Bạch Nhãn nhìn qua Mộng Nữ và đại hán đầu trọc Tứ Thủ, trầm giọng nói:
"Động thủ!"
Lời hắn vừa dứt, hai tay cầm súng liên tục vũ động, hai khẩu desert eagle vung lên như thiên nữ tán hoa không ngừng nhả đạn, từng chùm đạn hình hoa mai theo họng súng rít gào bay ra.
Trong một giây bắn ra hơn một trăm linh tám viên đạn, bao phủ mọi phương hướng xung quanh người sói, là thủ pháp bắn súng Gunkata nổi tiếng.
Cùng lúc đó Tứ Thủ há miệng gầm vang, dưới chân bước nhanh về phía trước, mỗi bước đi ra lại khiến mặt đất rung lên ầm ầm, đá vụn tung bay, như một chiếc xe tăng đang tàn phá tiến lên mặt trận.
Bốn cánh tay hắn cơ bắp cứng như sắt thép, thô to như bốn căn cột điện, vươn ra hướng tới người sói vồ tới, dường như muốn đem đối phương xé thành mấy mảnh.
Về phần tóc nâu nữ tử Mộng Nữ lại đứng yên không hề động thân, nhưng hai mắt lại nhẹ nhàng nhắm lại. Theo sau nàng nhắm mắt, không gian xung quanh chợt nổi lên một đợt ba động kì dị.
Biến cố đột nhiên phát sinh!
Chỉ thấy phía trước mặt sau khi Mộng Nữ nhắm lại hai mắt, tùng chùm đạn do Bạch Nhãn bắn ra bỗng chốc lóe lên ngân quang, theo sau số lượng không ngờ nhiều ra hơn gấp đôi, che trời phủ đất.
Mà Tứ Thủ đang lao đến gần người sói, thân hình chợt động, bên cạnh hắn một Tứ Thủ khác lại trống rỗng hiện ra.
Hai tên cự nhân thân hình cao hơn ba mét tám cánh tay đồng loạt vươn ra đánh tới người sói.
Hầu...!
Người sói gầm lên một tiếng giận dữ, thân thể to lớn của nó trong phút chốc trở nên nhẹ nhàng như u linh, lách qua tránh đi chùm đạn bắn tới.
Bụp bụp !
Graòoo !
Nhưng số lượng đạn bắn ra quá nhiều, hơn nữa lại bị Mộng Nữ biến ảo ra thêm khiến cho hư hư thật thật, trong lúc nhất thời người soi không thể né tránh toàn bộ, thân thể đã bị hơn chục viên đạn bắn trúng, bốc lên khói xanh khét lẹt. Nó gào lên một tiếng đau đớn, thân hình vội vàng lui lại.
"Loại đạn này là bạc nguyên chất đúc thành, tuy nói không đến nỗi khoa trương một viên là đủ giết người sói như trong phim ảnh nhưng cũng đã khiến nó bị ảnh hưởng. Tứ Thủ, giờ giao cho ngươi."
Bạch Nhãn nhìn những miệng vết thương trên cơ thể người sói đang nhanh chóng loét ra, không khỏi cao giọng quát.
"Được."
Bên kia Tứ Thủ gầm vang đáp lại, nhân lúc người sói lui về phía sau, cả người hắn chợt nhảy lên, giống như một tòa núi lớn mà từ trên hướng đầu người sói áp tới.
Hai tay Tứ Thủ vươn ra giữ chặt hai thú trảo sắc bén của quái vật, hai cánh tay còn lại như một đôi thiết chùi vung lên đánh mạnh về phía đầu nó.
Mà Tứ Thủ còn lại, động tác cũng là giống như đúc người kia.
Người soi hàm răng dữ tợn nhe ra, thú trảo to lớn vung lên xé mạnh, gã khổng lồ trước mặt nó chợt đứt ra làm hai, theo sau nhẹ nhàng tan biến.
Mà lúc này, Tứ Thủ thật sự đã lao lên, đem hai tay nó khóa chặt lại.
