Sáng sớm một đám ánh sáng mặt trời màu vàng xuyên thấu qua khe hở gác gỗ chiếu lên trên mặt Đỗ Thừa.
Đỗ Thừa sắc mặt có chút tái nhợt, trong hai mắt che kín tơ máu hiển nhiên Đỗ Thừa cả buổi tối đều không có ngủ, hơn nữa hắn giờ phút này tinh thần còn mười phần hưng phấn cùng kích động.
Một đêm qua Đỗ Thừa rốt cục chính thức lĩnh hội sự cường đại cùng khủng bố của trí năng sinh vật máy tính đến từ tương lai này, cũng đối với cái trí năng sinh vật máy tính này rõ rành hơn vài phần.
Hân Nhi là chương trình chủ của trí năng sinh vật máy tính này, hầu như bao gồm tinh hoa tất cả các lĩnh vực, thậm chí có thể dùng không gì không biết không gì làm không được để hình dung.
Bất quá chính thức khiến cho Đỗ Thừa hưng phấn cùng kích động lại là chuyện khác.
"Quang cứu thuật thật có thể chữa khỏi chân sao Hân Nhi?”
Một đêm không ngủ nhưng mà Đỗ Thừa tinh thần vẫn rất tốt, trên khuôn mặt tái nhợt bởi vì kích động mà có chút hồng lên.
Thông qua võng mạc Đỗ Thừa mà hình thành màn hình giả thuyết, Hân Nhi chỉ đứng ở một góc màn hình, trên màn hình là một ít về tư liệu quang cứu cùng với cả quá trình trị liệu đối với cái chân của Đỗ Thừa.
Bất quá giờ phút này Hân Nhi mặc trên người đã không phải là bộ đồ giả thỏ, mà là một bộ so với bộ đồ giả thỏ hấp dẫn cũng không kém nửa phần - đồng phục y tá hơn nữa còn là đồng phục y tá váy ngắn.
Chỉ vào tư liệu trên màn hình, Hân Nhi mười phần nghiêm túc khó được giới thiệu: "Quang cứu thuật là một bộ châm cứu thuật nghiên cứu ở thế kỷ 23 thông qua hấp thu năng lượng mặt trời có thể đối với huyệt vị thân thể con người tiến hành gia nhiệt thông qua kinh mạch truyền đến chân người trị liệu, kết hợp điều kiện thân thể của ngài thì xác xuất thành công đạt tới chín mươi ba phần trăm”.
Trong khi Hân Nhi nói thì trên màn hình giả thuyết lại xuất hiện thân thể Đỗ Thừa, thân hình hoàn toàn trần truồng, huyết mạch toàn thân có thể nói là hiện rõ ràng, có thể thấy được Hân Nhi đã kiểm tra kỹ thân thể của Đỗ Thừa.
Hân Nhi sau khi giới thiệu xong trong hai mắt lóe lên một tia ái muội, vui vẻ che cái miệng nhỏ nhắn hì hì cười nói: "Đúng rồi Đỗ Thừa thân ái, dáng người của ngài thật ra cũng không tệ lắm”.
Nghe được Hân Nhi nói như vậy, Đỗ Thừa cũng không biết nói gì, trải qua một buổi tối trao đổi, Đỗ Thừa giờ đây trên cơ bản đã có thể đem tính cách Hân Nhi quy nạp thành một loại ma nữ, hơn nữa còn là tiểu ma nữ rất tinh quái.
Cho nên Đỗ Thừa trực tiếp không để mắt đến câu nói của Hân Nhi, liền nói: "Hấp thu năng lượng mặt trời mà nói tôi có phải là cần đi mua sắm một bộ trang bị tiếp thu năng lượng mặt trời dùng để dẫn đường cho năng lượng mặt trời hay không?”
Đỗ Thừa đối với phương diện điện tử cũng mười phần tinh thông, trước tiên liền rõ ràng mấu chốt trong đó.
Chỉ là trang bị tiếp thu năng lượng mặt trời giá cả tương đối cao, tiện nghi nhất cũng cần hơn hai ngàn đồng, với điều kiện của Đỗ Thừa hiện tại là tuyệt đối mua không nổi.
Sự tình mấu chốt Hân Nhi cũng sẽ không đáp mơ hồ: "Ừm bất luận trang bị tiếp thu năng lượng mặt trời gì cũng có thể dùng để dẫn đường cho năng lượng mặt trời tiến hành quang châm thứ pháp, chỉ cần tiến hành một ít phương diện nhỏ đem năng lượng mặt trời có thể dẫn đường đến trên mặt dụng cụ châm cứu là được”.
"Ừm”.
