
19-07-2012, 01:56 PM
|
 |
Nhập Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Oct 2011
Bài gởi: 13
Thời gian online: 1635766
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 4: Lân Thủy Trấn
Tác giả: JK Loki
“Long Hiện”
Một luồng đấu khí đỏ tụ lại thành hình giống như một con rồng với sức mạnh khủng bố bay lại tấn công con Hắc Hùng đang điên loạn
“ẦM”
“Đội trưởng giỏi thật. Không hổ là thiên tài song tu hai hệ. Chiêu Long Hiện ngày càng hoàn thiện. Con Hắc Hùng nhất định tiêu đời rồi” – Một pháp sư kế bên reo lên vui mừng.
Người sử dụng chiêu Long Hiện ra chính là đội trưởng của nhóm, tưởng như chỉ là một pháp sư thuần chất. Không ngờ thanh kiếm trong vỏ tưởng như chỉ đeo theo trang trí đã được rút ra. Gần đó là con Hắc Hùng to lớn, mắt trắng dã, nằm dài, không còn một chút hơi thở sinh khí và ghê gớm như vừa rồi nữa.
“Ngươi còn không mau lấy Thanh Tâm Đan cho ba tên đó dùng đi. Tránh để hắc khi thâm nhập vào trong người. Chúng ta chỉ được cấp loại thảo dược bình thường này khi làm nhiệm vụ tuần hoàn mà thôi. Đường Lam, ngươi canh chừng xem có con ma thú nào đi lạc qua đây không. Tuy đây là địa bàn của con siêu Hắc Hùng này nhưng cũng phải cẩn thận. Để ta đi thu hoạch ma hạch của nó”
“Thế còn tên nhóc này? Đội trưởng xử lý ra sao?”. Đường Lam quay lại hỏi
“Lấy một viên Thanh Tâm Đan cho hắn luôn đi”
“Cái gì? Ngài nghĩ hắn còn sống sau đòn đó của con Hắc Hùng ư?”
“Ngươi không thấy hắn đỡ cú đấm của con Hắc Hùng đó mà chỉ bị thương nhẹ thôi sao? Cỡ ngươi đỡ đòn đó trực diện thì đã ngủm rồi. Nhìn hắn xem, quần áo tuy tơi tả, da có chỗ bị cháy khét nhưng không hề thấy vết thương chí mạng nào cả. Rất có thể là con của một thế gia nào đó đi lạc đấy!”
“Cũng có thể. Để đánh thức hắn dậy đã”. Đường Lam phấn khích đi lại chỗ Lâm Minh.
“Quái lạ. Đội trưởng, ta dùng linh hồn kêu gọi hắn tỉnh giấc nhưng lại không hiệu nghiệm gì cả. Dường như.. Dường như linh hồn hắn mạnh hả linh hồn ta nhiều”
“Cái gì? Để ta thử xem. Linh Hồn Kêu Gọi”, Đội trưởng tiến lại “Hả?”
“Người cũng không được nữa à đội trưởng?”
Đường Lam vô cũng ngạc nhiên, phải biết đội trưởng là trúc cơ hậu kì, phương diện linh hồn cũng vô cùng mạnh.
“Đành dùng cách cổ điển vậy. Dũng Tuyền”
“Sặc sặc. Ai xối nước vậy?”
Bị Dũng Tuyền xối vào mặt. Lâm Minh giật mình tỉnh dậy.
“Tiểu tử, là ta đó. Tại sao ngươi lại ở trong này? Trong đây là khu rừng cấm, có rất nhiều yêu thú. Ngươi bị lạc à?”
“A. Thật ra nhà ta ở trong khu rừng này. Khi đến đây ta tình cờ gặp con Hắc Hùng này thôi”
“Hả? Ngươi ở trong khu rừng nguy hiểm này à? Không thể nào. Trong đó có rất nhiều yêu thú ghê gớm”
“Thật ra ta không ở sâu trong rừng này lắm. Trước đây đều có cha ta bảo vệ nên không có việc gì”. Lâm Minh hoảng hồn giải thích.
“Cha ngươi sao lại ở trong đây? Chắc hẳn ông ta là một cường giả mạnh mẽ mới có thể ở trong này sinh sống được như thế. Rất có thể là cảnh giới Hòa hợp”
“Hòa hợp là gì? Cha ta rất mạnh mẽ. Những con quái vật như thế này không được ông ấy để vào mắt đâu”. Lâm Minh cũng nói không ngoa. Những con yêu thú cấp một thế này thì với Lâm Thiên cha hờ của hắn thì chỉ như là con kiến mà thôi. “Ta nghe cha ta nói vì mẹ ta mất sớm. Ông không muốn sống ở những nơi thị phi nữa nên dời về đây sinh sống. Nhưng do cha ta bị trúng độc nặng nên đã qua đời mấy ngày trước. Ta rất bi thương. Lại không biết làm gì nên mới đi tìm kiếm những người khác là con người giống như ta vậy. Khi tới đây thì gặp con Hắc Hùng nhàu tới”. Lâm Minh thể hiện khả năng hùng biện giảo hoạt không chớp mắt của mình ra.
