Nhà hàng Tử Vân cũng là trang hoàng đổi mới hoàn toàn, tư tưởng ông chủ mở rộng không ít. Bởi vì bữa tiệc hôm nay ít nhất cũng phải mấy trăm ngàn tệ thế mà lại như không có vấn đề gì. Nhà hàng Xuân Hương, đương nhiên không có phần, ánh mắt mọi người đều bị hấp dẫn bởi tin tức của nhân vật lớn mang tới
Lô Minh Châu, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, nghe nói mới ngoài 40. Kỳ thật chính là cô của Lô Vĩ, một người phụ nữ khá lợi hại
Ngày hôm qua Lô Minh Châu ở thành phố ngủ lại một đêm, 10h sáng thì tới cầu Lang Mã giao giới của thành phố Phúc Xuân và huyện Ngư Dương, bà cũng không xuống xe, mà tới thẳng Lâm Tuyền dưới sự vây quanh bảo vệ của mười mấy chiếc xe Ngư Dương
Phía trước là xe cảnh sát mở đường, theo sau là một loạt xe Santana của huyện Ngư Dương, bình thường có, mẫu 2000 cũng có, đương nhiên, trong đó xen kẽ cũng có xe tải thương vụ… giữa đội ngũ chính là một dãy xe Audi rẻ tiền bao quanh một chiếc Audi cao cấp hơn của Trưởng ban thư ký Lô
Không lâu sau thì đã tới thị trấn Lâm Tuyền.
- Ừ con đường này cũng được đấy
Lô Minh Châu vừa xuống xe, khi bàn chân vừa mới đặt xuống mặt đường chính Đông Đang Dương rộng chừng 26 kia, miệng không khỏi tán dương một câu.
Lại phóng tầm mắt lướt qua hết toàn bộ con đường chính Đông Đang Dương, cười nói:
- Chà không thua gì đường phố mới của thành phố các ông, bên trong xã, thị trấn ngoại trừ mười xã, thị trấn lớn tỉnh ta, thì đường phố Lâm Tuyền các ông cũng được xếp hạng một hai
Phía sau câu nói kia đương nhiên là hướng về Chủ tịch thành phố La và các lãnh đạo liên can ở thành phố tới mà nói, an nhàn tỏ ý khen ngợi
- Ha ha, đây đều là Huyện ủy Ngư Dương và Ủy ban nhân dân huyện chỉ huy thích đáng, người phụ trách khu kinh tế Lâm Tuyền đã dẫn dắt toàn thể cán bộ công nhân viên chức mà làm ra
La Hạo Thông khá khiêm tốn, cười, trong lòng cũng có chút hầm hập, tuy rằng miệng nói chính là công lao của cán bộ huyện Ngư Dương.
Nhưng Ngư Dương cũng là do La Hạo Thông tôi quản mà, vậy còn không phải là thành tích do La Hạo Thông tôi làm ra sao? Đây thì xá gì, có thể được Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy khen ngợi, kiểu này mặt mũi không muốn vẻ vang cũng khó.
Đúng lúc này, một chiếc xe cảnh sát từ phía sau vọt tới rất nhanh, khi gần tới trước mặt Trưởng ban thư ký Lô mới từ từ giảm bớt tốc độ.
Khiến cho mọi người đều phải kinh ngạc, quái lạ đồng chí công an duy trì trật tự hôm nay chẳng lẽ lại bất tài thế, thật là thất thố quá.
Tuy nhiên, nếu là xe cảnh sát, có lẽ là người ta có việc gấp cần báo cáo hay gì đó, khi mọi người đang hết sức nghi hoặc, thì một bóng dáng cao lớn từ trong xe bước ra.
Người này xuống xe lập tức hướng về Lô Minh Châu cười nói:
- Trưởng ban thư ký, quay về hơi bị muộn, phải đuổi theo nhanh vậy, cuối cùng vẫn là đuổi kịp đoàn xe của Trưởng ban thư ký, ha ha ha…
Bí thư Thành ủy Chu Càn Dương vẻ mặt tươi cười, cất bước lớn tiến lên phía trước, nhiệt tình bắt tay với Lô Minh Châu
- Bí thư Chu, mới từ thủ đô trở về nên nghỉ ngơi một chút đi, tôi bên này không có việc gì, chỉ là đại biểu Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh xuống đây dạo một vòng. Lần này xuống đây cũng không có nhiệm vụ gì nhiều, cũng không có mục đích gì, chỉ là đi thăm thú các nơi Nam Phúc chúng ta rồi về. Bí thư Tỉnh ủy Quách nói, ông ấy dạo này rất bận, nên đánh nhờ tôi làm việc này, ha ha
Lô Minh Châu mỉm cười, thể hiện ra vẻ hòa ái, cũng không có thói kiểu cách nhà quan
Liếc mắt nhìn một cái, rồi chỉ vào con đường chính của Đông Đang Dương kia chủ cười nói:
- Đúng là phải khen ngợi Lâm Tuyền các ông mới được.
