[ Sáng Thần
Tác giả: Vô Tình
Chương 8 – Thế giới bị đánh mất.
Nguồn: thienquoc.com
Trái đất, 10 năm sau kỷ phóng xạ.
Mặt đất một màu đỏ quạch, khoảng không xám xịt, ánh nắng dường như đã hoàn toàn tiêu biến.
Không có bất kỳ sinh vật nào tồn tại!
Hoang sơ như thời kỳ mới hình thành, có khác chỉ là một vài di tích còn sót lại. Những thành phố sầm uất, những khu thương mại khổng lồ, những địa điểm du lịch nổi tiếng… giờ nằm đó, im lìm bất động.
Một cơn mưa thình lình trút xuống, vang lên những tiếng xèo xèo kèm theo một thứ mùi khó ngửi.
Mưa phóng xạ!...
“Bíp bíp…”
Trong làn mưa mờ đục đấy, một vật nhỏ từ từ chuyển động.
Giữa khung cảnh tĩnh mịch chết chóc này, vật nhỏ tuyệt đối nổi bật. Nhìn kỹ, thì ra đây là một thiết bị thu phát sóng, đang liên tục tiếp nhận tín hiệu. Từng chùm sáng không ngừng lóe lên, giống như ánh chớp lập lòe trong đêm.
Một lúc sau, vật nhỏ ngừng lại.
Tất cả, lại một lần nữa rơi vào màn đêm vô tận.
… …
Bên dưới, sâu 3000 mét, không ai ngờ có một căn cứ ngầm khổng lồ tồn tại. Bất chấp kỷ phóng xạ, bất chấp nền văn minh hủy diệt, nó vẫn lặng lẽ nằm đó, như một con quái vật thời tiền sử còn sót lại.
Vào lúc này, tại một căn phòng màu trắng bạc bên trong căn cứ ngầm, vô số tín hiệu đang được tổng hợp lại.
“Giai đoạn làm sạch!...”
“Giai đoạn vận chuyển…”
“ Giai đoạn tổng hợp!...”
Giọng nói đều đều, vô cảm của máy tính không ngừng vang lên.
“Xoẹt xoẹt…”
Giữa khoảng không, hai vật thể mờ ảo giống như hàng tỉ hạt cát li ti đột nhiên xuất hiện, rồi từng chút từng chút hiện rõ.
Quá trình này giống như ti vi nhiễu sóng dần bắt được tín hiệu vậy.
“Hoàn thành!...”
Lạc Long thở hắt ra một hơi. Teleportation hoàn toàn không phải như trong tiểu thuyết khoa học mô tả, cứ một ý niệm là thích đến đâu thì đến, mà cần phải có hai điểm đầu – cuối, lần lượt làm nhiệm vụ phân rã và tổng hợp. Hơn nữa, quá trình di chuyển cũng cực kỳ tổn hao tinh thần lực, khoảng cách di chuyển cũng không được quá xa, chỉ cần một sai sót cực nhỏ cũng dẫn đến tử vong.
“Đi!...”
Chậm rãi, y bước ra khỏi phòng. Bóng Ma lặng lẽ bám theo đằng sau.
Hành lang sâu hun hút, đôi chỗ đã rỉ sét, tiếng bước chân của hai người đều đều vang lên giống như một âm điệu quái dị.
Chừng mười phút sau, Lạc Long dừng lại. Đối diện với hắn là một cánh cửa khổng lồ, không hiểu làm bằng chất liệu gì, chỉ thấy một màu đen xám lạnh lẽo.
“Yêu cầu mật mã” - Giọng nói của máy tính.
Lạc Long không nói gì, nhắm mắt lại. Một luồng sáng màu xanh nhạt từ cánh cửa lóe lên, rọi thẳng vào đầu hắn.
Một lát sau, giọng của trí tuệ nhân tạo lại vang lên.
“Hợp lệ!”
“Rì rì rì…”
Một loạt tiếng động trầm thấp vang lên, cánh cửa nặng nề từ từ tách ra.
