, con quyết định ở lại đây tiềm tu.” Thanh âm kiên định của Yêu Dạ khiến Độc Cô Cầu Bại nở một nụ cười hiếm hoi. Sự đặc thù của cường giả không chỉ được thể hiện bằng thực lực mạnh mẽ mà còn ở rất nhiều phương diện như tâm chí kiên định, không ngừng cố gắng, khiêm tốn thỉnh giáo, cùng với làm việc quyết đoán. Đủ tất cả các loại tổng hợp lại mới có thể trở thành một cường giả chân chính.
Còn hạng người hữu dũng vô mưu thì chỉ có thể trở thành một tên võ biền. Sau khi Yêu Dạ đã quyết định ở lại, hắn liền trực tiếp tiềm tu trong Thánh Ma Điện, tìm hiểu các loại võ kỹ được lưu giữ tại đây. Hơn nữa Phó Hồng Tuyết cũng thường xuyên hiện thân, tự mình chỉ dạy Yêu Dạ tu luyện đao pháp.
Trải qua một năm rèn luyện, Phượng Hoàng Niết Bàn Tâm Kinh của Yêu Dạ đã đột phá lên tầng thứ ba, đạt được Tâm Hỏa Chi Lực. Tâm hỏa không diệt thì Yêu Dạ cũng sẽ không chân chính chết đi, cho dù bị thương nặng đến mấy cũng có thể khôi phục như cũ, năng lực của tầng thứ ba Phượng Hoàng Niết Bàn Tâm Kinh tương đương với việc cấp cho Yêu Dạ tính mạng thứ hai. Bởi vậy, có thể tưởng tượng bộ công pháp này nghịch thiên đến cỡ nào.
Ngoài việc đột phá lên tầng thứ ba Phượng Hoàng Niết Bàn Tâm Kinh, Yêu Dạ còn tiến hành rèn luyện sinh tử cùng lũ mãnh thú xung quanh hạp cốc nhằm lĩnh hội thêm các võ kĩ của Thánh Ma Điện và trên hết là võ kĩ Hỏa Chi Bách Long Trảm mà hắn đang nắm giữ.
Đối với võ kĩ Địa Giai cao cấp này, Yêu Dạ càng tìm hiểu thì càng cảm giác được sự tinh thâm bên trong đó. Lấy sự lĩnh ngộ hiện nay của Yêu Dạ thì hắn nhận thấy nếu đem cỗ lực lượng cuồng bạo vô song trong người ngưng tụ lại, rồi bộc phát ra thì sẽ khiến uy lực tăng lên gấp bội.
Mặc dù hiện tại Yêu Dạ cũng chỉ có thể khai triển Hỏa Long Lực được một lần, thế nhưng lực lượng của một chiêu võ kĩ đánh ra đủ để diệt sát cường giả cảnh giới Nhân Hoàng.
Chớp mắt Yêu Dạ đã ở lại Hắc Thần Vực được hai năm. Trong khoảng thời gian này, hắn khổ luyện thêm Bạt Đao Thuật do Phó Hồng Tuyết truyền thụ lại. Mỗi ngày hắn phải tập rút đao cả vạn lần như một cái máy, tiến dần từng bước đến tiêu chuẩn của Phó Hồng Tuyết.
Mà thực lực hiện tại của hắn cũng đã tăng lên tới Nhân Kiệt Cảnh đệ cửu trọng. Tất nhiên đóng góp một phần rất lớn trong việc này là do năng lượng còn sót lại của Thánh Dương Quả mà Yêu Dạ đã hấp thu lúc trước mới khiến hắn trong thời gian hai năm tu vi đột nhiên tăng mạnh đến như vậy.
“Hô, cũng đã đến lúc rời khỏi nơi này rồi.” Tiềm tu trong hai năm làm cho Yêu Dạ trở thành một thanh niên cao lớn có khuôn mặt tràn đầy sự bất khuất. Hai hàng lông mày dựng thẳng giống như hai thanh đao khiến cho người ta có một loại cảm giác phong mang vô tận.
-o0o-