Äà n quạ bay vá» tổ, gá»i đà n giữa không, âm vang những tiếng kêu buồn.
Gió chiá»u thoảng gợn, lay động những chiếc là và ng, như đà n bướm lượn lác đác rÆ¡i.
Ãnh thái dương vừa khuất dưới đồi cây. Trên nẻo đưá»ng đất vắng, bá»—ng xuất hiện má»™t kỵ mã Ä‘ang phi nhanh. Chà ng trung niên vá»›i vẻ máºt lo lắng, mình ướt đẫm mồ hôi, chứng tá» chà ng đã vất vả nhiá»u trên đưá»ng thiên lý.
Con hồng mã sải bốn vó đến má»™t ngã ba đưá»ng thì rẽ và o đưá»ng núi rồi đột nhiên đứng lại trước má»™t khe cốc vắng lặng. Chà ng kỵ mã gò cương lại, ngước mắt nhìn rồi miệng lẩm bẩm :
- Ủa! Äúng là nhà cá»§a đại ca ta nhưng sao tẻ lạnh thế nà y?
Bên chân núi núp dưới tà n cây, má»™t ngôi nhà cá»a ngõ Ä‘á»u im lìm như nhà hoang không má»™t bóng ngưá»i.
Chà ng từ từ xuống ngá»±a, đưa mắt nhìn lên gác rồi tung ngưá»i nhảy và o cá»a sổ.
RÆ¡i mình và o trong, trước hết chà ng thấy trên chiếc bà n gá»— đặt bên cá»a sổ, má»™t tấm giấy viết chưa ráo má»±c, trông kỹ thì đấy là má»™t bà i thÆ¡ đỠrằng :
Thà nh tây dương liễu ngộ xuân nhu
Sầu ly biệt
Mắt đẫm lệ
Như kẻ đa tình
Má»™t mình dạo thuyá»n trên sông vắng
Di tÃch lịch sỠđất Chu Kiá»u
Miá»n BÃch dã
Sông nước vẫn lững lá»
Mà ngưá»i ấy giỠđâu
Chuỗi ngà y xuân đã qua
Thiếp sống cảnh cô đơn lẻ bóng
Nhưng bao ká»· niệm êm Ä‘á»m
Mãi mãi không phai nhòa.
Bà i thÆ¡ mượn Ä‘iển ý lúc Tần Hoà ng du ngoạn đất Giang thà nh tá», lá»i thÆ¡ đượm nhiá»u vẻ u hoà i, sầu buồn cá»§a lòng ngưá»i cô phụ sống cảnh phòng đơn chiếc bóng.
Äá»c xong bà i thÆ¡ trung niên kỵ sÄ© buá»™t tiếng thở dà i :
- Không ngá» từ khà hái thuốc ở Trưá»ng Bạch sÆ¡n vá», tánh tình nghÄ©a huynh ta lại biến đổi khiến chị ấy phải sầu buồn như váºy.
Chà ng định cất bước xuống gác thì nghe có tiếng trẻ con thốt ra :
- Mẹ, Hứa thúc thúc đã đến!
Má»™t cáºu bé tuổi trạc mưá»i ba vừa gá»i vừa nhảy và o lòng ôm chầm lấy chà ng trung niên.
Tiếp theo đó má»™t ngưá»i đà n bà trung niên kiá»u diá»…m song nét mặt ưu tư, từ từ bước lên thang :
- Äại tẩu vẫn khá»e mạnh?
Thiếu phụ buông tiếng thở dà i há»i :
- Vẫn thưá»ng. Chú phi ngá»±a đến đây vá»™i vã như thế ắt có việc chi xảy ra?
Chà ng trung niên nghe há»i, đôi mà y nhÃu lại, ra vẻ bá»±c tức, định nói nhưng vừa trông thấy cáºu bé, nên giả vá» bình thản nói :
- Äại ca đâu? Thuốc Long Hổ Cá»u Hoà n Ä‘an đã ra lò chưa?
Thiếu phụ đáp giá»ng buồn buồn :
- Từ khà hái thuốc ở Trưá»ng Bạch sÆ¡n vá», tánh tình anh ấy thay đổi hẳn, cả ngà y cứ giam mình trong hang đá chẳng hiểu là m gì.
- Äể em Ä‘i xem thá» anh ấy là m gì cho biết!
- Thôi đừng Ä‘i. Chắc anh ấy Ä‘ang luyện má»™t môn thần công gì đó. Äã bế quan hÆ¡n má»™t năm nay rồi.
- Như thế lá»i đồn trong giang hồ quả có tháºt?
Thiếu phụ kinh ngạc :
- Giang hồ đã đồn đại những gì?
- HỠđồn rằng Phong Lưu Nhu Hiệp Lữ Tá» Thu đến Trưá»ng Bạch sÆ¡n tìm được má»™t cây thiên niên Hà thá»§ ô cùng má»™t cuốn Äan thư, gần đây đã ẩn dáºt nÆ¡i hang núi khổ luyện thần công và Long Hổ Cá»u Hoà n Ä‘an, má»™t khi thần công vá»›i thuốc đồng thà nh, sẽ khai môn láºp phái, tranh hùng vá»›i võ lâm. Có đúng váºy không chị?
