
17-07-2012, 06:26 PM
|
 |
Nhập Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Oct 2011
Bài gởi: 13
Thời gian online: 1635766
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 3: Sơ kiến sự lợi hại của pháp thuật và vũ kỉ
Tác giả: JK Loki
“Ách. Nhưng đây là đâu đây? Sao toàn cây là cây. Đây là chỗ khỉ ho cò gáy gì đây? Không biết có chết đói ở đây không nữa?”
Lâm Minh bực bội. Trong thân xác của đứa bé chín tuổi thì hắn cũng không nghĩ được gì lớn lao hơn một đứa bé chín tuổi. Không phải là Lâm Minh tệ đến nỗi không có năng lực gì. Ít ra hắn là hậu duệ, có huyết thống của một cường giả của vị diện cao cấp nhất, được rèn luyện thân thể, thần hồn từ nhỏ. Đặc biệt là còn được sử dụng Tấn Hồn Đan. Nhưng quan điểm của Lâm Thiên là khi chưa trưởng thành, sẽ không cho Lâm Minh trúc cơ sớm mà lo cải tạo cơ thể và thần hồn hắn đến trình độ nhất định. Ổn định căn cơ của hắn lâu dài về sau. Vì thế đến giờ Lâm Minh cũng chỉ như một đứa nhỏ phàm nhân. Có điều sức mạnh thân thể của hắn thì hơi kinh khủng hơn mà thôi. Phép thuật, vũ kỉ với hắn chỉ là con số không.
“Gràooooooooo”
“Hic. Đừng làm em sợ nha. Quái vật gì đây? Đừng có lại đây nha. Ta vừa mới sống lại đấy”
Tiếng gào thét vang lên từ xa khiến Lâm Minh run lẩy bẩy. Trước đây một ngày thì hắn cũng chỉ là một người phàm sợ hãi những cái như quái vật.
“Grrrràaaaaaooooooooo”
“Đây là gấu sao? Không cần phải linh thiêng vậy chứ?”
Trước mặt Lâm Minh là một con gấu khổng lồ. Toàn thân phát ra một khí tức hắc ám khiến cho người ta lạnh giá. Nhưng dường như mồ hôi chảy ra lấm tấm đã xua tan cái lạnh giá đó, làm Lâm Minh có sức chạy trối chết. Dường như rất căm ghét Lâm Minh, con gấu cứ mải miết rượt theo hắn với tốc độ ghê gớm. Tuy Lâm Minh được rèn luyện lực lượng từ nhỏ vẫn bị rút ngắn khoảng cách dần với con gấu. Khi khoảng cách rút dần lại 3 mét 2 mét 1 mét. Con gấu nhảy lên phía trước. Nấm đấm mang một luồng hắc quang mạnh mẽ lao vào mặt Lâm Minh. Lâm Minh chỉ kịp dùng phản xạ lấy tay đỡ lấy đòn đánh bất ngờ đó lại.
“Gầm”
Lâm Minh bị té văng vào gốc cây. Cánh tay bị thương, bê bết máu. Bỗng có tiếng vọng lại như ánh sáng xua tan nỗi tuyệt vòng vừa nhen nhóm trong lòng Lâm Minh.
“Hừm. Kết trận”
Đó là một nhóm người lao đến. Có một người dường như là đội trưởng, mặc pháp bào rất độc đáo, trên tay là một pháp trượng, theo sau là năm người, trong đó có ba người mang theo kiếm, còn hai người còn lại cầm pháp trượng. Cả ba kiếm sĩ giữ khoảng cách ngắn với con gấu theo hình tam giác nhỏ. Còn nhóm pháp sư thì bao quanh bằng một tam giác rộng và ngược vị trí lại.
“Grào”. Con gấu gầm lên tức giận. Lao vào các kiếm sĩ đang bao vây.
“Cẩn thận đấy. Con Hắc Hùng này đã là cấp một đỉnh giai. Chỉ nên dùng trận thế bao vây hao mòn sức lực của nó dần dần, không cho nó trốn khỏi”
Người đội trưởng lên tiếng nhắc nhở. Bao quanh con Hắc Hùng là các đoàn kiếm hiểm học, nhanh nhẹn của ba kiếm sĩ. Ngoài ra là những đòn phép thuật được phát từ xa đánh vào lớp da dày của con Hắc Hùng khi nó không để ý.
“Hổ kích. Hổ Kích” – Liên tiếp là các đòn hổ kích mạnh mẽ chém vào thân thể Hắc Hùng, nhưng cũng chỉ làm vòng hắc khí bao quanh con Hắc Hùng ảm đạm đi một ích mà thôi.
