Đối mặt với ánh mắt của mọi người, thần tình Cổ Thần thản nhiên, nhẹ nhàng cười, nói:
- Không phải ngươi đang tìm ta hay sao?
Đơn đả độc đấu, ngay cả tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh Linh Anh kỳ Cổ Thần cũng có thể đánh một trận, bằng vào bí thuật Thiên Vương Vấn Thiên, cho dù là tu sĩ Linh Anh kỳ không cẩn thận cũng sẽ nuốt không trôi, ngược lại bị Cổ Thần đánh chết, giống như thái thượng chưởng môn Cự Linh Môn.
Mệnh Tuyền cảnh và Thần Hải cảnh là hai cảnh giới hoàn toàn khác nhau, giữa hai cảnh giới là một ranh giới khó có thể vượt qua, không thuộc về số lượng có thể bù đắp được. Thực lực của Cổ Thần hiện tại tuyệt đối tương đương với cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, tu sĩ Thần Hải cảnh hoàn toàn không đặt trong mắt hắn.
Tuy rằng nơi này có hơn trăm tu sĩ Kim Đan kỳ, Kim Đan hậu kỳ càng có hơn hai mươi người, thế nhưng trong mắt Cổ Thần, chỉ cần không có cao thủ tu vi Mệnh Tuyền cảnh, không coi là cái gì.
Cổ Thần nói ra lời này rõ ràng tới cực điểm, đã chỉ ra thân phận của chính mình.
- Là ngươi? A…
Tàng Côn Trí biến sắc cả kinh, vừa mới mở miệng, thiết quyền của Cổ Thần đã giống như lưu tinh oanh kích lên người hắn.
Cổ Thần ngày hôm nay đã nửa bước chân tiến vào Mệnh Tuyền cảnh, thân thể càng trải qua một lần thoát thai hoán cốt, cộng thêm Thiên Cương Thối Thể đại pháp đề cao chín lần, một quyền đánh ra, có thể sánh bằng một kích toàn lực của tu sĩ Linh Anh kỳ.
Ầm…
Một tiếng nổ vang, thân thể Tàng Côn Trí bị hai quyền của Cổ Thần chấn động đánh tan thành huyết vụ, ngay cả bột phấn cũng không hề lưu lại.
- A… Hắn là Cổ Thần!
Trong nháy mắt khi thân thể Tàng Côn Trí bị hủy, phát ra một tiếng hét thảm, linh hồn nói ra câu thứ hai.
Đang khi nói, linh hồn Tàng Côn Trí giống như thiểm điện bỏ chạy về phía sau, tuy rằng sau khi mất thân thể, linh hồn không thể sống độc lập, thế nhưng linh hồn của tu sĩ Kim Đan kỳ đã có thể tiến vào luân hồi, chuyển thế sống lại, mà nếu như có thể tìm được địa phương âm minh, linh hồn có thể tiếp tục sinh tồn thời gian dài!
Đáng tiếc, đã quá muộn, Cổ Thần và Tàng Côn Trí chỉ cách nhau một thước, làm sao để hắn chạy trốn? Hai quyền đánh ra, chưởng trái khẽ động, một thủ chưởng đen kịt bắt giữ linh hồn Tàng Côn Trí vào tay.
Trên thủ chưởng bao phủ một tầng hỏa diễm màu đen, tuy không đốt linh hồn Tàng Côn Trí hôi phi yên diệt thế nhưng khiến hắn thống khổ, phát ra những tiếng kêu rống thê lương thảm thiết, Tàng Côn Trí bị hỏa diễm màu đen bao phủ, chỉ có thể liên tục giãy dụa, nhưng vô luận như thế nào đi nữa cũng không chạy trốn được lòng bàn tay Cổ Thần.
Chỉ trong thời gian điện quang đá lửa, một tu sĩ Kim Đan hậu kỳ dĩ nhiên bị hủy thân thể, linh hồn bị khống chế khiến tất cả tu sĩ Kim Đan kỳ ở đây đều mạnh mẽ chấn động trong lòng.
Tướng mạo Cổ Thần biến hóa, khôi phục hình dáng ban đầu, lạnh lùng nói:
- Đại hội liên minh đồ Cổ? Chỉ bằng các ngươi?
Chúng tu sĩ không một ai không sợ hãi, trăm triệu lần không ngờ tới, lá gan của Cổ Thần quá mức to lớn, dám chạy tới hiện trường tổ chức đại hội liên minh đồ Cổ, nơi này có hơn trăm tu sĩ Kim Đan kỳ, tu sĩ Kim Đan hậu kỳ chừng hơn hai mươi người, trừ phi là cao thủ Mệnh Tuyền cảnh tới đây, bằng không không thể thoát được.
Tiếng kêu thê lương thảm thiết của Tàng Côn Trí khiến mỗi một tu sĩ đều sợ hãi thật sâu.
- Cổ Thần, thực lớn mật, ngươi dám tới đỉnh Kỳ Anh Phong này, quả thực là tự tìm đường chết, các vị đạo hữu, hắn bất quá chỉ có tu vi Kim Đan hậu kỳ, chúng ta cùng nhau tiến lên, giết chết Cổ Thần, vì Tàng Côn Trí báo thù!
Trên đài cao, một gã tu sĩ Tàng gia tu vi Kim Đan hậu kỳ hét lớn một tiếng.
Vừa nói, một đạo quang mang màu xanh từ giữa mi tâm bay ra, đánh thẳng về phía Cổ Thần, chính là một thanh phi kiếm, pháp bảo trung phẩm.
- Hừ…
Cổ Thần hừ lạnh một tiếng, bấm tay bắn ra, quang mang chói mắt từ đầu ngón tay đánh thẳng vào phi kiếm màu xanh.