- Äúng đấy không phải lá»i đồn mà là sá»± tháºt!
Trung niên kỵ sĩ thất kinh :
- Như váºy thì đêm nay chắc có há»a đến nÆ¡i rồi!
Giá»ng cưá»i thiểu não thiếu phụ nói :
- Äối vá»›i trần thế chị không còn lưu luyến gì nữa. Có chết Ä‘i cÅ©ng chẳng tiếc gì!
- Em không hiểu tại sao tÃnh tình đại ca lại biến đổi đến thế. Lúc trước ngưá»i cùng đại tẩu sánh vai trên giang hồ, ai mà chẳng ngưỡng má»™. NgỠđâu đến lúc có tuổi lại bá»—ng hứng khởi đến má»™ng nghiệp bá, ngay cả vợ con cÅ©ng không mà ng đến.
- Thôi! Chớ khêu lại việc đã qua!
Vừa nói thiếu phụ vừa đứng dáºy sá»a lại mái tóc rối!
- Chắc dá»c đưá»ng chú đã đói, để chị Ä‘i sá»a soạn cÆ¡m nước cho chú ăn.
Trung niên kỵ sÄ© vá»™i đứng dáºy cản :
- Äệ chưa đói, dá»c đưá»ng Ä‘i đệ cÅ©ng đã dùng lương khô. Thế cuá»™c tối nay chúng ta phải lo chuẩn bị trước má»›i được.
Thiếu phụ vẫn thản nhiên :
- Tháºt chú nà y! Sao cà ng ngà y cà ng nhát gan thế? Tuy đại ca chú Ä‘ang bế quan, nhưng ngu tẩu nà y kể số gì bá»n chúng!
- Äại tẩu, chị nhầm rồi. Tưởng Thiết Kiên Khách Hứa Tiếu Thiên nà y từ khi lăn lóc trên giang hồ đến giá» chưa từng sợ qua ngưá»i nà o. Nhưng tình thế đêm nay lại khác, em chưa nói rõ cho chị nghe kia mà .
Ngưng giây lát, Trung niên kỵ sÄ© trầm giá»ng tiếp :
- Gần đây tiểu đệ nghe được tin Ngá»c Tiêu Tiên Tá» nÆ¡i Ma Âm cốc, Hạc Linh VÅ© SÄ© nÆ¡i Tà Vân phong cùng Hà giang Thiết Kỳ Ngân Tinh ÄÆ°á»ng Hoà ng, Lư sÆ¡n Kim Kiếm thư sinh Ä‘á»u đã xuất hiện giang hồ, định tối nay đến đây để cướp Äan thư cùng Ä‘an dược vừa luyện thà nh. Vì váºy tiểu đệ má»›i đêm ngà y phi ngá»±a đến đây để báo tin cho đại ca cùng đại tẩu biết.
Thiếu phụ chÃnh là vợ cá»§a Phong Lưu Nhu Hiệp Lữ Tá» Thu tên gá»i Dương Dung Thưá»ng. Hai mươi năm nay trên giang hồ, vợ chồng vẫn ká» vai bên nhau như hình vá»›i bóng nên được tặng cho danh hiệu Trá»c Thế Tiên Lữ (cặp tiên trong thá»i loạn).
Mấy năm nay vợ chồng đã vỠẩn cư nÆ¡i Phỉ Thúy cốc nên không mà ng đến sá»± Ä‘á»i.
Nay nghe nói những nhân váºt lợi hại trong Tam cốc, Nhị trang, Nhất bảo định đồng má»™t lượt đến viếng đêm nay, nà ng liá»n hiểu ngay công việc không phải tầm thưá»ng.
- Nếu quả như váºy, ngu tẩu cÅ©ng chỉ đà nh tùy theo ý trá»i.
- à cá»§a đệ là xin đại tẩu cùng Cừu Ä‘iệt tạm thá»i lánh mặt, má»i sá»± xin để tiểu đệ ứng phó.
Dương Dung Thưá»ng mỉm cưá»i thảm đạm nói :
- Tuy gần đây tÃnh tình anh ấy thay đổi nhưng đã là chồng vợ vá»›i nhau, lại đương lúc anh ấy tá»a quan thì chị không đà nh bá» Ä‘i lánh nạn.
Thiết Kiên Khách vội nói :
- Äại tẩu cố chấp là m gì. Tiểu đệ trước kia đã mang Æ¡n cứu tá» cá»§a đại ca, đêm nay liá»u mạng cứu ngưá»i là việc chÃnh đáng. Sau nà y đại tẩu nuôi dạy cháu Cừu Cốc cÅ©ng là má»™t trách nhiệm trá»ng đại, sao lại phải hy sinh vô lối.
- Ha ha Lữ Tá» Thu có ngưá»i bạn táºn nghÄ©a chẳng lẽ không có ngưá»i vợ táºn tình hay sao, thôi chú đừng nói lôi thôi, chúng ta cứ đợi bá»n chúng đến xem ai chết vá» tay ai.
- Váºy phải sắp đặt cho Cừu Ä‘iệt có má»™t nÆ¡i ổn định trước đã.
