Số lượng từ : 1940
Lại nói Ông Trời, cảm giác nguy hiểm càng lúc càng lớn làm hắn không thể không chứng đạo, liền quyết định dùng Khai Thiên chứng đạo
Ông Trời pháp lực tích lũy suốt 8 cái lượng cướp đã đạt tới một lượng khủng bố, thế nhưng chỉ mới khai thiên bước đầu đã làm hắn ăn không tiêu, pháp lực tích lũy liền mất đi một phần ba
-Ta nói thế giới phải có Âm Dương, Lưỡng Nghi, Tứ Tượng
Lời vừa nói ra bầu trời hiển hiện nhàn nhạt âm dương ngư, Thái Cực Lưỡng Nghi dần dần phân hoá, Tứ Tượng Bát Quái lẫn nhau diễn. Đạo sinh một, nhất sanh nhị, tam sanh vạn vật. cái kia Thiên Địa sơ khai sinh một vật vi Hỗn Độn, Hỗn Độn hóa Thái Cực Âm Dương, Âm Dương tương giao chiếu rọi, diễn sinh vạn vật. Cảnh tượng y hệt như Bàn Cổ khai thiên vậy
Thế nhưng hai người đồng thời khai thiên liền khiến cho hỗn độn càng loạn, Cũng may, hỗn độn có khả năng điều chỉnh vô hạn không gian, làm cho không gian ở giữa Ông Trời cùng Bàn Cổ trở nên xa hơn, nhưng vũ trụ có khả năng điều tiết, vì thế mà nhân quả giữa hai thế giới liền sinh, Bàn Cổ và Ông Trời. Nhân quả này liền nói sau.
"Oanh"
Ông Trời cũng không dám khinh thường, quả nhiên, chưa kịp vui mừng, vũ trụ ý chí liền phản. Thiên địa liền nhanh chóng khép lại
-Hỗn Độn Chân Thân, ra
Ông Trời không muốn chứng đạo thất bại mà vẫn lạc, khai thiên thất bại, vũ trụ liền đánh xuống kiếp số mà chết. Trốn cũng không được.
Ông Trời hai chân dựng ở đại địa, hai tay chống ở bầu trời, chỉ thấy Ông Trời mỗi quát một tiếng Thiên Địa liền cao hơn vạn trượng, đợi đến không mấy năm sau, Ông Trời gặp Thiên Địa dĩ nhiên hoàn toàn thành hình, nhưng lúc này Hồng Hoang đại địa không một sinh linh, chỉ nghe cúi đầu Ông Trời một tiếng than nhẹ, minh bạch vi sao như thế về sau, đột nhiên một tiếng Thông Thiên quát lớn, vạn trượng thân hình ầm ầm nổ bung
Thì ra khai thiên chứng đạo cũng không đơn giản như vậy, mặc dù Ông Trời pháp lực tinh thuần, tích lũy đạt tới khủng bố nhưng khó có thể chống lại vũ trụ ý chí. Ông Trời cũng chỉ phải thuận theo vũ trụ ý chí. Chỉ thấy thân hình Ông Trời tan ra hóa thân vạn vật. Cái này cũng không không kỳ lạ, hỗn độn thân thể do hỗn độn mà sinh, vì thế mà có khả năng diễn hóa ra sinh linh. Diễn hóa vạn vật chính là cái này. Bàn Cổ pháp lực không thuần, cũng vì không kịp tiêu hóa 3000 bổn nguyên Hỗn Độn Ma Thần, lại nhìn thấy Thiên Địa Sơ Khai thật lớn, nhằm chứng được đại thế giới cấp 9 mà cả gan đánh bạc. Bàn Cổ chống không lại vũ trụ ý chí, lại không cam lòng bị huỷ đi hỗn độn chân thân cường hãn, hơi chần chừ liền nguyên thần(linh hồn thế giới) liền tan vỡ, hóa thành Tam Thanh cùng 12 Tổ Vu. Trở lại với Ông Trời
Chỉ thấy Ông Trời gọi ra khí thể biến thành đầy trời mây mù, uống ra thanh âm hóa thành Thiên Địa Lôi Đình, hắn mắt trái hóa thành Mặt Trời, mắt phải hóa thành Mặt Trăng, tóc cùng chòm râu hóa thành ngôi sao đầy trời, thân hình hóa thành đại địa, huyết dịch hóa thành dòng sông biển cả, gân mạch biến thành sông núi con đường, cơ bắp hóa thành vô số ruộng tốt, hàm răng, cốt cách cùng cốt tủy biến thành dưới mặt đất phong phú khoáng sản, làn da cùng tóc gáy hóa thành cả vùng đất cây cối, mồ hôi hóa thành Thiên Địa mưa móc.
