Đêm khuya, trước cửa một căn biệt thự thuộc khu Apqujeong- dong, khu nhà giàu bậc nhất tại Seoul, một chiếc Bentle CTTV8 từ từ đi đến, chạy vào bên trong.
Xe chạy từ từ rồi dừng lại, cửa xe mở ra, một trung niên nhân với cái đầu hói, thân hình ục ịch ngật ngưỡng đi ra, toàn thân là một mùi rượu nồng nặc.
Cái này trung niên nhân, chính là đỉnh đỉnh đại danh trong làng giải trí tại Hàn Quốc, CEO của công ty giải trí L.E.N entertaiment, Chung Ji Wook.
Ực!!!
Nấc lên một cái, vừa đi dự một bữa tiệc trở về, Chung Ji Wook là đã ngà ngà say.
Bước vào trong nhà, tiện tay đem áo khoác vút lên trên ghế, hắn đi vào phòng làm việc. Kiểm tra mall hàng ngày trước khi đi ngủ, đây là cái thói quen đã mười mấy năm nay của Chung Ji Wook.
Đẩy của phòng làm việc, tiện tay bật công tắc đèn, Chung Ji Wook là từ từ bước vào.
Nhìn thoáng qua phòng một cái, đồng tử hắn bỗng nhiên phóng lớn, sắc mặt nhanh chóng tái nhợt, theo sau hoảng sợ lùi lại mấy bước.
Chỉ thấy bên trong phòng, nơi cái ghế tại bàn làm việc mà Chung Ji Wook hắn vẫn là thường xuyên ngồi đấy, không biết từ bao giờ đã có một người bình thản ngồi đó. Người này, là một cái thanh niên gương mặt bình thường, ánh mắt là đang tại trên mặt Chung Ji Wook hắn thản nhiên nhìn qua.
"Anh... anh là ai?"
Chung Ji Wook là trong lòng hoảng hốt, lắp bắp hỏi, mà tay hắn bên trong túi quần, lại là lén lút cầm lấy điện thoại, dường như là muốn báo cho cảnh sát đến ngay.
Thanh niên này, tựu chính là Vũ Phong. Hắn vẫn là bình thản chứng kiến mọi cái cử động của Chung Ji Wook, vẫn không ngăn cản mà chỉ tùy ý đáp:
"Một người khách bình thường mà thôi, đến tìm ông là muốn bàn một cái giao dịch sự tình. Chẳng qua thấy ông mãi chưa về nên đành thất lễ vào đây ngồi đợi a."
Nghe thanh niên trước mặt dường như là không có ý tứ động thủ, mà bản thân cũng đã là cầm vào điện thoại có thể gọi đi bất cứ lúc nào, Chung Ji Wook cũng là trong lòng thoáng thả lỏng. Hắn một người ngồi trên cái vị trí này nhiều năm như vậy, tâm lý cũng không phải là một người bình thường có thể so sánh được.
"Anh là muốn làm cái gì giao dịch?"
Chung Ji Wook nhìn Vũ Phong, trầm giọng hỏi.
"Ông là biết cô gái này chứ?"
Vũ Phong hơi trầm ngâm, theo sau tay hắn thò vào ngực áo, từ đó rút ra một tấm ảnh. Người trên ảnh, là một cái thiếu nữ trẻ tuổi xinh đẹp, tóc trên đầu buộc lên cao nghịch ngợm, chính là Lee Ji Eun hình ảnh.
Chung Ji Wook nhìn tấm hình, cũng là khẽ ngẩn ra.
"Đây đương nhiên là biết rồi. Cô gái trong hình này là một thần tượng hiện nay đang nổi tiếng, do công ty tôi quản lý, gọi là Lee Ji Eun."
Đang nói, dường nhu chợt nghĩ đến điều gì, Chung Ji Wook là sắc mặt chợt khó coi, nhìn Vũ Phong lạnh lùng nói:
"Tuy tôi không biết anh là ai hay làm việc cho ai, nhưng đừng nói là cái vụ giao dịch này là muốn Lee Ji Eun đi tiếp cái gì đại nhân vật gì đó chứ? Nếu là như vậy, xin thứ lỗi tôi không thể làm được a."
Vũ Phong bị hắn nhìn chăm chăm cũng không tức giận, mơ hồ trong mắt còn có một chút tán thưởng, hắn là gật gật đầu nói:
"Giao dịch đúng là có liên quan đến Lee Ji Eun, nhưng là không như những gì ông đang nghĩ."
"Sao? Vậy anh là muốn cái gì?"
Chung Ji Wook vẫn là không tin tưởng, âm trầm hỏi.
Trước đây, cũng đã là không ít người tìm hắn bàn mấy cái vụ giao dịch kiểu này rồi, nhưng đều là bị hắn từng cái từng cái từ chối.
