May mà mọi người trong này đã sớm chuẩn bị xong đường lui, mặc dù tình huống lúc này có phần khẩn trương, nhưng toàn bộ phi thuyền đều bay lên không trung trong năm phút.
“Trước khi rời khỏi phạm vi lực hút biến động, không cho phép tiến hành bước nhảy không gian.”
“Từ bỏ tất cả thiết bị, lập tức xuất phát, trên phi thuyền ngoại trừ người ra, ta không muốn nhìn thấy bất cứ thứ gì.”
“Xuất phát, xuất phát... ”
Người ở chỗ lại có tu vi ít nhất là từ cấp mười một trở lên, khi gặp tình huống nguy hiểm này, năng lực tỏa ra đã vượt khôi biểu hiện ngày thường của bọn họ.
Mấy trăm chiếc phi thuyền chỉ trong năm phút đã bay xa hành tinh số sáu.
Trong đó có một con thuyền là phi thuyền của nhà Đặc Luân Tư, Ngải Phật Sâm tỉnh táo ngồi trong khoang thuyền của mình, hắn không bối rối, cũng không yêu cầu đi tới tinh cầu số sáu, chỉ yên lặng đi theo Áo Ba Đặc lên phi thuyền của gia tộc, bò chạy về phương xa.
Lúc này, lòng của hắn bình bĩnh mà trước nay chưa từng có, thậm chí ngay cả một chút gợn sóng cũng không.
Đây không phải là lần đầu tiên đối mặt với cái chết, chỉ có điều sau khi chết lần này, chắc không còn cơ hội tái sinh nữa đâu!
Khóe miệng của Ngải Phật Sâm xuất hiện một nụ cười không nói nên lời, mang theo mấy phần trào phúng bản thân cùng mấy phần lưu luyến tính mạng. Hắn chậm rãi nhắm mắt lại.
Nếu như Mười Sừng cùng ở tinh cầu số sáu, vậy thì Phất Nông cùng Phương Minh Nguy nhất định không rời khỏi.
Mặc dù không biết vì sao khi đại chiến với con quái thú đáy biển kia lại dẫn nổ thiết bị lực hút siêu cấp, thế nhưng thứ vũ khí này đã bắt đầu vận dụng rồi thì vậy hai người trong tinh cầu sẽ không cách nào may mắn thoát khỏi.
Hắn lẳng lặng ngồi đợi, chi cần linh hồn lạc ấn của Phương Minh Nguy trong hắn tan vỡ thì là lúc hắn hồn phi phách tán.
Chỉ có điều, mãi tới khi phi thuyền khởi động xuất phát, đạo tinh thần lắc ấn đó dường như không có bất cứ dấu hiệu nào tan vỡ.
Bóng người nhấp nhoáng, Áo Ba Đặc đi tới, hắn nghiêm túc hỏi: “Ngải Phật Sâm tiên sinh, Phất Nông cùng Phương Minh Nguy thực sự còn ở trên tinh cầu số sáu à?”
“ừ?” Ngải Phật Sâm cũng không muốn so đo với hắn, vẫn nói một cách bình tĩnh.
“Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?” Hai tay Áo Ba Đặc chà xát vào nhau. Trong lòng lo nghĩ vạn phần, nếu như bọn họ còn ở chỗ đó, vậy thì tuyệt đối dừ nhiều lành ít. Không, phải nói là không hề có đường sống, vậy thì sau khi trở về, phải bàn giao cho Ai Thác Đức với Cách Ôn Ny Ti thế nào đây?
Sau khi phi thuyền đi được nửa giờ, phi thuyền Lam gia vốn dẫn đầu dừng lại, hơn nữa còn phát ra yêu cầu nói chuyện.
Phần lớn các gia tộc đại biểu sau khi xem màn hình thông tin, lập tức nhìn thấy được vẻ mặt xấu hổ của Lam gia, hẳn khó khăn nói: “Các vị, phản ứng dẫn lực trên tinh cầu số sáu dừng lại rồi, chúng ta... có phải nên tạm thời quay lại không?”