Bổn mạng linh bảo Tam Thập Tam Thiên Tháp mang theo chân linh thế giới linh hồn của Ông Trời liền hóa thành ba mươi ba tầng trời. Ngày sau liền mệnh danh là Thiên giới
Phong Hỏa Bồ Đoàn vì tự động bảo vệ chủ nhân mà chống lại vũ trụ khinh thường ý chí, bị chia làm hai, bay ra hai phía trong thiên địa
Hai mảnh vỡ của bồ đoàn cũng tạo nên nhiều nhân quả sau này.
Lại nói Ông Trời khai thiên, đẻ đất vừa xong. Thế giới cũng thành hình. Từ này liền gọi là Ông Trời Thế Giới hay Trụ Trời thế giới. Ám chỉ là Ông Trời khai thiên tích địa, khai sáng vạn vật. Ông Trời mặc dù pháp lực khủng bố nhưng cũng không thể so được với Bàn Cổ vừa sinh ra có hai cái Hỗn ĐỘn Chí bảo cùng một hơi ăn hết 3000 Hỗn Độn Thần Ma. Chỉ là cấp 7 Đại Thiên thế giới
Thế gian mới có đồng dao
Ông đếm cát
Ông tát bể (biển)
Ông kể sao
Ông đào sông
Ông trồng cây
Ông xây rú (núi)
Ông trụ trờị..
Đừng nhìn chỉ khác nhau một hai cấp nhưng lại chứng minh cho thực lực của hai đại thiên thế giới khác nhau. Nếu như Bàn Cổ Đại Thế Giới là cấp 9, có thể sản sinh ra 9 vị Thiên Đạo thánh nhân, tính toán luôn một vị Hợp với Thiên Đạo thì cấp 7 Đại Thiên Thế giới chỉ có 7 vị Thiên Đạo Thánh Nhân, thực lực liền kém hai người. Đồng thời tư nguyên cũng ít hơn nhiều. Cái này không chỉ ảnh hưởng tới lực lượng cao giai mà đê giai cũng phải kém hơn.
Một khi đại thế giới tề tụ đủ, chúng Thiên Đạo Thánh Nhân trở về trí cũ, vô lượng cướp liền khởi. Thế giới liền trở về với vũ Trụ, trọng quy hỗn độn. Thế nên chứng đạo rồi nhưng cũng không phải tới cùng. Ông Trời phải biết phân phối Thiên Đạo Thánh Nhân cùng tư nguyên để tránh có người chứng đạo, tề tụ 7 vị thánh liền quay về vị trí cũ. Thế giới diệt, đồng thời Hỗn Nguyên cũng chết theo. Mặc dù người phát ngôn của Thiên Đạo hợp với Thiên Đạo nhưng không đầy đủ. Ý chí của vạn vật không phải một người có thể chịu tải, vì thế mà không có cái gọi Chí Tôn(Thánh Nhân) bất diệt, không gì không biết, luôn luôn có kẽ hở. Chỉ cần tu sĩ lợi dụng được đầu ké hở này liền có thể chứng đạo. Đây là sinh cơ mà vũ trụ ban cho. Vì thế mà cổ Trung Quốc thường có câu nói
"Đạo diễn năm mươi, Thiên diễn bốn mươi chín"
Bỏ chạy một đường chính là sinh cơ chính là điều này. Tu sĩ nghịch thiên mà đi, đó là trái với đại đạo, trái với vũ trụ ý chí, cảnh giới chưởng khống giả chỉ nằm trên lý thuyết. Từ khi vũ trụ ra đời tới nay, chưa một ai có thể đạt tới cảnh giới này
Tu luyện ở Hỗn Độn có ba cảnh
Thánh cảnh: Hợp Đạo (Chuẩn Thánh), Chí Thánh(Á Thánh)
Hỗn Nguyên Cảnh: Chí Tôn( Hỗn Nguyên Đại La), Chúa Tể( Hỗn Nguyên Thái Cực)
Chưởng Khống Cảnh: Chưởng khống giả(Hỗn Nguyên Vô Cực),
Thế mới biết tu luyện càng cao càng khó lại khó, hỗn độn vô hạn, thế nhưng từ xưa tới nay đạt tới Chúa Tể không có bao nhiêu, siêu thoát Chúa tể lại chưa thấy một ai có thể đạt được. Người ta thường nói, người có đại cơ duyên, đại trí tuệ, đại khí vận đều có chứng đạo nhưng so với Đại Đạo chỉ là con muỗi nhỏ mà thôi. Người muốn chứng được Siêu Thoát Cảnh, phải chịu tải được ý chí của Thiên Đạo, Nhân Đạo, Địa Đạo, đây gần như là không thể nảo. Đại Đạo cũng không cho phép điều này xảy ra. Đại Đạo chỉ có diễn sinh qua từng kỷ nguyên, qua từng thời đại, đạt tới hoàn mỹ nhất, làm cho chúng sinh linh cảm thấy ngang hàng và hy vọng. Đây mới là đại đạo muốn có
