Cổ Cồn Trắng - Nguyễn Như Phong
Cổ Cồn Trắng
Nguyễn Như Phong
P1 - Chương 1
Äêm đã vá» khuya. Trá»i cuối thu đầu đông se lạnh. Chạy sát ven hồ Thá»§y Nguyệt là con đưá»ng nhỏ mang cái tên cá»§a má»™t danh nhân rất má»±c tà i hoa: Cao Bá Quát. Trên đưá»ng, thấp thoáng bóng những đôi trai gái Ä‘i như dá»±a và o nhau để táºn hưởng sá»± êm ả, thanh khiết cá»§a trá»i thu.
Cuối phố, nÆ¡i có những cây hoa sữa cổ thụ mốc thếch rêu phong là má»™t quán bar khá đẹp mang tên Hoa Sữa. Äây là má»™t biệt thá»± kiến trúc hoà n toà n Pháp đã có tuổi thá» hÆ¡n bảy mươi năm.
Chá»§ cá»§a ngôi biệt thá»± là má»™t nhân sÄ© được Nhà nước kÃnh trá»ng, có lẽ vì váºy mà trong hồi cải tạo tư sản những năm cuối tháºp ká»· 50 cá»§a thế ká»· trước, ngôi nhà đã không bị tịch thu. Năm 1990, ông qua Ä‘á»i để lại ngôi nhà cho hai ngưá»i con trai. Ngưá»i con cả là má»™t Thiếu tướng quân đội thì được ở toà n bá»™ ba phòng tầng má»™t và khu sân trước rá»™ng hÆ¡n năm chục mét vuông. Ngưá»i con thứ hai là má»™t kỹ sư hóa chất ở toà n bá»™ tầng trên. Nhà Thiếu tướng có Ãt ngưá»i, hÆ¡n nữa ông cũng được quân đội chia cho má»™t khu đất khá đẹp ngoà i ngoại ô, và ông đã xây ngôi nhà bốn tầng. Từ khi có ngôi nhà má»›i ông hầu như không vá» phố ở nữa cho nên ông Ä‘em tầng dưới cho thuê mở quán bar.
Ngưá»i đứng ra thuê là má»™t tay kinh doanh bâÌt động sản khá tiếng tăm tên là Trần Dung và có biệt hiệu là Dung Tỉ PhuÌ. Trần Dung cho sÆ¡n sá»a lại vá»›i má»™t gam mà u và ng nhạt và trang trà quanh tưá»ng bằng những bức tranh phiên bản cá»§a những há»a sÄ© nổi tiếng như Văn Cao, Bùi Xuân Phái, Tô Ngá»c Vân, Nguyá»…n Phan Chánh và đặc biệt là âm nhạc trong quán thưá»ng là nhạc cổ Ä‘iển cá»§a Mozart, Chopin, Betthoven... Nhá» những cái Ä‘oÌ, quán bar nà y đã tạo ra má»™t bản sắc riêng biệt mà chỉ có những ngưá»i ưa thÃch sá»± sâu lắng, nhẹ nhà ng má»›i lui tá»›i.
Bar mở cá»a từ 10 giá» 30 sáng và đóng cá»a khi nà o hết khách, nhưng thưá»ng thưá»ng là khoảng 12 giỠđêm thì vắng hẳn.
Hôm nay cÅ©ng váºy, khi con chim cu từ trong chiếc đồng hồ quả lắc mang nhãn hiệu ODO thò đầu ra gáy mưá»i má»™t tiếng thì trong quán chỉ còn lại có bốn ngưá»i. Hai thanh mến ngồi phÃa ngoà i cá»a và uể oải ngáp ngá»§, còn phÃa góc trong cá»§a phòng có hai ngưá»i vẫn Ä‘ang nói chuyện - đó là má»™t ngưá»i đà n ông và má»™t phụ nữ.
Ngưá»i đà n ông tên Tiên, biệt hiệu là Tiên Chỉ đã cứng tuổi, có mái tóc chải cẩu thả, mặt tròn, mắt nhá» và môi má»ng. Tiên Chỉ tên chÃnh là Hoà ng Văn Tiên và do anh ta có táºt khi nói chuyện cÆ°Ì hay dùng ngón trá» chỉ và o ngưá»i đối thoại nên má»›i có biệt hiệu là Tiên Chỉ. Tuy nhiên, biệt danh Tiên Chỉ còn mang má»™t ý nghÄ©a khác. Tiên vốn là má»™t tay giang hồ có tiếng ở thà nh phố H, đã từng hai lần lÄ©nh án tù, tuy má»—i lần chỉ và i ba năm. Tiên được coi là thá»§ lÄ©nh cá»§a má»™t băng nhóm tá»™i phạm hoạt động theo kiểu xã há»™i Ä‘en trên các lÄ©nh vá»±c cá» bạc, cho vay nặng lãi, bảo kê vÅ© trưá»ng, kinh doanh bất động sản; và ngoà i ra, Tiên còn láºp cả công ty kinh doanh hà ng Ä‘iện máy, Ä‘iện tá». Là kẻ mưu mẹo, có ý chÃ, được giá»›i giang hồ nể trá»ng, xếp và o hà ng chiếu trên, vì thế Tiên Chỉ thưá»ng được gá»i thêm là "Cụ Tiên Chỉ". Năm 1996, Tiên ra tù và từ đó ngưá»i ta thấy anh ta hiá»n là nh hẳn. Tuy nhiên, cảnh sát hình sá»± thì vẫn coi anh ta là đối tượng Ä‘iểm. Còn cô gái khoảng gần 40 tuổi - đó là Oanh, biệt hiệu là Oanh Sói. CÅ©ng là má»™t ả giang hồ, là nữ quái nổi tiếng má»™t thá»i cá»§a đất cảng Hải Phòng.
Oanh Sói không đẹp nhưng có nét hấp dẫn, đặc biệt là mái tóc cắt tém như con trai và ánh mắt nhìn sắc lạnh. Oanh hút thuốc liên tục và nét mặt xem ra có vẻ căng thẳng:
- Em rất cảm ơn ý tốt của anh. Nhưng bây giỠthì em chưa cần... Em muốn phải thanh toán sòng phảng với hắn.
- Hắn là ai? Cô cho anh biết. Anh sẽ giúp cô thanh toán món nợ đó?
- Chuyện nà y của riêng em. Em không muốn ai biết và cũng không muốn phải nhỠai.
Tiên nheo mắt nhìn hai gã thanh niên trông còn rất trẻ con Ä‘ang ngồi phÃa ngoà i:
- Äệ tá» cá»§a em đấy à ?
- Vâng, em cũng cần phải bảo vệ mình. Em biết có kẻ muốn "chơi" em, nhưng đâu có dễ.
Nói rồi Oanh vẫy tay gá»i má»™t đứa đến và bảo:
- Các em vỠtrước đi. Chị ở đây, lát nữa vỠsau.
Hai gã thanh niên lá»… phép chà o hai ngưá»i rồi bước ra. Tiên gáºt gù, nhìn theo chúng rồi quay lại:
- Nếu em đồng ý, anh giao cho em ba sòng ở ngoại thà nh. Em không cần góp thùng tẩy [1], nhưng được ba chục phần trăm. Chỉ có Ä‘iá»u là mấy sòng nà y Ä‘ang bị bá»n thằng Phướn Chá»™t quấy phá. Em đưa mấy thằng đệ tá» cá»§a em vá», chắc chúng chịu thôi?
- Äến như anh mà cÅ©ng sợ thằng nà o quáºy ư? Thế những cảnh sát hình sá»± chiến hữu cá»§a anh đâu rồi?
Tiên tỠvẻ lúng túng:
- CÅ©ng có má»™t số che chở cho mình. Nhưng có phải lúc nà o cÅ©ng nhỠđến hỠđâu. Nuôi quân ba năm, đánh giặc má»™t giá»... Chỉ khi nà o khó khăn lắm má»›i phải nói vá»›i há» ra tay. Là m nghá» như anh em mình, muốn sống thì phải có quan hệ. Mình kiếm được nhiá»u, nếu không biết chia sẻ thì có ngà y chết không có đất chôn.
Oanh Sói thở dà i:
- Em vừa mua đất để cuối năm nay sang cát cho bố em. Tiện thể, mua luôn ô bên cạnh, sau nà y, em muốn nằm cạnh cụ.
- Cô chỉ gở mồm. Bây giá» là lo là m ăn, rồi lấy chồng, đẻ lấy và i ba đứa con. Tiá»n kiếm được, dồn cho chúng ăn há»c. Äá»i như anh em mình khốn nạn quá rồi, chỉ còn biết trông mong con cái sau nà y mở mà y mở mặt. Em thấy đấy, kiếm được tiá»n nhưng trông thấy ai cÅ©ng nÆ¡m ná»›p, nhìn thấy tay cảnh sát khu vá»±c là phải cưá»i từ xa; rồi còn cúng lá»… đủ nÆ¡i đủ chốn, phải hầu hạ khối ông to bà lá»›n.