Nghe nói thế cáºu bé tên gá»i Cừu Cốc vá»™i rút trong ngưá»i ra má»™t thanh Ä‘oản kiếm sáng quắc, đến bên Thiết Kiên Khách nói :
- Hứa thúc thúc, có phải hôm nay có kẻ nghịch đến chăng? Äể xem cháu dùng Hà Lạc thất kiếm giết chúng! hừ!
Thiết Kiên Khách kinh ngạc :
- Cháu đã há»c được Hà Lạc thất kiếm?
Dương Dung Thưá»ng xen lá»i :
- Mấy thức kiếm ấy đối vá»›i ngưá»i tầm thưá»ng thì còn có chá»— dùng chứ đối vá»›i những nhân váºt tối nay thì đâu có nghÄ©a lý gì?
Nói dứt, nà ng bước và o phòng, giây lát quay ra trao cho Cừu Cốc một bao vải cùng một phong thư dặn :
- Sá»± việc hôm nay chắc nguy hiểm, mẹ cùng chú Hứa ở lại quyết liá»u thân để trá»n tình nghÄ©a vá»›i cha con Ä‘ang ở trong cốc. Còn con khi nà o thấy tình thế bất lợi, Ä‘em ngay thư nà y đến thẳng Hằng SÆ¡n tìm gặp Hồ Thương kiếm khách Hà n Kỳ.
Ngưá»i nà y là bạn tốt cá»§a cha con và cÅ©ng là nhạc phụ tương lai cá»§a con, ngưá»i nà y sẽ thay cha mẹ mà săn sóc cho con.
Cừu Cốc vùng vằng đáp :
- Không con không Ä‘i, con sẽ giúp mẹ đánh bá»n ngưá»i xấu ấy!
Dương Dung Thưá»ng vò đầu con ôn tồn nói :
- Mẹ không bảo con Ä‘i bây giá», chỉ dặn con phòng lúc nguy biến kia, nếu con cãi lá»i mẹ là bất hiếu đấy. Nói đến đây nà ng cảm động đến nước mắt tuôn trà o.
Cừu Cốc là con má»™t cá»§a vợ chồng Lữ Tá» Thu, lâu nay cáºu chưa bao giá» thấy mẹ khóc. Thấy váºy cáºu tưởng mẹ giáºn nên thá» thẻ nói :
- Mẹ! Con bất hiếu đã là m cho mẹ phải buồn, con xin nghe theo lá»i dặn.
- Váºy má»›i là con ngoan cá»§a mẹ!
Thiết Kiên Khách thấy thế an ủi :
- Äại tẩu chá»› bi quan, trước kia lúc đại ca cùng đại tẩu hà nh đạo giang hồ, đâu đâu ai mà chẳng biết, chẳng lẽ đêm nay lại thất thá»§ vá» tay bá»n chúng sao?
- Ngu tẩu lâu nay đã chán ngán sá»± Ä‘á»i, xa lìa vÅ© khà không biết giá» còn sá» dụng Hà Hồng kiếm được linh hoạt như trước nữa chăng.
Vừa nói vừa đưa tay lấy thanh kiếm mang trên vách xuống.
Bỗng một tiếng thét thê thảm từ trong cốc vang ra, Thiết Kiên Khách nói lớn :
- Không xong, chúng đến rồi.
Chà ng vá»™i tung mình nhảy ra cá»a sổ rồi phi nhanh.
Dương Dung Thưá»ng cÅ©ng nắm lấy tay Cừu Cốc, nhanh ngưá»i chạy theo.
Äá»™ hÆ¡n mấy mươi trượng, Thiết Kiên Khách đứng dừng lại, chợt thấy hai thi thể Ä‘ang nằm sóng sượt dưới đất, thất kinh nói :
- Há» là ngưá»i cá»§a Hà Giang ÄÆ°á»ng gia bảo, sao lại chết nÆ¡i đây?
Dương Dung Thưá»ng đến bên hai xác chết nhìn kỹ, thấy trước ngá»±c cá»§a má»—i ngưá»i Ä‘á»u có năm dấu hoa mai đâm và o, máu vẫn còn rịn chảy, chứng tá» vừa bị ám hại. Nà ng buá»™t miệng nói :
Há» bị thương vá» Mai Hoa Huyết Ấn thá»§. Chúng ta không há» có ngưá»i bạn nà o sá» dụng môn ám thá»§ nà y.
Thiết Kiên Khách như nghÄ© ra Ä‘iá»u gì vá»™i nói :
- Bất luáºn há» là thù hay bạn, chúng ta cÅ©ng phải và o gấp nÆ¡i đại ca tá»a quan xem sao!
Ba ngưá»i vá»™i vã phi nhanh và o cốc ná»™i, bấy giá» trá»i đã tối Ä‘en, vừng trăng sáng từ từ ló dạng.
Tiếng dế kêu rỉ rÃch tạo thêm cảnh âm u tịch mịch cá»§a núi rừng.
Vừa và o đến miệng cốc, bá»—ng nghe má»™t giá»ng ai oán bi thương khe khẽ phát ra :
- Lúc tương kiến thá»i gian nan biệt nan giả,
Äông phong võ lục bách hoa tà n,
Xuân tằm đáo tá» tÆ¡ phương táºn..