Trụ Trời Đại Thế giới ,
Tam Thập Tam Thiên Tháp ẩn nấp vào tầng trời liền hóa thành Thiên Giới, cố định vào tầng trời, vừa bảo vệ lấy Trụ Trời màn che cũng là ý nghĩ của Ông Trời
Ông Trời lúc này mới thấy mỹ mãn, liền hấp thu lấy Tiên Thiên Linh Khí tu luyện, hồi phục lại tu vi ban đầu. Còn về Trụ Trời Đại Thế giới, Ông Trời cũng không lo lắng, Đại Thế giới mới sinh ra liền có vũ trụ ý chí bảo vệ tránh cho bất cứ kẻ nào xâm nhập. Quy tắc này là Thẩm Phán quy tắc mà đại đạo diễn sinh. Ai cũng không được. Thế giới và thế giới chỉ có thể kết nối khi đụng nhau, cái này thì hên xui, hay gọi là kiếp vận. Đại đạo không quản cái này, thế nhưng trường hợp này hiếm có xảy ra. Hỗn Độn là Vô Hạn Không Gian, các thế giới đa phần là cố đinh không gian rồi, chỉ có thể hỗn độn giữa hai thế giới điều chỉnh mà xui xẻo đụng với nhau. Còn lại cũng không có kẻ nào không có ấn ký của thiên địa mà dám tự tấn công vào thế giới màn che. Nếu không cẩn thận liền có thể làm nghiệp lực quấn thân, tu vi trì trệ không tiến, nhân quả vì thế mà sinh ra
Ông Trời trong lúc tu luyện thế nhưng không biết trong lúc Ông Trời khai thiên tích địa liền có một màu xám lưu quang bay vào, chuyện xấu nảy sinh càng nhiều. Cái này Ông Trời không hề biết
Màu Xám lưu quang bay vào Trụ Trời thế giới, không nhanh không chậm liền chui vào một ngọn cỏ dài ba thước. Biến mất không thấy gì nữa
Cùng lúc đó ở Địa Cầu,
-Bác sỹ! Con tôi làm sao vậy. Cầu xin anh mà, cứu lấy nó đi
Ở một nơi trên Việt Nam, Nguyễn Cung cha mẹ nhìn vào đứa con nằm dưới vải trắng. Lòng đau như cắt. Người tóc bạc tiễn người tóc xanh, đây là bi ai cho người ở lại. Nhân chi thường tình là như vậy.
Nguyễn Cung vốn cũng là một học sinh cấp ba, năm nay lớp 12. Sinh ra gương mặt đẹp khiến người người điên cuồng. Nam nhân hay nữ nhân đều có thể bị giết chết ngay ánh mắt đầu tiên. Thế nhưng mặt đẹp như tiểu bạch cũng không thể cứu hắn khỏi cái chết. Lần đi đến trường chẳng may bị một cái ô tô cán, đè bẹp gương mặt, nát xương sọ, chết một cách có thể nói không toàn thây
Nguyễn Cung chết rồi đấy, lòng người bàng hoàng còn chưa kịp tỉnh lại sau vụ tai nạn khủng khiếp. Không ai chú ý tới ở vòng tay Nguyễn Cung liền phát ra màu xám, sau đó liền mở đi một thông đạo chui tọt vào. Cái này là là trong phúc có họa mà trong họa có phúc.
Nguyễn Cung chết đi, nhưng cái vòng tay lại làm hắn sống lại ở một nơi khác
Việt Nam mất đi một thiếu mỹ nam, thế nhưng mà ở quá khứ Trụ Trời thế giới sinh ra một đại thần thông mà khiến cho bất kỳ một kẻ nào cũng phải khiếp sợ
Hồi 1 và hồi 2 sử dụng thần thoại khai thiên tích địa của dân tộc Kinh. Qua tìm hiểu một số thần thoại khai thiên tích địa của các dân tộc Việt Nam, dân tộc Dao có một Bàn Cổ nhưng tự số Nhiên Vương chứ không phải Nguyên Thuỷ Thiên Vương. Đọc xong nhớ thank nhé mọi người. Ủng hộ trên tinh thần