"Không cần phải lo lắng?".
Ở một nơi nào đó trên bầu trời, tồn tại một thần điện nguy nga tráng lệ, bên trong nó là một khỏang không rộng lớn, những dải tinh hà đầy màu sắc uốn lượn xung quanh làm cho mọi người như lạc vào hư vô. Trung tâm thần điện này có một tế đàn lơ lửng, xung quanh có những khối cầu cơ giới lớn nhỏ đang chuyển động.
Thần điện này không có trần, để lộ ra khỏang không gian bao la phía trên, có thể thấy thấp thóang đâu đó vài vì tinh tú. Bên dưới tế đàn là một hồ nước rộng lớn, trong vắt và tĩnh lặng, phản chiếu ánh sáng từ các vì sao trên bầu trời tạo thành các đồ hình huyền ảo.
Nơi này gọi là Tinh Hà, thần điện này gọi là Tinh Hà Điện, tế đàn này gọi là Tinh Đàn, khỏang không rộng lớn phía trên gọi là Tinh Không, mặt nước phẳng lặng phía dưới có các đồ hình gọi là Tinh Hà Đồ, còn người con gái đang đứng trên tế đàn được gọi là Tinh Chủ. Giọng nói khi nãy là phát ra từ cô gái này. Không mang theo tạp niệm, âm thanh nhẹ nhàng mà vang vọng. Nàng chậm rãi mở mắt, sâu trong mắt ánh lên vẻ trí tuệ, đôi tay rời khỏi quả cầu pha lê đưa lên vuốt nhẹ mái tóc, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn mỉm cười nhìn người phía dưới.
Nàng là người cai quản những vì sao, chứng kiến sự sinh ra và mất đi của chúng. Cộng với Tinh Hà Đồ, nàng là người duy nhất biết được một Thần còn sống hay đã chết, biết được nơi mà Thần đó đang cư ngụ. Nàng, được xem như là một người thông thái.
"Vậy à!"
Tiếng nói vang lên kèm theo một hơi thở dài. Phía dưới nàng trên Tinh Hà Đồ có một người đang đứng, khóac áo chòang màu trắng viền vàng kim bao phủ cả người, nón trùm đầu che hết khuôn mặt chỉ để lộ ra đôi môi phớt hồng. Cộng thêm dáng người mơ hồ dưới lớp áo nhưng vẫn thể hiện đường nét cơ thể, không khó nhận ra nàng cũng là con gái.
"Tôi biết cô rất lo lắng, tôi cũng vậy. Nhưng mọi việc Thiên Mẫu làm đều có lý do của người, chúng ta cứ ngồi chờ xem kết quả là được!"
Như không có gì lo lắng, nàng vẫn lấy ngón tay se se lọn tóc trước ngực, không biết nghĩ gì lại nói tiếp, giọng nói không còn thản nhiên mà có chút nghiêm trọng.
"Tôi đã cảm nhận được hắn!"
"Cô nói sao? . . . !"
Cô gái đứng dưới không kìm được thốt lên, chợt nhận ra việc này không thể nói lớn liền lấy tay che miệng mình lại. Nếu chuyện này là thật thì thế giới này sẽ lại có thêm một hồi gió tanh mưa máu nữa.
Không ngạc nhiên trước phản ứng của người phía dưới, chính nàng lúc biết được việc này cũng kinh ngạc như vậy, giờ nghĩ lại trong tâm trí vẫn không thể tin được. Lát sau "Tinh Chủ" nói tiếp:
"Tuy không chính xác lắm, nhưng cũng rất có khả năng . . . "
Vừa nói ánh mắt vừa nhìn vào một vùng sẫm màu trên Tinh Hà Đồ, tuy không chiếm diện tích lớn nhưng bên trong lại là một mảnh u ám, dù là nàng cũng không "nhìn" rõ được.
"Ra là vậy, nếu hắn thật sự xuất hiện thì chỉ có nơi đó là nơi hắn muốn đến . . . "
Khi nhìn theo ánh mắt nàng thì người phía dưới cũng đã có chút tin tưởng, trầm mặt hồi lâu, lát sau ngẩng đầu lên nói:
"Chuyện này thì nên có càng ít người biết càng tốt!"
Tinh Chủ cũng cho là đúng, gật đầu. Đột nhiên như nghĩ ra chuyện gì đó nàng mở miệng nói:
"Đúng ra cô không nên tới đây!"
"Tôi hiểu, nhưng tôi muốn biết nó có ổn không? Đã gần tới ngày Tinh Can Phụ Thể, nếu mọi chuyện suông sẻ thì tốt, bằng không rất có khả năng sẽ bại lộ. Chuyện này một khi truyền ra ngòai sẽ gây ảnh hưởng rất lớn, sợ rằng Nhân Mẫu cũng không thể tiếp tục che dấu được nữa."