Tách… Một tiếng nổ, thanh phi kiếm màu xanh trong nháy mắt nổ thành vô số mảnh, biến thành sắt vụn, bắn về bốn phương tám hướng.
Nhãn thần Cổ Thần lăng lệ, đảo mắt nhìn qua hơn trăm tên tu sĩ Kim Đan kỳ, quát lớn:
- Cổ mỗ và các ngươi không thù không oán, kẻ nào dám mưu đồ với ta, đây chính là kết cục!
Nói xong, chưởng phải nắm chặt, hỏa diễm màu đen thu lại, Tàng Côn Trí hét lên một tiếng thê lương thảm thiết, rất nhanh bị thiêu đốt thành tro tàn!
Trong nháy mắt đã diệt sát linh hồn tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, thủ đoạn này khiến tất cả tu sĩ ở đây đều cảm thấy sợ hãi!
- Cho dù hắn mạnh mẽ hơn nữa thì cũng chỉ có tu vi Kim Đan hậu kỳ, song quyền khó địch tứ thủ, hảo hán cũng không chịu nổi nhiều người, mọi người cùng nhau lên, hắn không phải là đối thủ của chúng ta…
Lại có người hét lớn, Cổ Thần nhìn lại, phát ra thanh âm chính là một gã tu sĩ Kim Đan hậu kỳ của Huyền Âm Tông!
- Huyền Âm Tông? Các ngươi đây là tự tìm diệt vong!
Cổ Thần quát lạnh một tiếng.
Vừa rồi tu sĩ Tàng gia không ít người rục rịch, cộng thêm tiên tông đại phái Huyền Âm Tông đã biểu hiện rõ thái độ, đại bộ phận tu sĩ Kim Đan kỳ còn lại đối với Cổ Thần nguyên vốn sợ hãi trong lòng, hiện tại tất cả đều tán đi.
- Giết!
Mọi người nhất tề quát một tiếng, vô số pháp bảo đồng thời oanh kích về phía Cổ Thần.
Kém cỏi nhất cũng là pháp bảo trung phẩm, hơn hai mươi gã tu sĩ Kim Đan hậu kỳ hầu như đều phóng ra pháp bảo thượng phẩm, hơn trăm kiện pháp bảo đồng thời oanh kích về phía Cổ Thần, giống như mưa gió ập tới.
Hơn trăm tu sĩ Kim Đan kỳ liên thủ một kích, cho dù là tu sĩ Kim Đan cực hạn hơn nữa thì cũng không thể chịu được, cao thủ mới bước vào Mệnh Tuyền cảnh sợ là cũng phải nhượng bộ lui binh, không dám liều mạng!
Cổ Thần cười khẽ một tiếng, mi tâm chợt lóe quang mang màu xanh, Thanh Hoa Thần Mộc Thuẫn nhất thời quay xung quanh thân thể, Thanh Hoa thần mộc là thần mộc hiếm thấy, bản thể của Thanh Hoa đại đế thượng cổ chính là một gốc Thanh Hoa thần mộc.
Tuy rằng Thanh Hoa thần mộc tạo thành Thanh Hoa Thần Mộc thuẫn có số năm tuổi không nhiều lắm, so với Thần Hình Câu Diệt kiếm kém hơn một chút, nhưng du sao cũng là tồn tại nhất đẳng trong pháp bảo cực phẩm.
Trên trăm kiện pháp bảo thượng phẩm, trung phẩm giống như hạt mưa oanh kích vào Thanh Hoa thần mộc thuẫn, Thanh Hoa Thần Mộc Thuẫn không chút sứt mẻ, quang hoa không giảm, tất cả pháp bảo đều bị chấn ngược lại.
- A… Là Thanh Hoa Thần Mộc thuẫn, Cổ Thần, cửu điện hạ thực sự chết dưới tay ngươi, Đế Đình sẽ bầm thây ngươi thành vạn đoạn, khiến ngươi trọn đời không được siêu sinh!
Thanh Hoa Thần Mộc thuẫn vừa mới xuất hiện, một gã tu sĩ Kim Đan hậu kỳ Tàng gia liền hô to.
Trong mắt Cổ Thần chợt lóe hồng quang, nói:
- Thực không? Ta cho các ngươi biết cái gì gọi là bầm thây vạn đoạn!
Vừa nói, phía sau Cổ Thần chợt lóe điện quang, Thiểm Thiên Phong Dực dài tới mười trượng nhất thời xuất hiện, xung quanh lập lòe lôi điện, tràn đầy lực lượng lôi kiếp.
Thiểm Thiên Phong Dực, thân thể Cổ Thần trong nháy mắt xẹt qua trăm trượng, nơi đi qua tất cả tu sĩ xung quanh đều bị Thiểm Thiên Phong Dực đập trúng, liên tiếp vang lên tiếng kêu thê lương thảm thiết, hơn mười tu sĩ bị lực lượng lôi kiếp công kích, rơi xuống đất không dậy nổi.
Tu sĩ Kim Đan sơ kỳ trọng thương không còn sức chiến đấu, tu sĩ Kim Đan trung kỳ cũng bị thương thế không nhẹ, chỉ có tu sĩ Kim Đan hậu kỳ mới có thể che chắn lôi kiếp bên ngoài cơ thể, lông tóc không thương tổn.
Mục tiêu của Cổ Thần không phải là những tu sĩ bị lực lượng lôi kiếp đả thương, mà là gã tu sĩ Kim Đan hậu kỳ Tàng gia vừa mới hét lớn phải bầm thây hắn vạn đoạn, Cổ Thần nhoáng cái vượt qua khoảng cách trăm trượng, tiếng nói vừa dứt liền xuất hiện tại phía trước mười trượng.