- Ha ha, Trưởng ban thư ký, một chút thành tích, không đáng nhắc tới. đây đều là nhờ Bí thư Bảo Toàn làm được tốt
Nghe nói trước kia nơi này chỉ là một khu nhà dân chật hẹp, đường chỉ rộng có ba bốn mét, đến xe cứu hoả cũng vào không được.
Sau lại bởi vì một số nguyên nhân đặc thù, hiện tại trở nên càng rộng thoáng càng rộng rãi. Tục ngữ nói cũ không đi, thì mới không tới, đồng chí Bảo Toàn làm tốt lắm a
Chu Càn Dương bật cười ha ha, không dấu vết khoe khoang về Bí thư huyện ủy Cổ Bảo Toàn, đẹp đến nổi khiến thằng nhãi này trong lòng thiếu chút nữa nổi bong bóng
Đương nhiên, La Hạo Thông và Vệ Sơ Tịnh một bên lại là một tâm tư khác. Dùng một chữ hình dung, chính là —— Chua.
La Hạo Thông vô cùng hối hận, hối hận vừa rồi sao không trực tiếp khen ngợi Vệ Sơ Tịnh cấp dưới của mình, để cô cũng được thể hiện chút trước mặt Trưởng ban thư ký
Vì sao còn phải đem ra Cổ Bảo Toàn làm gì? Trong lòng đang chửi thẳng lão thất phu Chu Càn Dương, da mặt còn dày hơn cả đáy nồi. Đem công lao khu kinh tế Lâm Tuyền toàn bộ đổ hết vào người Cổ Bảo Toàn
Chu Càn Dương nói xong, vội lấy tay chỉ Cổ Bảo Toàn nói:
- Bảo Toàn, ra đây nói một chút với Trưởng ban thư ký về con đường này, về biến hóa lớn của Ngư Dương các cậu…
- Trưởng ban thư ký, lúc trước Lâm Tuyền gặp khó khăn, đường chính Đông Đang Dương toàn bộ đều bị thiêu hủy. Đây cũng không phải là được tạo ra bởi sai lầm của huyện Ngư Dương chúng tôi hoặc là thị trấn Lâm Tuyền
Lúc ấy là bởi vì một tên tội phạm giết người bị truy nã toàn quốc trốn tới Lâm Tuyền sau đó sai người làm ra, sau đó sở tỉnh điều tra rõ vụ án này, tội phạm cũng nhận được trừng phạt đích đáng.
Ban đầu tai nạn này vốn là thình lình ập tới nên hẳn là bi kịch, tuy nhiên, sau khi chúng tôi đem việc này báo cáo lên thành phố, lãnh đạo thành phố cũng là giúp đỡ coi trọng.
Đặc biệt là Bí thư Chu, lập tức chỉ thị chúng tôi phải khắc phục muôn vàn khó khăn, không trông đợi không dựa dẫm, phải cho dân chúng có nhà để ở, có cơm để ăn, có áo để mặc...
Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện chúng tôi cũng lập tức hành động, thành lập khu kinh tế Lâm Tuyền, được rất nhiều cán bộ do đồng chí Trương Quốc Hoa dẫn đầu ở khu kinh tế Lâm phối hợp, chẳng những xây mới lại con đường chính Đông Đang Dương này, hơn nữa khiến cho nó thêm nhiều hấp dẫn và đẹp đẽ hơn…
Cổ Bảo Toàn là có chuẩn bị mà tới, thao thao bất tuyệt, lại hợp thời đẩy ra Trương Quốc Hoa hiện đang đương nhiệm chức chủ nhiệm khu kinh tế Lâm Tuyền
Đồng chí Tiểu Diệp thì ông ta không thèm nhắc tới một chữ. Ở trong lòng Cổ Bảo Toàn, đồng chí Tiểu Diệp hiện tại căn bản là một tên ôn dịch không ra gì, nhắc tới tên hắn thôi cũng sẽ có cảm giác bị nhiễm bệnh.