Ngừng má»™t lát, Tiên cưá»i nhạt:
- Äá»i anh phải mang tiá»n Ä‘i biếu không biết bao nhiêu ngưá»i rồi. Ngưá»i có văn hóa thì cảm Æ¡n và nói: "Chú kiếm được, cho anh, anh xin", nhưng cÅ©ng không Ãt kẻ, mà là quan to váºt hẳn hoi, chỉ nhét ngay và o ngăn kéo, không thèm nói câu nà o. Äúng như các cụ xưa có câu: “Tiá»n và o nhà quan như than và o lòâ€. Tết vừa rồi, riêng quà tết, anh phải chi hÆ¡n năm trăm triệu, đó là chưa kể mấy chục chai XO.
- Em cÅ©ng chưa thấy ai chê tiá»n cả. Chỉ có Ä‘iá»u là cho có đúng lúc, đúng chá»— không mà thôi.
Tiên lặng im một lát rồi bảo:
- Tuần sau, anh giao mấy sòng đó cho em. Em nhá»› gá»i hết số đệ tá» cÅ© vá». Anh biết từ ngà y em Ä‘i trại, bá»n chúng tan tác gần hết.
- Hừ. LÅ© ăn cháo đá bát. Em đã lên danh sách rồi... TâÌt cả những kẻ tưởng rằng em đã hết thá»i thì phải trả giá. Äể rồi xem chúng nó phò được chá»§ nà o!
- Cô vẫn không thay đổi - Tiên đổi giá»ng gá»i Oanh là "cô", như thể muốn coi đó là cô em gái - Những tưởng ba năm Ä‘i trại đã giúp cô khôn hÆ¡n. Hay tám vạn nghìn tư mặc kệ, không mắc vòng tù tá»™i đếch ra ngưá»i... Cô có nghe thất ngưá»i ta nói thế bao giá» không? Cô phải há»c lấy chữ “nhẫnâ€. Anh nói thá»±c vá»›i cô, nếu anh đây không há»c chữ “nhẫnâ€, chữ “hoÌ€a†mà cứ thá» chữ “tiềnâ€, chữ “cương" thì đã Ä‘i ăn đất từ lâu rồi. Thôi anh vá».
Tiên đứng dáºy, vừa quay lưng Ä‘i bá»—ng quay ngoắt lại, móc túi lấy ra má»™t xấp đô la giúi và o tay Oanh:
- Cô cầm lấy xà i đỡ. Cần gì cứ bảo anh, đừng ngại.
Tiên thong thả Ä‘i ra ngoà i. Tá»›i cá»a, hắn ngó quanh vẻ cảnh giác. Bên kia đưá»ng có hai gã Ä‘i xe máy Ä‘ang đứng tán chuyện vá»›i mấy gái mại dâm.
Cách quán không xa, dưới má»™t gốc cây bằng lăng, có má»™t cặp trai gái Ä‘ang ôm nhau. Từ phÃa ngã ba đưá»ng, má»™t chiếc xe BMW mà u Ä‘en chạy tá»›i dừng ngay gần chá»— Tiên. Cánh cá»a báºt mở, Tiên chui tá»t và o xe.
Trong quán, Oanh vẫn ngồi trầm ngâm. Bá»—ng có tiếng chuông Ä‘iện thoại di động. Oanh mở máy nghe, bá»—ng ả thay đổi sắc mặt, nói rÃt lên từng tiếng:
- Sao, anh bảo anh khó khăn à ? Nếu ngà y mai, tôi không có má»™t tỉ thì anh đừng trách... Anh cướp cả cuá»™c Ä‘á»i tôi chưa đủ ư? Ba ngà n mét vuông đất má»™t ngôi nhà , rồi bao nhiêu tiá»n, và ng... Tôi đưa cho anh, những mong được là m vợ anh, là m kẻ hầu ngưá»i hạ cho anh... Vâng, tôi hiểu. Anh bây giá» phải lo giữ uy tÃn, tôi nghe nói tá»›i đây anh còn định Ä‘i là m chÃnh trị, định là m ông nghị... Hừ! Ghê tháºt đấy, ông cướp biển ạ...
Trong lúc Oanh nói chuyện Ä‘iện thoại thì cô gái trá»±c quầy bar lắng nghe vá»›i vẻ tò mò. Oanh vẫn xoe xoÌe:
- Tôi không còn gì để nói vá»›i anh nữa. Sẽ có quân cá»§a tôi tá»i bà n chuyện phải trái vá»›i anh... Anh đừng dá»a tôi! Bởi lẽ cái con Oanh nó đã chết từ ngà y lên giưá»ng ngá»§ vá»›i anh cách đây mưá»i năm trước rồi.
Oanh tắt máy Ä‘iện thoại di động và gá»i cô gái ở quầy bar:
- Cho một ly rượu nữa.
Cô gái đến gần, rụt rè:
- Dạ thưa, em thấy chị uống cÅ©ng đã nhiá»u, hay để em pha nước cam?
Oanh quắc mắt:
- Cứ rót rượu, lấy chai Hennessy ra, loại xịn âÌy.
- Rượu tháºt đắt lắm chị Æ¡i?
- Từ nãy đến giỠcô cho tôi uống rượu rởm ư?
- Em đâu dám. Có anh Tiên tới, bao giỠcũng phải là hà ng xịn.
- Thế còn bây giá», chả lẽ tao không xứng uống má»™t ly tá» tế hay sao?
Cô gái vừa quay Ä‘i thì có hai thanh niên bá vai nhau bước và o quán. Cả hai thằng Ä‘á»u nhá» bé và ăn mặc nom như hai sinh viên. Äến gần Oanh, má»™t đứa lá»… phép há»i:
- Xin lỗi, chị có phải là Oanh không ạ?
Oanh gưá»m gưá»m nhìn chúng:
- Các chú ở đâu? Tìm Oanh có việc gì?
Một tên đảo mắt nhìn quanh, còn tên kia khẽ kháng:
- Ông anh em gá»i cho chị cái nà y.
Dứt lá»i, hắn rút từ trong túi quần ra khẩu súng ngắn, chia thẳng và o ngá»±c Oanh và bóp cò. Trong khoảnh khắc, Oanh đứng phắt dáºy, hai bà n tay định xô bà n, nhưng không kịp. Má»™t tiếng nổ Ä‘anh gá»n vang lên. Oanh báºt ngá»a...
Cô gái bán bar run bần báºt và chui vá»™i xuống gầm bà n... Từ tầng trên, có tiếng la hét và tiếng chân chạy xuống cầu thang xầm xáºp. Má»™t tên nhặt chiếc Ä‘iện thoại di động cá»§a Oanh, lừ lừ tiến đến bà n lá»… tân, nói trống không nhưng đủ cho cô gái Ä‘ang chui dưới gầm bà n nghe thấy:
- Ai há»i gì thì bảo lúc đó Ä‘ang ở trong toa lét. Nhá»› đấy! Nếu khác Ä‘i má»™t chữ thì cÅ©ng như con Oanh.
Dứt lá»i, chúng vá»™i chạy ra ngoà i. PhÃa bên kia đưá»ng đã có hai tên Ä‘i xe máy chá» sẵn. Ke Ä‘i chiếc xe Hyosung Hà n Quốc loại 125 phân khối cao lá»›n, còn tên Ä‘i chiếc xe Dream II thì nhá» con hÆ¡n. Khi hai tên giết ngưá»i chạy ra, có má»™t ngưá»i cÅ©ng vừa Ä‘i xe máy tá»›i. Anh ta dừng xe ở cách bá»n Ä‘i xe máy đứng chá» khoảng chục mét và nhìn chúng vá»›i vẻ tò mò. Thoáng cái, hai tên sát thá»§ đã nhảy lên xe. Gần như cùng má»™t lúc, hai chiếc xe vá»t Ä‘i như tên bắn...
*
CÅ©ng và o thá»i Ä‘iểm ở quán bar Hoa Sữa xảy ra vụ án mạng thì tại nhà riêng, Äại úy VÅ© Mạnh Tưá»ng, Phó trưởng phòng Cảnh sát Äiá»u tra kiêm Äá»™i trưởng Äá»™i Äiá»u tra trá»ng án, Công an tỉnh H. Ä‘ang cắm cúi viết chuyên đỠvá»: "Äặc trưng cá»§a tá»™i phạm có tổ chức trong thá»i kỳ Äổi má»›i và những kinh nghiệm bước đầu trong đấu tranh chống các tổ chức tá»™i phạm". Thá»±c ra, đây không phải là nhiệm vụ cá»§a Tưá»ng, nhưng từ năm 1999, lãnh đạo Tổng cục Cảnh sát đã yêu cầu tất cả công an các tỉnh, thà nh phố phải có chuyên đỠnghiên cứu vá» tá»™i phạm có tổ chức. Äiá»u đó cho thấy rõ má»™t Ä‘iá»u tá»™i phạm có tổ chức đã và đang là mối lo Ä‘e dá»a thá»±c sá»± đối vá»›i tráºt tá»± an toà n xã há»™i.