Vẻ mặt tuấn tú của thân vương Lý Khắc vốn không còn chút máu, sau khi hồi thần, hỏi ngược lại: “Tộc trưởng Lam Thôn đáng kính, ngài nói gì hả?”
“À, là thế này, vừa rồi dụng cụ tiến hành kiểm tra do đạc mà chiến hạm chúng ta mang theo phát hiện lực hút xung quanh không còn thay đổi nữa.” Trên mặt Lam Thôn xuất hiện nét dỡ khóc dỡ cười hiếm thấy: “Không chi xung quanh chúng ta không có. Mà ngay cả hướng tinh cầu số sáu cũng không có sự thay đổi dẫn lực.”
Khuôn mặt của Lý Khác thân vương rốt cục cùng xuất hiện một tia hồng hào, hắn kinh ngạc hỏi: “Nếu như không có, vậy cảnh báo vừa rồi là chuyện gì?”
“Chuyện này...” Lam Thôn do dự một chút, nói: “Có lẽ là dụng cụ trong căn cứ báo sai rồi!”
“Báo sai?”
Mấy giọng nói cùng rống lên, không có bất cứ đại biểu của gia tộc nào còn có thể giữ được khuôn mặt bình tĩnh.
Lực hút nổ mạnh, tinh cầu sụp đồ biến thành hắc động đấy. Chuyện như thế sao có thể báo sai cho được?
Áo Ba Đặc chỉ cảm thấy trái tim đập mạnh, trong lòng vạn phần may mắn. May mà chỉ báo sai.
Hít sâu một hơi, chậm rãi lui khỏi phòng thuyền trưởng, mặc dù hắn biết làm như vậy không mấy lễ phép, nhưng trong lòng có một cảm giác nới lỏng khó nói thành lời.
Hắn đi tới căn phòng của Ngải Phật Sâm, đẩy cửa vào, miệng nói: “Ngải Phật Sâm, tin tốt đây, tinh cầu số sáu không xuất hiện dẫn lực... Á?” Hắn bỗng nhiên kinh hỉ nói: “Các ngươi đã trở lại?”
Trong phòng của Ngải Phật Sâm, chẳng biết khi nào thì nhiều thêm hai người, mặc dù hai khuôn mặt này hoàn toàn xa iạ, nhưng Áo Ba Đặc chi liếc mắt một cái thì đã nhận ra, hai người này chính là Phương Minh Nguy cùng Phất Nông thi triển thuật biến hình
Phương Minh Nguy cùng Phất Nông lần lượt gật đầu, trong ánh mắt của bọn họ có một mùi vị kỳ quặc khó tả bằng lời.
sắc mặt của Áo Ba Đặc bỗng thay đổi, hỏi: “Các ngươi sử dụng không gian truyền tống à?”
“Đúng vậy.” Phất Nông nhíu mày, đây không phải đang nói nhảm sao, nếu như không sử dụng không gian truyền tống thì chúng ta sao có thể đi vào phi thuyền của ngươi được chứ.
“Các ngươi cứ vậy mà truyền tống tới, chẳng lẽ không sợ Ba Tư đại sư cùng Bố Lý Kì Tư đại sư phát hiện hay sao?”
Phất Nông bỗng mỉm cười, nói: “Ngươi yên tâm, hôm nay chúng ta có thủ đoạn không cho hai người họ phát hiện được. Nếu không thì sao sơ sẩy như vậy chứ.”
Hiện tại Áo Ba Đặc mới yên tâm lại, nếu để hai vị đó biết được quan hệ của Phất Nông cùng nhà Đặc Luân Tư, e rằng sẽ mang tới một phen phiền toái lớn như trời cho gia tộc.
“Áo Ba Đặc tiên sinh, ngài vừa nói gì?” Trên mặt Ngải Phật Sâm có một nét vui vẻ khó thoát, hắn vui vẻ hỏi thăm.