“Khốn thật, rõ ràng là công lao của Chủ tịch huyện Diệp, thế mà từ miệng mày lại toàn bộ biến thành của Trương Quốc Hoa, người gì thế này, đồ khốn nạn”.
Lô Vĩ ở một bên nhíu mày, Triệu Thiết Hải cũng không khác gì mấy
- Vừa đúng lúc, để chủ nhiệm Trương giới thiệu một chút tình hình tái xây dựng cho Trưởng ban thư ký biết xơ qua, tôi thấy con đường này hình như dài tới mấy trăm mét, tất cả đều là dãy nhà mới.
Hơn nữa hai bên lối đi bộ, đều gắn đèn đường sáng trưng, đúng là một khu phố sinh động. So với đường phố ở thành phố còn xinh đẹp hơn nhiều, đây đúng là một công trình không thể ngờ
Đối với trong xã, thị trấn mà nói, có thể hoàn thành việc này, đồng chí Trương Quốc Hoa đúng là không đơn giản, chắc là cũng đã đầu tư không ít tiền vào đó
Nếu bởi vậy sự việc này mà gánh thêm trọng trách nặng nề sẽ không thỏa
Trưởng ban thư ký Phí Ngọc ở thành phố cũng không biết là ý gì, sao lại nói như thế. Đầu tiên là dốc sức ca ngợi Trương Quốc Hoa, mặt sau chắc là lại có biến chuyển.
- Đồng chí Quốc Hoa, hãy giới thiệu một chút cho hai vị Trưởng ban thư ký cùng với Bí thư Chu.
Cổ Bảo Toàn mặt mày hớn hở cười nói.
- Trưởng ban thư ký Lô, Bí thư Chu, Chủ tịch thành phố La... đây là việc mà khu kinh tế Lâm Tuyền chúng tôi nên làm.
Có thể tạo phúc cho nhân dân, có thể để họ an cư lạc nghiệp, thấy họ dắt chó đi dạo trên con đường mới, chơi trò chơi, tôi rất tâm an.
Công trình này đúng như Trưởng ban thư ký Phí đã nói, đầu tư không ít, chỉ là hàng mục bồi thường di dời thì khu kinh tế chúng tôi đã đưa ra hơn ba triệu đến gần bốn triệu.
Cái này đối với một số địa khu xã, thị trấn phát đạt mà nói có lẽ không là gì cả, tuy nhiên, với thành phố Mặc Hương chúng ta vẫn là một khoản rất lớn, đặc biệt một bậc xã, thị trấn.
Mà tầm nhìn xa hơn chính là nguyên con đường này, do khu kinh tế chúng tôi làm chủ đạo, triển khai mở rộng, hình thành một mạng lưới giao thông bốn phương thông suốt.
Khiến cho khu kinh tế Lâm Tuyền chúng tôi thực hiện được đường nhựa rộng chừng 12 mét thông hết hai xã sáu thị trấn, không hề thua kém so với tỉnh.
Con đường này kỳ thật chính là một đường tiền tài, khu kinh tế Lâm Tuyền chúng tôi dưới chỉ thị của Bí thư Huyện ủy Cổ, thực hiện đầy đủ phương châm lớn của Đảng ‘Muốn làm giàu trước tiên phải sửa đường’
Dùng sửa đường để dẫn dắt nông dân làm giàu, dùng sửa đường để hữu lực xúc tiến tuần hoàn giữa sự phát triển huyện và kinh tế, dùng sửa đường đưa tới Kim Phượng Hoàng, lập tức thành lập khu công nghiệp Lâm Tuyền.
Kéo đến 150 triệu đầu tư, tiếp theo ở khu công nghiệp ghềnh Quỷ Anh hoàn thành đầu tư giấy đá Lâm Tuyền, nhà máy tơ lụa Lâm Tuyền, nhà máy đồ chơi Lâm Tuyền...
Hơn nữa, công trình lớn như vậy, đề cập đến công trình lớn năm sáu mươi triệu đầu tư, kết quả có thể tính được, khu kinh tế Lâm Tuyền chúng tôi cũng không nợ nần gì nhiều với bên ngoài.
Tin rằng không cần tới 10 năm có thể trả hết nợ...