Phòng Cảnh sát Hình sá»± được Ban giám đốc giao cho nghiên cứu đỠtà i nà y nhưng đã gần má»™t năm mà không có được má»™t báo cáo cho ra hồn, vì váºy má»›i chuyển sang đội Äiá»u tra Trá»ng án. Ban Giám đốc giao cho Tưá»ng cÅ©ng bởi vì anh được coi là má»™t Ä‘iá»u tra viên xuất sắc, đặc biệt là trong các vụ án má» - nghÄ©a là án mà khả năng tìm được thá»§ phạm chỉ là những tia hy vá»ng má»ng manh. Và không chỉ có thế, Tưá»ng cÅ©ng là má»™t ngưá»i rất có khả năng tổng hợp, khái quát các vấn đỠquan trá»ng và biết từ thá»±c tế rút ra những bà i há»c... Äể viết chuyên đỠnà y, Tưá»ng đã phải bá» nhiá»u công sức và o tra cứu các tà i liệu từ má»™t số vụ án do các ổ nhóm tá»™i phạm có tổ chức gây ra trên địa bà n cá»§a tỉnh kể từ khi Äảng, Nhà nước bắt đầu sá»± nghiệp Äổi má»›i, xây dá»±ng kinh tế đất nước và o năm 1986.
Thấy đồng hồ đã chỉ gần 12 giá», anh nhìn những trang viết vá»›i vẻ hà i lòng rồi tắt đèn bà n. Liên, vợ anh đã ngá»§ được má»™t giấc đẫy. Khác vá»›i Tưá»ng là trước khi ngá»§ cứ phải Ä‘á»c quyển sách nà o đó rồi khi hai mi mắt nặng trÄ©u khép lại thì anh rá»i ngay quyển sách và tăÌt đèn... Còn Liên thì chỉ cần nghe nhạc là nhanh chóng thiếp Ä‘i. Nhìn vợ nằm vá»›i bá»™ đồ ngá»§ má»ng tang, Tưá»ng thấy rạo rá»±c. Anh nằm xuống cạnh vợ và kéo cô xoay lại mình. Liên quay lại, ngáp dà i rồi hất tay Tưá»ng ra, cà u nhà u:
- Sao ngưá»i anh chua quá. Thôi, ngá»§ Ä‘i. Sáng mai em phải há»p rồi. Cả ngà y hôm nay, bao nhiêu là việc...
Tưá»ng cụt hứng. Anh chán nản nằm lăn sang má»™t bên. Bá»—ng có tiếng chuông Ä‘iện thoại. Tưá»ng chồm dáºy, cầm lấy ống nghe:
- A lô, Tưá»ng trá»ng án nghe đây.
Từ đầu dây đằng kia, coÌ tiếng nói gấp gáp và Tưá»ng nháºn ra ngay đó là giá»ng cá»§a Lê Hữu Thà nh, má»™t Ä‘iá»u tra viên cá»§a đội. Hôm nay, Thà nh trá»±c ban:
- Anh Tưá»ng à , mụ Oanh vừa bị bắn chết tại quán ba Hoa Sữa rồi. Bây giá» chúng em đến đấy. Phó giám đốc Trung bảo anh đến ngay.
Nghe váºy, Tưá»ng hết sức ngạc nhiên:
- Sao, Oanh Sói bị bắn chết à ? Bá»n nà o dám ra tay nhỉ? Cáºu xuống, cho giữ nguyên hiện trưá»ng. Mà nà y, báo ngay cho bá»™ pháºn khám nghiệm hiện trưá»ng nhé, báo cho cả công an phưá»ng và cảnh sát hình sá»± nữa. Cáºu cho ôtô đì qua nhà đón tôi luôn thể.
Tưá»ng vá»™i vã mặc quần áo. Anh bảo Liên:
- Có trá»ng án, anh phải Ä‘i đây, xe đến đón.
- Con Oanh nà o chết mà phải quan tâm thế? Mai không được à ?
- Æ hay, án xảy ra, phải đến ngay... Ti tỉ thứ việc ấy chứ!
- Giá má»—i vụ án mà có Ãt tiá»n thì Ä‘i đêm cÅ©ng bõ. Sao anh tháºt thà thế, cứ bảo là đang ốm thì sao. Chả lẽ đội trá»ng án cá»§a anh không còn ai à ?
- Hôm nay không phải phiên trá»±c cá»§a anh, nhưng Phó giám đốc đã gá»i tức là có vấn đỠnghiêm trá»ng rồi.
- Bao giá» mà chả nghiêm trá»ng. Từ ngà y biết anh đến giá», có vụ giết, cướp nà o mà không nghiêm trá»ng đâu. Mà nà y, anh đừng có mó và o xác đấy nhé. Ngưá»i chết âm khà nặng lắm.
Tưá»ng cưá»i xà xoá:
- Thôi nà o, anh đi nhé. Có khi vỠmuộn đấy.
- Nếu muá»™n quá thì đừng vá». Ngá»§ luôn ở cÆ¡ quan cho tiện. Nhưng sáng mai, anh vỠđưa con Ä‘i há»c. Em phải Ä‘i sá»›m.
Tưá»ng thở dà i chán ngán. Anh biết là không bao giá» mình có thể thắng trong các cuá»™c tranh cãi lặt vặt vá»›i vợ. Có tiếng còi xe giục. Anh chạy ra. Má»™t chiếc xe Uoát đã chá» ngoà i đưá»ng...
*
Xe chở Äại úy Tưá»ng và anh em đội Ä‘iá»u tra đến quán bar Hoa Sữa. Tại đó đã thấy công an phưá»ng, cảnh sát hình sá»±... Má»™t cảnh sát hình sá»± nói vá»›i Tưá»ng:
- Thế là cuối cùng chúng giết nhau. Nghe nói nó chết, em nhẹ cả ngưá»i.
Tưá»ng cau mà y, tá» thái độ không đồng ý vá»›i câu nói cá»§a anh cảnh sát đó:
- Cáºu nên nhá»› đây là má»™t vụ án mạng và ngưá»i nằm đây là má»™t con ngưá»i. Tôi sợ sau nà y sẽ vất vả hÆ¡n nhiá»u đấy.
Tưá»ng đứng lặng trước xác Oanh. Oanh nằm ngá»a, hai tay giang rá»™ng, mắt vẫn hé mở và hình như vẫn còn có chút thần khà trong đôi mắt đó. Trong lòng anh vừa dấy lên sá»± thương cảm vừa xen lẫn ná»—i ngán ngẩm mÆ¡ hồ. Máu chảy Ä‘á»ng thà nh vÅ©ng và ướt đầm chiếc áo gió. Mùi máu bốc lên tanh lợm. Tưá»ng rất sợ khi hÃt phải mùi máu, mặc dù anh đã tiếp xúc vá»›i không biết bao nhiêu xác chết. Nhìn Oanh, thương cảm là bởi vì Oanh chưa chồng, chưa con, anh em trong gia đình thì tan tác má»—i ngưá»i má»—i ngả... Còn ngán ngẩm - chÃnh là xuất phát từ linh cảm - Tưá»ng cảm thấy cái chết nà y sẽ mở đầu cho nhiá»u sá»± rắc rối khác mà anh cÅ©ng chưa lưá»ng được. Tưá»ng xem xác Oanh rồi bảo anh công an phưá»ng:
- Anh gá»i ông Dung chá»§ quán và ngưá»i nà o phục vụ, có mặt lúc Oanh bị bắn ở đây.
Tưá»ng lặng lẽ nhìn các nhân viên khoa há»c kỹ thuáºt hình sá»± khám nghiệm hiện trưá»ng. Há» chụp ảnh; Ä‘o vẽ vị trà ngưá»i bị hại, lấy dấu vân tay trên cái ly, cốc còn lại trên bà n... Tuy nhiên, xem cung cách là m việc cá»§a há» thì thấy rõ rà ng là há» không hà o hứng lắm vá»›i công việc.
Mấy cảnh sát Ä‘iá»u tra và hình sá»± đứng nói chuyện vá»›i nhau. Dưá»ng như há» không há» quan tâm đến cái chết cá»§a Oanh Sói và có lẽ cái chết cá»§a ả, xem ra giúp há» thoát khá»i má»™t ná»—i ám ảnh đã thưá»ng trá»±c bấy lâu nay bởi những hoạt động mang đầy chất xã há»™i Ä‘en cá»§a ả.
Cảnh sát khu vá»±c đưa Dung Tỉ PhuÌ tá»›i. Tưá»ng hÆ¡i liếc mắt nhìn. Äó là má»™t ngưá»i gầy gò, nom khắc khổ, hoà n toà n không xứng vá»›i biệt danh “tỉ phuÌâ€:
- Chà o anh Dung, anh có biết cô Oanh không?
- Dạ, có. Æ Ì‰ tỉnh nà y có ai không biết cô ta.
- Hằng ngà y cô ấy có thưá»ng tá»›i không?
- Không! Ban ngà y, khi tôi hay ở đây thì không. Còn tối, tôi vá», không hiểu cô ta có tá»›i không. Äể tôi há»i con bé kia.