Hắn tuy bản thân không dám nhận là cái gì người tốt, nhưng mấy cái quy tắc ngầm, mấy việc phái nghệ sĩ trẻ công ty mình đi bồi tiếp mấy vị đại gia gì gì đó kia, hắn là không bao giờ làm, cũng khinh thường làm.
Ở cái đất nước mà mỗi cái nghệ sĩ, thần tượng được cả nước quan tâm chú ý này, một cái trong sạch nghệ sĩ, có cuộc sống quang minh mà không cần che dấu sẽ là được yêu thích hơn rất nhiều mấy cái ca sĩ, diễn viên mà nhờ vào thủ đoạn để nổi tiếng, và cũng là sẽ kiếm được nhiều tiền hơn cho Chung Ji Wook hắn đấy.
Vì vậy, mấy cái loại chuyện buôn bán xác thịt này, là Chung Ji Wook hắn không bao giơ thèm làm.
Vũ Phong đối với phản ứng của Chung Ji Wook cũng là không bất ngờ. Trước khi đến đây, hắn đã điều tra qua một lần tình hình công ty này. Ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ lên mặt bàn phát ra mấy tiếng "cộc, cộc" Vũ Phong nhìn Chung Ji Wook, bình thản nói:
"Thứ tôi muốn cũng rất là đơn giản a. Công ty ông không phải luôn cần mấy cái người quản lý, vệ sĩ linh tinh gì đó đi theo bảo hộ nghệ sĩ ư? Vậy cứ xắp sếp cho tôi một cái vị trí như vậy bên cạnh Lee Ji Eun là được."
"Chỉ vậy thôi?"
Chung Ji Wook không tin hỏi lại.
"Chỉ vậy thôi."
Vũ Phong gật đầu.
"Vậy... tôi sẽ được cái gì?"
Chung Ji Wook hỏi, nếu chỉ là đơn giản như vậy, hắn cũng sẽ là không phải làm gì trái quy tắc đấy, vậy thì cũng đơn giản giao dịch cho xong. Dù sao Vũ Phong một người tùy ý vượt qua lực lượng bảo an tinh nhuệ của khu Apgujeong- dong này cũng là không phải bình thường, Chung Ji Wook hắn cũng không muốn hoàn toàn cự tuyệt đối phương. Nhưng dù sao vẫn là hỏi thử xem bản thân nhận lại được gì.
"Như vậy..."
Vũ Phong khẽ đút tay vô ngực áo, theo sau lấy ra một tờ ngân phiếu trống, đặt lên bàn, tùy ý đẩy ra trước mặt Chung Ji Wook.
"Ông thấy việc này đáng giá bao nhiêu thì cứ điền vô bấy nhiêu. Tôi chỉ cần ông có thể sắp xếp tốt cho tôi bên cạnh Lee Ji Eun là được rồi."
"Thật sự ?"
Chung Ji Wook cầm tấm ngân phiếu lên, vẫn là không tin hỏi lại một lần. Ngân phiếu không phải là hắn không có, nhưng cứ như cái thanh niên thần bí trước mặt này dễ dàng đưa một tấm ngân phiếu trống cho hắn tự ý điền, cũng là lần đầu mới chứng kiến a.
"Thật sự!"
Vũ Phong đối với nghi vấn cửa Chung Ji Wook là gật gật đầu khẳng định.
"Cái này..."
Nghe thấy Vũ Phong nói vậy, Chung Ji Wook trong lòng là co rút mạnh một cái. Dù sao ngân phiếu ở trong tay hắn, hắn muốn điền bao nhiêu cũng được a. Mà bộ dáng đối phương trước mắt, dường như là không quan tâm đến tiền bạc bình thường.
"Thật không biết là cái gì đại nhân vật, lại tùy ý để ta tự điền vào ngân phiếu, chẳng lẽ hắn không sợ ta đây lòng tham không đáy viết liền mười tỷ, trăm tỷ sao? Nhưng mà nhìn hắn thì có vẻ không giống như vậy, chẳng lẽ là biết được ta là không dám như vậy xuống tay? Mà cũng đúng, hắn cái này không phải người bình thường, nếu mà không có một chút thủ đoạn đề phòng vậy chắc chắn không được."
Chung Ji Wook trong lòng suy nghĩ loạn thất bát tao, cuối cùng lại làm ra quyết định là không dám quá mức tham lam, tựu viết lên ngân phiếu một cái vừa phải con số là được. Dù sao Vũ Phong thân phận dường như không phải bình thường, hắn là cũng không muốn vì quá tham lam mà chuốc lấy rắc rối.
Nhưng nếu mà hắn biết, Vũ Phong hoàn toàn là không hề có cái thủ đoạn gì đề phòng hắn lòng tham không đáy, mà đơn giản là không hề quan tâm đến tiến, tùy ý để hắn muốn viết bao nhiêu thì viết vậy không biết sẽ có hối hận đến chết không a.
