Cũng không chờ gã sát thủ đặt câu hỏi, tại sao sinh vật chỉ có trong huyền thoại này lại xuất hiện ở đây, con Cerberus đã chồm đến lần nữa.
Rào rào…
Mùi tanh tưởi xộc vào mặt Bóng Ma khiến gã thoáng khựng lại, cùng lúc đó cái miệng khủng bố của con Cerberus cũng táp tới. Chỉ cần bị cắn một nhát thôi, gã có mười cái mạng cũng không sống nổi.
Hấp!...
Nhẹ nhàng, Bóng Ma nhảy lên. Bàn tay lập tức hóa thành kim loại, bổ xuống đầu Cerberus.
Chát!...
Hoa lửa bắn tung tóe, giống như hai thanh kim loại va vào nhau, vang lên tiếng động chát chúa. Bóng Ma bật lại, hai tay cảm giác tê rần. Con Cerberus cũng không khá hơn gì, đau đớn tru lên một tiếng.
Đương lúc gã đang choáng váng, một vật như sợi dây đen xì không hiểu từ đâu ập đến, không khí vang lên những tiếng “xì xì” quái dị.
Là một con mãng xà! Không, chính xác hơn là cái đuôi của con Cerberus.
Tình huống sống chết khiến bóng ma phát huy cực hạn của bản thân. Người gã cong như một con tôm, bật ngược về đằng sau, đồng thời tung cước đá mạnh về phía con mãng xà.
Rét rét…
Quá nhanh, tạo thành những đạo tàn ảnh. Bóng Ma đã giở đến chiêu sát thủ của mình, Phá không cước!
Một tiếng “Bốp” khô khốc vang lên, con mãng xà bị đá nát đầu, chất dịch nhớp nháp quện vớ máu như pháo hoa nở rộ trên không. Cerberus gầm lên đau đớn, vội lui lại đằng sau gườm gườm nhìn gã.
Giao thủ vài khắc ngắn ngủi, nhưng mấy lần bước qua quỷ môn quan khiến mồ hôi chảy dọc sống lưng Bóng Ma.
“Con Cerberus này toàn thân rắn như kim loại, làm thế nào để giết được nó đây?” Mặc dù đả thương được Cerberus, nhưng gã không có chút nào lơi lỏng.
Cũng may, loài vật này tuy hung bạo nhưng đầu óc khá đơn giản. Chỉ có vồ, cắn mà thôi. Đòn sát thủ bất ngờ nhất là cái đuôi đã bị gã phá hủy rồi.
Con Cerberus thu mình lại, sáu con mắt tóe ra lục quang rợn người.
Tập tục này là khi con thú sắp dùng toàn lực để sống mái với kẻ thù trước mặt, gã biết nên cũng lùi lại, bàn tay đặt ngang mặt, chuẩn bị một đòn diệt sát.
Từng giây qua đi, kéo dài như cả thế kỷ.
Thần kinh của Bóng Ma căng cứng như dây đàn, mồ hôi nhỏ xuống ướt đẫm cả mắt nhưng gã cũng không dám lau.
“Gầm m m m m…”
Ngay khi tiếng kêu còn chưa dứt, thân hình như quả núi nhỏ của con Cerberus chồm lên, nhanh đến cực độ, tạo thành một vệt đen kéo dài.
Ba cái đầu từ ba phía cùng lúc táp xuống.
Bóng Ma không ngu mà lao vào đối cứng, hai chân gã gập vào, trượt sát trên mặt đất. Đây là lối thoát duy nhất, mặt gã cảm giác rát bỏng, tiếng gió rít nghe rợn người.
Không để lỡ thời cơ, hai tay gã chụm lại, giống như một mũi khoan đâm ngược lên trên.
Vùng bụng, vốn là nhược điểm chí mạng của loài chó. Cerberus dù là chó ba đầu, là thần khuyển gì gì đi nữa, nhưng rốt lại nó vẫn là chó, vẫn không có ngoại lệ.
“Roạt!...”
Quả nhiên, dù rất khó khăn nhưng lần này hắn đã thành công. Gã vận dụng toàn bộ sức mạnh bình sinh cố định hai tay. Cerberus rú lên một tiếng đau đớn, theo đà lao của nó, vùng bụng bị xé toạc ra, máu tươi chảy xuống nhuộm đỏ người Bóng Ma.