“Ra là thế. Nhưng sao ngươi lại có thể chống lại sức mạnh ghê gớm của con Hắc Hùng đó vậy?”
Lâm Minh đổ mồ hôi, vội vã trả lời “Do cha ta từ nhỏ dạy ta những thế võ lạ nói là rèn luyện thân thể, và ta ở trong rừng ăn được nhiều các loại cây lạ nên sức mới mạnh như vậy. Mà ta chưa biết các ngươi là ai?”
Ra là một tên gia hỏa tốt số. Từ nhỏ được luyện những công pháp tu chân cao cấp, lại còn được ăn lịch dược thoải mái. Cả bọn cảm thấy hâm mộ không thôi.
“Bọn ta là nhóm đội tuần hoàn sáu mươi bảy của Lân Thủy Trấn. Ta là đội trưởng của nhóm. Tên là Liễu Thanh Hàn”
“Tuần hoàn sáu mươi bảy?”. Lâm Minh khó hiểu. Chẳng lẽ có nhiều tổ đội như vậy? Mà tại sao là tuần hoàn?
“À. Mỗi một người tu chân khi vào một khoảng thời gian nhất định sẽ có một nhiệm vụ được giao, vì thế gọi là tuần hoàn. Nhiệm vụ đó sẽ theo suốt ngươi. Nó nhằm mục đích không cho ngươi làm biếng, phải luôn rèn luyện. Ngoài ra nó tạo điều kiện cho ngươi rèn luyện bản thân hơn. Cống hiến cho quốc gia, tiêu diệt lũ quái ngày càng nhiều ở đại lục này. Ngươi có thể tiếp nhận nhiệm vụ bằng một tổ đội hoặc có thể là một mình. Mỗi tổ đội nhiều nhất là sáu người. Bọn ta là một trong những nhóm tiếp nhận nhiệm vụ đó”
“Mỗi người khi đến nơi của ngươi đều phải làm nó à? Ngoài ra còn nhiệm vụ bắt buộc gì không?”. Lâm Minh cảm thấy thắc mắc. Nếu người như hắn thì làm gì có đủ khả năng làm những nhiệm vụ như thế này được”
“Ngươi yên tâm. Khi đạt tới Trúc cơ kỳ thì mới đủ trình độ tiếp nhận những nhiệm vụ như thế này. Phần thưởng cũng rất lớn. Ngoài ra còn có nhiệm vụ rèn luyện. Nhiệm vụ đó thì tùy theo mỗi sư phụ mà ngươi theo học. Cấp bậc thì người nào cũng sẽ tiếp nhận. Chỉ khi nào ngươi tiến lên cấp bậc Hòa Hợp mới ngừng lại. Còn có nhiệm vụ tu chân. Cái đó để xác định thực lực của ngươi. Khi tiến lên một cấp độ nhất định ngươi cần phải làm nó để nhận những bổng lộc phù hợp với cấp độ của ngươi. Ngoài ra còn nhiệm vũ khiêu chiến, cái này thì hoàn toàn do ngươi tự nguyện mà thôi”. Liễu Thanh Hàn kiên nhẫn giải thích. Trong bụng mĩm cười vì đã nhặt được một viên kim cương thật sự. Với thiên phú như thế này. Đem về cho trưởng trấn thì không biết được trọng thưởng như thế nào. Sau này biết đâu hắn thành một cường giả thì biết đâu lại giúp ích cho mình.
“Ra là thế. Vậy phần thưởng thường là gì?”. Lâm Minh đã hiểu và thầm thán phục người nghĩ ra những điều này. Nó giúp mọi người rèn luyện không ngừng, ngày càng tiến bộ hơn.
“Thường là tiền, đồ vật, linh dược và điểm cống hiến. Khi ngươi đạt ngưỡng điểm cống hiến nhất định, ngươi sẽ được đổi lấy một vài thứ vô cũng hữu ích. Ngoài ra cấp bậc ngươi càng cao hơn. Không ai dám coi thường những người có điểm cống hiến cao. Nó còn thể hiện tinh thần vì đại lục này của ngươi nữa”
“Vậy còn..”
Liễu Thanh Hàn bèn chặn ngang “Giờ ngươi theo về chỗ ta đi. Đồng đội ta đã tỉnh lại. Trời cũng sắp tối rồi. Ở đây rất nguy hiểm. Còn những điều ngươi thắc mắc thì cứ để từ từ sẽ giải thích sao. Dù sao thì đứa bé như ngươi cũng không hiểu được nhiều thứ quá đâu”
Đứa bé? Hừm. Tức thật. Đành phải chịu vậy.
“Vậy thì chúng ta cùng đi nào. Mà chỗ chúng ta đến là đâu?”
“Lân Thủy Trấn”
Góp ý Thiên Thư: http://4vn.eu/forum/showthread.php?p=759480
Last edited by phuonglm2; 02-08-2012 at 02:25 PM.
|