Tiểu Bạch nhìn hình đồ án bằng máu, hỏi:
- Bí thuật ngũ hành là cái gì?
Cổ Thần nói:
- Là một loại tiên thuật, có thể mượn lực lượng ngũ hành: kim, mộc, thủy, hỏa, thổ để xuất ra các loại thần thông. Vừa rồi Tàng Thiên Cơ sử dụng, chính là thổ độn thuật trong bí thuật ngũ hành, bất quá tu vi hắn không đủ, cần phải vận dụng lượng lớn tinh nguyên, chỉ sử dụng một lần đã hao tổn rất nhiều nguyên khí, trong thời gian tới khẳng định sẽ tìm một chỗ nào đó bí mật tu luyện, không có mấy tháng thời gian đừng mơ khôi phục được.
- Nghe nói dường như rất lợi hại, có thể phi độn dưới lòng đất, vậy nếu như học hết cả kim, mộc, thủy, hỏa , thổ... Thiên địa nơi đâu cũng là ngũ hành, vậy chẳng phải là tùy ý xuyên toa, thiên hạ chỗ nào cũng có thể tới?
Tiểu Bạch ngạc nhiên hỏi.
Cổ Thần lắc đầu, cười nói:
- Học hết toàn bộ độn thuật ngũ hành đâu dễ vậy? Nếu vậy đã thành siêu thoát toàn bộ ngũ hành rồi, cho dù là chư tử thượng cổ sánh hàng đại tiên, chỉ sợ cũng không có được bản lĩnh như vậy. Được rồi, đi thôi! Có Như Ý Linh Lung bảo tháp, trừ phi có cường giả Độ Hư cảnh, bằng không sẽ không ai cản được ta, chúng ta đi tới mặt địa đồ thứ tư xem sao...
Cổ Thần tung Côn Ngô Ấn, nhìn lên mặt địa đồ cuối cùng, toàn bộ đều là mây trắng bay lượn, nhìn không rõ mặt đất.
Tiểu Bạch hưng phấn nói:
- Mới tới mặt địa đồ thứ ba đã lấy được Như Ý Linh Lung bảo tháp, vậy bảo vật ở mặt địa đồ thứ tư chẳng phải càng lợi hại hơn Như Ý Linh Lung bảo tháp sao?
- Ha ha...
Cổ Thần hài lòng cười, nói:
- Nếu lại có tiên bảo, vậy dành cho nàng.
- Được...
Tiểu Bạch hưng phấn gật đầu, hài lòng nói:
- Chúng ta đi mau!
Nói xong, hai người mở Thiểm Thiên Phong Dực, vỗ cánh bay về phía đông.
Côn Ngô Bí Cảnh tựa như một hình chữ nhật, chia làm bốn khu vực, đi vào Côn Ngô Bí Cảnh, khu vực thứ nhất chính là nơi chỗ rừng quỷ... Âm minh chi địa.
Bên trong rừng quỷ, không có ban ngày, ngoài những thân cây kỳ lạ không biết cao tới bao nhiêu, dường như vĩnh viễn không nhìn thấy đầu cùng, bất kể công kích thế nào cũng không thể phá hủy, còn có vô số quỷ hồn.
Khu vực thứ hai là một mảnh thảo nguyên rộng lớn, theo như lời nữ tử áo đen, có tên là thảo nguyên Tù Lâm, nơi trung tâm thảo nguyên có giam giữ trái tim Kim Sí Thiên Bằng, hiện Kim Sí Thiên Bằng đã sống lại, thế nhưng bị trọng thương, tu vi chỉ khôi phục lại đến Nguyên Thần trung kỳ.
Khu vực thứ ba là vùng đồi núi rộng lớn, núi cao san sát, đồng thời cũng có những hồ nước rộng nằm xen kẽ giữa các chân núi, Như Ý Linh Lung bảo tháp nằm tại trung tâm nơi này, hơi chếch về hướng đông bắc.
Khu vực thứ tư là một vùng mây trắng phủ kín, trên địa đồ Côn Ngô Ấn, hầu như chỉ nhìn thấy những đám mây, không hề nhìn thấy mặt đất.
Côn Ngô cảnh là một thiên thế giới do đại năng thượng cổ mở ra, tuy rằng có thời gian tương đồng với thế giới Cổ Hoang, nhưng không gian cũng không tương liên, tự thành một thể, trong đó tuy có ngày, có đêm nhưng lại không thấy xuất hiện mặt trăng, măt trời.
Có thể mở ra một phương thế giới, đồng thời trải dài hơn mười vạn dặm, thực sự khó có thể tưởng tượng được, đến tột cùng phải là hạng pháp lực gì mới mở ra được phương thế giới rộng lớn đến vậy?
Bay đủ một ngày, phi độn được sáu bảy vạn dặm, Cổ Thần và Tiểu Bạch mới bay qua hết khu vực thứ ba, phía trước là một dải mây trắng bồng bềnh, liếc mắt nhìn lại, nhìn không thấy đầu cùng, tựa hồ như đang đứng trên một đám mây.
