Cổ Thần điều chỉnh lực rất tốt, không đến mức đạp bay đầu Tàng Thiên Cơ, chỉ dùng lực vừa đủ sao cho Thái Hư tiên đỉnh không tự động đi ra hộ thể, giúp hắn có thể ngóc đầu trở dậy.
Thái Hư tiên đỉnh cố nhiên không thể phá vỡ, lực phòng ngự mạnh tới mức, ngay cả Như Ý Linh Lung bảo tháp cũng khó công phá.
Nhưng, hủy diệt một kiện vật phẩm sẽ khó hơn rất nhiều so với việc trấn áp nó.
Ví như, một khối đá, một người đập thế nào cũng không nát vụn, thế nhưng hắn có thể niết tảng đá trong tay, cũng có thể dẫm nó dưới chân.
Tàng Thiên Cơ có Thái Hư tiên đỉnh hộ thể, lực phòng ngự cực mạnh, so với mai rùa của Quy lão tổng quản còn mạnh hơn trăm nghìn lần, chính là một tảng đá không thể đập vụn, Cổ Thần không thể gây thương tổn nó mảy may nhưng lại có thể dẫm nó dưới chân.
Trong lòng Tàng Thiên Cơ muốn khóc, hắn đường đường là thái tử Đại doanh Đế Đình, là Đế quân tương lai, trong nghìn năm trở lại chính là người có hi vọng nhất đột phá Mệnh Tuyền, tiến vào Độ Hư cảnh, là đệ nhất thiên tài của đại lục Cổ Hoang, luôn luôn tự cao tự ngạo, ngay cả Thánh Hoàng Thánh Đình cũng không đặt vào trong mắt, tự cho một ngày nào đó có thể siêu việt Thánh Hoàng.
Nhưng bên trong Côn Ngô Bí Cảnh này, hắn lại bị Cổ Thần, một tên đệ tử mới gia nhập Hư Thiên Tông chưa được bốn năm, đầu tiên là cho hắn một cái bạt tai, tới hiện tại còn dẫm chân lên mặt hắn...
Đời người, còn bi kịch nào lớn hơn?
- Tàng Thiên Cơ... Nhật nguyệt so với ngươi có phải kém sắc? Thánh Hoàng so với người có phải kém hùng? Bằng vào điểm tiền đồ này của ngươi, cũng dám tranh sáng với nhật nguyệt? Cũng dám tranh hùng với Thánh Hoàng? Lão tử bạt tai ngươi, dẫm nát mặt tiểu vương bát đản nhà ngươi...
Cổ Thần đạp chân lên mặt Tàng Thiên Cơ, trong lòng thư sướng, lên tiếng mắng chửi.
- Ta cũng muốn báo cừu, dẫm lên mặt hắn, dám hại ta hôn mê nửa năm, ta dẫm chết hắn...
Tiểu Bạch cũng hưng phấn chạy tới, đạp một chân xuống.
Bất quá Tiểu Bạch không có chú ý nặng nhẹ như Cổ Thần, chính là dốc sức dùng toàn lực, một cước này đạp xuống đủ tạo thành nguy cơ trí mạng với Tàng Thiên Cơ.
Đột nhiên, trên người Tàng Thiên Cơ chợt lóe quang mang, Thái Hư tiên đỉnh trong nháy mắt xuất hiện, che kín người Tàng Thiên Cơ, còn Cổ Thần và Tiểu Bạch bị lực phản chấn từ Thái Hư tiên đỉnh, đẩy lui ra xa hơn mười trượng, ngay cả Như Ý Linh Lung bảo tháp cũng bị nhấc lên một góc, Tàng Thiên Cơ nhân cơ hội chui ra ngoài.
Trong mắt Tàng Thiên Cơ tràn đầy lửa giận, tựa như núi lửa phun trào, trên mặt hắn, một trái một phải, vẫn còn nguyên hai vết đế giày lưu lại. Từ trước đến nay, hắn vẫn luôn quen thói cao ngạo, tự xưng là đệ nhất thiện hạ, hôm nay không những bị Cổ Thần bạt tai một cái, càng bị Cổ Thần và Tiểu Bạch dẫm chân lên mặt, chuyện này so với ăn phải một bạt tai còn muốn nhục nhã hơn trăm nghìn lần...
Tàng Thiên Cơ không nổi giận được sao?
Thái Hư tiên đỉnh không phải lúc nào cũng bảo hộ xung quanh người hắn, tựa hồ Tàng Thiên Cơ không thể tự chủ khống chế Thái Hư tiên đỉnh, chỉ tới khi gặp phải nguy cơ trí mạng, Thái Hư tiên đỉnh mới tự động xuất hiện, sau đó lại quay trở về trong người Tàng Thiên Cơ.
Một nghìn năm trước, Thánh đình đánh tới thánh địa Thái Hư Cung, ngày đó Trấn Đông Vương Tàng Khôn Huyền dẫn lĩnh vô số tu sĩ Tàng gia tham dự trận thánh chiến này, Thái Hư tiên đỉnh bị tu sĩ Tàng gia bí mật đoạt được, sau đó Tàng Khôn Huyền sáng lập Đế Đình, Thái Hư tiên đỉnh vẫn được Tàng gia lưu truyền cho tới nay.
Lúc Tàng Thiên Cơ chào đời, trời sinh dị tượng, tường vân đổi màu, trong phạm vi vạn dặm, cây cỏ triều bái.