Ông ta vẫy tay gá»i cô phục vụ có cái tên rất ấn tượng là Lê Thị Hiếu Thuáºn tá»›i:
- Các buổi tối, mà y có thấy cô nà y - ông ta chỉ và o xác Oanh - tới đây không?
- Dạ... dạ... có... à không ạ.
- Có là có, không là không. Sao lại ấp úng như thế? - Dung trợn mắt.
Tưá»ng vá»™i xua tay:
- Hôm nay cô Oanh ngồi uống rượu với ai ở đây?
- Dạ... một mình!
- Hừ, cô nói dối rồi. Một mình sao lắm ly thế kia?
- Vâng! Lúc đầu có một anh đến... sau đó anh ấy đi
- Lúc cô ấy bị bắn, cô thấy gì không? - Tưá»ng nhẹ nhà ng há»i.
Cô gái lúng túng hồi lâu:
- Cháu... cháu đang trong toa lét thì nghe thấy tiếng súng nổ. Chạy ra thì hỠđã biến mất rồi.
- Cô có nhá»› hình dáng ngưá»i uống rượu vá»›i cô Oanh không?
- Dạ, hỠngồi góc tối quá... cháu không thấy rõ.
- Thôi được rồi, cô hãy nghÄ© cho kỹ. Nếu thay có Ä‘iá»u gì bất thưá»ng cô hãy cho chúng tôi biết. Tất nhiên, chúng tôi sẽ tìm ra ngay ai ngồi uống rượu vÆ¡Ìi cô ta. Bây giá» cô cứ là m cho chúng tôi má»™t bản tưá»ng trình, kể lại sá»± việc từ lúc Oanh đến.
Tưá»ng ra hiệu cho các nhân viên đưa xác Oanh Ä‘i. Má»™t nhân viên khoa há»c hình sá»± đến nói:
- Äạn bắn gần quá, chỉ khoảng mét rưỡi, chứng tá» hung thá»§ ra tay quá nhanh và bất ngá».
- Dấu vân tay có thu được không?
- Dạ, được. Cá»§a hai ngưá»i - má»™t đà n ông và má»™t đà n bà . Äà n bà thì chắc chắn là Oanh rồi, còn ngưá»i đà n ông, ngà y mai má»›i có kết quả.
Tưá»ng bá»—ng liếc mắt vá» phÃa góc nhà , nÆ¡i có mấy ly rượu:
- Có lấy dấu vân tay trên chỗ ly kia không?
- Báo cáo anh, không ạ.
- Lấy hết đi, chưa biết chừng, ra chuyện đấy.
Tưá»ng gá»i số cảnh sát Ä‘ang có mặt ở đó lại:
- Các đồng chà cho láºp biên bản khám nghiệm hiện trưá»ng, bá»™ pháºn kỹ thuáºt hình sá»± cho giám định dấu vân tay ngay và đỠnghị bên hồ sÆ¡ tra cứu. Các đồng chà bên hình sá»± kiểm tra ngay số đối tượng nổi trong băng cá»§a Oanh và các băng nhóm có mâu thuẫn vá»›i ả. Sáng mai, tôi báo cáo Ban giám đốc. Khoảng chÃn giá» ta sẽ há»p án.
Một cảnh sát ngáp ngủ:
- Vụ nà y, tìm là m quái gì cho mệt xác! Chúng nó giết nhau, cà ng đỡ cho mình.
- Äồng chà nói gì lạ váºy - Tưá»ng nghiêm giá»ng - Tôi đỠnghị các đồng chà nên từ bá» ngay ý nghÄ© đó Ä‘i. Trước hết, chúng ta phải táºp trung tìm cho ra thá»§ phạm gây ra vụ án mạng nà y. Oanh Sói gây ra tá»™i lá»—i, sẽ có pháp luáºt trừng phạt. Còn việc kẻ nà o giết ngưá»i, dù bất cứ lý do gì cÅ©ng là phạm tá»™i
Tưá»ng lên ôtô, anh lái xe bảo:
- Em đưa anh vỠnhà nhé!
Tưá»ng nhìn đồng hồ, thấy đã gần 4 giá» sáng, anh lắc đầu:
- Thôi, vỠphòng. Sắp sáng rồi.
*
Vì Oanh Sói sống giang hồ từ bé và gia đình thì cÅ©ng chẳng còn ai có thể lo đám tang cho nên Minh Hói, cÅ©ng là má»™t tay lưu manh chuyên nghiệp, ngưá»i nháºn Oanh là em nuôi, đã đứng ra tổ chức ma chay cho Oanh. Minh bà n vá»›i má»™t số tên là đệ tá» cá»§a Oanh và quyết định phải tổ chức đám tang cho tháºt lá»›n và vá»›i những nghi lá»… không giống bất cứ má»™t đám tang nà o. Là m Ä‘iá»u đó cÅ©ng là để phô trương thanh thế đồng thá»i dằn mặt những băng nhóm nà o muốn nhân cÆ¡ há»™i nà y để nhoi lên. Nhưng việc đầu tiên phải là m là đưa xác Oanh vá» Hải Phòng... Oanh sinh ra ở Hải Phòng, lá»›n lên và “láºp nghiệp†cÅ©ng ở Hải Phòng, váºy thì khi chết, cÅ©ng phải đưa vá» Hải Phòng. Nếu đưa xác Oanh bằng ôtô thì phải mất hai ngà y. Thuê xe bảo ôn không khó, tiá»n chẳng thà nh vấn Ä‘á», nhưng như thế thì giống ngưá»i khác quá, vì váºy, Minh Hói quyết tâm là phải đưa xác Oanh vá» quê bằng máy bay. Minh đến má»™t phòng bán vé cá»§a Hãng Hà ng không quốc gia Việt Nam. Hắn đến phòng vé từ lúc chưa mở cá»a và khi đến là m việc, hắn nằng nặc đòi gặp Giám đốc chi nhánh. Mặc dù rất khó chịu khi vừa má»›i bắt đầu má»™t ngà y là m việc, đã có ngưá»i “ám quẻâ€, nhưng anh Giám đốc trẻ vẫn phải ân cần tiếp chuyện "thượng đế".
- Chuyện là thế nà y - Minh Hói khẽ khaÌ€ng - Tôi có cô em chẳng may bị chết. Gia đình có nguyện vá»ng đưa em nó vá» quê táºn Hải Phòng. Chúng tôi muốn đưa em nó Ä‘i bằng máy bay... Anh xem thế nà o?
- ÄÆ°á»£c thôi. Anh chuẩn bị giấy tá» như giấy chứng tá», xác nháºn cá»§a chÃnh quyá»n địa phương... Tôi sẽ bảo nhân viên hướng dẫn anh là m thá»§ tục.
- Cảm ơn anh. Nhưng... nhưng tôi muốn thế nà y. Quan tà i của em tôi không đưa lên khoang hà nh lý.
- Thế thì đưa lên đâu? Chả lẽ lên hà ng ghế VIP à ?
- Dạ được thế thì tốt quá. Hết bao nhiêu cÅ©ng được chúng tôi sẽ háºu tạ anh thêm.
Anh Giám đốc nhìn Minh Hói như nhìn má»™t thằng từ trên trá»i rÆ¡i xuống:
- Ông không đùa đấy ehứ?
- Thưa anh, em đâu dám đùa. Em gái em, nó không phải là ngưá»i thưá»ng!
- Là tiên hay là ... hay là thánh? - Anh Giám đốc cà ng ngạc nhiên hơn..
- Không ạ. Anh coi đây nà y - Minh Hói mở cặp lấy ra một xấp báo và chìa cho anh Giám đốc coi.
Giám đốc cầm tá» báo và thấy ngay những hà ng tÃt chạy trên trang nhất: "Trùm xã há»™i Ä‘en Oanh Sói bị bắn vỡ tim"; "Bà máºt vá» cái chết cá»§a Oanh Sói"; "Cuá»™c thanh toán ân oán giang hồ đã bắt đầu ... Äá»c đến đây. anh má»›i hiểu ra vấn đề.
- AÌ€ ra váºy. Em gái anh là má»™t nhân váºt cá»™m cán. Dù thế nà o thì tôi cÅ©ng chỉ có thể nói vá»›i anh là chưa bao giá» máy bay chở thi hà i trên khoang hà nh khách cả.
- Nếu thuê nguyên cả chuyến thì sao?
- Váºy anh đến công ty dịch vụ bay và thuê máy bay váºn tải. Loại AN26, AN24 chẳng hạn.
- Không được, bây giá» ai còn Ä‘i loại máy bay á»c ạch như xe bò ấy nữa. Phải là Airbus hoặc Boeing. Tiá»n bao nhiêu không quan trá»ng!
- Váºy thì quá thẩm quyá»n cá»§a tôi. Anh Ä‘i đặt vấn đỠvá»›i lãnh đạo hãng.
Minh Hói chán nản, chà o rồi vá». Ngoà i đưá»ng có hai ngưá»i Ä‘ang chá» sẵn. Äó chÃnh là hai tên vệ sÄ© đã ngồi cùng Oanh hôm ả bị bắn chết.
*
Äám tang Oanh Sói được Minh Hói đứng ra tổ chức rầm rá»™ và rất quái đản.
