Chương 2.
Trong lúc mọi ng đang đổ xô đi tìm kiếm, Long vs Hoa đang ngồi nói chuyện bên bờ sông. Qua lời kể của Hoa, hắn dần dần xác định đc thân phận mới của mình. Theo đó, hắn năm nay 15 tuổi, vừa tốt nghiệp THCS đang chuẩn bị thi vào cấp 3. Tuần trc, trên đường đi học về, hắn thấy đứa trẻ nhà hàng xóm sắp bị xe tông thì liều mạng lao vào đẩy đứa bé ra. Kết quả là hắn trở thành hình nhân thế mạng, bị chiếc xe máy tông vào rồi hôn mê bất tỉnh. Ban đầu cha mẹ hắn cho hắn nằm viện nhưng k có tiến triển khả quan cho nên quyết định đưa hắn về nhà để thuận tiện cho việc chăm sóc. Hắn cũng biết đc rằng ng đang nói chuyện với hắn là cô em gái ruột của chính hắn kém hắn 4 tuổi. Theo lời Hoa kể thì lúc trc 2 anh em rất thân thiết, đi đâu hay làm gì cũng có nhau.
2 anh em ngồi nói chuyện đc 1 lúc thì đến h bọn trẻ tan học về. 1 học sinh đi ngang qua bờ sông nhìn Hoa đầy nghi hoặc "quái lạ, chả lẽ Hoa có bạn trai rồi à? sao k nghe ng ta nói gì? mà sao nhìn bạn trai Hoa quen thế nhỉ?" Vừa nghỉ hoặc vừa tò mò, hắn lại gần 2 anh em. Khi nhận ra đc ng đang nói chuyện vs Hoa là Long thì het lên:
-Long! mày tỉnh rồi à? tỉnh lại từ khi nào thế? sao k nói cho tao biết?
-Anh Dũng! anh Long vừa tỉnh lại lúc chiều, nhưng...nhưng...
-Nhưng sao?
-Anh ấy bị mất trí rồi?
-Mất trí? sao có thể?-DŨng vừa nắm lấy 2 bả vai Long:
-Long! mày mất trí thật à? Mày...
K đợi DŨng nói xong, LOng ôm đầu:
-Đau đầu quá, đau đầu quá...-Nói xong hắn ngã ra đất bất tỉnh.
Dũng vs Hoa hoảng hốt:
-Anh (mày) làm sao thế Long? đừng làm tao (em) sợ.
Lay gọi 1 lúc k có kết quả, Dũng quyết định cõng Long về nhà.
Trên đường về, Dũng gặp bà Nguyệt- mẹ Long. Vốn là đứa con trai đang hôn mê bỗng nhiên tỉnh dậy, bà Nguyệt quyết định lên phố đi chợ nấu cho con trai 1 bữa thật ngon. Ai ngờ trên đường về lại thấy Dũng đang cõng Long về nhà. mà xem tình hình có vẻ như con trai bà lại hôn mê nữa rồi.
Đang vui mừng vì con trai hôn mê lâu ngày chưa tỉnh, bà vốn hi vọng con trai nhanh hồi phục trí nhớ rồi lại trở thành 1 đứa trẻ hiếu thảo, hoạt bát như trc ai ngờ đâu niềm vui ngắn chẳng tày gang, con trai bà vừa mới tỉnh dậy lại hôn mê ngay rôi. Bà hoảng sợ:
-Nhanh...Nhanh đưa nó về nhà!
Cũng không biết qua bao lâu, Long tỉnh dậy, đập vào mắt hắn là bức tường trắng xóa, bên tai là tiếng khóc của bà Nguyệt:
-Ôi, con tôi, nó làm gì nên tội mà ông trời hành hạ nó ntn? ước gì tôi có thể chịu thay cho nó...
Lúc này, sau khi hôn mê tỉnh dậy, hắn cảm thấy ng phụ nữ này đang rất thương tâm. Vì hắn. Phải, ng phụ nữ này đang thương tâm vì hắn. Bất chợt hắn cảm giác ng phụ nữ trc mắt này vô cùng thân thiết. Hắn khàn khàn nói:
-Mẹ, đừng khóc, con...ko sao...mà!