“Tránh ra nào”. Cả ba kiếm sĩ đồng loạt lui về nhanh chóng. “Lạc thạch thuật”. Trên không trung vô hình xuất hiện một khối đá lớn, chứa đầy thổ nguyên năng bay thẳng đến con Hắc Hùng. Con Hắc Hùng gầm lên, dùng cánh tay phải tụ hắc khí, đấm ra một đấm mạnh mẽ đối kháng với khối đá to lớn đó.
“BÙM” Khối đá vỡ tan trước công kích của con Hắc Hùng. Nhưng dường như nó cũng không thoải mái được. Một mặc là hắc khí bao phủ nó đã trở nên ảm đạm vô cùng, tay phải nó đã bị thương, ngoài ra là nó lại phải tiếp tục đón nhận những đoàn tấn công liên tiếp của tổ đội sáu người.
Lâm Minh ngồi bệt bên gốc cây, cánh tay ôm lấy cái tay bị thương còn lại. Há hốc mồm thán phục trước các phép thuật, vũ kĩ ghê gớm của các kiếm khách và pháp sư thể hiện. Cũng có thể là hắn thán phục trước thủ đoạn đánh lén, luân xa chiến thuần thục và đầy chính nghĩa của nhóm này. Tuy hắn từng được “chứng kiến” trận đấu đỉnh cao của hai cường giả nhưng tiếc là hắn không thấy được gì cả. Nên không để lại sự thán phục sâu sắc như lúc này. Hắn cùng thầm mong rằng một ngày nào đó mình sẽ có thể làm được như vậy. Hắn biết chỉ cần vận khí không tệ thì với thiên phú hắn lúc này cộng thêm Thiên Thư thì hắn chắc chắn sẽ lợi hại vô cùng. Trong thâm tâm vẫn mơ mộng một ngày nào đó..
Bỗng con Hắc Hùng gầm gống lên thống thiết. Dường như nó đã sắp không chịu nổi.
“Tốt quá rồi. Nó dường như hết chịu đựng nổi rồi. Giết được nó thì nhiệm vụ của chúng ta hoàn thành rồi. Ma thạch của Hắc Hùng cấp một cũng không tệ đâu. Da lông cũng là một khoản kha khá”. Một pháp sư vui mừng nói lớn.
Nhưng dường như không phải như mọi người tưởng tượng. Thân thể của Hắc Hùng bỗng nhiên lớn lên, lông của nó xù lên. Trông vô cũng dữ tợn, như ác quỷ hiện thế.
“Không xong rồi. Đây là cuồng hóa. Không ngờ nó có thiên phú này. Nó đã liều mạng rồi. Sức mạnh của nó sẽ mạnh lên gấp bội trong một khoảng thời gian. Ráng chống cự qua thời gian này, sau khi cuồng hóa hết hiệu lực nó sẽ bị cắn trả mạnh mẽ”
Người đội trưởng vội hét lên cảnh báo mọi người, ánh mắt vô cùng ngưng trọng.
“Hừm. Để ta thử xem ngươi mạnh như thế nào. Có đỡ nổi đòn liên hợp của hai kiếm khách trúc cơ sơ kì và trúc cơ trung kì không. Hổ kích”
Cả ba kiếm sĩ nhàu đến dùng đòn kiếm lăng lệ muốn kết liễu con Hắc Hùng. Nhưng nó chỉ đứng yên, hứng chịu công kích của cả ba người
“Cẩn thận” – Lâm Minh vội la lên nhưng hơi muộn. Đòn công kích tạo thành vết thương nặng trên thân thể con Hắc Hùng nhưng nó không hề để ý. Dùng cánh tay tụ hắc khí tát một đòn mạnh vào cả ba kiếm khách. Khiến cả ba thụ thương nặng, trong đó một người bất tỉnh ngay lập tức, còn hai người con lại cũng không đứng dậy nỗi nữa.
“Liệt Hỏa Phù” “Dũng Tuyền” “Lạc Thạch Thuật” – ba đòn tấn công pháp thuật cùng một lúc của ba pháp sư ngăn cản con Hắc Hùng tiến đến kết liễu ba kiếm khách. Nhưng con Hắc Hùng lại không để ý đến thương thế nữa. Nó dường như điên cuồng mất đi cả lý trí. Quay lại người đã hét lên tiếng cảnh báo, với ánh mắt dữ tợn.
“Không xong”. Lâm Minh chỉ kịp la lên hai tiếng thì đã hứng trọn đòn ma pháp mạnh mẽ bắn ra từ miệng con Hắc Hùng.
“BÙM”. Vội vàng đưa cả hai tay lên đỡ đòn tấn công ma pháp mạnh kinh khủng của con Hắc Hùng điên cuồng. Lâm Minh chỉ cảm thấy hai tay như tê liệt, cả người như vô lực, rồi chìm vào giấc ngủ sâu.
Góp ý Thiên Thư: http://4vn.eu/forum/showthread.php?p=759480
Last edited by phuonglm2; 02-08-2012 at 02:25 PM.
|