Bên trong là một khoảng không rộng lớn, áng chừng gần ngàn mét vuông, ánh sáng mờ mờ xanh nhạt khiến người ta có cảm giác hư hư thực thực.
Sàn nhà khắc vô số hoa văn kỳ dị, ở giữa là đồ án một ngôi sao mười hai cánh, xen giữa các cánh sao là họa tiết lông công hoặc những đường vạch chéo có hình tam giác lồng vào nhau.
Bao quanh các ngôi sao có hình người, vật, động vật và hoa văn hình học.
Những hoa văn này, hoàn toàn trùng khớp với hoa văn ở Trống đồng đông sơn của người Việt cổ.
Trung tâm ngôi sao là một vật thể hình cầu, đường kính chừng năm mét, lớp vỏ ngoài có màu xanh xám. Ánh sáng của căn phòng được phát ra từ đây.
Lạc Long thần sắc không dấu nổi vẻ kích động, đưa tay xoa nhẹ vào vật thể hình cầu.
“Bip bip…”
Vật thể hình cầu đột nhiên phát ra ánh sáng rực rỡ, đến mức Bóng Ma vô thức phải lấy tay che mắt lại.
“Y18 xin chào chủ nhân!”
“Mở cửa ” – Mệnh lệnh của Lạc Long.
Vật thể hình cầu này không ngờ lại là một phi thuyền. Hình dáng kỳ dị thật, Bóng Ma nhủ thầm.
Khi cả hai đã ngồi chắc chắn, Phi thuyền hình cầu chậm rãi bay lên.
“Tốc độ rùa bò, không hiểu tên học giả này định làm gì?” Bóng Ma nghi hoặc vô cùng, nhưng vẫn ngồi yên.
Khoảng cách ba ngìn mét mất chừng hai mươi phút để đi qua, cuối cùng Y18 đã trồi lên trên mặt đất.
Bên ngoài, vẫn mưa tầm tã. Hơi phóng xạ không ngừng tụ lại, rồi tản ra, tạo thành vô số hình thù quái dị.
Ngày tận thế, đã từng được vô số lần phỏng đoán. Nostradamus, người Maya cổ đại…Thật nực cười, cuối cùng chính con người đã tự đẩy mình vào vực thẳm diệt vong.
Nhìn làn mưa xám xịt, có lẽ kéo dài cả mấy năm, Lạc Long trầm ngâm tự nhủ.
“Chàng thanh niên, hẳn cậu đang thắc mắc ta định làm gì phải không?” Lắc đầu như muốn loại đi những suy nghĩ tiêu cực , y quay sang Bóng Ma hỏi.
“À, ta quên mất, hiện tại cậu vẫn bị khống chế… Ừm, cậu nên cảm thấy vinh dự khi được ngồi ở đây!...”
“Lấy được đầu của ngươi ta mới thấy vinh dự ” Bóng Ma khinh thường nhủ thầm.
“Nhìn cậu có vẻ bất mãn nhỉ? ” Hơi nhướng mắt, Lạc Long tiếp tục “Việc chúng ta làm là…Quay ngược thời gian!...”
“Điên, lão này điên thật rồi!...” Nếu có thể hét được, Bóng Ma đã la rầm lên.
Không để ý đến ánh mắt hoang mang của gã, Lạc Long vẫn đều giọng: “ Đây là một trong những ước mơ cuồng nhiệt nhất của nhân loại, bởi lẽ trên thực tế, nó không thể thực hiện được.”
Quả thực, một trong những bí ẩn mà nhân loại vẫn chưa thể chạm đến, đó là thời gian!
Trước nay, cũng có vô số học giả nghiên cứu đến vấn đề này, hai giải pháp nổi tiếng là Lỗ đen và Lỗ sâu đục.