Má»™t phưá»ng bát âm do má»™t số sinh viên khoa nhạc dân tá»™c Ä‘i trước xe chở quan tà i. Tiếng nhị hồ rá»n rÄ©, tiếng kèn bầu ai oán, tiếng sáo nỉ non và trên cả là tiếng trống cÆ¡m "báºp... báºp bung..." não nùng. Há» chÆ¡i những bà i như Lưu Thá»§y Hà nh Vân, Lâm KhôÌc, LaÌ€n Thảm. Là những ngưá»i được há»c hà nh bà i bản cho nên tuy là nhạc tang mà há» cÅ©ng chÆ¡i rất nghiêm túc, có phối âm, phối khà tá» tế.
Nhưng phÃa sau phưá»ng bát âm má»™t Ä‘oạn ngắn thì lại là má»™t ban nhạc Tây hiện đại vá»›i các loại kèn Trombone, Trompette, Clarinette, Cor, Cornet, Tuba... Äám nà y chÆ¡i toà n nhạc má»›i nhưng lại theo kiểu "tạp pà lù". Äang chÆ¡i nhạc Trịnh Công SÆ¡n "Anh nằm xuống... cho má»™t lần và o viá»…n du. Äất hoang vu khép lại hẹn hò..." rồi thoắt cái chúng chuyển qua Lambada, Vasilo; hoặc "Ngồi trên chiếc F4H bay qua Bắc Việt... Bị không quân Việt Nam bắn máy bay rÆ¡i. ChÃnh nÆ¡i đây, bên sông Hồng thà nh nÆ¡i quê hương..." Gã nhạc trưởng Ä‘i đầu cứ nhảy như con choi choi và thỉnh thoảng ném cây gáºy chỉ huy ngắn bằng hai gang tay lên trá»i. Cái mốt chÆ¡i nhạc Tây trong đám tang, ngoà i Bắc không có, nhưng Minh Hói đã thuê ban nhạc hiếu từ Sà i Gòn ra. ChÃnh vì thế mà đám tang "không giống ai" nà y đã tạo được sá»± chú ý cá»§a những ngưá»i hiếu kỳ. Ngưá»i dân đứng cháºt hai bên đưá»ng tò mò nhìn đám tang và cảm thấy không thể hiểu nổi bá»n giang hồ nà y nữa.
Xe chở quan tà i phá»§ đầy những vòng hoa trắng. Khoảng hÆ¡n chục cô gái trẻ chÃt khăn trắng, mặc áo dà i trắng Ä‘i há»™ tống sau xe chở cá»u. Những ngưá»i Ä‘i tiếp theo là đám con trai mặc đồ Ä‘en, ngá»±c cà i hoa trắng. Äám đệ tá» cá»§a Oanh Ä‘i trước dẹp đưá»ng. Chúng bắt ôtô phải dừng lại. Chúng dùng roi tre vụt mạnh và o những ngưá»i Ä‘i ngược chiá»u bắt há» phải đứng dẹp và o bên đưá»ng. Má»™t chiếc xe Công nông bị chết máy cản đưá»ng, chúng đấm đá anh lái xe túi bụi rồi đẩy xe xuống ruá»™ng. Trong số những ngưá»i Ä‘i theo đám tang, có cả má»™t số trinh sát hình sá»± cá»§a Công an Hải Phòng và Cục Cảnh sát Hình sá»±.
Có má»™t ngưá»i quay camera nghiệp dư đứng trên sân thượng cá»§a má»™t căn nhà hai tầng chÄ©a máy quay xuống. Chúng phát hiện ra. Má»™t tên báo cho Minh Hói. Hắn phẩy tay ra hiệu: "Thu băng cá»§a nó". Láºp tức gã vừa báo cho Minh và má»™t tên ná»a tách khá»i đám tang lao và o nhà ... Không hiểu chúng là m gì, nhưng chỉ và i phút sau, chúng đã quay ra. Tay cầm cuốn băng giÆ¡ cao, tay kia cầm cục pin... Ngưá»i quay camera chạy ra năn nỉ vá»›i Minh Hói:
- Anh cho em xin viên pin... Em chót dại, không biết anh có lệnh cấm...!
- Trả viên pin cho nó, à thôi, lát nữa tao quay vá». Không ai lấy cá»§a mà y đâu.
Một chiếc xe cảnh sát hú còi vượt lên đám tang. Anh cảnh sát giao thông nhảy xuống nói với Minh Hói:
- Anh cho xe chở cá»u Ä‘i dẹp và o má»™t bên. Cứ Ä‘i giữa đưá»ng, ùn tắc quá.
- Dạ, dạ. Em thi hà nh ngay.
Nói rồi Minh Hói bảo bá»n đà n em cho xe Ä‘i dẹp và o trong. Má»™t chiếc xe con vượt lên. Trong xe có Phó giám đốc Hoà ng Văn Trung, Äại úy Tưá»ng, Trung tá Lê Quang Cưá»ng, Trưởng phòng Cảnh sát Hình sá»±. Thá»±c ra các anh không quan tâm lắm vỠđám tang nà y bởi vì tất cả khâu nghiệp vụ đã có công an Hải Phòng lo. Nhưng nhân Ä‘i dá»± há»™i nghị vá» chống buôn bán váºn chuyển chất ma túy tại Hải Phòng nên các anh Ä‘i xem cho biết. Phó giám đốc Hoà ng Văn Trung lắc đầu:
- Tháºt nhố nhăng hết chá»— nói. Các cáºu có nháºn xét gì vỠđám tang nà y?
- Hình như chúng muốn biểu dương lá»±c lượng để ra oai vá»›i các băng nhóm khác. - Cưá»ng trả lá»i.
Tưá»ng im lặng, anh Ä‘ang mải suy nghÄ© vá» má»™t chuyện gì đó. Phó giám đốc Trung:
- Theo các cáºu, kẻ nà o dám giết Oanh?
Tưá»ng như chợt tỉnh:
- Báo cáo anh, chúng tôi má»›i há»p án sáng hôm kia. SÆ¡ bá»™ nháºn định đây là vụ thanh toán theo kiểu ân oán giang hồ giữa các băng nhóm. Nhưng xác định cho tháºt đúng thì chưa thể. Hiện thá»i chúng tôi Ä‘ang lên danh sách các băng nhóm có mâu thuẫn gay gắt vá»›i băng cá»§a Oanh. Äó là bá»n SÆ¡n Bạch Tạng; Thắng Tà i Dáºu ở Hà Ná»™i; băng Lý "già " ở Hải Phòng; nhóm Hải Bánh; Thắng Trố; Cưá»ng ThÃp ở thà nh phố Hồ Chà Minh; và dÄ© nhiên cả nhóm Năm Cam nữa. Chúng tôi sẽ sà ng lá»c dần. Nhưng theo má»™t số trinh sát có kinh nghiệm, rất có khả năng nhóm Tiên Chỉ đã giết Oanh.
Cưá»ng trầm ngâm:
- Tôi cho rằng ngoà i Tiên Chỉ thì không kẻ nà o dám xuống tay vá»›i Oanh. Thá»i gian gần đây, giữa chúng có mối quan hệ khá hÆ¡n trước nhưng thá»±c chất chỉ là liên minh ma quỷ. Oanh Sói chưa bao giá» thần phục Tiên và từ khi ra tù, ả luôn có thái độ muốn Tiên phải "xẻ chiếc bánh" mà hăÌn Ä‘ang ăn cho ả.
- Vá»›i dân giang hồ, không có gì đảm bảo sá»± bá»n vững trong quan hệ cá»§a chúng cả, quan hệ cá»§a chúng được tạo dá»±ng bằng tiá»n. Vì váºy, kẻ nà o có ý xâm phạm quyá»n lợi, tranh ăn cá»§a bên kia là chúng có thái độ ngay - Tưá»ng nói.
*
Äoà n xe Ä‘i và o nghÄ©a trang, việc an táng bắt đầu. Từ các vị trà kÃn đáo, các trinh sát chụp ảnh, quay phim...
Khi nấm má»™ Ä‘ã được đáp xong, các vòng hoa đã xếp kÃn, Minh Hói má»›i đứng ra nói:
- Tôi xin thay mặt em tôi, cảm Æ¡n sá»± quan tâm, giúp đỡ cá»§a các anh em. Nó không may thiệt thân, tôi mong anh em hãy bảo trá»ng. Chắc rằng kẻ thù cá»§a chúng ta chưa ngồi yên đâu. Má»—i ngưá»i hãy tá»± lo cho mình. Tôi mong từ nay, đừng ai nhắc đến tên em tôi nữa. Hãy để cho nó yên nghỉ.
Một tên lưu manh rất trẻ bỗng khóc rống lên và gà o:
- Æ Ìi chị Æ¡i! Chị sống khôn chết thiêng, chị báo cho em biết đứa nà o đã hại chị, em thá» sẽ lá»™t da nó ra.
Một nhóm khác nhao nhao:
- Äại ca cho biết đứa nà o đã xuống tay vá»›i chị Oanh. Chả lẽ chúng ta chịu nhục à ?
