Chương 3.
Sau 3 ngày nằm trên giường, cảm thấy thân thể đã hoàn toàn khỏe lại hắn liền xuống giường phụ giúp bố mẹ những việc vặt. TRong khoảng thời gian này, hắn đọc hết tất cả những quyển sách giáo khoa mà hắn có, bản thân vốn thông minh, hơn nữa lần trc trùng sinh bước vào giới tu chân nên hắn lại có 1 trí nhớ càng thêm siêu phàm. Có thế nói chỉ cần đọc hoặc nghe 1 lần là hắn có thể nhớ như in. Thêm vào đó, kiếp trc tại địa cầu hắn vốn là 1 sinh viên xuất sắc dành đc 1 trong năm suât đi du học tại Pháp cho nên đối với hắn việc xem lại sách giáo khoa chỉ là ôn lại kiến thức ngày xưa mà thôi.
3 ngày qua, cảm nhận sự thương yêu, chăm sóc của ông bà Thần vs Hoa, hắn càng cảm thấy gắn bó với gia đình nhỏ này. Đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận đc sự ấm áp của 1 gia đình.
Buổi tối, khi đang ăn cơm cùng mọi người hắn chợt nói:
-Từ mai con sẽ bắt đầu đi học, chỉ còn 1 tuần nữa là tốt nghiệp rồi. Bên cạnh đó con cảm thấy mình không cần đến lớp học thêm nữa, thay vào đó con sẽ đi xin làm 1 it việc vặt giúp đỡ bố mẹ.
-Không đc. Con ko đi học thêm biết đâu kì thi này ko đạt kết quả tốt thì sao? Bg việc học của con là trên hết, việc gia đình cứ để bố mẹ lo. Ông Thần quả quyết.
-Đúng đấy, con hiếu thảo nt bố mẹ rất mừng, nhưng bg là thời điểm quan trọng, con phải cố gắng thì đỗ vào trường cấp 3 trên tỉnh.
-Bố mẹ đừng lo, con sẽ thi đỗ mà.
-Không đc! ý bố đã quyết rồi.
Thấy k thể thay đổi ý kiến của bố mẹ, Long không nói gì nữa. Hắn âm thầm quyết định sẽ dùng thời gian đi học thêm để kiếm việc làm thêm trả nợ cho nhà bác Lý.
Tỉnh Thái Bình là 1 tỉnh thiên về phát triển nông nghiệp, đời sống ng dân vẫn còn thiếu thốn. Cả tỉnh có 7 huyện, mỗi huyện đều có 1 vài trường cấp 3. Quê hắn là huyện Đông Hưng. Vốn trong huyện có 1 trường cấp 3 đc xếp hạng toàn quốc nhưng ông Thần lại hi vọng hắn có thể vào học tại trường chuyên trên Tỉnh. Không phải chỉ có ông mà cuacuws bậc phụ huynh nào cũng hi vọng con mình có thể vào học tại đây đơn giản vì tỉ lệ học sinh thi đỗ đại học ở trường này là 97%. Mà muốn vào học ở trường này thì gia đình thí sinh phải có tiền vs quyền còn nếu không thì phải có thành tích học tập thật tốt. Gia đình ông Thần dĩ nhiên ko đáp ứng đc điều kiện đầu tiên cho nên ông muốn Long phải dành thời gian học tập thật tốt.
Sau bữa cơm, hắn dành thời gian giúp Hoa củng cố kiến thức, những vấn đề nào Hoa chưa hiểu khi học ở trên lớp đều đc hắn giảng dạy tỉ mỉ, dễ hiểu. Thậm chí Hoa còn nhận xet "anh Long giảng còn dễ hiểu hơn cô giáo".
Nửa đêm, hắn thức dậy đi ra ngoài, để tránh mọi ng trong nhà thức giấc mà hắn đi lại thật nhẹ nhàng. Theo hắn xem ra cái cơ thể này tuy k yếu ớt nhưng vẫn cần phải tập luyện thêm. Đồng thời hắn cũng thử tu luyện theo phương pháp tu chân. Sau đó hắn đau khổ phát hiện ra rằng linh khí ở đây quá mức ít ỏi. Xem ra chỉ có cách đi theo con đường võ giả. Nghĩ vậy hắn bắt đầu rèn luyện thân thể theo các biện pháp đã sử dụng khi còn ở dị giới. Chạy bộ, hít xà, chống đẩy, nhảy cóc, uốn dẻo .v..v hắn dùng đủ mọi phương pháp huấn luyện để có thể tăng sức dẻo dai và bền bỉ của cơ thể.
