“Ba Tư đại sư, có thể cho hỏi...” Lý Khắc chậm rãi đứng dậy. Cung kính thi lễ với đối phương một cái. Sau đó hỏi: “Đây là nơi nào? Tại sao lại chọn chỗ này?”
Ba Tư gật đầu khen ngợi hắn, nói: “Chỗ này là một phiến hải vực ở trên tinh cầu số sáu. Từ tư liệu suy đoán thì gần rãnh biển sâu nhất tinh cầu. Nguyên nhân chọn chỗ này, đó là vì qua so sánh phát hiện chỗ này hội tụ nhiều sinh vật màu đen nhất, nói cách khác, ở chỗ này có số lượng sinh vật màu đen nhiều nhất.”
Mọi người chia nhau gật đầu, cẩn thận quan sát những ảnh chụp này, nhưng không có ai nhìn ra được mánh khóe gì.
Áo Ba Đặc nhíu mày, đột nhiên nhớ tới Ngải Phật Sâm đã từng nói, nguyên nhân Phương Minh Nguy cùng Phất Nông tới tinh cầu số sáu là vì phát hiện được một sinh mạng thể cường đại có thể đối kháng lại sinh vật màu đen.
Suy nghĩ trong lòng của hắn nhanh chóng thay đổi, chẳng lẽ thứ đó thật sự có thể đối kháng với những sinh vật màu đen đáng sợ này à?”
Đối kháng...
Hai mắt Áo Ba Đặc sáng ngời, kinh hô: “Mật độ, là mật độ khác nhau.”
Trong con mắt của Ba Tư rốt cục đã lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn nặng nề gật đầu, nói: “Không sai, thời gian chụp của những bức ảnh này khác nhau. Trong lúc này, viện quân của những sinh vật màu đen ở thất liên tinh còn lại đã lần lượt đi vào. Nhưng chúng tôi lại không phát hiện được tung tích của bọn nó trên ảnh.”
Ánh mắt của mọi người cùng sáng lên, những người ở đây không ai ngu cả, chỉ chút xíu là hiểu được ý của hắn.
“Nếu như dựa theo số lượng sinh vật màu đen đi vào tinh cầu số sáu thì ở cùng một địa điểm thì mật độ của sinh vật màu đen phải tăng ít nhất năm lần. Nhưng lúc này chúng ta lại nhìn thấy, từ tấm thứ nhất, mặc dù mỗi lần đều được lắp đầy, sinh vật màu đen sẽ nhiều hơn một chút, hơn không lâu sau thì mật độ của chúng nó sẽ nhanh chóng giảm xuống. Cho tới tấm hình cuối cùng ở thời điểm hiện tại thì số lượng của chúng nó so với tấm thứ nhất thì ít hơn rất nhiều.”
“Ba Tư đại sư, ý ngài nói ở tinh cầu số 6, những sinh vật màu đen này đang từ từ bớt đi?” Lam Thôn trầm giọng hỏi.
Mặc dù trong những người này thì hắn là người quan tâm chuyện này nhất, nhưng ngoài mặt hắn lại có vẻ rất ung dung. Thái độ chẳng chút lo lẳng gì cả.
“Không sai, cho nên về mặt cơ bản thì chúng ta có thể xác định rằng, những sinh vật màu đen này từ thất liên tinh chạy tới tinh cầu số sáu quả thực là vì để tiếp viện.” Ba Tư dừng lại một chút, lại nói: “Hơn nữa chúng ta còn chụp được một tấm hình rất thú vị.”
Hắn chi tay một cái, ảnh chụp trên màn hình lớn lại thay đổi, một thân hình cháy đen to lớn xuất hiện trên màn hình lớn.
Trên thân thể này có vô số điểm nhỏ màu đen. Thế nhưng mọi người ở đây đều rõ, những điểm nhỏ màu đen này bám vào thân thể cháy đen, nhưng không ăn mòn vào trong.
“Đây là gì?” Áo Ba Đặc kinh ngạc hỏi.
Mặc dù nội giáp có thể biến hóa da đạng, nhưng biến hóa thành bộ dạng này, e rằng không thể nào đâu.
“Đây là một bức ảnh được tìm thấy trong vô số tấm ảnh, một con cự thú bỗng nhảy khỏi mặt biển.” Thần sắc của Ba Tư đại sư ngưng trọng, nói: “Theo như nghiên cứu của chúng ta cho thấy, thể tích của con cự thú này có tổng cộng một ngàn mét.”
