Người có vui buồn tan hợp,
trăng có khi tỏ khi mờ
chỉ mong người mãi mãi
ngàn dặm vẫn xinh tươi
Vạn lý phong sương vạn lý sầu
Ngàn thu ôm mối hận mưa ngâu
Gió sao bắc được cầu Ô Thước
Em nhé thôi mình hẹn kiếp sau!
Lệ nhòa chảy thẳng vào tim
Trăm ngàn nổi nhớ lại thêm nổi sầu
Trải bao sương gió dải dầu
Xin đai Tử Lộ xin bầu Nhang Uyên
Mai này dẫu gặp thuyền quyên
Cũng đành hẹn lại tơ duyên một đời
Một mình trong chốn bể khơi
Thân này tàn tạ vẻ vời làm chi
Xin người cứ quải gánh đi
Một mình tôi lại tìm bi với sầu
Đường đường là 1 đấng nam nhi thì phải biết gánh vác việc lớn.
Nếu muốn thành công thì phải biết giữ bí mật---->" Ném đá phải biết giấu tay".
Muốn thành đại nghiệp thì phải theo đuổi đến cùng, làm việc dứt khoác, đến nơi đến chốn
>"Qua cầu nhớ phải rút ván".
Phải biết ngăn chặn những mối nguy tiềm ẩn---->" Phải biết thọc gậy bánh xe". Phải có khả năng hùng biện và giữ vững lập trường---->" Phải ngậm máu phun người"