“Vừa rồi tộc trưởng Lam Thôn triệu tập tất cả đại biểu, nói hành tinh số sáu xuất hiện hiện tượng dẫn lực sụp đồ là một sự hiểu lầm, rất có thể là do thiết bị trong căn cứ có vấn đề.” Áo Ba Đặc không chú ý tới sự khác thường của mọi người, mà cười nói: “Thế nhưng mới vừa rồi khiến ta sợ muốn chết, nếu như hắc động xuất hiện thật thì đừng nói hai người các ngươi, cho dù là chúng ta cũng không thoát được bao nhiêu.”
Phương Minh Nguy quay đầu lại, kinh ngạc hỏi: “Máy móc xảy ra vấn đề? Lam Thôn nói như thế à?”
“Đúng vậy, lần này Lam gia muối mặt, không ngờ lại xuất hiện trò cười như thế.” Áo Ba Đặc tấm tắc ra tiếng. Hiển nhiên rất muốn coi màn chê cười này.
Phất Nông ho nhẹ một tiếng, nói: “Áo Ba Đặc, dụng cụ của Lam gia không trục trặc.”
“A, đó... Ách, gì hả?” Áo Ba Đặc khó tin hỏi lại.
“Hành tinh số sáu quả thực đã từng xảy ra lực hút trùng điệp, trọng lực biến mất.” Phất Nông lãnh tỉnh nói.
“Không, điều đó không thể nào...” Áo Ba Đặc lắc lắc cái đầu bự, nói: “Nếu như quả thực xảy ra chuyện này vậy thì nhất định sẽ sinh ra hắc động. Bọn ngươi có biết hắc động không?”
Nhìn thấy ba người Phương Minh Nguy không có chút biểu tình nào lần lượt gật đầu, Áo Ba Đặc nói: “Được rồi, vậy thì các ngươi nói cho ta biết, hắc động đâu? Cái hắc động được sinh ra kia đâu rồi? Không phải bị các ngươi tiêu diệt chứ hả.”
Nét mặt của Phất Nông kỳ quặc nhìn Áo Ba Đặc, cho tới khi tóc gáy của hắn dựng lên mới hỏi lại: “Áo Ba Đặc, ngươi xác định muốn biết hắc động kia ở đâu hay sao?”
“Phải.” Áo Ba Đặc há to miệng, nhìn dáng vẻ của Phất Nông, dường như không phải đang nói đùa. Chẳng lẽ hắc động xuất hiện thật sao? Hắn lắc đầu, lập tức chối bỏ suy nghĩ này, đây là chuyện quyết không thể nào xảy ra.
Phất Nông gật đầu với Phương Minh Nguy một cái, nói: “Minh Nguy, cho hắn nhìn thử đi.”
Phương Minh Nguy do dự một chút, nói: “Được rồi.”
Hắn đưa tay trái lên, chậm rãi mở bàn tay vốn nắm chặt trước mặt Áo Ba Đặc.
Một điểm ánh sáng màu đen ở chính giữa lòng bàn tay hắn nhanh chóng mở rộng ra, hơn nữa nhanh chóng hình thành một lồ tròn màu đen nho nhỏ chừng năm mươi cm.
Cái lồ này vừa xuất hiện, khoảng năm mươi cm trên bàn tay của Phương Minh Nguy lập tức chìm vào màu đen kỳ dị.
Đây là một màu đen rất xinh đẹp. Giống như có sức hút khó nói thành lời, khiến sâu trong lòng người khác có cảm giác muốn dìm người vào trong đó.
Ánh mắt của Áo Ba Đặc mê ly, hắn chăm chú nhìn vùng màu đen này, hồn phách giống như bị hút vào trong đó vậy.
“Khụ khụ.” Phất Nông ho nhẹ hai tiếng, Áo Ba Đặc không hề có động tĩnh gì.
“Khụ khụ.” Ho hai tiếng nặng hơn, Áo Ba Đặc vẫn như trước.
Phất Nông dứt khoát đưa bàn tay ra, chắn giữa hai mắt của Áo Ba Đức với màu đen.