Gã cũng không dám lơi lỏng mà nhảy lùi lại mấy chục mét, cảnh giác cao độ nhìn con Cerberus đang điên cuồng giãy dụa. Bị vết thương trí mạng, Cerberus tru lên từng tràng, khoảng hành lang xung quanh chằng chịt vết cào xé. Mãi một lúc sau, nó mới thở hắt ra một hơi rồi nằm im hẳn. Nhìn đống thịt lù lù như trái núi nhỏ, Bóng Ma cảm thấy rét run. Gã bây giờ mới hiểu, có một con chó biến thái như vậy, tên học giả kia đúng thật chẳng cần thêm vệ sĩ làm gì.
Mẹ cái thằng học giả này, khi bắt được phải hảo hảo tra tấn một phen mới được. Bóng Ma âm thầm thề trong lòng.
Không khí mỗi ngày mỗi nóng, gã lau mồ hôi trán. Chẳng lẽ máu của con Cerberus có độc?
“Ầm ầm…”
Hành lang rung lên từng hồi, dường như một con vật gì đó rất nặng đang di chuyển. Bóng Ma trầm sắc mặt, chả lẽ lại thêm một con Cerberus nữa?
Đáp lại sự suy đoán của hắn là một ngọt lửa đỏ rực cuồn cuộn ập tới, hơi nóng hừng hực khiến cho không khí nhuộm một mùi khét lẹt.
“Bọn này chơi vũ khí hủy diệt à?” Chỉ kịp suy nghĩ đến thế, Bóng Ma nằm rạp xuống sàn. Kinh nghiệm và phản xạ được tôi luyện qua vô số lần sinh tử đã cứu hắn một kiếp. Trên lưng hắn cảm nhận được luồng lửa thổi qua, khiến máu huyết của Cerberus bám vào như bị bốc hơi, da thịt bỏng rát, đau đớn tột cùng.
“Gào gào…”
Tiếng gầm thét của loài dã thú vang lên, rung chuyển cả một vùng.
Một con vật, nhang nhác như khủng long bạo chúa, nhưng hai chi trước lớn hơn nhiều, vững chắc đứng trên sàn nhà. Toàn thân bao phủ bởi một lớp lân phiến màu đỏ rực, xếp chồng lên nhau như mái ngói, sắc lạnh, vừa đẹp lại đầy vẻ ác độc. Sau lưng là hai chiếc cánh tựa cánh dơi, dang rộng, không ngừng thị uy.
Là rồng! Chính xác hơn là một con rồng lửa.
Rồng là một loài vật xuất hiện trong thần thoại phương Đông và phương Tây, biểu thị cho loài linh vật huyền thoại có sức mạnh phi thường. Rồng ở các nước châu Á có nhiều khác biệt với rồng ở các nước châu Âu và châu Mỹ. Tại một số nước châu Á, rồng có mình rắn, vảy cá, bờm sư tử, sừng hươu và biết bay. Đa số các nước châu Á coi rồng là con vật linh thiêng trong khi các nước châu Âu lại coi rồng là biểu tượng của cái ác và sự hung dữ.
Hiển nhiên, đây là một con rồng phương tây.
Đôi mắt con rồng lửa vằn vện những vệt đỏ, tựa những sợi tơ máu, lạnh lùng nhìn Bóng Ma.
“Mình là sát thủ, đến đây để ám sát chứ đâu phải làm kỵ sĩ giết rồng cứu công chúa? ” Da đầu gã sát thủ tê dại một phen. Thứ này, không phải là phạm vi nhân loại có thể ứng phó.
Không để gã sát thủ kịp phản ứng, con Hỏa long há chiếc miệng đỏ rực như chứa đầy dung nham của mình, một cột lửa hừng hực lần nữa được phóng ra.
“Xèo xèo…”
Không khí sặc mùi diêm sinh khét lẹt, với ngọn lửa kia cho dù toàn thân Bóng Ma có sử dụng Thiết cát thuật cũng tan chảy không thể nghi ngờ.
Hành lang quá hẹp, căn bản không có chỗ trốn tránh. Thân hình của Bóng Ma liên tiếp di chuyển, để lại từng vệt tàn ảnh, nhiều lần bị ngọn lửa của con Hỏa Long quét qua khiến cho quần áo đầu tóc hắn cháy xem từng mảng.
Chưa bao giờ Bóng Ma lại thảm hại như vậy. Cho dù trong tình huống thập tử nhất sinh, hắn vẫn có thể xoay ngược thế cờ. Nhưng con Hỏa Long kia quá âm hiểm, cậy có đòn công kích từ xa, cứ thế mà không ngừng khạc lửa, khiến hắn không có cơ hội tới gần.
Cứ như thế này, không sớm thì muộn hắn cũng thành miếng thịt nướng!
Liều thôi!...
