Em ra đi,
kéo mùa thu ra đi.
Tôi gọi gió,
gió k nghe.
Tôi gọi mây,
mây trắng hững hờ.
Bâng khuâng tôi gọi con đò,
chiều thương nhớ mênh mông.
Người lái đò cho biết,
có người vừa sang sông.
Em ra đi, kéo mùa thu đi hết,
chỉ duy còn để lại,
đám lá vàng... cho tôi.
Sưu tầm: bài thơ của thầy
|