Đế đình biết được, khẳng định tương lai Tàng Thiên Cơ phi phàm, tại lúc hắn chào đời, liền đưa Thái Hư tiên đỉnh đánh vào trong cơ thể, cho tiên đỉnh tương liên cùng với mệnh thần của hắn.
Từ nay về sau, trừ phi chư tử thượng cổ sống lại, bằng không toàn bộ đại lục Cổ Hoang, không một người nào có thể hại mạng Tàng Thiên Cơ, cho dù Thánh Hoàng tự mình xuất thủ cũng không thể được.
Tàng gia làm như vậy, là vì muốn Tàng Thiên Cơ lớn lên an bình, nếu sau này trưởng thành, Tàng Thiên Cơ có thể siêu việt Thánh Hoàng, vậy Tàng gia sẽ không còn bị Thánh Đình tiết chế, chẳng phải Tàng gia đã thành công sáng lập ra một Thánh Đình thứ hai?
Vì vậy, Tàng Thiên Cơ từ lúc sinh ra đã được bảo đảm an toàn tuyệt đối, hơn nữa thiên tư hắn tuyệt thế, người khác tu luyện trăm năm, không bằng hắn tu luyện mười năm, một cỗ ngạo khí duy ngã độc tôn đã sớm sản sinh trong lòng từ lúc còn nhỏ.
Hắn vẫn luôn cho rằng, Thánh hoàng so với hắn cũng phải lu mờ, có thể nghĩ được, trong lòng Tàng Thiên Cơ có bao nhiêu cuồng vọng.
Một người có thiên tư tuyệt thế, có tấm thân bất tử, lại có bối cảnh khổng lồ, muốn không cuồng vọng cũng khó...
Mọi nhân vật trong thiên hạ, dưới mắt Tàng Thiên Cơ, quả thực giống như con kiến hôi.
Cổ Thần trong mắt Tàng Thiên Cơ càng là con kiến hôi nhỏ bé...
Thế nhưng, Tàng Thiên Cơ lại bị con kiến hôi này, bạt tai một cái không nói, còn bị dẫm nát dưới chân.
Việc gì cũng có mặt lợi và mặt hại, Thái Hư tiên đỉnh được đưa vào người Tàng Thiên Cơ từ lúc hắn được sinh ra, tương liên với mệnh thần của hắn, tuy rằng giúp cho Tàng Thiên Cơ có được tấm thân bất tử, thế nhưng, trước khi tu vi Tàng Thiên Cơ đại thành hắn cũng không thể luyện hóa Thái Hư tiên đỉnh, cũng vì đó khiến hắn không thể khống chế Thái Hư tiên đỉnh theo ý mình, chỉ tại lúc tính mệnh bị uy hiếp, Thái Hư tiên đỉnh mới tự động lao ra phòng ngự.
Nếu Tàng gia chờ tu vi Tàng Thiên Cơ đại thành, lúc đó mới đưa Thái Hư tiên đỉnh cho hắn chậm rãi luyện hóa, cũng giống như Cổ Thần luyện hóa Như Ý Linh Lung bảo tháp, vậy Tàng Thiên Cơ đã có thể tùy ý sử dụng Thái Hư tiên đỉnh rồi.
Hiện tại, Tàng Thiên Cơ không lập tức bỏ chạy, độn tốc của hắn không bằng Cổ Thần, có chạy cũng không thoát, nhất thời năm đạo hào quang phóng ra khỏi mi tâm, bắn về phía Cổ Thần và Tiểu Bạch.
Pháp bảo cực phẩm: Ngũ Linh Phân Thần Trùy.
Cổ Thần biết lợi hại, kéo Tiểu Bạch lui về phía sau, đồng thời Như Ý Linh Lung bảo tháp trong nháy mắt xuất hiện trên tay hắn, vừa ném đi, bảo tháp liền hóa thành nghìn trượng, cũng không phải hướng về phía Ngũ Linh Phân Thần Trùy mà trực tiếp ập về phía Tàng Thiên Cơ.
Ngũ Linh Phân Thần Trùy là do Tàng Thiên Cơ dùng thần thức khống chế, Tàng Thiên Cơ bị Như Ý Linh Lung bảo tháp trấn áp, có Thái Hư tiên đỉnh hộ thể, nhưng vẫn bị chấn động tới đầu óc choáng váng, ảnh hưởng tới thần thưc, Ngũ Linh Phân Thần Trùy tự nhiên bị phá.
Linh Lung bảo tháp vừa xuất hiện tại không trung, năm đạo hào quang nhất thời trở lại mi tâm Tàng Thiên Cơ, chỉ thấy Tàng Thiên Cơ cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi, rơi xuống dưới mặt đất hình thành một hình đồ án quỷ dị, ngay khi bảo tháp nghìn trượng ập xuống, Tàng Thiên Cơ dẫm bước vào trong đồ án, thân thể nhất thời chui xuống dưới lòng đất, không còn thấy đâu nữa.
Ầm...
Bảo tháp nghìn trượng rơi xuống đất, tạo thành một trận chấn động.
Cổ Thần vung tay lên, Như Ý Linh Lung bảo tháp hóa nhỏ, hạ xuống bàn tay, trong hố sâu kia cũng không thấy bóng dáng Tàng Thiên Cơ đâu, chỉ có một hình đồ án do máu tươi tạo thành, nhưng đã bị đập không còn nguyên hình.
Cổ Thần tới bên miệng hố, nói:
- Bí thuật ngũ hành?
Thần tức trong nháy mắt mở rộng ra trăm dặm nhưng vẫn không tìm được bóng dáng Tàng Thiên Cơ đâu.
---o0o---