Mọi người đều hít một hơi. Cự thú một ngàn mét nha, thân hình này cao to biết mấy!
Chả trách trong tấm hình lại không có đầu với đuôi, trên thực tế, muốn chụp cự thú như thế này thì cần phải xuất động thiết bị giám sát tức thời, sử dụng hầu hết màn hình ảnh tượng thì mới được.
“Con cự thú này tới từ chỗ nào?” Áo Ba Đặc hơi suy nghĩ, lập tức phủ định đây là do nội giáp của Phương Minh Nguy cùng Phất Nông biến hành, hai người đó tuy lợi hại, nhưng không phải biến thái, không thể nào làm ra trò cười như vậy.
“Không rõ.” Ba Tư cười khổ một tiếng, nói: “Rất có thể con cự thú này ẩn núp trong đại hải ở tinh cầu số sáu.”
Lý Khác thân vương đứng thẳng người, chậm rãi nói: “Biển ngầm ở tinh cầu số 6 chắc hẳn do nó gây ra, còn những sinh vật màu đen kia, cũng do nó tiêu diệt hay sao?”
“Theo tình báo trước mắt mà đưa ra phóng đoán thì chắc do nó làm.” Ba Tư quay đầu lại, nhìn bức ảnh này, như đã lường trước, nói: “Với thể tích của nó, nếu như có được năng lượng ngang xứng với thân thể. Vậy thì đủ tạo ra bất cứ biển ngầm cấp độ nào. Vả lại, nhìn sinh vật màu đen bám trên nó, những thứ này quả thực không làm gì được nó.”
Mặc dù Ba Tư không trả lời thẳng vào vấn đề, nhưng mọi người đều hiểu rõ trong lòng, nếu không làm gì được vậy thì tất nhiên bị tiêu diệt rồi.
“Không thể ngờ.” Lam Thôn thở dài một tiếng: “Thì ra những sinh vật khủng bố này quả nhiên có kẻ thù trời sinh, hơn nữa kẻ thù của chúng nó ở ngay tinh cầu kế bên.”
“Đúng vậy, theo như suy đoán của chúng ta, trước khi loài người phát hiện thất liên tinh thì hai loài sinh vật này đã giao đấu với nhau một lần, kết quả sau đó là một bên trọng thương, còn bên kia gần như diệt sạch.” Ba Tư tin tưởng mười phần nói: “Trải qua thời gian tu dường dài dằng dặc, khi chúng ta phát hiện thất liên tinh này, hơn nữa còn sinh sống trên đó sau mười vạn năm. Bởi vì nguyên nhân nào đó mới khiến sinh vật màu đen tỉnh lại, do đó bất ngờ tạo thành một cơn hạo kiếp. Chẳng qua sau khi những sinh vật màu đen này đi tới tinh cầu số sáu liền gặp được kẻ thù trời sinh của chúng nó, cho nên hai bên lại giằng co lần nữa.”
Mọi người lần lượt gật đầu, e rằng chỉ có cách giải thích này mới chứng minh tất cả.
Ngải Phật Sâm ngồi ở trong ngách đằng sau, tỉnh táo nhìn vẻ mặt của mọi người, trong lòng của hắn đầy sự nghi hoặc.
Hắn đương nhiên biết suy luận của bọn người Ba Tư đại sư căn bản thúi hoắc.
Mặc dù không rõ sinh vật đáy biển kia đến tột cùng là gì mà lại có thể chống lại linh hồn biến dị thể.
Thế nhưng linh hồn biến dị thể không phải sinh vật ở Lam Linh Tinh, vả lại cái thằng cha trên bức ảnh kia hắn cùng quen biết, chính là một tấm vương bài trong tay Phương Minh Nguy, quái thú Mười Sừng.
Xem ra, bọn Phương Minh Nguy thật sự gặp phiền toái.
Chẳng những triệu tập tất cả linh hồn biến dị thể, lại còn thả Mười Sừng ra.
Lông mày của hắn hơi nhíu lại, thật không tưởng nổi, trên thế giới này còn có sinh vật nào có thể là địch với hai cái thứ khủng bố này chứ?
“Ba Tư đại sư, ta thấy con quái thú kia bị thương rất nặng, chúng ta nhất định phải cứu nó ra.” Lam Thôn trầm giọng nói.