Giải pháp lỗ đen do Frank Tipler, Đại học Maryland, Mỹ, đưa ra năm 1973, liên quan với một vật kỳ dị trần trụi quay rất nhanh (kỳ dị là điểm có mật độ vô hạn, ví như lỗ đen).Khi đó cấu trúc không thời gian bị trường hấp dẫn quá mạnh làm xoắn, khiến một chiều không gian được thay bằng thời gian. Con tàu vũ trụ bay thận trọng gần đó có thể may mắn gặp một quỹ đạo mà phi hành đoàn tưởng vẫn đang xuyên qua không gian, nhưng lại là xuyên thời gian. Khi rời xa điểm kỳ dị, con tàu sẽ xuất hiện ở một thời gian khác, như thời người tiền sử đang sống trong hang chẳng hạn.
Khả năng thứ hai liên quan với lỗ sâu (wormhole), tức hệ đường hầm xuyên không - thời gian. Theo thuyết tương đối rộng, lỗ sâu có thể nối một lỗ đen ở vùng không - thời gian này với một lỗ đen hay lỗ trắng ở vùng không - thời gian khác (ngược với lỗ đen luôn hút vật chất và năng lượng, lỗ trắng là nơi phun năng lượng. Big Bang chính là một lỗ trắng như vậy).
Có điều, cả hai đều phi thực tế. Thứ nhất, sức hút của lỗ đen là vô cùng, ngay cả ánh sáng cũng bị nuốt vào, từ trước tới nay cũng chưa thấy nhà khoa học nào cam đảm đi thử.
Còn về lỗ sâu đục, quá nhỏ bé. Ngay cả khi con người tìm được cách biến mình nhỏ như nguyên tử, trường lực trong đó cũng sẽ xé nát ngươi.
Hơn nữa, bất cứ ai muốn quay ngược thời gian, cần phải biết đến hai điều.
Thứ nhất, là “mâu thuẫn của nhà bác học điên”.
Nói một cách dễ hiểu, Có một nhà bác học điên đã thành công trong việc khống chế thời gian . Hắn lắp ráp một khẩu súng rồi quay ngượi thời gian đến chính thời điểm hắn đang lắp ráp khẩu súng đó, giết chính hắn. Vậy, về nguyên lý, khẩu súng đó chưa được hoàn thiện. Như thế, làm thế nào hắn bắn được?
Điều thứ hai là định luật bảo toàn vận tốc.
“Không có một vật chất nào có thể vượt quá tốc độ ánh sáng!”
Một vật thể càng gần tốc độ ánh sáng, thời gian của nó càng trôi chậm. Đến khi đạt đến tốc độ ánh sáng, thời gian sẽ ngưng lại, còn khi vượt quá, ngươi sẽ đi ngược lại thời gian!
Đây chính là phương pháp của y. Không có chuyện gì là tuyệt đối, vận tốc ánh sáng cũng vậy, giới hạn của nó chỉ tồn tại trong vũ trụ này.
Lạc Long cho rằng, nguyên bản vốn tồn tại rất nhiều vũ trụ đang vận hành song song với vũ trụ mà chúng ta đang cảm nhận. Chỉ cần một vật thể vượt qua vận tốc giới hạn, có nghĩa sự tồn tại của nó sẽ không được vũ trụ này chấp nhận và sẽ xé toạc bức màn ngăn cách, đến với vũ trụ khác.
Hay nói cách khác, quay ngược thời gian của vũ trụ khác!
Nhưng, cần năng lượng khủng khiếp như thế nào để khiến một vật vượt qua tốc độ ánh sáng?
Đáp án là một giọt chất lỏng kỳ dị, lóng lánh như thủy ngân, trôi nổi trong môi trường chân không, nhìn vô cùng yêu dị.
Khi nhìn thấy chiếc hộp chân không chứa giọt chất lỏng này, Bóng Ma không khỏi cảm thấy lạnh mình.
Là một sát thủ đỉnh cấp nhất của Long Đằng, đương nhiên hắn biết thứ này là gì.
Phản vật chất, năng lượng khủng khiếp nhất của thời đại!