Than ôi! Lữ TỠThu chà ng không thể cho thiếp nhìn mặt một lần chót nữa sao?
Dương Dung Thưá»ng nghe tiếng vá»™i vã dừng bước nhìn và o, thấy lá» má» bóng má»™t ngưá»i đà n bà tóc xõa gương mặt tiá»u tụy, Ä‘ang cúi đầu mặt day và o vách đá.
Giữa đêm trưá»ng tịch mịch, bá»—ng nhiên xuất hiện má»™t bóng ngưá»i như thế, khiến ai không khá»i rùng mình.
Cừu Cốc vốn tÃnh trẻ nÃt, thấy thế liá»n buá»™t miệng kêu lá»›n :
- Nữ quỷ..
Biết có ngưá»i đến, ngưá»i đà n bà liá»n quay đầu lại thấy bá»n Dương Dung Thưá»ng ba ngưá»i. Bà liá»n tung mình nhẹ như Ä‘iện xẹt lướt ra ngoà i cốc.
Thiết Kiên Khách vá»™i đưa tay chặn lại há»i lá»›n :
- Xin quý hữu cho biết đến đây có ý gì?
Ngưá»i đà n bà lạnh lùng cưá»i nói :
- Các hạ có phải là ngưá»i mà giang hồ gá»i là Thiết Kiên Khách không?
- ChÃnh tại hạ!
- Lữ Tá» Thu có được ngưá»i bạn như các hạ, tưởng có chết cÅ©ng mỉm cưá»i nÆ¡i chÃn suối.
Thiết Kiên Khách sôi giáºn :
- Lá»i nói ấy có ý gì?
Ngưá»i đà n bà buông tiếng cưá»i quái di, Ä‘oạn nói :
- Cưá»ng địch sắp đến, nguy cÆ¡ khó lưá»ng. Lữ Tá» Thu sợ đêm nay khó thoát khá»i. Các hạ cùng chà ng nghÄ©a đồng sinh tá», nên liá»u chết để tá» lòng tri ká»· vá»›i nhau. Còn ta, ta chưa đủ lý do để hy sinh, nhưng ta hứa má»™t lá»i là sau nay sẽ vì các ngưá»i mà báo lại mối thù nà y.
Dương Dung Thưá»ng bá»—ng há»i :
- Chị có phải là Mai Linh Nữ Ương Thần Liễu Nhược Mi chăng?
Nữ Ương Thần cưá»i khanh khách nói :
- Không dè ngưá»i còn nháºn ra ta như váºy. Lát nữa ta sẽ giúp ngưá»i dá»n dẹp thây xác cho.
Dương Dung Thưá»ng cưá»i nhạt :
- Tháºt ra tôi không biết chị. Chỉ căn cứ và o Mai Hoa Huyết Ấn thá»§ mà đoán đấy thôi.
Nữ Ương Thần như không thể chần chừ được nữa nói :
- Các ngưá»i ấy đã đến nÆ¡i, váºy lo canh giữ lấy.
Lá»i nói dứt, thân hình bà cÅ©ng biết mất trong đêm tối.
Dương Dung Thưá»ng nhìn theo bóng Ä‘en khuất dạng, buông tiếng thở dà i.
Thiết Kiên Khách ngạc nhiên nói :
- Bà ta được giang hồ gán cho danh hiệu là Nữ Sát Tinh, váºy mà sao đêm nay lá»i lẽ lại dá»… nghe đến thế?
Nà ng vá»›i chúng ta là bạn chứ không phải là thù. Theo tôi Ä‘oán không lầm thì mục Ä‘Ãch cá»§a bà ta đến đây cÅ©ng chẳng khác gì chúng ta.
Thiết Kiên Khách lắc đầu nói :
- Việc nà y em tháºt không hiểu.
- Äại ca chú ngoại hiệu là Phong Lưu Nhu Hiệp chú không nhá»› sao?
- À! Thôi em hiểu rồi. Như váºy bà ta vá»›i đại ca chắc có giao tình thân máºt thì phải?
Dương Dung Thưá»ng nhÃu mà y rồi như phát giác ra Ä‘iá»u gì, ngước đầu lên vách đá nói lá»›n :
- Quý vị cao nhân đã viếng thăm bỉ cốc, sao còn ẩn núp là m chi, xin ra đây gặp mặt.
Lá»i nói chưa dứt, đã nghe má»™t trà ng cưá»i quái gở, rồi hai ngưá»i từ trên cao nhẹ nhà ng bay xuống, má»™t ngưá»i thân hình cao lá»›n, sắc mặt đỠhồng, nÆ¡i lưng cắm má»™t cây thiết kỳ. Còn ngưá»i kia thì mặc đồ đạo si, sau lưng Ä‘eo má»™t thanh trưá»ng kiếm.
Thiết Kiên Khách vừa nhìn thấy đã biết ngay hai ngưá»i ấy là cao thá»§ giang hồ, Thiết Kỳ Ngân Tinh ÄÆ°á»ng Hoà ng và Hạc Linh VÅ© SÄ© Vân Tiêu, chà ng bước lên hai bước cÅ©ng tay nói :
- Nhị vị đại giá đến Phỉ Thúy cốc chẳng hay có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Thiết Kỳ Ngân Tinh hừ má»™t tiếng há»i :
- Sao không thấy mặt Lữ TỠThu?