Rầm...!
Ngao ngao !!!
Người sói kêu lên một tiếng thê lương, thất khiếu bị song quyền của Tứ Thủ đánh mạnh vào đầu đồng loạt phun ra máu tươi màu đen, cả người lâm vào mê muội.
Nhưng nó vốn bản tính hung ác, trong cơn đau liền xoay mạnh đầu, há mồm cắn vào cánh tay trái của Tú Thủ.
Xoẹt...!
Máu tươi văng ra, một cánh tay Tứ Thủ cứ thế bị người sói tươi sống cắn đứt. Trong lúc đau đớn hai cánh tay hắn đang giữ người sói cũng bị lơi lỏng.
Người sói chỉ chờ có thế, cái đầu nó hơi ngửa ra sau, theo sau hung ác hướng ngực Tứ Thủ húc tới.
Oanh...! Rắc!!!
Cùng với một tiếng kêu thê lương vang lên, Tú Thủ cả thân hình to đến ba mét như bị tàu hỏa đụng trúng bắn mạnh về sau, trực tiếp xuyên qua hàng loạt nhà cửa xung quanh, đam vào một vách núi phía sau ngôi làng.
Trong lúc hắn bay ra, từng chùm huyết hoa từ miệng hướng tới không trung thi nhau nở rộ.
"Không tốt!"
Bạch Nhãn thầm hô một tiếng, súng trong tay không chần chừ vung lên hướng tới người sói bắn tới.
Phanh phanh phanh...!
Một loạt loạt đạn gào thét bay tới, nhưng người sói lần này cũng là không tránh không né, hai đôi cự trảo giơ lên che mặt, dưới chân hướng tới Bạch Nhãn lao nhanh tới.
Đông !
Hự !
Nó thú trảo to lớn vươn ra, một phát đem Bạch Nhãn đánh bay ra xa.
Đánh bay Bạch Nhãn, người sói cũng không dừng lại, yết hầu gầm lên trầm thấp, năm móng vuốt như năm thanh loan đao sắc bén chém mạnh về phía Mộng Nữ đứng cách đó không xa.
Mộng Nữ đối diện quái vật lao tới, sắc mặt vẫn vô cùng bình tĩnh, dường như thú trảo dữ tợn trước mặt là không có cách nào tổn thương được nàng.
Xoẹt !
Một trảo chém xuống, thân hình Mộng Nữ tứ phân ngũ liệt, nhưng không có máu tươi phun ra như dự liệu mà cơ thể lại từ từ mờ dần, theo sau mờ nhạt biến mất.
Cách đó hơn hai trăm mét, không gian hơi dao động, thân hình Mộng Nữ lại lần nữa hiện ra, chỉ là sắc mặt có hơi tái nhợt.
Người sói ngửa mặt rống giận một tiếng, nhưng nó cũng không có tiếp tục đuổi giết mà hú lên thê lương, dưới chân phát lực làm cả một phiến đá nát bấy, cả người như đạn pháo bắn nhanh về phía xa, dần dần khuất dạng.
Người sói vừa lao đi, một thân ảnh có hơi chút chật vật hướng tới Mộng Nữ đi tới, là Bạch Nhãn vừa bị quái vật một phát đánh bay. Hắn cũng không hướng người sói đuổi theo mà chỉ bình tĩnh đứng đó, cùng Mộng Nữ bốn mắt nhìn nhau, hai người thần sắc nghiêm trọng, yên lặng không ai lên tiếng.
Một lúc sau, một loạt tiếng rầm rầm từ xa vang lên, theo sau thân hình to lớn của Tứ Thủ nặng nề chạy tới.
"Không sao chứ?"
Nhìn cánh tay cụt máu tươi vẫn còn đang chảy của Tứ Thủ, Bạch Nhãn trầm giọng hỏi.
"Không có gì! Tuy ta chưa đạt tới lớp năm có thể huyết nhục diễn sinh, nhưng mà cánh tay này cũng chỉ là do dị năng tạo ra, không phải thân thể thật sự, chỉ cần một lát sau thu vào cơ thể là sẽ từ từ khôi phục."