Đỗ Thừa sau khi lên tiếng liền lâm vào trong trầm tư, phương pháp mặc dù có nhưng mà hắn căn bản cũng không có tài chính sử dụng cho trị liệu, nói cách khác nếu như Đỗ Thừa muốn trị hết chân của mình mà nói, như vậy cần nghĩ biện pháp tìm đủ tiền mới được.
Sau khi suy nghĩ hồi lâu Đỗ Thừa lúc này mới dùng tâm niệm cùng Hân Nhi trao đổi: “Hân Nhi, chỉ cần có kết nối internet thì bất luận máy chủ cùng hệ thống mạng nào thì cô cũng đều có thể thành công kết nối, hơn nữa không lưu dấu vết có đúng không?”
Nghe được Đỗ Thừa nói như vậy, Hân Nhi mười phần đắc ý cùng kiêu ngạo nói: “Đó là đương nhiên, cũng phải nghĩ đến Hân Nhi ta là ai, ta là chương trình trí năng đến từ năm 3009 đó”.
Nói xong Hân Nhi thần sắc biến có chút ảm đạm, sau đó có chút đáng tiếc nói: “Đáng tiếc hệ thống có lỗi khác thường, Hân Nhi không cách nào vận dụng một ít quyền hạn cùng công năng, nếu không mà nói Hân Nhi có thể không ngừng kết nối, càng có thể trực tiếp xâm lấn khống chế”.
“Hân Nhi, muốn thế nào mới có thể khôi phục hệ thống của cô?”Đỗ Thừa thấy Hân Nhi nói như thế trong lòng lập tức tràn đầy chờ mong.
“Cái này trước mắt còn không cách nào xác định bởi vì Hân Nhi còn chưa có tìm ra nguyên nhân chủ yếu, bất quá cho Hân Nhi một ít thời gian mà nói, hẳn là có thể tìm kiếm ra” Hân Nhi lắc đầu đáp, hiển nhiên bởi vì những lỗi dị thường này đã khiến nàng không cách nào hiểu rõ nguyên nhân xuất hiện ở địa phương này.
Đỗ Thừa nghĩ nghĩ sau khi nhìn thoáng qua đồng hồ trên màn hình giả thuyết cùng thế giới thật đã đồng bộ qua thì thấy đã hơn bảy giờ, vội vàng nói: “Được rồi, đã đến giờ, tôi phải đi tới trường học, chúng ta đợi lát nữa hãy nói chuyện”.
“Trường học tôi cũng yêu mến, Hân Nhi muốn xem thanh xuân đại soái ca thời đại này có Kim Thành Võ có Kim Tại Nguyên mà Hân Nhi thích nhất, hì hì” Hân Nhi chảy nước miếng nói, giống như một kẻ mê trai tiêu chuẩn vậy.
“Xấu hổ, trong trường học không có Kim Thành Võ cũng không có Kim Tại Nguyên cho nên cô vẫn chờ đợi thời cơ thì tổt hơn” Hân Nhi thật sự là quá mức nhân tính hóa, hơn nữa nhân tính hóa tới mức có tính cách như vậy, Đỗ Thừa chỉ có thể bất đắc dĩ nói.
Nói xong Đỗ Thừa không để ý Hân Nhi phản đối trực tiếp đem Hân Nhi đặt vào trạng thái chờ.
Vì trạng thái chờ chính là đem màn hình giả thuyết của trí năng máy tính khuếch đại đưa vào điểm mù trong mắt của Đỗ Thừa, đối với ánh mắt Đỗ Thừa cũng không tạo thành bất luận ảnh hưởng gì.
Về phần Hân Nhi là tự động ẩn thân.
Sau khi đặt ra trạng thái chờ, Đỗ Thừa liền mang theo ba lô đi ra khỏi phòng.
Chỗ ở hiện tại của Đỗ Thừa là một gian lầu gỗ, trừ hắn ra bên ngoài chính là một nhà chủ cho thuê nhà.
Một tháng một trăm đồng tiền thuê nhà so với học viện Phủ Thiên mỗi học kỳ cần gần hai ngàn đồng phí ký túc xá mà nói không thể nghi ngờ là khiến cho gánh nặng của Đỗ Thừa giảm bớt rất nhiều. Hơn nữa ở đây xa một chút, cũ nát một chút nhưng điều kiện bên ngoài vẫn lf có thể.
***
Khi cách học viện Phủ Thiên còn có trăm mét, Đỗ Thừa liền nhìn thấy Cố Tư Hân mang theo một cái ba lô nhỏ đứng ở chỗ cửa lớn học viện Phủ Thiên.
Áo ngắn màu vàng nhạt bên trong là một cái áo sơmi trắng dùng khăn lụa màu đen quấn ở trên cổ áo sơmi giống như một cái cà vạt vậy, vạt áo sơmi kết hoa thật dài vừa vặn che dấu phủ lên cặp đùi thon dài mê người, bên dưới là một cái váy ngắn làm cho người ta có một loại cảm giác thanh thuần xinh đẹp.