- Äại ca tôi không có nhà , nhị vì có Ä‘iá»u gì xin cứ nói cho tại hạ biết, sau sẽ trình lại.
Hạc Linh Vũ Sĩ lạnh lùng :
- Thiết Kiên Khách trên giang hồ cũng có tiếng tăm đôi chút, song không gánh nổi tránh nhiệm nà y đâu.
Thiết Kiên Khách cất tiếng cưá»i to đáp :
- Hứa má»— tuy bất tà i song cÅ©ng đưá»ng đưá»ng má»™t trang hán tá», có đâu như bá»n phỉ đồ chỉ dùng sức mạnh đến cướp cá»§a thiên hạ.
Thiết Kỳ Ngân Tinh mặt biến sắc há»i gằn :
- Ngươi bảo sao?
- à cá»§a nhị vị, Hứa má»— đã biết trước rồi. Có phải muốn đến cướp lấy Äan thư cùng Long Hổ Cá»u Hoà n Ä‘an cá»§a Lữ đại ca chăng? Nói tháºt cho nhị vị rõ, ngưá»i đã bế quan có má»™t năm nay, nếu nhị vị không sợ thiên hạ chê cưá»i là thừa lúc ngưá»i Ä‘ang bế quan để cướp giáºt thì cứ tá»± tiện ra tay Ä‘i.
Hạc Linh VÅ© SÄ© cưá»i nhạt nói :
- Lúc nãy ngưá»i bảo là y không có nhà , giá» lại bảo là đang bế quan, như váºy ai mà tin được. Mưá»i mấy hôm trước đây lão phu đã từng gặp y nÆ¡i Huỳnh sÆ¡n, váºy thì việc bế quan là m gì mà có?
Dương Dung Thưá»ng tiến đến má»™t bước, nghiêm nghị nói :
- Chồng tôi tháºt đã bế quan má»™t năm nay, nếu nhị vị có việc cần cứ cho tôi biết, chẳng ngại.
Hạc Linh Vũ Sĩ cúi đầu nói :
- Việc nà y nếu có Vân Hà Tá» Lữ phu nhân ra mặt thì còn nói được. Lão phu cùng ÄÆ°á»ng huynh đêm nay đến đây mục Ä‘Ãch há»i Lữ Tá» Thu rằng: Ma Vân phong cùng ngưá»i chưa há» thất lá»…, váºy mà sao đêm hôm và o bảo các đánh sáºp cá»a thị uy, còn Ä‘iểm ngã đệ tá» Ä‘ang trá»±c canh nữa?
Dương Dung Thưá»ng ngạc nhiên :
- Có việc ấy sao?
Thiết Kỳ Ngân Tinh trầm giá»ng nói :
- VÅ© Ná»™i Tam Tôn Cốc, Phong Trần Nhất Cái Tiên, Lưỡng Hồ Phùng Kiếm KhÃ, Yến Triệu Thiết Kỳ Hùng. Bốn câu ca nà y là do bạn hữu giang hồ tặng cho chứ đâu phải tá»± ta đặt. Vợ chồng ngưá»i muốn dương danh láºp phái thì tá»± Ä‘i kiếm lấy, lá»±a gì phải có hà nh vi tồi tệ ấy, đâu phải là việc là m cá»§a kẻ anh hùng?
ChÃnh mắt Dương Dung Thưá»ng thấy chồng ở trong hang cốc bế quan. Váºy mà ai cÅ©ng bảo ngưá»i Ä‘ang tung hoà nh giang hồ. HÆ¡n nữa ÄÆ°á»ng Vân Ä‘á»u là võ lâm cao danh hùng cứ má»™t phương đâu phải chuyện đùa.
Nà ng không hiểu phải ăn nói là m sao.
Hạc Linh VÅ© SÄ© thấy váºy nghi ngá» cưá»i nói :
- Chúng tôi không muốn là m khó má»™t vị nữ lưu. Váºy phiá»n phu nhân má»i Lữ Tá» Thu ra đây nói chuyện.
Äá»™t nhiên từ xa có má»™t tiếng nói trong trẻo vá»ng lại :
- Mục tiêu cá»§a Lữ Tá» Thu là muốn khiêu chiến Tam cốc, Nhị trang, Nhất bảo. Váºy ngưá»i chưa đến đủ, y đâu dá»… chịu ra.
Lá»i vừa dứt đã thấy má»™t ngưá»i đà n bà trung niên tay cầm BÃch Ngá»c tiêu, theo sau là tám thiếu nữ lần lượt xuất hiện.
Ngưá»i đà n bà nà y là bà o muá»™i cá»§a Thiết Tranh lão nhân nÆ¡i Ma Âm cốc tá»± xưng là Ngá»c Tiêu Tiên Tá», thá»±c ra giang hồ thưá»ng gá»i là Tiếu Diện La Sát.