Một giọt “nhỏ bé” thế này, tương đương với sức công phá của hai ngàn quả bom nguyên tử từng tàn phá thành phố hiroshima trong lịch sử.
Nó vừa là công cụ sáng tạo, vừa là hủy diệt!
“Để khởi động cỗ máy này, cần hai người có tinh thần lực và thân thể lực lớn hơn mười, mỗi người điểu khiển một bên. Ngươi chú ý một chút, quá trình khởi động gồm ba bước, hai bước đầu còn đơn giản, đến bước thứ ba cần tập trung tuyệt đối. Chỉ một sai sót nhỏ cũng đủ khiến chúng ta thất bại”
Thật bại, đồng nghĩa với cái chết!.
Không rườm lời nữa, Lạc Long hướng dẫn cho hắn cách điều khiển cỗ máy. Bóng Ma tuy bị khống chế, nhưng trí tuệ vẫn không hề giảm, một lát sau đã nắm được cách vận hành.
“Giai đoạn chuẩn bị!”
Một loạt thao tác phức tạp được thực hiện, trí tuệ nhân tạo liên tục xử lý các mệnh lệnh của hai người.
Ù ù ù…
Y18, hay cỗ máy thời gian, rung động dữ dội. Phản vật chất bên trong cũng sóng sánh dao động theo.
“Giai đoạn tăng tốc!...”
Y18 chuyển động mỗi lúc một nhanh, tốc độ tăng lên chóng mặt.
100km/h
200km/h
1000 km/h
20000 km/h
100000km/h
Rầm rầm rầm…
Lực cản không khí đã xuất hiện, lớp vỏ ngoài của y18 thoáng cái đỏ rực như sắt nung, phía sau để lại một quầng lửa dài như sao chổi.
“Giai đoạn thứ ba, bắt đầu chưa? ” Không thấy Lạc Long nói gì, Bóng Ma không kìm được hỏi.
“Xong rồi, cứ tăng tốc đến cực đại thôi, giai đoạn quái gì nữa?”
“Sao ngươi bảo giai đoạn thứ ba cần tập trung hết mức, nếu không sẽ thất bại trong gang tấc?”
Lạc Long tỏ vẻ nghi hoặc nhìn gã: “Ta nói gì, cậu cũng tin hả?”
“Ngươi…ngươi…”
“Cái gì mà khống chế trí não? Cậu tưởng ta là siêu nhân sao? Cùng lắm cho ngươi chấn động não bộ một phen thôi ” Lạc Long dường như nhịn cười đến run người.
“Khốn kiếp, ta liều mạng với ngươi!...”
Bóng Ma điên cuồng gào lên. Khốn kiếp, tưởng lừa được người khác, đến cuối cùng lại nhận ra chính mình mới là kẻ bị đùa bỡn trong lòng bàn tay.
Rầm!...
Một cơn rung động dữ dội, khiến hắn bật ngã.
“Liều cái gì? Nằm im đấy đi. Hừ, đang lúc ta phân vân có lên tiến hành cuôc thử nghiệm này không, cậu lại đâm đầu vào. Ta còn chưa tính sổ với cậu, cậu điên tiết cái gì?”
Bóng Ma á khẩu. Mẹ kiếp, mình bị gã tính kế từ đầu đến cuối, sao bây giờ lại giống như chính mình mới là kẻ gây chuyện vậy?
Bây giờ thì hay rồi. Ủa, nhưng cho dù thí nghiệm có thành công thì sao? Chẳng phải tên học giả điên khùng cũng sẽ tiêu biến trong vũ trụ này còn gì?
Nhiệm vũ cũng tính được hoàn thành! Nghĩ đoạn, gã cũng không rầm rĩ nữa, thểu não ngồi xuống.
200.000 km/h
Y18 đã có dấu hiệu tan chảy.
Lạc Long ánh mắt mông lung, trong đầu hồi tưởng vô số chuyện xưa.
290.000 km/h
Trong vũ trụ sâu thẳm, vệt sáng rực rỡ không kém gì sao chổi rừng rực lướt đi.
|