Chân dài trắng nõn mượt mà cùng với đôi giày điểm vài viên thủy tinh càng làm cho Cố Tư Hân tăng thêm vài phần gợi cảm, thêm vào nụ cười ngọt ngào nhu hòa trên mặt Cố Tư Hân hoàn toàn chính là một sát thủ của các chàng trai.
Từ thần sắc si mê trên mặt của các nam sinh đi qua một bên, liền có thể tìm được chứng minh, thậm chí còn có một chút nam sinh một mực thầm mến Cố Tư Hân dừng lại ở tại cửa học viện âm thầm vụng trộm ngắm nhìn Cố Tư Hân.
Cố Tư Hân cũng nhìn thấy Đỗ Thừa, nàng tựa như là chuyên môn chờ Đỗ Thừa, sau khi thấy Đỗ Thừa xuất hiện ở trong phạm vi ánh mắt, nàng liền giơ lên cánh tay lên hướng về phía Đỗ Thừa lên tiếng chào hỏi.
Cố Tư Hân động tác không thể nghi ngờ là khiến cho nam sinh ở bên cạnh nàng chú ý, bất quá khi nhìn thấy đối tượng Cố Tư Hân chào hỏi thì những nam sinh này trên mặt hầu như là toàn bộ lộ ra thần sắc xem thường cùng khinh bỉ.
Bởi vì bọn họ trông thấy là một người đi khập khiễng từng bước một, hơn nữa trên người còn mặc một cái quần jean bạc phếch cùng với một đôi giày kiểu dáng nhà quê tới cực điểm.
Những ánh mắt này Đỗ Thừa từ nhỏ đến lớn đã thấy qua nhiều, cho nên cũng không để ở trong lòng. Hắn chỉ là có chút ngoài ý muốn Cố Tư Hân tại sao phải ở chỗ này chờ hắn.
“Đỗ Thừa cậu hôm nay tại sao muộn như vậy mới đến, đã nhanh muộn rồi?” Chờ Đỗ Thừa đến gần Cố Tư Hân lúc này mới có chút ngoài ý muốn hỏi.
Đỗ Thừa bình thường buổi sáng sẽ tới trường học rất sớm, hơn nữa bình thường so với Cố Tư Hân đến còn sớm hơn, cho nên Cố Tư Hân hôm nay chuyên môn đi sớm hơn một số, ở bên ngoài học viện chờ Đỗ Thừa. Kết quả nàng không ngờ rằng Đỗ Thừa hôm nay lại so với bình thường chậm gần một giờ.
Đỗ Thừa cũng không có tự tác đa tình cho rằng Cố Tư Hân chuyên môn ở tại cửa học viện chờ mình, cũng không biết Cố Tư Hân đợi hắn hơn một giờ mà chỉ khẽ cười nói: “Cố Tư Hân bạn tại sao không vào đi, ở chỗ này chờ người sao?”
Đồng thời khi nói chuyện Đỗ Thừa dùng dư quang khóe mắt nhìn lướt qua bốn phía, Đỗ Thừa có thể cảm giác được những nam sinh bên cạnh kia đang dùng một loại ánh mắt tiếp cận với cừu thị nhìn mình, hơn nữa trong đó còn có vài người cùng một hệ với mình.
Đỗ Thừa trong lòng có chút cười khổ, xem ra theo bọn họ cho rằng mình một người què này tới gần Cố Tư Hân như vậy, hơn nữa cùng Cố Tư Hân nói chuyện là một loại khinh nhờn đối với nữ thần trong suy nghĩ của bọn họ.
Cố Tư Hân ngọt ngào cười nói: “Đỗ Thừa mình là đang đợi cậu”.
Nói xong mấy chữ này, khuôn mặt nhỏ nhắn của Cố Tư Hân có chút đỏ ửng nhàn nhạt làm cho người ta có một loại cảm giác mười phần đáng yêu động lòng người, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng hạ thấp một ít, thiếu chút nữa muốn thấp đến trên bộ ngực rất đầy đặn.
Cố Tư Hân thanh âm tuy không lớn nhưng mà ngọt ngào, từng câu từng chữ một Đỗ Thừa cũng có thể mười phần nghe rõ ràng, hơn nữa Cố Tư Hân thần thái hơi thẹn thùng này làm cho tim của Đỗ Thừa bắt đầu không tự chủ được nhanh nhảy lên.
