1347
Thời gian như ngừng như trôi
Bước một bước, rồi lại một bước
Phía chân trời, ánh sáng lẻ loi
Một tương lai, một quá khứ
Để rồi hối tiếc, rồi bắt đầu
Bốn năm, như mộng như ảo
Chưa kịp nhớ, như đã quên rồi
Như thoáng qua, như in đậm
Nắm bắt, rồi lại vụt bay
Đêm không ngủ, rồi lại ngủ
Cố nhớ về ai, rồi chẳng nhớ
Cố quên một ai, rồi lại nhớ
Đêm trằn trọc, chỉ mình ta
Mưa
Tí tách từng hạt, thật lạnh lẽo
Cô đơn một mình ngắm mưa rơi
Mưa
À phải rồi, trời mưa kìa
Ngày gặp nhau, trời cũng mưa
Ngu ngu ngơ ngơ, trời tác hợp
Đây là duyên hay đây là phận
Chia tay, ngước lên trời nghĩ
Đây là phận hay là duyên
Anh nói rằng, anh rất bùn
Anh nói rằng, anh rất vui
Bùn sao được, tương lai tươi sáng
Vui sao được, người ấy đã xa rồi
Đời người, chuỗi các lựa chon
Anh chọn lý trí, xé nát con tim
Duyên phận đôi ta, từ đây dứt
Cảm ơn e, người con gái anh yêu.
HCM, ngày 17 thán 7 năm 2012
S 2 T
mới chia tay, bùn quá
|