Thiết Kiên Khách thấy bà ta có mặt, biết ngay là đêm nay rá»§i nhiá»u may Ãt nên ká» tai nói nhá» vá»›i váºy bé Cừu Cốc :
- Cháu mau ra ngoà i trốn đi, đừng nên ở đây nguy hiểm lắm!
Cừu Cốc tuy má»›i mưá»i ba tuổi, nhưng cáºu đã biết ngay bá»n nà y tìm đến cốt để gây sá»± vá»›i cha mình. Cáºu không nỡ tâm bá» trốn, lắc đầu nói :
- Không cháu ở lại giúp mẹ cháu Ä‘uổi bá»n ngưá»i xấu nà y Ä‘i.
Thiết Kiên Khách nóng lòng bảo :
- Cháu quên lá»i mẹ cháu dặn rồi sao? Tuổi má»›i bây lá»›n mà đánh sao lại ngưá»i ta? Có mau Ä‘i không?
Cừu Cốc vẫn lắc đầu :
Vừa lúc ấy trên núi có tiếng sáo thổi trầm trầm, âm u như tiếng ma quái, như có má»™t uy lá»±c khiến ngưá»i nghe phải rối loạn tâm thần.
Thiết Kỳ Ngân Tinh cưá»i lá»›n nói :
- Lữ TỠThu dù có bế quan đi nữa, tưởng cũng không thể yên để thà nh đạt.
Dương Dung Thưá»ng nghe nói sá»±c tỉnh, biết ngay đây là Giá»›i Tá» Thu Hồn Pháp, tiếng vá»ng Ä‘i rất xa. Lữ Tá» Thu Ä‘ang diện bÃch tÄ©nh niệm, nếu bị tiếng sáo nà y sẽ tẩu há»a nháºp ma ngay. Nà ng liá»n chu miệng hú lên má»™t hÆ¡i dà i, vá»›i âm thanh dịu dà ng trong trẻo để lấn át lấy tiếng sáo ma kia.
Hai âm thanh lẫn lá»™n và o nhau, khi tiếng nà y rõ, lúc giá»ng ná» vang lên, đủ thấy hai ngưá»i dùng ná»™i lá»±c đương cá»±.
Phút chốc tiếng sáo dần dần im bặt, tiếp theo má»™t trà ng cưá»i chấn động cả sÆ¡n lâm. Từ trên phi xuống má»™t vị trung niên thư sinh, vừa đến nÆ¡i đã nói :
- Lữ Tá» Thu tháºt đúng là con cáo già , ngay cả vợ con cÅ©ng phỉnh gạt, tháºt là giảo quyệt không tin được.
Thư sinh nà y chÃnh là má»™t trong Lưỡng Hồ Phùng Kiếm KhÃ, vừa xuất hiện đã khiến má»i ngưá»i Ä‘á»u biến sắc, thì ra những nhân váºt vừa đến Ä‘á»u xưng hùng má»™t phương, hôm nay không hẹn mà đá»u đủ mặt tại Phỉ Thúy cốc, tuy bá» ngoà i giả vá» tìm Lữ Tá» Thu song trong thâm tâm ai nấy Ä‘á»u có má»™t mục Ä‘Ãch khác nhau.
Kim Kiếm thư sinh không buồn đếm xỉa đến má»i ngưá»i Ä‘ang có mặt, bước đến trước mặt Dương Dung Thưá»ng nói :
- Khi nãy phu nhân đã có ý cản trở tại hạ sá» dụng Giá»›i tá» thu hồn pháp. Như váºy chứng tá» Lữ Tá» Thu Ä‘ang còn bế quan thá»±c sá»±. Nhưng không hiểu ngưá»i đến vô cá»› giết hại đệ tá» cá»§a tại hạ là ai? Mong phu nhân nói tháºt cho tại hạ biết.
Ngá»c Tiêu Tiên Tá» cưá»i khanh khách nói :
- Theo ta thấy thì Lữ Tá» Thu bế quan là việc giả còn đóng cá»a luyện đơn má»›i là sá»± tháºt.
Nói dứt lá»i bà liá»n cất bước đến bên thạch động, đưa ngá»c tiêu lên miệng cất tiếng thổi, tám nà ng thiếu nữ liá»n theo Ä‘iệp khúc múa lên, lúc cháºm lúc mau, khi cao khi thấp, tiếng nhạc ai oán, thiết tha khiến cho kẻ nghe phải não nỠđứt ruá»™t.
Äây là “Xuân Tình tam khúc†mà Ngá»c Tiêu Tiên TỠđã từng dùng trên chốn giang hồ. Tuy xem như má»™t bà i ca thưá»ng nhưng công lá»±c vô cùng nguy hiểm.
Ngưá»i nghe nếu ná»™i lá»±c không được dồi dà o, sẽ thà nh đãng trà điên cuồng ngay.
CÅ©ng may những ngưá»i có mặt tại đây ai nấy cÅ©ng là cá»± phách giang hồ. Nên không há» chi. Còn cáºu bé Cừu Cốc còn quá nhá», chưa đủ tư cách để nghe ngóng nên cÅ©ng không bị hại.