Mà những nam sinh một bên kia nhìn thấy Cố Tư Hân bình thường tính cách ôn nhu nụ cười ngọt ngào lúc này biểu hiện ra cái loại thần thái thiếu nữ thẹn thùng này, nguyên một đám ở một bên đều xem đến mặt mày choáng váng. Khi nhìn lại Đỗ Thừa thì trong ánh mắt những nam sinh này sát khí lại càng nồng đậm thêm vài phần.
Bất quá rất nhanh Đỗ Thừa liền cưỡng chế ngăn chặn tâm tình khác thường trong lòng mình, hơn nữa dùng thanh âm nhàn nhạt nói: “Cố Tư Hân đợi mình có việc sao?”.=
Cố Tư Hân ngẩng đầu đưa mắt nhìn sang trên mặt Đỗ Thừa, khi Đỗ Thừa đã cưỡng chế ngăn chặn thần sắc khác thường trên mặt, thì Cố Tư Hân lại một lần nữa mười phần nghiêm túc mời nói: “Đỗ Thừa tháng sau sinh nhật của mình, mình hy vọng cậu có thể tới tham gia. Mình sẽ không chiếm quá nhiều thời gian của cậu”.
Đỗ Thừa trong lòng hơi suy nghĩ, sau đó vẫn có ý định cự tuyệt lời mời của Cố Tư Hân. Dù sao loại trường hợp này cũng không phải hắn hiện tại có tư cách tiến vào. Đỗ Thừa tinh tường gia thế của Cố Tư Hân cũng mười phần tốt, so với gia tộc Đỗ thị chỉ sợ cũng không yếu hơn bao nhiêu.
Bất quá khi Đỗ Thừa muốn mở miệng cự tuyệt, thì nhìn thấy Cố Tư Hân khi ngẩng đầu lên trong đôi mắt nguyên bản thanh tịnh linh động thậm chí có một ít vụ khí, Đỗ Thừa trong lòng mềm nhũn chuyển lời nói: “Mình xem thoáng cái, nếu có thời gian mà nói mình sẽ đi”.
Sau khi nói xong ánh mắt Đỗ Thừa nhìn lướt qua chiếc nhẫn màu đen ở trên ngón tay mình.
Đỗ Thừa hiểu rằng cái nhẫn này hoặc là nói cái trí năng đến từ tương lai này sẽ thay đổi vận mệnh chính mình, đây cũng là một nguyên nhân khác mà hắn đáp ứng Cố Tư Hân.
Cố Tư Hân thấy Đỗ Thừa hồi lâu không nói thì cho rằng Đỗ Thừa sẽ một lần nữa cự tuyệt, sau khi nghe thấy Đỗ Thừa chuyển ý trên khuôn mặt nhỏ nhắn nguyên vốn có chút thương cảm lập tức xuất hiện nụ cười ôn nhu ngọt ngào vui vẻ, sau đó từ trong túi xách lấy ra một tấm thiệp mời đã sớm chuẩn bị cho Đỗ Thừa, đưa cho Đỗ Thừa rồi nói: “Một lời đã định, hy vọng bạn đến lúc đó không cần phải thất ước”.
Trong nháy mắt mỉm cười giống như là ánh dương trong ngày mùa đông khiến cho con tim của Đỗ Thừa một lần nữa gia tốc, những nam sinh ở một bên kia càng xem đến choáng váng.
Chỉ là Đỗ Thừa có chút bất đắc dĩ, hắn còn không có nói nhất định sẽ đi, Cố Tư Hân lại đã xem như mình đáp ứng nàng rồi, thấy lúm đồng tiền như hoa của Cố Tư Hân, Đỗ Thừa cũng không có nói thêm cái gì nữa, sau khi tiếp nhận thiệp mời thì đáp: “Ừm mình sẽ nhớ kỹ”.
“Được rồi, mình đi vào học đây” Sau khi đem thiệp mời đưa cho Đỗ Thừa, Cố Tư Hân tựa như tâm tình là hết sức cao hứng, hướng về phía Đỗ Thừa nói một tiếng sau đó liền đi vào học viện.
Nhìn thiệp mời trong tay Đỗ Thừa cũng không có vội vã mở ra xem, bởi vì Đỗ Thừa phát hiện sát khí bốn phía tựa như càng ngày càng đậm. Loại trường hợp này Đỗ Thừa hiểu rằng vẫn là đi trước thì tốt hơn, nếu không mà nói thì đám nam sinh si tình này cũng có thể nổi lên hành hung.
Chỉ là Đỗ Thừa cũng không biết tại một khắc hắn tiếp nhận thiệp mời trong tay Cố Tư Hân, một chiếc ferrari màu đỏ đang ở phía sau hắn cách đó không xa chậm rãi ngừng lại, trong xe thể thao Đỗ Vân Long đang lạnh lùng nhìn Đỗ Thừa, trong thần sắc tràn đầy đố kỵ cùng phẫn nộ.
-o0o-