- Phải trả thù cho chị Oanh.
- Ông anh cứ phát lệnh, chúng em thỠsẽ thực hiện.
Minh Hói giơ tay:
- Chết là hết. Äừng có ai nghÄ© đến việc trả thù. Kẻ nà o giết ngưá»i sẽ phải Ä‘á»n mạng, sẽ có cÆ¡ quan luáºt pháp giải quyết. Äó không phải là việc cá»§a chúng ta. Ai có tin tức, chứng cứ gì, hãy báo cho công an. Tôi xin anh em không ai được là m liá»u.
*
Trá»i đã vá» chiá»u, ánh nắng đỠbầm là m cho nghÄ©a trang trở nên thê lương. Tiên Chỉ Ä‘i xe Toyota Camry mà u xanh lục đỗ ngoà i cổng nghia trang. Trước khi xuống xe, hắn cẩn tháºn nhìn quanh quất xem còn có tên đệ tá» nà o cá»§a Oanh không.
Tiên Chỉ cầm thẻ hương và bó huệ trắng đến má»™ Oanh. Hắn thắp hương và chắp tay đứng khấn rất lâu. Bá»—ng hắn chảy nước mắt... Rồi hắn lấy và và đếm ra 5 tá» loại 10 USD và hắn thong thả đốt tiá»n. Từ trong nhà quản trang, các trinh sát đã chụp được ảnh Tiên đốt tiá»n, Tiên khóc...
Rá»i nghĩa trang, Tiên ra thẳng sân bay và là m thá»§ tục Ä‘i thà nh phố Hồ Chà Minh, rồi từ đó bay Ä‘i Äà i Loan.
*
Khi việc ma chay đã xong xuôi, Minh Hói cho triệu táºp đám đà n em trung thà nh nhất vá»›i Oanh đến ngay tại nhà Oanh. Trong số đệ tá» nà y, có má»™t kẻ có bá»™ mặt vuông vức, cặp mắt sắc lạnh, đó là Hùng - được mệnh danh là Hùng Sát Thủ. Minh Hói:
- Váºy là đã rõ, chÃnh thằng Tiên Chỉ đã ra tay giết cô ấy. Nó má»i cô ấy Ä‘i uống rượu, nó bảo Oanh bắt hai chú phải Ä‘i... Hôm ná», thằng Hải Chùa nó bảo tôi: "Ông Tiên ghét bà Oanh lắm. Ông ấy bảo không muốn nhìn mặt Oanh nữa." Chắc nó sợ Oanh chiếm cá»§a nó mấy sòng bạc. Nghe nói nó sẽ Ä‘i Äà i Loan lánh nạn vì sợ cảnh sát Ä‘iá»u tra há»i đến. Các chú phải ra tay trừng phạt cho nó biết thế nà o là lá»… độ.
Hùng Sát Thủ:
- Trong lúc nà y, chá»› nên là m ầm Ä©. Công an sẽ nghÄ© ngay là ta trả thù. Theo tôi, cứ chi bồi dưỡng tháºt nhiá»u cho quân hình sá»± để há» tìm, chừng nà o không được ta sẽ ra tay.
Minh Hói:
- Trong giá»›i giang hồ, ân oán phải tá»± mình giải quyết, sao lại nhỠđến pháp luáºt. Nếu chúng mình im lặng, còn có thể ngẩng mặt lên nhìn anh em được không?
Một tên đệ tỠkhác có vết sẹo ngay trên mi mắt:
- Anh nói phải. Em nhìn mấy thằng đệ tá» cá»§a thằng Tiên, thấy chúng vênh vênh, tức ứa máu. Từ xưa đến nay, bá»n nà y trông thấy quân nhà mình có đứa nà o dám ngẩng mặt đâu.
- Không sợ tù mà chỉ sợ bị nhục. Bá»n em đã hai lần ngồi tù rồi, thêm lần thứ ba, có gì đâu.
Vợ Minh Hói từ trong buồng đi ra, mặt hớn hở:
- Anh ạ, được hơn sáu trăm triệu.
- Số tiá»n ấy, cô gá»i tiết kiệm má»™t trăm triệu để sau nà y xây má»™ cho nó và lo việc cúng giá»—. Còn lại cô mang ra đây.
Vợ Minh ngạc nhiên, vừa định há»i lại thì Minh quắc mắt:
- Nhanh. Tiếc tiá»n à .
Vợ Minh sợ hãi đi và o buồng. Minh cằn nhằn:
- Äúng là đồ đà n bà . Chỉ biết có tiá»n. Phải cho ai má»™t đồng, chúng cứ là m như mất cả khúc ruá»™t.
Vợ Minh ôm gói tiá»n ra. Minh đưa má»—i thằng má»™t cục:
- Chú má»™t trăm... chú má»™t trăm... Thằng Hùng cầm hai trăm triệu, lo luôn việc rá»a nhục. Là m cẩn tháºn. Không chết ngưá»i là được.
Cả bá»n cảm Æ¡n và hứa sẽ là m ngay. Bá»—ng Hùng à lên má»™t tiếng:
- Cái Oanh có má»™t Ä‘iện thoại di động Nokia, có má»™t dấu vết rất kÃn. Ai không để ý sẽ không thấy. PhÃa trong nắp Ä‘áºy có khắc chữ rất nhá».
- Chữ gì ạ?
- Nhớ trả thù! Có ba chữ ấy thôi. Nhưng nghe nói lúc khám nghiệm không thấy chiếc điện thoại đâu cả?
- Có lẽ bá»n chúng đã lấy Ä‘i rồi.
- Các chú nhá»› tìm con bé phục vụ, cho nó nhiá»u tiá»n, để nó khai ra, nó đã thấy những gì. Mấy lão cảnh sát Ä‘iá»u tra nói vá»›i ta rằng, nó không nhìn thấy, không nghe thấy? Tháºt vô lý. Nó phải biết, phải thấy.
Minh nói xong, đứng dáºy, có vẻ uể oải:
- Ngà y mai anh Ä‘i Äà Lạt Ãt hôm. CÅ©ng đến lúc cần phải nghỉ ngÆ¡i. Việc trông coi, là m ăn dưới nà y, các chú cứ thế mà là m. Nếu phải gá»i Ä‘iện thoại cho anh không được dùng Ä‘iện thoại nhà , Ä‘iện thoại di động, mà ra Ä‘iện thoại công cá»™ng.
Mai mua cho tôi má»™t thẻ Ä‘iện thoại di động trả tiá»n trước. Loại nà y bưu Ä‘iện không lưu trên máy.
*
Nhà hà ng "Cánh buồm nhá»" cá»§a Tiên Chỉ nằm sát mé má»™t con sông lá»›n. Trá»i tối, khách ăn Ä‘ang đông vui. Bá»—ng có má»™t chiếc xe tải lù lù lùi Ä‘Ãt và o cổng. Bá»n bảo vệ hò hét loạn xạ, nhưng gã lái xe cứ như bị Ä‘iếc. Tấm bạt sau xe được tốc lên, từ trong đó, có hai tên hắt xô phân và o giữa sân... Khách khứa chạy tán loạn. Chiếc xe rồ máy lao vá»t Ä‘i.
*
Cá»a hà ng bán đồ Ä‘iện tá» - Ä‘iện lạnh Hưng Thịnh nằm ở má»™t con đưá»ng lá»›n ngay trung tâm thà nh phố. Cứ đến 9 giá» tối là cá»a hà ng đóng cá»a và toà n bá»™ căn nhà được khóa trong. Ngưá»i bảo vệ ngá»§ ở phòng trong gian bán hà ng.
Äêm khuya có bốn gã thanh niên say rượu bá vai bá cổ nhau Ä‘i tá»›i cá»a hà ng Hưng Thịnh. Chúng còn xách theo hai can rượu. Chúng rót rượu trong can ra uống, rồi chúng đổ váºt xuống, gối đầu lên bụng nhau, đứa thì ngá»§, đứa thì say, nói lè nhè. Quá ná»a đêm, chúng bá»—ng tỉnh như sáo. Má»™t tên lấy trong ngưá»i ra cuá»™n ống nhá»±a nhá» và luồn qua khe cá»§a sắt xếp... Chúng cắm phá»…u và o ống nhá»±a và đổ can xăng và o. Trong lúc má»™t tên giữ phá»…u, má»™t tên đổ, má»™t tên cảnh giá»›i, thì má»™t tên lấy khóa, khóa cá»a ngoà i lại. Xong xuôi, chúng rút ống nhá»±a. Hai tên cầm can Ä‘i ngay Còn hai tên ở lại. Chá» hai tên Ä‘i khuất, chúng má»›i báºt lá»a, gà và o khe cá»a. HÆ¡i xăng bắt lá»a bùng sáng rá»±c. Chúng chạy mất hút.