Tứ Thủ lắc lắc đầu đáp.
Bạch Nhãn nghe vậy cũng không hỏi nhiều, nhìn về phía Mộng Nữ thấp giọng nói:
"Con mẹ nó! Lần này thật là quá nguy hiểm rồi. May mà cô lúc trước đã cẩn thận thi triển Mộng Huyễn từ trước khi vào làng, đem bản thể đứng ở một nơi khác, còn sử dụng ảo giác khiến nó bị lừa. Nếu không lần này cũng là phiền phức to."
Mộng Nữ cũng gật gật đầu, khẽ nói:
"Tình báo có sai lệch nghiêm trọng rồi. Trong chúng ta tôi là dị năng giả lớp năm sơ kì, hai người là lớp bốn đỉnh phong, theo tư liệu thì vật thí nghiệm số 3 chỉ ngang với dị năng giả lớp 4 đỉnh phong, lấy khả năng của chúng ta hoàn toàn có thể bắt sống đem về.
Nhưng sức chiến đầu mà nó biểu hiện ra vừa rồi hoàn toàn không thua kém cao thủ lớp năm trung cấp, so với dị năng giả lớp năm cao cấp cũng không kém bao nhiêu."
"Đúng vậy! Một húc lúc nãy của nó, lực đạo không hề thua kém một đầu tàu cao tốc đâm phải, làm cho xương cốt trước ngực tôi cũng phải nứt ra."
Tứ Thủ ngưng trọng đáp, một húc lúc nãy của người sói đã làm hắn bị thương không nhẹ. Nếu không phải có thân thể biến thái của dị năng giả lớp bốn đỉnh phong thì sợ là đã tan xương nát thịt.
"Giờ đừng nói chuyện này vội, cô mau xem hiện giờ nó đã di chuyển về phía nào rồi?"
Bạch Nhãn phất tay, nhìn qua Mộng Nữ âm trầm hỏi. Việc cần làm bây giờ là xem xem súc sinh kia muốn di chuyển về đâu.
"Được."
Mộng Nữ khẽ nhắm mắt lại, ngân tinh trên mi tâm sáng lên. Một lúc sau hai mắt mới từ từ mở ra, thở dài đáp:
"Nó chạy về hướng Nam, sâu vào bên trong Hàn Quốc, đã chạy được gần hai cây số, sắp ra khỏi vùng cảm ứng của tôi rồi."
"Vậy mau mau đuổi theo, không thể cho nó vào những thành phố lớn được. Hậu quả lúc đó sẽ là vô cùng nghiêm trọng a. Nó mà giết thêm nhiều người, chắc chắc sẽ bị SKP phát hiện, sau đó thông báo cho Thiên Á Liên Minh, vậy thì rất phiền toái. Đây là vật thì nghiệm quan trọng của Tự Do Liên Minh chúng ta giao dịch với tổ chức GOD, không thể bị đoạt đi được."
Bạch Nhãn gằn giọng nói. Nhiệm vụ mà thất bại, bản thân bọn hắn cũng sẽ phải chịu trừng phạt thật lớn.
"Được, vậy nhanh chóng đuổi theo. Trong lúc này tôi sẽ đưa tin về tổng bộ, yêu cầu cử thêm người đến tiếp viện."
Mộng Nữ, Tứ Thủ cũng không phản đối, gật đầu đáp ứng.
Theo sau ba người dưới chân phát lực, cả người hóa thành ba hắc tuyến bắn nhanh mà đi, không lâu sau đã khuất bóng trong màn đêm mù mịt.
Hiện trường, chỉ còn lại một đống hoang tàn đổ nát và từng xác người tử trạng thê thảm.
Một cơn gió lạnh bất chợt thổi qua, lùa vào những vách tường nứt nẻ sụp đổ làm vang lên một hồi thanh âm thê lương rền rĩ, giống như tiếng kêu của hàng loạt oan hồn đang gào khóc trong đêm...