
01-08-2012, 01:44 PM
|
 |
Nhập Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Oct 2011
Bài gởi: 13
Thời gian online: 1635766
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 7: Cuộc sống mới
Tác giả: JK Loki
“Ui chao. Ngủ một giấc thật sướng quá đi mất”
Trên chiếc giường lớn là Lâm Minh. Đêm qua khi từ biệt Liễu Thanh Hàn, hắn liền lên giường đánh một giấc say nồng. Lâm Minh thật sự quá mệt sau chuyến đi dài. Đây cũng chính là giấc ngủ đầu tiên của hắn sau khi đến thế giới này.
“Thiếu gia đã thức dậy rồi ạ?” Một cô bé khoảng mười ba, mười bốn tuổi xinh xắn, mỉm cười chào Lâm Minh
“Ngươi là..?”
“Lâm thiếu gia, tiểu nô là Liễu Lam Nguyệt, người sẽ chăm sóc người trong thời gian sắp tới được Thanh Hàn thiếu gia sắp xếp ạ”
“Cảm ơn cô, không cần khách sáo vậy đâu. Sau này cứ thoải mái một tí đi. À. Cứ kêu ta là Lâm Minh. Cô cũng lớn tuổi hơn tôi mà”
Lâm Minh thật sự chưa quen lắm với cách phục vụ như thế. Dù sao hắn cũng là người của thế giới hiện đại. Không quen với chế độ nô bộc như thế này
“Lam Nguyệt không dám như vậy đâu ạ. Thanh Hàn thiếu gia mà biết được thì tiểu nô sẽ bị đuổi đi mất. Lam Nguyệt biết thiếu gia là người thiện lương nhưng…” Liễu Lâm Nguyệt ấp úng giải thích với Lâm Minh
“Không cần đâu. Ta sẽ nói lại với Thanh Hàn huynh sau. Cô cũng đừng xưng là tiểu nô nữa. Ta nghe không lọt tai đâu. Đây là lệnh của ta đấy!”
“Đa tạ thiếu gia. Lam Nguyệt đã chuẩn bị quần áo mới và nước rửa mặt cho thiếu gia rồi đấy ạ”
Kế bên giường là bộ quần áo tươm tấp và một chậu nước ấm được chuẩn bị sẳn. Lâm Minh thật sự rất hài lòng.
“Thiếu gia có cần.. có cần Lam Nguyệt giúp.. thay quần áo không ạ?”
Lam Nguyệt đỏ mặt, ấp úng hỏi.
“Không cần. Thật sự không cần đâu. Cô cứ lui ra trước, khi cần ta sẽ gọi. À. Cho ta hỏi Ở đây ta cần phải làm gì không?”
Lâm Minh cũng đỏ mặt theo. Hắn thật sự bối rối với chuyện này.
“À. Thiếu gia chỉ cần ở đây chăm chỉ luyện tập công pháp, vì Thanh Hàn thiếu gia bảo chứng rằng người có bộ công pháp tuyệt vời rồi nên không cần phải đến lớp học của gia tộc nữa. Ngoài ra, người có thể đến phòng sách lớn ở phía tây để xem. Tầng một là những sách tri thức về văn hóa, lịch sử mọi người hoàn toàn tự do xem hết ở tầng đó. Các tầng trên nữa thì cần có lệnh bài của Liễu tồ mới được vào. Thanh Hàn thiếu gia bảo rằng người nên đến đó tìm hiểu vì người còn nhiều thứ cần học hỏi thêm. Một khoảng thời gian tới thì sẽ có người đem đan dược cho người phục dụng. Người còn cần Lam Nguyệt làm gì nữa không ạ?”
“Không còn gì nữa. Cô hãy lui ra đi. Có gì ta sẽ gọi sau”
Lâm Minh hoàn toàn hài lòng về cách sắp xếp này. Sau khi thức dậy, hắn tiếp tục thói quen luyện công của mình. Công pháp mà hắn tu luyện là công pháp thượng thừa dùng để tu luyện thể chất và thần hồn của cha hắn, Lâm Thiên. Với khả năng hắn bậy giờ chỉ cần vài viên đan dược hoặc tĩnh tu một thời gian là hoàn toàn có thể trùng kích cảnh giới Trúc Cơ nhưng hắn hoàn toàn không muốn vậy.