Trương Quốc Hoa miệng mồm cũng rất là trơn tru lưu loát, giống như toàn bộ mạng lưới giao thông Lâm Tuyền cùng với khu công nghiệp ghềnh Quỷ Anh tất cả đều là do Trương Quốc Hoa y chỉ huy mới có thể hoàn thành. Về phần đồng chí Diệp Phàm, thì không hề thấy y nhắc tới
- Không tồi không tồi, ở một mặt xã, thị trấn mà nói, hạng mục này cũng không phải là công trình lớn gì, chủ nhiệm Trương hoàn toàn có thể quang vinh lấy được danh hiệu đảng viên ưu tú toàn tỉnh xã, thị trấn, ha ha ha…
Lô Minh Châu không tiết kiệm lời khích lệ, tuy nhiên đảo mắt lại nhíu nhíu mày, có chút vẻ nghi hoặc hỏi:
- Nói đến việc sửa đường và việc đầu tư hơn một trăm triệu, tôi bỗng nhớ tới một chuyện
- Ha ha, chắc là Trưởng ban thư ký muốn nói việc này khẳng định có liên quan với khu kinh tế Lâm Tuyền
La Hạo Thông nhân cơ hội mà phát, muốn lợi dụng việc này khơi mào một điểm gì đó. Thằng nhãi này cũng là kinh nghiệm dày dạn, năng lực lợi dụng sơ hở có thể nói là số 1.
- Ừ
Lô Minh Châu lên tiếng, quay đầu liếc mắt quét qua mọi người một cái, trên mặt lại kia tràn đầy tươi cười, nói:
- Sáng hôm qua, khi tôi từ trụ sở Tỉnh ủy đi ra, ở lối đi nhỏ vừa hay gặp phải Trưởng ban Tống của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, nghe nói tôi muốn đến Ngư Dương, tiện thể cười nói:
- Ngư Dương có một khu kinh tế Lâm Tuyền, đó là một chỗ tốt.
Tôi lập tức cười hỏi:
- Trưởng ban Tống biết chút gì sao, có thể cho nói một ít với tôi trước hay không, cũng để biết thêm nội tình
Trưởng ban Tống lập tức cười nói:
- Nói đến chuyện này thì thật là có chút thú vị, mấy tháng trước Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đúng đầu muốn khai giảng khóa học Anh tài vượt thế kỷ, nói là để tìm hiểu thêm một người, tên là Diệp Phàm. Hơn nữa còn nói đồng chí này là ở khu kinh tế Lâm Tuyền nhậm chức, còn là trưởng lớp của lớp anh tài, hơn nữa Trưởng ban Tống còn cười tủm tỉm nói là chức trưởng lớp kia của đồng chí Diệp Phàm còn là do chính ông điểm tướng.
Tôi liền có chút tò mò, lập tức cười hỏi:
- Trưởng ban Tống, một cán bộ xã, thị trấn mà ông có thể nhớ tới, còn tự mình điểm tướng, vậy cái người gọi là đồng chí Diệp Phàm kia khẳng định là có một vài khả năng nổi bật à nha?
Trưởng ban Tống ha hả cười nói:
- Đúng vậy, trên báo tỉnh còn đặt biệt danh ‘Chủ tịch thị trấn trăm triệu’, hơn nữa còn làm ra mạng lưới giao thông Lâm Tuyền gì đó, còn được gọi vui là cái gì ‘hoá duyên đại sư’.
Ồ nói tới đây hình như cái danh hiệu ‘hoá duyên đại sư’ kia hình như cũng có nguồn gốc từ thành phố Mặc Hương của đồng chí Càn Dương các anh, ha ha
Sau đó Trưởng ban Tống còn nói với tôi, bảo tôi hỏi thăm đồng chí Tiểu Diệp một chút, nói là khi nào rảnh ông ta sẽ tới thăm thú Lâm Tuyền, để xem có giống với những gì đã đang trên báo tỉnh hay không…
Lô Minh Châu lời kia vừa ra khỏi miệng, lập tức khiến cho một đám người Cổ Bảo Toàn là như đứng ngồi không yên, trên mặt Trương Quốc Hoa kia thì mồ hôi lạnh cũng toát ra ngoài
Biết Trưởng ban thư ký người ta đã để lại mặt mũi cho mình, không nói thẳng mình là đám người 'Hái đào' gì đó.
-----o0o-----