Chỉ có má»™t ngưá»i Ä‘ang chú tâm luyện công là Lữ Tá» Thu nếu nghe nhạc nà y bị tẩu há»a nháºp ma tức khắc. Nhưng Ngá»c Tiêu Tiên Tá» cứ vừa thổi vừa tiến gần đến bên thạch động.
Thiết Kiên Khách thấy thế nóng lòng quát lớn :
- Äứng lại. Ngươi dùng thá»§ Ä‘oạn hạ lưu để đối phó vá»›i má»™t kẻ Ä‘ang bế quan. Không sợ thiên hạ cưá»i cho sao?
Ngá»c Tiêu Tiên Tá» bèn dừng thổi, lạnh lùng há»i :
- Ngươi không phục chăng?
Thiết Kiên Khách trợn mắt giáºn dữ nói :
- Hứa má»— cÅ©ng biết thế là không tá»± lượng nhưng lúc nà o còn hÆ¡i thở thì quyết không cho bất cứ ngưá»i nà o được xâm phạm đến đại ca ta.
Ngá»c Tiêu Tiên Tá» nghe nói vừa cất tiếng cưá»i khỉnh vừa vung tay đánh vá» phÃa cá»a động đánh ra má»™t chưởng. Cát bụi tung bay, cá» cây trốc gốc, cỠđộng quá mau lẹ, đến khi Thiết Kiên Khách ra tay ngăn chặn thì bà ta đã đánh ra mưá»i mấy chưởng. Thạch động bị phá toang ra mưá»i mấy trượng.
Hạc Linh VÅ© SÄ© thấy váºy cưá»i nham hiểm nói :
- Với phương pháp vạch cỠtìm rắn thế nà y xem cũng hay hay.
Nói dứt, tay ông từ từ đưa ra trông rất cháºm chạp. Song chưởng phong rất mạnh, cá»a động bị vỡ tung. Chưởng thứ hai chưa kịp phát ra thì Dương Dung Thưá»ng đã tuốt kiếm nhảy tá»›i chém và o ngưá»i ông, thế kiếm tinh vi vá»›i tâm trạng liá»u mình Dương Dung Thưá»ng đã chém tá»›i tấp các đòn hiểm ác, bức Hạc Linh VÅ© SÄ© phải thối lui má»™t trượng.
Hạc Linh VÅ© SÄ© là thá»§ lÄ©nh cá»§a Tam cốc, đâu phải vừa ông cưá»i nhạt nói :
- Liệu mấy đưá»ng kiếm pháp cá»§a ngưá»i có thể cứu khá»i mạng sống cá»§a Lữ Tá» Thu không? Tháºt ngưá»i không biết tá»± lượng!
Vù vù hai chưởng Hạc Linh VÅ© SÄ© đã đánh bắn tung lưỡi kiếm cá»§a Dương Dung Thưá»ng đồng thá»i đẩy lui nà ng trở lại chá»— cÅ©.
Quần hùng thấy thế cÅ©ng bất đầu ra tay, ùn ùn xáp đến cá»a hang. Thiết Kỳ Ngân Tinh ÄÆ°á»ng Hoà ng cùng Kim Kiếm thư sinh Tống Dục liá»n rút binh Ä‘ao, Ä‘áºp phá cá»a động.
Dương Dung Thưá»ng hợp lá»±c vá»›i Thiết Kiên Khách kháng cá»±, nhưng địch nhiá»u ta Ãt là m sao lo chu toà n. Sau má»™t khắc đồng hồ, cá»a động liá»n bị Kim Kiếm thư sinh cùng Thiết Kỳ Ngân Tinh phá vỡ, hai ngưá»i vá»™i chạy nhanh và o trong.
Dương Dung Thưá»ng thấy thế hoảng kinh bá» cả má»i ngưá»i, tung mình rượt theo, Thiết Kỳ Ngân Tinh liá»n vung thiết kỳ dùng toà n lá»±c bình sinh đánh ra má»™t thế, rá»§i thay tốc lá»±c phi thân cá»§a Dương Dung Thưá»ng quá mau nên không thể kìm hãm để tránh né được. Ngưá»i nà ng đà nh phải chịu đủ thế đánh cá»§a Thiết Kỳ Ngân Tinh bay bổng lên cao, rá»›t ngay xuống khe cốc sâu muôn trượng.
Cừu Cốc nãy giá» vì nghe lá»i mẹ dặn cứ đứng yên bất động, tay vẫn cầm Ä‘oản kiếm chá»±c há». Giá» thấy mẹ bị nạn, rá»›t xuống hố sâu, cầm lòng không được khóc thét lên gá»i :
- Mẹ!
Cáºu liá»n chạy đến nÆ¡i nhìn xuống, thấy chá»— mẹ cáºu bị rá»›t tối Ä‘en như má»±c.
Không trông thấy đáy, mắt cáºu bá»—ng đỠngầu, liá»n quay ngưá»i lại định đâm kẻ đã giết mẹ mình. Nhưng đã trá»… Thiết Kỳ Ngân Tinh đã chạy và o ná»™i cốc, cáºu đâm đầu Ä‘uổi theo. Và o đến trong hang cáºu thấy chÃnh giữa có má»™t chiếc giưá»ng bằng đá, trên giưá»ng có má»™t ngưá»i Ä‘ang ngồi bị thiêu cháy gần thà nh than, ká» bên chiếc giưá»ng có má»™t chiếc bà n, trên bà n để má»™t cuốn sách bìa và ng và má»™t lá» nhá» bằng ngá»c thạch.