Thân thể bỗng giật lên, Áo Ba Đặc giống như tỉnh lại từ cơn hôn mê. Hắn lắc đầu khe khẽ, cuối cùng nhớ được biểu hiện vừa rồi của mình.
sắc mặt của hắn đại biến, trong đôi mắt bỗng lóe ra một thần quang cường đại mà sắc bén.
Phất Nông từ từ hạ bàn tay xuống, nhưng lúc này Áo Ba Đặc nhìn về vùng màu đen kia không còn mê man nữa, mà chuyển thành vẻ khôn khéo cùng ngoan lệ.
“Đây là thứ gì?”
“ Thứ này...” Phương Minh Nguy chau mày, nói: “Nói ra thì ngươi có thể không tin tưởng mấy.”
“Hừ.” Áo Ba Đặc hừ lạnh một tiếng, kì thật thái độ này của hắn không phải cố ý bày ra cho Phương Minh Nguy cùng Phất Nông xem, phần lớn là bất mãn với biểu hiện vừa rồi của mình.
“Các ngươi yên tâm, cả đời này ta nhìn thấy không ít thứ, nói đi, đây là gì?” Nhìn mọi người vẫn im lặng như trước, hắn hỏi: “Là vũ khí không gian mà Bằng Y Đặc đại sư cải tạo hay sao?”
“Thứ này cùng được coi là một loại vũ khí không gian.” Phất Nông cảm khái muôn phần, nói: “Thế nhưng cho Bằng Y Đặc đại sư thêm năm nghìn năm nữa, hắn cùng đừng mơ tạo ra thứ này.”
Cái thứ mà các ngươi muốn nghiên cứu đều nằm trên tay Phương Minh Nguy, nếu như có thề nghiên cứu được thì mới gọi là gặp ma. Thế nhưng vòng tròn màu đen trên tay Phương Minh Nguy thật sự là hắc động hay sao?
Mọi người đối mặt nhìn nhau, nhưng sau một lát, trong mắt mấy người bọn họ đầy lửa nóng.
Sau khi dẫn nổ lực hút siêu cấp, không ngờ không phát sinh phản ứng hố đen, Đây là một phát hiện rất lớn, nếu như gia tộc của mình có thể nghiên cứu được nguyên nhân này thì chẳng phải gần như có thể khống chế hoàn mỹ thứ vũ khí chung cực là thuốc nổ lực hút siêu cấp này hay sao?
Ôm suy nghĩ như thế, trong mắt mỗi người đều lấp lánh vẻ khác nhau.
Đương nhiên, chỉ có Lam Thôn cùng Áo Ba Đặc chẳng thèm ngó ngàng gì tới chuyện này.
Đối với Lam gia mà nói, sự phát triển sau này mới là vấn đề mà bọn họ cần lo lắng nhất. Còn sự biến hóa thần kỳ của năng lượng đã không đáng để bọn họ trả một cái giá lớn đi nghiên cứu.
Còn Áo Ba Đặc thì biết bất kể những người này trút vào đó bao nhiêu tinh lực, cùng nhất định không nghiên cứu được bất cứ thứ gì.
Nhìn coi, ngay cả hắc động cùng bị người ta ngắt rồi, còn nghiên cứu cái *** gì nữa!
“Ta đề nghị, nên phái ra thiết bị giám sát tức thời để quay lại đó xem xét.” Thân vương Lý Khắc lập tức đưa ra đề nghị của mình.
“Tốt, hạm đội ngưng lại, ở trong vũ trụ chờ đợi mệnh lệnh. Phái ra thiết bị giám sát tức thời tiên tiến nhất.”
Mệnh lệnh liên tiếp phát ra trong miệng Lam Thôn, mặc dù hắn không đồng ý với biện pháp này, nhưng dưới tình huống này, đây là lựa chọn duy nhất của hắn.