Khi hai người tiến vào trong đám mây, điểm sáng chớp động trên Côn Ngô ấn cũng chuyển sang mặt địa đồ thứ tư, lúc này, tại đầu cùng địa đồ theo hướng đông lại xuất hiện một quang quyển.
- Mau nhìn, nơi đó có một quang quyển.
Tiểu Bạch chỉ vào một chỗ sát mép bên phải Côn Ngô Ấn, hưng phấn nói.
Cổ Thần mỉm cười, nói:
- Qua đó xem!
Hai người phi độn thẳng về phía trước, cũng thật kỳ quái, khu vực này tựa hồ hoàn toàn là một đám mây, hai người vừa tiến vào trong mây trắng, lập tức bị mây trắng phủ kín bốn phía, thần thức không thể thăm dò.
Hai người hạ xuống hơn nghìn trượng, vẫn là mây trắng phủ kín như trước, xem ra nơi này cũng giống như rừng quỷ, không có đầu cùng, hai người bèn quay trở lại trên đám mây, tiếp tục phi độn về phía trước, thỉnh thoảng lại có những ngọn cự phong cao hơn nghìn trượng , trôi nổi bồng bềnh trên đám mây.
Nơi này, giống như là tiên cảnh nhân gian.
- Nơi này quả thực kỳ lạ! Trên những ngọn núi cao nghìn trượng trôi nổi kia đều là một mảnh xanh tươi, cảnh sắc dạt dào, cây mọc thành rừng, sinh cơ bừng bừng.
Nhìn biển mây rộng vô cùng tận, Cổ Thần sợ hãi than.
Biển mây rộng lớn vô cùng, nhìn không rõ đầu cuối, cứ cách chừng mười dặm lại có một tòa núi trôi nổi bồng bềnh.
Những ngọn núi bình thường càng lên cao càng nhỏ dần, nhưng những ngọn núi trôi nổi trên biển mây này lại trái ngược, nhỏ dần từ trên xuống. Mặt trên là chân núi, phần dưới cùng là ngọn núi, mỗi một ngọn núi chỉ cao hơn nghìn trượng, thế nhưng chân núi lại là một mảnh bằng phẳng, tùy lớn hoặc nhỏ. Chỗ nhỏ chỉ rộng hơn nghìn trượng, chỗ lớn có khí vượt qua phạm vi mười dặm, quả thực là một khối lục địa trôi nổi giữa không trung.
Cổ Thần và Tiểu Bạch độn tốc cực nhanh, không lây sau đã bay vào biển mây được mấy trăm dặm. Dọc theo đường đi, gặp được không ít những khối lục địa trôi nổi kiểu này.
Phía trước xuất hiện một khối đất chỉ rộng hơn nghìn trượng, bên trên mọc một chút ít cây cỏ, Cổ Thần bay tới nơi, thu Thiểm Thiên Phong Dực rồi hạ xuống trên bãi cỏ, Tiểu Bạch cũng hạ xuống ngay bên cạnh.
Tuy rằng là những khối đất trôi nổi giữa không trung, nhưng đi lại trên đó vẫn cảm giác như đi trên mặt đất bình thường, không hề hó khăn chút nào. Cổ Thần xoay người, đảo mắt nhìn hắp nơi, chỉ thấy toàn là biển mây, vô cùng vô tận, cứ cách chừng mười dặm lại có một mặt đất trôi nổi, bên trên bồng bềnh vụ khí, nhìn qua tựa như tiên cảnh.
- Nơi này quả thật là tiên cảnh nhân gian, Côn Ngô Bí Cảnh này cũng không biết đã được mở ra từ bao giờ, đã qua bao nhiêu năm rồi mà lực lượng pháp tắc vẫn còn cường đại như vậy, không biết vị cường giả khai mở ra nơi này đã đạt tới trình độ thế nào?
Khai mở không gian, ít nhất phải có tu vi Độ Hư cảnh, tuy lĩnh ngộ được pháp tắc không gian, nhưng cũng chỉ là không gian chết giống như bên trong Càn Khôn Trạc, chí có không gian chứa sinh mệnh mới được coi là bí cảnh, nhưng muốn mở được không gian chứa sinh mệnh, chí ít phải lĩnh ngộ được tuần hoàn ngũ hành, điều này chỉ có cường giả đã vượt qua ngũ hành mới làm được.
- Hoàn toàn lĩnh ngộ ngũ hành, sợ rằng chư tử thượng cổ cũng khó được. Côn Ngô Bí Cảnh không chỉ đơn giản là một thiên không gian, đồng thời còn là một không gian thật lớn, trải qua vô số thời đại vẫn hoàn hảo như lúc ban đầu. Thực khó tưởng tượng được, phong thái của người đã sáng tạo ra Côn Ngô Bí Cảnh như thế nào.
Cổ Thần đưa mắt nhìn khắp nơi, nhịn không được cảm thán.
Sự cường đại của tu sĩ thái cổ, thượng cổ thật khó có thể hình dung. Hiện tại, những nhân vật đỉnh phong của đại lục Cổ Hoang, theo đồn cũng chỉ có tu vi Độ Hư cảnh, có lẽ ở thời thượng cổ, thái cổ, tu vi Độ Hư cảnh hẳn là nhiều như sông như biển, nhiều không kể hết.
---o0o---