Cáºu chạy chưa và o đến nÆ¡i, đã có hai bóng ngưá»i tá»›i trước, má»™t ngưá»i dùng chưởng đánh và o kẻ bị thiêu, tay kia vá»™i chụp lấy cuốn sách bìa và ng bá» và o ngưá»i. Ngưá»i thứ hai cÅ©ng vừa kịp đến cướp ngay chiếc lá» ngá»c, rồi vù vù hai ngưá»i phi nhanh ra khá»i cá»a động.
Cừu Cốc bất kể trắng Ä‘en, nhắm mắt đâm đại và o hai bóng ngưá»i ấy. Nhưng kiếm chưa đâm nhằm đã bị hai bóng ấy phản chưởng đánh bay cáºu ra ngoà i hang đá.
Thì ra hai bóng ngưá»i nà y chÃnh là Thiết Kỳ Ngân Tinh cùng Kim Kiếm thư sinh. Vì Thiết Kỳ Ngân Tinh báºn lo chống lại Dương Dung Thưá»ng nên đã trá»… hết má»™t bước, bị Kim Kiếm thư sinh chạy và o trước lấy được cuốn Äan thư, còn ông và o sau cướp được lá» thuốc Long Hổ Cá»u Hoà n Ä‘an.
Tuy hai ngưá»i đã được má»—i ngưá»i má»™t món, song ngoà i hang lại có lắm ngưá»i Ä‘ang chá» chá»±c. Nên lúc hai bóng vừa phi ra khá»i miệng hang, đã bị má»™t kình lá»±c đánh chặn lại.
Thiết Kỳ Ngân Tinh liá»n đưa chưởng chống đỡ, Ä‘oạn đứng dừng ngưá»i lại, trầm giá»ng há»i :
- Các vi là m váºy là có ý gì?
Hạc Linh VÅ© SÄ© cưá»i nhạt :
- Má»i ngưá»i đã hợp lá»±c má»›i được như váºy. Ngươi định Ä‘oạt lấy má»™t mình sao?
Thiết Kỳ Ngân Tinh ngá»a mặt lên trá»i cưá»i nói :
- Các ngưá»i không bằng lòng thì cứ đến Hà Giang ÄÆ°á»ng gia bảo tìm ta.
Nói dứt liá»n tung mình ra Ä‘i như bay. Thiết Kiên Khách đã bị thương lảo đảo, thấy thế trợn mắt quát :
- Ngươi định chạy?
Vừa quát vừa cố sức đuổi theo.
Bỗng một loạt sao bạc tới tấp như mưa, bắn xả và o đầu Thiết Kiên Khách.
Má»™t tiếng kêu thảm thiết ngưá»i ông ngã ngay xuống đất chết tươi.
Võ công cá»§a Thiết Kiên Khách kém hÆ¡n má»i ngưá»i Ä‘ang có mặt, lại Ä‘ang bị thương nặng là m sao né được Ngân Mang Phi Tinh, độc môn ám khà cá»§a ÄÆ°á»ng gia bảo.
Bên nà y Kim Kiếm thư sinh cÅ©ng bị Ngá»c Tiêu Tiên Tá» cản trở, nhưng cÅ©ng bị Thiết Kỳ dùng Huy Kim Tam Kiếm chống trả và ra Ä‘i má»™t cách dá»… dà ng.
Tráºn đấu đã kết thúc, bầu không khà trở lại chìm lắng. Bá»—ng từ trong vách núi lại xuất hiện má»™t bóng ngưá»i trung niên có vẻ thư sinh nhưng gương mặt trắng nhợt trông lạnh như đồng.
Sau khi nhìn quanh má»™t dạo, thấy không có gì khả nghi nữa, chà ng ta liá»n đưa tay lên tháo chiếc mặt nạ để lá»™ gương mặt vá»›i sóng mÅ©i chim ưng, đôi mắt cú, gò má nhô cao trông rất Ä‘a Ä‘oan thâm độc.
Gã đắc ý ngước mặt lên trá»i cưá»i bảo :
- Lão phu chỉ dùng má»™t kế má»n, có thể khiến chúng bây không sao thoát khá»i tay lão.
Gã gục gặc đầu nói tiếp :
- Các ngưá»i cứ biết là Äan thư chỉ dạy vá» y thuáºt, đâu có biết trong ấy còn có chứa đựng má»™t môn võ công huyá»n bÃ. Äến lúc lão phu luyện thà nh rồi, các ngưá»i sẽ biết tay ta ha ha...
Gã vừa cất bước lại vừa lẩm bẩm :
- Má»™t cuốn sách vô dụng cùng má»™t lá» thuốc dùng bằng chất cam thảo giả Long Hổ Cá»u Hoà n Ä‘an, không biết sẽ giết bao nhiêu tÃnh mạng sau nà y!
Bước đi cà ng lúc cà ng nhanh, phút chốc gã đã khuất dạng trong đêm tối.