Xác thực, trên tấm hình đó đúng là quái thú Mười Sừng bị bạch quang đốt khét làn da cùng lân giáp, mặc cho ai nhìn thấy nó cùng đều biết, bản thân nó đã bị trọng thương.
Ngải Phật Sâm đang tính toán trong lòng, nghe xong mấy lời có vẻ nguy hiểm này thì không khỏi cười ra tiếng.
Kì thật, mọi người không biết. Sinh vật được chụp trong tấm hình kia không phải khắc tinh của cơn bão màu đen, mà là Mười Sừng cá mè một lứa với mấy thứ đó.
Nếu như để bọn họ biết được, khẳng định sẽ trăm phương ngàn kế diệt trừ nó nha!
Ba Tư đại sư hơi gật đầu, nói: “Không sai, con quái thú kia là điểm mấu chốt để đối phó sinh vật màu đen, chúng ta không thể để mặc hắn hủy diệt như vậy. Ta sẽ đích thân tới tinh cầu số sáu cứu viện.”
“Ba Tư đại sư...”
sắc mặt của mọi người thay đổi trong nháy mắt, mặc dù Ba Tư đại sư quả thực lợi hại. Nhưng đi tới tinh cầu số sáu, đối mặt với nhiều địch nhân đáng sợ như vậy, hắn thực sự có thể làm nổi sao?
Ba Tư mỉm cười, nói: “Các ngươi yên tâm, với thân thể này của ta, không thể nào khiến những cơn bão màu đen kia thấy hứng thú được.”
Khóe miệng của Bố Lý Kì Tư nở một nụ cười, khẽ gật đầu với Ba Tư.
Câu nói đó, chỉ có hắn mới hiểu được một hai. Nhưng người khác nghe thấy nhất định không hiểu gì cả.
Ngải Phật Sâm nhanh chóng nhìn kĩ Ba tư đại sư, có hơi hiếu kỳ với thân thể mà da thịt tỏa ra sức mạnh kim chúc thần bí.
May mà số người đưa mắt nhìn chằm chằm Ba Tư không ít, nếu không hắn nhất định sẽ trở thành chim đầu đàn.
Khẽ gật đầu với mọi người, Ba Tư đại sư không giải thích, nhấc chân đi ra ngoài.
Ngay sau đó, Ba Tư đại sư cùng Bố Lý Kì Tư lại đột nhiên ngước đầu, từ trong đôi mắt của bọn họ bắn ra một tia kinh hãi.
Bọn họ nhanh chóng trao đổi ánh mắt, lập tức xác định cảm giác của mình không lầm.
“Cảnh báo, cảnh báo. Trên hành tinh số sáu xuất hiện lực hút trọng điệp quy mô lớn...”
Thanh âm gần như kiệt lực của quan sát viên truyền tới, không dấu được sự khủng hoảng bên trong.
“Lực hút trùng điệp?” Nét mặt của Áo Ba Đặc nháy mắt trở nên không còn chút máu: “Tộc trưởng Lam Thôn, ngươi cho nổ thiết bị dẫn lực siêu cấp? Ngươi muốn hại chết chúng ta hay sao?”
Sắc mặt của mỗi người đều rất khó coi.
Bọn họ cùng biết hậu quả duy nhất sau khi cho nổ dẫn lực siêu cấp là bên trong tinh cầu sẽ sụp đổ, cuối cùng hình thành một hắc động có thể kéo tất cả mọi thứ vào đó.
Trong nháy mắt, bọn họ nhớ tới lời nói hai mươi ngày trước của vị tộc trưởng Lam Thôn này. Trên tinh cầu số sáu, có thiết bị dẫn lực siêu cấp.
Dưới tình huống này, mặc dù biểu hiện của Áo Ba Đặc hơi bạo một chút. Nhưng lại nói ra tất cả tiếng lòng của mọi người.
“Không phải ta.” Lam Thôn lập tức quát lớn, nói: “Ta không kíp nổ, tuyệt đối không có.”
“Đừng tranh cãi nữa, mặc kệ do ai kíp nổ, hiện tại phải nhanh chóng rời khỏi nhanh...” Bố Lý Kì Tư bỗng nhiên hét lớn một tiếng, gọi tỉnh mọi người lại.
Sau một phút, tất cả mọi người cùng nhau chạy ra ngoài phòng hội nghị, biết được tinh cầu số sáu sắp biến thành một hắc động, vậy thì đương nhiên phải từ bỏ ngay trụ sở cách tinh cầu số sáu chưa tới một phần một trăm năm ánh sáng.