Hai nhân viên bảo vệ cá»a hà ng Ä‘ang mÆ¡ mà ng thì nghe thấy "phá»±t" má»™t tiếng như kiểu tiếng mở lon bia rồi hÆ¡i nóng táp và o mặt. Nhìn ngá»n lá»a réo ù ù, thốc và o những ti vi, tá»§ lạnh, Ä‘iá»u hòa nhiệt độ bà y trong cá»a hà ng, chúng run bần báºt và luống cuống gà o: "Cứu... Cứu? Cứu vá»›i!" Má»™t tên chạy lên gác, gá»i Ä‘iện thoại cho cảnh sát Phòng cháy chữa cháy. CÅ©ng phải mất gần 10 phút sau, ba xe cứu há»a má»›i chạy tá»›i. Phải rất vất vả cảnh sát má»›i phá được cá»§a ngoà i để đưa vòi và o chữa cháy.
Sáng hôm sau, Bùi Thị Cúc, ngưá»i vợ thứ hai cá»§a Tiên Chỉ đến cá»a hà ng. Nhìn cảnh cháy tan hoang ở cá»a hà ng Ä‘iện lạnh Hưng Thịnh, chị ta báºt khóc thảm thiết.
*
Buổi trưa, đứa con gái cá»§a Tiên Chỉ Ä‘i há»c vá». Có má»™t cô gái ăn váºn lịch sá»± đón đưá»ng:
- Cháu tên là Bình con bố Tiên mẹ Cúc phải không?.
- Dạ, phải.
- Cô gá»i cái nà y vá» cho mẹ. Con cầm giúp cô được không? - Cô gái chiÌ€a ra cái phong bì.
- Dạ, được.
- Cô cảm ơn con.
Cháu Bình mang thư vá» cho mẹ. Äang ngồi rầu rÄ©, Cúc Ä‘á»c xong thư, run lẩy bẩy, buông rÆ¡i lá thư. Bình cầm lên Ä‘á»c: "Chồng mà y gây tá»™i thì phải Ä‘á»n mạng. Hãy cút khá»i thà nh phố nà y".
*
Hùng "sát thủ" cùng hai tên vệ sÄ© ăn sáng, uống cà phê ở nhà hà ng nằm ngay cạnh Há»™i Nhà báo Việt Nam ở phố Lý Thái Tổ. Chúng mua báo Ä‘á»c và rất khoái vá»›i những bà i báo có tÃt: "Cuá»™c chiến tranh giữa các băng nhóm xã há»™i Ä‘en đã nổ ra". "Tiên Chỉ có quan hệ vá»›i Oanh Sói như thế nà o?" Bá»—ng Hùng "sát thủ" cau mà y khi Ä‘á»c má»™t bà i báo: "Qua đám tang Oanh Sói, bá»n xã há»™i Ä‘en đã thách thức chÃnh quyá»n". Hắn chỉ và o những hình ảnh vỠđám tang in trên báo:
- Các chú tìm ra thằng nà o chụp những bức ảnh nà y, thu hết máy của nó.
*
Tiên Chỉ sang Äà i Loan để gặp Vi Kiến Äức, má»™t tay trùm buôn láºu hà ng Ä‘iện máy, Ä‘iện tá». Tiên và Äức biết nhau đã lâu qua vụ buôn bán trầm hương và o những năm đầu tháºp ká»· 80 cá»§a thế ká»· trước. Äức thì cho rằng, Tiên là tay biết luáºt là m ăn, sòng phẳng và rất mưu mẹo. Tiên quý Äức bởi tÃnh thâm trầm, nhìn xa trông rá»™ng và không phải là kẻ "Ä‘o lá» nước mắm, đếm cá»§ dưa hà nh". Ngà y mai, Tiên Chỉ vá» nước cho nên Äức má»i Ä‘i ăn cÆ¡m tại nhà hà ng Nam Hoa tá»u lầu - má»™t nhà hà ng nổi tiếng nhất Äà i Bắc. Cô gái phục vụ Ä‘em rượu đến! Má»™t chai Hennessy XO. Cô gái đưa chai rượu cho ông kiểm tra. Ông ta phẩy tay rồi nói vá»›i Tiên:
- Lần trước tôi sang Việt Nam, ông má»i tôi uống rượu Hennessy. Tôi biết là rượu giả, nhưng nể ông, tôi không từ chối. Tôi nói cho ông biết, tất cả rượu Tây dòng Whisky như Hennessy, Camus, Jonhny Walker, Remy... có mặt ở châu AÌ Ä‘á»u là rượu giả. Nước Pháp, nước Scotland chưa bao giá» cho má»™t quốc gia nà o đóng chai rượu cá»§a há». Tại Thái Lan, Hồng Công, Trung Hoa đại lục có không Ãt nhà máy sản xuất rượu Tây và đưa sang thị trưá»ng Äông Nam AÌ. Những quốc gia nà y trong đó có Việt Nam, má»›i thoát ra khá»i cảnh nghèo túng và má»c lên má»™t lá»›p ngưá»i có tiá»n, lá»›p nà y có đặc Ä‘iểm là vá»ng ngoại. Cái gì là đồ ngoại Ä‘á»u cho laÌ€ tốt cả.
Cô gái rót rượu ra hai ly. Ngưá»i đà n ông lắc nhẹ rồi giÆ¡ lên ngắm nghÃa:
- Ông thấy không, nếu đó là rượu tháºt, nó sẽ có những hạt li ti bám ở thà nh ly và chầm cháºm chảy xuống, ngưá»i ta gá»i đó là nước mắt cá»§a rượu. Nà o, chúc ông may mắn!
Tiên tợp một ngụm rượu nhỏ:
- Tôi rất cảm Æ¡n ông đã dà nh cho tôi sá»± hợp tác quan trá»ng nà y. Tuy nhiên, tôi cÅ©ng phải nói tháºt, hoà n cảnh cá»§a tôi lúc nà y Ä‘ang có những vấn đỠkhông tốt.
- AÌ€, tôi biết. Cá»a hà ng cá»§a ông bị đốt, nhà hà ng bị phá đám, vợ con ông bị Ä‘e dá»a....
Tiên trố mắt:
- Trá»i ạ, sao tiên sinh biết?
- Tôi nháºn được tin từ hôm qua. Ngưá»i cá»§a tôi báo tin như váºy là hÆ¡i cháºm, không phải là nó lÆ¡ đãng mà vì nó đã Ä‘i VÅ©ng Tà u, đú đởn vá»›i con bé ngưá»i mẫu. Nhưng thôi, ông ăn món nà y Ä‘i cho nóng. Äây là yến huyết Nha Trang hấp đưá»ng phèn đấy.
Ngưá»i đà n ông đẩy chiếc bát nhá» xÃu vá» phÃa Tiên. Tiên ăn rồi thú nháºn:
- Lần đầu tiên tôi được ăn món nà y. Nhưng thú thực, tôi không thấy ngon.
- Äúng váºy, có nhiá»u món rất quý nhưng nếu không hợp khẩu vị thì không ngon được. Không ngon nhưng đại bổ. Vả lại má»™t ngưá»i như ông, cÅ©ng nên táºp ăn các món cao lương mỹ vị. Các cuá»™c đà m phán là m ăn, các hợp đồng kinh tế nhiá»u khi được ký ngay trên bà n tiệc. Äối tác sẽ rất khó khăn khi đặt bút ký hợp đồng vá»›i má»™t ngưá»i ăn không biết thế nà o là ngon, uống không biết thế nà o là hợp. Tôi Ä‘i ăn thịt chó ở Hà Ná»™i, và rất ngạc nhiên thấy há» uống rượu Napoléon - dÄ© nhiên là Napoléon giả - vá»›i thịt chó và sá»±c nức mùi mắm tôm, riá»ng mẻ. Ä‚n uống sang trá»ng đã khó nhưng ăn uống cho đúng thì khó lắm. Ä‚n uống cÅ©ng như... là m tình là đá»u phải có nghệ thuáºt má»›i thú vị ông ạ.
Hai ngưá»i tiếp tục ăn các món vịt quay kiểu Bắc Kinh, ba ba hầm thuốc bắc. Bá»—ng ngưá»i đà n ông bảo cất chai XO Ä‘i và lấy má»™t chai nhá» rượu thuốc:
- Chai kia để lát nữa. Hương vị của nó sẽ quyến rũ các cô gái hơn đấy.
Tiên trầm ngâm:
- Tôi chưa hiểu vì lý do gì mà bá»n chúng phá dữ quá.
- Chuyện đơn giản mà . Hoặc há» thấy ông là m ăn ngon là nh; hoặc ông đã chá»c và o tổ kiến nà o đó; hoặc có kẻ nà o muốn hạ ông để nhoi lên... và tháºm chà có thể trả thù chẳng hạn.
- Trả thù tôi? Vì cái gì chứ?
- Những ngưá»i như ông, như tôi, nếu không có kẻ thù má»›i là chuyện lạ. Vấn đỠlà ai thù ta? Vì lý do gì? Chẳng hạn chúng nghi ông giết Oanh; chẳng hạn ông buôn bán, tranh cướp thị trưá»ng cá»§a chúng?...
- Không thể thế được. Tôi coi nó như em gái.
