Tự tình 2
Gió chiều thổi nhẹ trên sông
Bân khuâng nhớ lại bóng hồng ngày xưa
ầu ơ câu hát gió đưa
“thương em từ thuở còn chưa lọt lòng”
giờ đây em mặt áo hồng
theo người bên ấy buồn trông một mình
nhớ em dốc cạn tâm tình
tương tư anh đứng một mình nơi đây
rượu hồng uống mãi không say
trong lòng nặng trỉu hồn bay theo người
ngày xưa cuộc sống đẹp tươi
bây giờ cuộc sống mười mươi thảm sầu
trải bao sương gió dải dầu
mà nay chỉ có một bầu rượu tâm
cầu trời mau hết mưa dầm
cho hồn thanh thản ươm mầm thanh xuân.