Sau khi tỉnh dậy, hắn đã hoàn toàn dung hợp kí ức của lần trọng sinh này. Hắn chợt cảm thấy 2 tiếng "cha,mẹ" cũng không quá đáng khinh như trc nữa.
Bà Nguyệt dường như k tin tưởng điều kì diệu đang xảy ra trc mắt mình. Bà nói với giọng cầu xin
-Long, con tỉnh lại rồi à? Con cũng hồi phục trí nhớ rồi đúng không? con gọi mẹ 1 tiếng nữa cho mẹ nghe đi.
Cố gắng áp chế cơn đau đầu dữ dội, hắn mỉm cười nói:
-Mẹ. con k sao mà. Mẹ đừng khóc nữa. à phải rồi, sao k thấy cha vs em Hoa đâu.
-À cha con vừa về qua nhà lấy ít đồ, em gái con bg chắc đang ở trường. chắc lát nữa 2 cha con nó cũng qua đây thôi. Con bg cảm thấy thế nào rồi? có chỗ nào khó chịu không?
-Mẹ. con ko sao. mẹ chuẩn bị đi làm thủ tục cho con xuất viện đi.
-Xuất viện? ko đc. con vừa mới tỉnh dậy, sao có thể xuất viện ngay đc?
-Mẹ. Nhà mình làm gì còn đủ tiền cho con nộp viện phí?
-Không sao. Lần này vì con cứu con trai nhà bác Lí mới phải nằm viện nên bác ấy đã cho bố mẹ vay tiền để trả tiền viện phí cho con đấy.
-Nếu k đc xuất viện nhanh có khi con lại hôn mê nữa mất. con k thích k khí ở bệnh viện chút nào.
Bà Nguyệt hoảng hốt:
-Con đừng nói gở. Con mà xảy ra chuyện gì thì mẹ biết làm sao đây.
-Mẹ. quả thật con k quen nằm ở bệnh viện. mẹ nhanh làm thủ tục cho con xuất viện đi.
Bà Nguyệt suy nghĩ 1 chút rồi đáp:
-Được rồi. Để lát nữa mẹ bàn với cha con. con cứ nằm nghỉ đi.
1 lúc sau, ông Thần vs Hoa đi vào phòng bệnh. Vừa nhìn thấy họ hắn liền chào:
-Cha, cha đi làm về rồi ạ? ủa, cha kiếm ở đâu về đc 1 tiểu mĩ nhân vậy?
Ông Thần vs Hoa sửng sốt, sau đó Hoa nhào tới ôm lấy hắn khóc:
-Hu...oa... Anh tỉnh rồi, em còn tưởng anh k bg tỉnh lại nữa cơ.
-Nhỏ ngốc, nói gì thế? Anh còn chưa đc nhìn thấy em lấy chồng, sao có thể k tỉnh lại đc?
-Tỉnh lại là tốt rồi, tỉnh lại là tốt rồi. Ông Thần mắt có chút đỏ lên thì thào.
Sau khi thương lượng, vk ck ông Thần quyết định sáng ngày hôm sau cho hắn xuất viện. vừa về đến nhà, hắn lôi ngay mấy quyển sách giáo khoa ra đọc. Bà Nguyệt khuyên:
-Con vừa mới bệnh dậy, nghỉ ngơi trc đã, rồi học bù lại sau.
-Nằm không chán lắm, với lại mấy ngày ko đi học rồi, con sợ ko theo kịp các bạn. Sắp tới lại còn phải thì vào cấp 3 nữa. à đúng rồi, nhà mình vay bác Lý bn tiền vậy mẹ?
-400k. chuyện đó con k cần phải lo, bố mẹ tự có cách giải quyết.
Bọn họ vì ta mà vất vả như vậy, hi sinh nhiều như vậy, nếu ta mà lạnh nhạt với họ thì thật thiếu lương tâm. Thôi thì cứ đối xử với họ như lão sư phụ vậy. It ngày nữa kiếm chút việc làm thêm phụ giúp họ vậy.
Hắn vừa đọc sách vừa suy nghĩ.
|