Một lượng lớn thiết bị giám sát không người lái xuất hiện trong vũ trụ. Mục tiêu của chúng nó chỉ có một, đó là tinh cầu số sáu.
Nhưng khi phái ra những thiết bị này, Lam Thôn đã quyết định trước, một khi phát hiện đám sinh vật màu đen có ý định tìm tới điểm nhận thì sẽ lập tức cắt đứt liên lạc với những thiết bị này.
Khi đó, cho dù sinh vật màu đen có tới chỗ này, thứ có thể nhìn thấy chỉ là một mảnh vũ trụ trống không mà thôi.
Sau hai giờ, những thiết bị này đã truyền tới hình ảnh hoàn mỹ.
Lần này không phải ảnh chụp bình thường, mà là một cảnh quay hoàn mĩ.
Sau khi mọi người nhìn thấy cảnh quay này, gần như tất cả mọi người đều sững sờ.
Trên tinh cầu số sáu lòm chòm trăm lỗ, vô cùng thê thảm.
Vô số tòa nhà cao tầng hóa thành phế tích, đại lục vỡ tan, núi lứa dâng trào, cả một cục diện rối tung.
Lam Thôn nhìn thấy mà không ngừng khóc thương trong lòng, không ngờ tinh cầu mà gia tộc mài dũa từng chút một sau thời gian dài lại cứ thế mà hủy hoại trong tay mình.
Những tất cả máy giám sát tới nơi. Cùng bắt đầu giám sát toàn bộ tinh cầu, mọi người rốt cục phát hiện chỗ lạ thường.
Tinh cầu số sáu quá mức bình tĩnh rồi!
Đối với bọn họ mà nói thì đã nhìn quen tình huống mưa to gió lớn, sơn băng địa liệt ở trong tinh cầu số sáu.
Sinh vật cường đại cùng quái vật màu đen giao phong với nhau, khiến cả tinh cầu lâm vào hoàn cảnh điên cuồng.
Mà lúc này, ở trong tinh cầu số sáu.
Những chấm đen nhỏ đầy áp bầu trời, sinh vật to lớn dời sông lấp biển. Giống như biến mất trong nháy mắt.
Tình hình lúc này trên tinh cầu giống như sống sót sau tai nạn, may mắn ở đó không có người chết, cũng không có bất cứ sinh linh nào. Nếu không thì cảnh tượng sẽ thê lương hơn mẩy phần.
Thế nhưng cho dù là như vậy, một viên tinh cầu vốn xanh um tùm đột nhiên trở nên như vậy cùng khiến mọi người không ngừng cảm thán.
“Ba Tư đại sư, những sinh vật màu đen kia đâu? Chẳng lẽ chúng nó chết sạch cả rồi?”
Nhìn bầu trời trống không, tất cả mọi người sửng sốt không yên.
Trải qua một hồi nghiên cứu cùng thôi diễn, Ba Tư đại sư lại đứng lên lần nữa.
Kì thật phụ trách giảng thuật suy luận này hẳn thuộc về tộc trưởng Lam gia Lam Thôn, nhưng hắn lại chối bò trách nhiệm này, vì thế dưới tình huống này, không nghi ngờ gì Ba Tư đại sư là người thích hợp nhất.
“Các vị, theo như suy đoán của chúng ta thì những sinh vật màu đen khủng bố đó đã bị tiêu diệt.”
Câu nói đầu tiên của Ba Tư đại sư đã tạo ra hiệu quả long trời lở đất.
Chỉ trong một phút mọi người đều đưa ra nghi vấn của mình
Ba Tư đại sư nhẹ nhàng chặn tay, cho dù kiệt ngạo bất tuân như Lý Khắc cũng phải ngoan ngoãn ngồi xuống.
“Căn cứ tài liệu mà chúng tôi thu thập được thì trên tinh cầu này có tử địch trời sinh của cơn bão màu đen. Cho nên chúng nó mới bất chấp tất cả đi tới tinh cầu số 6. Khi hai bên đang đấu thì trong lúc vô tình đã dẫn nổ dẫn lực.”