
06-08-2012, 05:36 PM
|
 |
Nhập Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Oct 2011
Bài gởi: 13
Thời gian online: 1635766
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 9: Thiên Thư trở lại
Tác giả: JK Loki
Ba tháng sau….
“Ta thật không biết phải gọi ngươi là thiên tài hay là tên ăn hại nữa!”
Liễu Thanh Hàn tỏ ra ngao ngán khi Lâm Minh xuất quan ra. Lâm Minh lại tiếp tục ‘không’ thành công nữa.
“Tư chất khá một chút thì hai lần Trúc cơ cũng đã thành công rồi! Ta thật sự muốn đem ngươi đi phẫu thuật xem là giống gì quá đi mất. Có phải ngươi là lão quái vật nào đó đi hý lộng ta không?”
“Thanh Hàn huynh thông cảm. Thật sự cũng đâu phải hoàn toàn do ta”
Trong bụng của Thanh Hàn lại suy nghĩ tiếp câu còn lại là “là do công pháp của Thiên Thư và cha ta bài ra đó chứ. Ta chỉ làm theo điều đó thôi mà!”
“Hừm. Ngươi về trang viện của mình đi. Ta phải đi gặp Lão tổ tông”
……………………..
“Lão tổ tông”
“Sao rồi? Thành công hay thất bại?”
“Thật bại rồi ạ”
“RẦM!”
Cái bàn vỡ vụn trước cái đập tay của Liễu Lam Thần
“Ngươi nói gì thiên tài ngàn năm có một, nói gì công pháp tuyệt hảo, nói gì với ta là dù tốn hai viên Trúc cơ đan thì việc học được công pháp đó cũng đủ lời to. Ngươi nói đi, một công pháp vô dụng như thế. Dù cho nó có mạnh mẽ đến đâu thì việc không Trúc cơ thành công cũng chỉ ra nó chỉ là miếng gân gà mà thôi, bỏ thì tiếc nhưng giữ lại cũng chẳng được gì”
“Xin lão tổ tông bớt giận. Người cũng đã thử tư chất của Lâm Minh rồi đó. Thật không ngờ..”
“Ngươi bảo là ta đã sai. Là ta phán đoán sai phải không?”
Trán của Liễu Thanh Hàn mồ hôi nhễ nhãi.
“Không. Ý của cháu không phải vậy ạ! Nhưng người định xử trí Lâm Minh như thế nào? Hay là..”
“Ngươi muốn xử trí như thế nào? Việc đã lỡ bước này rồi! Đây là viên thứ ba. Nói với hắn cũng là viên cuối cùng. Cho hắn một năm, sau một năm sẽ tiến hành Trúc cơ. Nếu không được thì phải đuổi hắn ra khỏi thành”
“Người định gây áp lực cho hắn ư? Nhưng liễu có thành công không?”
“Ngươi tính sao? Người đã dùng hai viên Trúc cơ đan thì viên thứ ba tỷ lệ thành công sẽ cao như thế nào? Việc đã bỏ vốn ra hai viên như thế thì đặt cược vào viên thứ ba này cũng đáng lý mà thôi. Nhưng nếu hắn không thành công thì không phải là hâm dọa nữa. Chúng ta không thể cường hành giết người nhưng việc bỏ hắn ra ngoại ô thành vĩnh viễn không cho quay lại đây, cho số phận định đoạt hắn giữa bầy yêu thú là trừng phạt thích đáng. Ba viên Trúc cơ đan. Hừm”
“Vâng cháu đã hiểu”
……………
“Lâm Minh. Ta đã nhắc nhở mọi điều cùng như truyền đạt lại ý tứ của lão tổ tông cho ngươi biết rồi. Ngươi tự mình cân nhắc đi. Thời gian chỉ còn lại một năm thôi đấy!”
“Các ngươi tự tìm đến ta. Tự cho ta ăn Trúc cơ đan trong khi ta bảo là không được. Giờ lại đẩy lên đầu ta hết. Hừm” Trong bụng của Lâm Minh đầy nộ khí. Nhưng hắn không thể phát tác ra ngoài, chỉ có thể mỉm cười trả lời “Yên tâm Thanh Hàn huynh. Ta sẽ cố gắng hết sức”
“Không phải cố gắng hết sức của ngươi nữa mà là nhất định phải thành công. Ta đi đây!”