Tảng sáng, hắn chạy đến quán cơm của bác Thu ở đầu phố. TRông thấy hắn, bác Thu cười đôn hậu:
-Mới sáng sớm mà đã đi đâu thế cháu?
-Bác Thu! Thời gian tới cháu có thể đến chỗ bác làm thêm đc ko? Cháu muốn giúp đỡ bố mẹ cháu.
-Nhưng bố mẹ cháu có đồng ý không?
-Hihi... cháu giấu bố mẹ cháu đi làm thêm đấy. Bác đừng nói cho bố mẹ cháu biết nhé.
-Không đc. Bố cháu muốn cháu vào học trường tỉnh đấy. cháu làm thêm cho bác biết đâu sau này thì không đạt thi bác phải ăn nói thế nào vs bố mẹ cháu đây?
-Bác yên tâm. cháu sẽ không làm lỡ việc học của bản thân đâu.
-Nếu cháu cam đoan như thế thì đc. Nhưng mà ngộ nhỡ bị bố mẹ cháu phát hiện thì bác ko chịu trách nhiệm đâu.
-Vâng ạ!
-THế cháu định bg đi làm?
-Sau khi đc nghỉ hè cháu đến chỗ bác làm luôn ạ. thôi chào bác cháu về.
Về đến nhà, Ông Thần thấy hắn đi từ cổng vào liền hỏi:
-Con đi đâu về vậy?
-Con đi tập thể dục chút cho nó khỏe người.
-Uhm. đi rửa mặt đi rồi chuẩn bị ăn sáng.
Bước vào kì nghỉ, hắn y theo kế hoạch đặt ra đến quán cơm của bác Thu làm việc mà k đi học thêm. đương nhiên việc này hắn dấu k cho mọi ng trong nhà biết.
Làm việc tại quán cơm từ sáng tới trưa, rồi lại từ trưa đến tối. Tối đến lại dạy Hoa học bài. bố mẹ hắn thấy thế hỏi:
-Con đi học cả ngày mà về nhà ko ôn bài như thế liệu có ổn không?
-Ko sao ạ. con tranh thủ ôn bài ở trên lớp rồi.
Rất nhanh, đã tới ngày thi. hắn 1 thân quần áo đơn giản, cầm 2 cây bút đến trường thi. Lần này dự thi tổng cộng có 5 môn Toán-Lí-Hóa-Ngoại NGữ-Quốc Ngữ hay còn gọi là môn Văn. Ngày đầu tiên thi Toán-Văn, ngày thứ 2 thi Lí-Hóa-Ngoại Ngữ.
Bươc vào phòng thi, hắn bình tĩnh ngồi chờ phát đề. Đề vừa phát ra, hắn cắm đầu vào làm luôn như k cần suy nghĩ, thầm chí cả máy tính cũng k mang nhưng cũng rất ít khi phải dùng giấy nháp. Tác phong làm bài của hắn khiến giám thị chú ý. 1 nữ giám thị tiến lại gần hắn nhắc nhở "thời gian còn dài, em cứ bình tĩnh mà làm bài thi". Hắn k đáp lại, vẫn cắm cúi làm bài. CHưa đầy 1h sau khi bắt đầu thi "Thưa thầy, em nộp bài." Tất cả các thí sinh vs giám thị đều trợn mắt lên nhìn hắn.
-Như thế nào đã làm xong bài rồi?
-chắc ko phải là giả chứ?
-hừ... Hắn nghĩ hắn là thiên tài à? định lòe chúng ta chắc?
-Không phải đâu... tao nghĩ là đề khó quá nó k làm đc bài nên định bỏ qua.
Phòng thi vang lên tiếng thi sinh bình luận ồn ào.
-Yên lặng. 1 Giám thị lên tiếng nhắc nhở các thí sinh khác rồi quay sang hắn hỏi:
-Em xác định là muốn nộp bài bg sao?
-Vâng thưa thầy.
-Vậy em mang bài thi lên đây. nộp xong em có thể ra về.
-Cám ơn thầy.
Giám thị cầm bài thi của hắn xem qua bỗng kinh ngạc. Chỉ thấy bài thi của hắn trình bày rất ngắn gọn, súc tích, k hề có ý thừa, chứng minh biện luận đầy đủ, tuy ko đến mức hoàn hảo 100% nhưng tuyệt đối là 1 bài thi xuất sắc.
Last edited by kyotaro; 19-12-2012 at 06:36 AM.
|