"Vậy đi, chuyện này cũng không phải là chuyện phức tạp gì, mà cũng không làm trái nguyên tắc của tôi, nên tôi sẽ đồng ý giao dịch. Một trăm ngàn đô, thế nào?"
Chung Ji Wook sau một lúc trầm mặc liền viết lên tấm ngân phiếu một loạt dãy số, theo sau hướng Vũ Phong hỏi. Một trăm ngàn đô la mỹ, nhiều không nhiều nhưng cũng là tuyệt đối không ít. Chẳng qua cái việc đối phương nhờ sắp xếp một cái công việc bên cạnh Lee Ji Eun cũng là rất đơn giản, hắn không dám đòi thêm.
Nhưng mà làm Chung Ji Wook không ngờ là Vũ Phong đối diện lại lắc lắc đầu.
"Quá nhiều ư? Anh cũng nên biết là để một người xa lạ làm quản lý cho Lee Ji Eun cũng là rất rắc rối đấy. Dù sao tôi cũng không biết anh có ý đồ gì với cô ấy."
Vũ Phong cũng không trả lời, hắn cầm lấy tờ ngân phiếu trên bàn, theo sau cầm bút viết lên thêm hai chữ số không vào số tiền, lúc này mới là thản nhiên nhìn qua Chung Ji Wook đang trợn mắt há hốc mồm, tùy ý nói:
"Một trăm ngàn, quá ít. Tôi nghĩ việc giao dịch này phải là mười triệu mới xứng đáng."
"Đây. đây..." Chung Ji Wook vô thức đưa tay cấu vào eo mình một cái, đau đớn nổi lên mới khiến cho hắn biết được việc trước mắt này không phải ảo giác, mà là sự thực hoàn toàn.
Dù là CEO của L.E.N entertaiment, nhưng mười triệu đô la đối với hắn vẫn là một số tiền rất lớn. Nhưng càng làm hắn khiếp sợ hơn là cái cách đối phương nhìn cũng không nhìn trực tiếp viết thêm mấy cái số không, vứt ra mười triệu. Cái phong thái này, cái việc làm này, không phải là kẻ có tiền bình thường có thể làm được.
"Vậy hiện giờ giao dịch của chúng ta hoàn thành chứ?"
Vũ Phong thấy Chung Ji Wook cứ ngây ra ở đó, không khỏi hơi nhíu mày, theo sau đứng lên trực tiếp nói.
"Hoàn thành, tất nhiên là hoàn thành rồi. Chỉ là không biết tiên sinh là?"
Chung Ji Wook vọi vàng áp chế nội tâm đang gào thét vì kích động, bước lên phía trước nhìn Vũ Phong tôn kính nói.
"Ông cứ gọi tôi là Vũ Phong là được."
"Vâng... vâng Vũ tiên sinh, vậy ngay ngày mai, không, ngay tối nay, tôi sẽ sắp xếp mọi việc. Sáng mai tiên sinh chỉ cần qua công ty tôi, tôi sẽ đích thân dẫn ngài đến gặp Lee Ji Eun."
Chung Ji Wook nói, hắn cũng không ngu. Vị Vũ tiên sinh này bỏ ra số tiền lớn như vậy chỉ để mình sắp xếp làm quản lý cạnh Lee Ji Eun, vậy mục đích ngoài cái việc tán tỉnh người đẹp ra còn gì khác nữa. Chẳng qua hắn đối với việc này cũng không phản cảm, một người có tiền như vậy, lại chấp nhận đi làm một cái quản lý nho nhỏ chỉ để tiếp cận một cô gái, nếu Lee Ji Eun mà là con gái hắn chắc chắc sẽ tự tay dẫn nàng đến gặp Vũ Phong a.
Hai người nói chuyện thêm một vài câu, theo sau Chung Ji Wook đưa cho Vũ Phong danh thiếp của hắn để tiện liên lạc, Vũ Phong cũng không chối từ, gật đầu nhận lấy.
Xong việc, hắn là thản nhiên xoay người, bước đi ra ngoài biệt thự.
Đợi đến khi thân ảnh Vũ Phong đã biến mất hẳn trong màn đêm, Chung Ji Wook mới thở dài một hơi, đưa tay lau đi mồ hôi lạnh trên trán. Chuyện hôm nay, thật là con mẹ nó quá kích thích a. Đến thật bây giwof hắn vẫn có một cảm giác mơ hồ không chân thật.
Lại có người vứt đi mười triệu đo la, chỉ để được tiếp cận một cô gái?
Thế giới này càng lúc càng điên cuồng rồi a.
"Vị Vũ tiên sinh này, không biết là cái gì đại nhân vật. Hàn Quốc là không có cái đại gia tộc nào họ Vũ a. Thôi, người như vậy ta không nên cố gắng tìm hiểu, miễn cho hắn phật ý, chỉ cần hợp tác thật tốt là được."
Chung Ji Wook lẩm bẩm nói, theo sau xoay người bước vào nhà.
Đêm nay, sẽ là một đêm không ngủ.