“Thanh Hàn huynh, không tiễn”
Đứng cạnh bên là Liễu Lam Nguyệt mặt đầy lo lắng.
“Thiếu gia! Liệu có việc gì không?”
“Thời gian còn một năm nữa lận mà Nguyệt nhi! Yên tâm đi. Không sao đâu”
Khoảng thời gian một năm là khoảng thời gian vô cùng vui vẻ của Lâm Minh. Ngoài thời gian luyện công ra thì hắn chỉ lo thưởng thức những món ngon do Liễu Lam Nguyệt nấu, cũng chơi cờ, kể chuyện cho nàng nghe. Đúng là thiên đường của nhân gian. Nhưng thời gian này cũng trôi qua nhanh vô cùng.
Một năm sau
“Hôm nay là hạn cuối cùng, chúc ngươi thành công Lâm Minh”
“Đa tạ Thanh Hàn huynh”
Bước vào mật thất với tâm trạng ngổn ngang. Hôm qua là một ngày chia ly đầy tiếc nuối của hắn với Liễu Lam Nguyệt. Tuy an ủi nàng ta rằng hắn sẽ chắc chắn thành công. Rằng tiền lệ Lân Thủy Trấn chưa có ai sử dụng ba viên Trúc cơ đan mà chưa thành công – vì những người sử dụng Trúc cơ đan đều có tư chất không tồi, đều là những nhân vật trọng yếu của thế gia, nếu không phải cũng là con cháu trực hệ của gia chủ nhà đó. Tuy nhiên Lâm Minh cũng không nói rõ điều này với Liễu Lam Nguyệt.
Hăn đã quyết định làm theo suy nghĩ ban đầu của mình. Dù ở bên cạnh Liễu Lam Nguyệt rất tốt, ở Liễu gia thì mọi thứ đều có được nhưng hắn không thể cho phép mình dừng lại ở đây. Hắn có mục tiêu cao cả hơn nhiều. Hắn phải làm cuộc đời mình trở nên vĩ đại hơn. Tuy hắn cũng cảm mến Liễu Lam Nguyệt nhưng cũng chỉ là tình cảm bình thường, dù gì thì hắn cũng Liễu Lam Nguyệt cũng quá nhỏ, linh hồn hắn đã hơn hai mươi tuổi, không thể nào yêu một tiểu nha đầu được. Mà sau này, đã thành một cường giả thật sự thì chắc chắn muốn gặp lại nàng ta cũng không khó.
Để lại phong thư cho nàng, dặn kĩ là sau khi hắn bế quan xong mới được mở ra. Sau đó hắn tiến thẳng vào Phòng tu luyện, hắn quyết định sẽ tận dụng thời gian cuối cùng ở Liễu gia để tu luyện một mạch, vì khi bị đuổi ra ngoài thì sẽ không còn nơi có thiên địa linh khí nồng đậm như ở đây.
Sáu tháng sau
“Cút! Cứ tưởng là một thiên tài, ai ngờ là một tên phế vật chính cống”
Một đám hộ vệ đẩy một đứa nhỏ mặt mày sáng lạn nhưng quần áo bị xé rách một cách tơi tả ra ngoài thành. Đứa bé đó chính là Lâm Minh.
“Từ nay về sau không cần về Lân Thủy Trấn này nữa. Ngươi không có lệnh bài thì không trở lại được đâu. Nếu ngươi lén lút vào trấn, Liễu gia bọn ta sẽ xử ngươi theo vương pháp, giờ thì cút ra khỏi thành mà về rừng của ngươi đi”
Bọn hộ vệ tỏ ra hống hách đuổi Lâm Minh đi.
“Thật là tệ. Đúng là tình đời bạc bẽo. Dù đoán trước cũng không ngờ tệ như thế này”
“Giờ đã biết chút ít mùi vị cuộc đời rồi à tiểu chủ nhân. Còn nhiều thứ người cần học hỏi lắm đấy ha ha”
“Thiên Thư! Đúng là ngươi rồi. Tên khốn này. Tới giờ mới xuất hiện cơ đấy!”
Góp ý Thiên Thư: http://4vn.eu/forum/showthread.php?p=759480
Last edited by phuonglm2; 10-08-2012 at 04:24 PM.
|