Theo ký ức trước đây của Lâm Minh thì việc tu luyện cũng như chế tạo một chiếc bình đựng nước vậy. Muốn đựng được nhiều nước thì phải làm một chiếc bình thật không thật lớn trước. Khi đã đổ nước vào rồi thì muốn làm chiếc bình lớn thêm nữa thì vô cũng khó khăn. Giống như vậy, độ tiểu thiếu niên là độ tuổi phát triển mạnh mẽ nhất về thể chất và linh hồn. Hắn không muốn Trúc Cơ sớm vài năm để sau này lở hàng trăm, hàng ngàn năm để đổi lại cái vài năm đó tí nào.
Sau khi tập luyện đến trưa. Lâm Minh đến phòng sách lớn của Liễu gia xem thử. Đó quả là một thư viện khổng lồ. Gổm có tầng: tầng một là các sách tri thức văn hóa, lịch sử. Tầng hai là các sách dạy công pháp sơ đẳng. Tầng ba là các sách công pháp cao cấp hơn. Tầng bốn là các sách tri thức sơ đẳng về luyện kim, dược. Tầng năm là tầng công pháp, kĩ năng luyện kim, dược,.. cao cấp nhất của Liễu gia, được bảo mật vô cũng nghiêm mật
Nhưng với Lâm Minh thì dường như những cơ quan bảo vệ đó là vô cũng dư thừa vị hắn phát hiện một điều thú vị đáng ghét là hắn hoàn toàn không biết tí gì về những chữ ghi trong sách. Hắn hoàn toàn mù chữ khi ở thế giới này. Việc dung hợp linh hồn với Lâm Minh lúc trước chỉ tiếp nhận một phần ký ức của Lâm Minh trước chứ không hề hấp thu hoàn toàn. Nếu tiếp nhận hết thì Lâm Minh bây giờ chắc cũng không còn là Lâm Minh nữa rồi.
“Thiên Thư…. Ngươi đâu rồi!!!!!!!”
Lâm Minh chỉ biết điên tiết, trút giận dữ vào những câu chửi cái Thiên Thư. Làm lão tử phải gặp đủ thứ rắc rối, không thì hiện lão tử là một thiếu gia chăn ấm nệm êm thật sự rồi. Lâm Minh biết hiện tuy mình có đầy đủ mọi cung cấp từ Liễu gia, nhưng họ chỉ coi hắn như một công cụ cho tương lại, nếu không có gì lợi dùng thì sẽ quăng bỏ đi
Hai tháng sau…
“Khỏe chứ Lâm Minh tiểu tử”
Tiếng réo từ xa vang lại.
“Ra là Thanh Hàn huynh. Khí chất càng ngày càng oai phong hơn trước. Chắc chắn là đã tiến giai thành công rồi nhỉ? Mau dọn trà ra tiếp đón Thanh Hàn thiếu gia nào Lam Nguyệt”
“Vâng thưa thiếu gia”
“Ha ha. Quả đúng như vậy.
“Thế nào? Cuộc sống ở đây thoải mái chứ?”
“Rất thoải mái. Mọi thứ đều tuyệt vời cả”
“Tốt. Bữa nay đến đây một là báo tin cho ngươi ta sắp phải ra ngoài một thời gian để tiếp nhận nhiệm vụ rèn luyện. Ngoài ra, ta sẽ phụ trách quá trình Trúc cơ của ngươi. Ha ha ha. Rất có thể ngươi là người Trúc cơ trẻ tuổi nhất Trúc cơ trên đại lục này đấy”
“Trúc cơ ư? Ta nghĩ là chưa đủ khả năng đâu. Ta nghĩ cần phải đợi một thời gian nữa thì sẽ chắc chắn hơn”
“Nhưng mà…”
Góp ý Thiên Thư: http://4vn.eu/forum/showthread.php?p=759480
Last edited by phuonglm2; 02-08-2012 at 02:26 PM.
|