“Thiết cát thuật - Phong ảnh thuật”
Hai tay Bóng Ma chụm lại, che lấy toàn bộ phần trước mặt, vận dụng cước lực tối đa lao mạnh về phía trước. Đón đầu gã là một cột lửa mạnh chưa từng có, khiến cho một phần vách tường dường như có dấu hiệu bị nung chảy.
Giống như có một lực hút vô hình tác động, thân thể Bóng Ma đột ngột rơi xuống, vẫn theo đà quán tính như người lướt sóng trượt dài trên sàn nhà.
Rét rét…
Ma sát quá mạnh, khiến phần ngực của gã mơ hồ bốc cháy, bỏng rát. Đối mặt với cái chết, gã lại bình tĩnh như nước. Năng lực này đã giúp gã vượt qua vô số hiểm cảnh, lần này gã lại càng phải tỉnh táo hơn.
Phần bụng, chính là nơi con Hỏa Long kia không thể tấn công, cũng là điểm gã sẽ phản kích.
“Uôm!...”
Con Hỏa Long thông minh hơn nhiều so với Cerberus. Vừa thấy bất ổn, thân hình đồ sộ không ngờ lại nhanh nhẹn tột cùng, nhảy lui lại. Bây giờ gã mới nhìn kỹ, thì ra phía sau của con Hỏa Long là một khoảng không gian khá rộng, thảm nào nó có thể cử động linh hoạt như vậy.
“Ngao!...”
Hỏa Long xoay mình, chiếc đuôi như mũi tên khổng lồ quét qua.
“Không ổn!...”
Bóng Ma than thầm, cả hai đều vận dụng tốc độ cực hạn, gã không có khả năng tránh né, chỉ đành tiếp tục lấy hai cánh tay đã được kim loại hóa bảo vệ chặt chẽ thân thể.
Chát!...
Một tiếng động chát chúa vang lên, ong ong không ngừng. Bóng Ma như cánh diều đứt dây lộn về đằng sau. Hình như bị gãy mất ba cái xương sường, một cái đâm sâu vào phổi. Gã nghiến răng trấn áp cơn đau, hạ quyết tâm bỏ chạy thục mạng.
Quân tử trả thù mười năm chưa muộn, sát thủ phục hận chục tháng không dư! Điều quan trọng là giữ được mạng sống đã.
Ai biết sau con Hỏa Long này còn thứ kinh khủng gì nữa? Mẹ nó, nhiệm vụ biến thái vậy mà chỉ có cấp A. Ngay cả khi gã ám sát tồng thống Nga - Selomavop cũng không đáng sợ thế này.
Nhiệm vụ ám sát tổng thống Nga được định cấp SS, mức siêu khó. Lần này mà thoát, gã phải băm thây tên khốn định nhiệm vụ kia thành mấy mảnh.
Rầm rập…
Hiển nhiên, Hỏa Long không để con mồi của mình thoát dễ dàng. Thân hình khổng lồ di chuyển, vùn vụt lao theo.
Bóng Ma đang bị trọng thương, tốc độ suy giảm đáng kể. Gã có thể cảm nhận được mùi tanh nồng của con vật mỗi lúc một đậm hơn, nó đã sát gã lắm rồi.
“Gào!...”
Con Hỏa Long mở rộng miệng, chuẩn bị phun một ngụm lửa cuối cùng, giải quyết gã xâm nhập trước mắt.
Chính là lúc này!
Bóng Ma không dừng lại, móc từ trong ngực ra một quả cầu nhỏ, ngân quang lóng lánh , quăng thẳng vào cái miệng đang há toang hoắc kia.
“Kích hỏa!...”
Vật nhỏ này là Electron, được làm từ công nghệ giả nguyên tử, sức công phá có thể san bằng một ngọn núi. Có điều, giá thành lại đắt kinh người. Với thân phận đặc thù, gã được tổ chức giao cho hai quả làm tấm phao cứu mệnh. Không ngờ với nhiệm vụ cấp A nhỏ nhoi này, ngay cả đối tượng ám sát còn chưa được nhìn thấy đã phí mất một quả.
Ầm ầm ầm…
Một loạt tiếng nổ như sấm rền liên tiếp vang lên. Con Hỏa Long khựng lại, rú lên một tiếng kinh hoàng. Toàn bộ nội tạng của nó đã bị phá nát bấy, quằn quại đau đớn.
Bóng Ma không dám quay đầu lại nhìn, vẫn bảo trì tốc độ nhanh nhất, liều mạng chạy ra.
Đương khi đó, trước mặt gã hoa lên. Một bóng trắng không hiểu từ đâu xuất hiện ập thẳng xuống.
Tiếp theo, trong đầu của Bóng Ma là một mảnh trống rỗng, đen ngòm.