- Tôi là công an, tôi cũng đưa ông và o... và o diện tình nghi. Nà y nhé, cách đây hai năm, nó đã phá má»™t sòng bạc lá»›n cá»§a ông, đúng không? Rồi ai là ngưá»i cách đây má»™t năm đã gá»i ông là Tiên "Trư Bát Giá»›i" - là nó, đúng không? Vì nó xấc xược như váºy nên trong bá»a tiệc tại nhà hà ng Tứ Xuyên tá»§u lầu, ông đã tuyên bố "không muốn nhìn mặt nó", đúng không? Hôm nó chết, ông lại uống rượu cùng nó, lại bảo vệ sÄ© cá»§a nó Ä‘i chÆ¡i... Chà chà , Việt Nam có câu rất hay trong trưá»ng hợp nà y: "Tình ngay lý gian".
- Tôi sẵn sà ng là m má»i việc để chứng minh là tôi không liên can đến cái chết cá»§a Oanh.
- Luáºt tố tụng hình sá»± Việt Nam có má»™t nguyên tắc rất hay, đó là nguyên tắc suy Ä‘oán vô tá»™i. Tuy váºy, nguyên tắc nà y Ãt được thá»±c hiện. Các nhân viên cá»§a cÆ¡ quan tố tụng thì là m thế nà o để ngưá»i ta nháºn tá»™i cà ng nhanh, cà ng tốt, ông có thấy thế không?
Tiên gáºt đầu nhè nhẹ.
- Ông có bao giá» tá»± vấn mình rằng, trong con mắt cá»§a công an, cá»§a chÃnh quyá»n... mình là ngưá»i thế nà o chưa?
- Có. HỠđã nghÄ© rằng, tôi gác kiếm, rá»a tay...
Vi Kiến Äức cưá»i ngả nghiêng:.
- Chuyện trẻ con. Ai nghÄ©? Chỉ những ngưá»i ăn lương tháng cá»§a ông, những ngưá»i thưá»ng xuyên ăn nháºu tại nhà hà ng cá»§a ông, ký nợ nhưng không bao giá» thanh toán, và mấy gã nhà báo chuyên viết kiểu đâm thuê chém mướn... là nghÄ© ông đã... hoà n lương. Ông ngây thÆ¡ lắm.
Ngừng một lát, ông ta nói tiếp, giảng giải:
- Má»™t cÆ¡ chế kinh tế thị trưá»ng sẽ đẻ ra các băng nhóm xã há»™i Ä‘en. Äó là quy luáºt cá»§a tá»™i phạm và kinh tế! Các công ty nhá», muôÌn tồn tại thì phải nháºp và o công ty lá»›n. Còn bá»n tá»™i phạm, muốn sống được thì phải liên kết vá»›i nhau và chúng sẽ tá»± phân công nhau là m việc má»™t cách rất tá»± nhiên. Dần dà , các băng nhóm nho hoặc tá»± triệt tiêu, hoặc tá»± nguyện nháºp và o các băng nhóm lá»›n, có thế chúng má»›i tồn tại được. Äó là quy luáºt, không cách gì tránh khá»i. Ông hãy nhá»› lấy Ä‘iá»u nà y. Chỉ có khác là nếu chÃnh quyá»n mạnh thì chế ngá»± được nó, còn nếu chÃnh quyá»n yếu, quan chức thối nát, thì Ä‘iá»u hà nh chÃnh quyá»n lại là các tổ chức phạm tá»™i kiểu xã há»™i Ä‘en. Ông cần phải phấn đấu để vươn lên nhóm hạng hai.
- Hạng hai là thế nà o?
- Hạng má»™t là nhÅ©ng tổ chức phạm tá»™i có tổ chức cao, cÆ¡ cấu chặt chẽ, có Ä‘iá»u luáºt rõ rà ng. Chúng có thể dá»±ng lên má»™t ông bá»™ trưởng, tháºm chà cả tổng thống như ở Mỹ; có thể dá»±ng lên bá»™ máy chÃnh quyá»n cá»§a má»™t khu vá»±c; là m thay đối chÃnh sách nhà nước, khống chế các hoạt động đối ngoại, là m thay đổi chÃnh sách kinh tế... Hạng nà y phải có thâm niên lâu năm, có tiá»m lá»±c kinh tế và đang nắm giữ má»™t số ngà nh, má»™t số táºp Ä‘oà n kinh tế mạnh. Hạng hai là có thể bóp chết má»™t doanh nghiệp hoặc dá»±ng lên má»™t doanh nghiệp; có thể Ä‘iá»u chỉnh giá cả thị trưá»ng trong má»™t lÄ©nh vá»±c nà o đó, láºp các đưá»ng dây chạy án, buôn láºu hà ng quốc cấm... Còn hạng ba là như ông hiện nay: kinh doanh sòng bạc, cho vay nặng lãi, mở nhà hà ng, cá độ bóng đá, tháºm chà bảo kê, đâm thuê chém mướn. Loại nà y, tuổi thá» không bá»n.
- Tôi muốn nghe lá»i chỉ giáo cá»§a ông. Vì thế má»›i sang gặp ông.
- Tôi tin anh và thá»±c lòng tôi rất quý anh. Tôi sẽ giúp anh. Tuy váºy trước khi rót hà ng trả cháºm cho anh, tôi phải sang Việt Nam và i ngà y. Tôi cÅ©ng muốn kiểm tra số đệ tá» Ä‘ang sinh sống, là m ăn thế nà o. Mình là bá» trên, để anh em sống cÆ¡ cá»±c là có tá»™i, phải không ông? Äừng buồn nữa, cháy mất Ãt hà ng, chuyện vặt, năm ngà y thu xâu cá»§a cái sòng bạc cá»§a ông là hoà n lại thôi mà !
*
Phó giám đốc Công an tỉnh Hoà ng Văn Trung phụ trách nghiệp vụ triệu táºp cuá»™c há»p để bà n vá» vụ án Oanh Sói bị giết. Äến dá»± có chỉ huy Phòng Cảnh sát Äiá»u tra Cảnh sát Hình sá»±, Công an quáºn, Công an phưá»ng và má»™t số sÄ© quan cảnh sát đặc nhiệm chống tá»™i phạm có tổ chức...
Cuá»™c há»p tổ chức hÆ¡i muá»™n. Trong khi chá» Phó giám đốc đến, anh em bà n tán. Má»™t thượng úy ở đội cảnh sát đặc nhiệm có vẻ khoái chÃ:
- Loại như Oanh Sói, nó chết đi, mình cà ng đỡ mệt. Tháng nà o dám ra tay, kể ra nên được thưởng.
Rồi anh ta má»i thuốc lá Tưá»ng:
- Hiểu Oanh Sói thì không ai bằng anh, đúng không? Anh đã suýt bị lá»™t lon trong vụ nó cứu ngưá»i yêu ở tòa án đúng không?
Tưá»ng gáºt đầu:
- Không, hiểu Oanh phải là liÌnh hình sá»± cá»§a Hải Phòng. Tá»› cÅ©ng biết không nhiá»u vụ đấy. Nếu hôm đó thằng Huy thoát tá»™i thì không biết bao nhiêu ngưá»i bị ká»· luáºt. Tá»› thì chắc rồi vì trách nhiệm chÃnh bảo vệ thằng Huy. Có lẽ lịch sá» tá»™i phạm Việt Nam, chưa có vụ nà o chúng dám tổ chức cho bị cáo trốn ngay tại phiên tòa đâu nhỉ.
Tưá»ng Ä‘ang hà o hứng định kể lại cho má»i ngưá»i nghe lại chuyện Oanh Sói cứu ngưá»i yêu tại tòa như thế nà o thì cá»§a phòng há»p báºt mở. Má»i ngưá»i ngạc nhiên khi thấy cả Giám đốc Công an tỉnh, và Cục phó Cục Cảnh sát Hình sá»± - đó là những ngưá»i mà không có trong danh sách cuá»™c há»p.
- Nghiêm! - Sĩ quan trá»±c ban hô to rồi báo cáo - Tôi Thượng úy Trần Minh Quang, sÄ© quan trá»±c ban, báo cáo đồng chà Trần Phúc, Äại tá, Giám đốc Công an tỉnh, cán bá»™ chiến sÄ© được má»i há»p đã có mặt đông đủ. Xin chỉ thị đồng chÃ.
- Các đồng chà ngồi xuống, ta bắt đầu nhé. Tôi xin giá»›i thiệu luôn, đồng chà Bình, Phó cục trưởng C14 [2] xuống dá»± há»p vá»›i chúng ta. Äây là vụ án được lãnh đạo Tổng cục Cảnh sát rất quan tâm. Nà o, đồng chà Tưá»ng phụ trách Äá»™i trưởng Äá»™i Äiá»u tra trá»ng án thông báo xem việc Ä‘iá»u tra thế naÌ€o rồi. Nhá»› nói luôn quan Ä‘iểm cá»§a đồng chà vá» vụ án mạng nà y.
Tưá»ng đứng dáºy, anh láºt giở quyển sổ tay nhưng rồi lại đặt xuống và không cần đến sổ ghi chép, anh nói như thể đã thuá»™c lòng trong đầu. Sau khi báo cáo vá» công tác khám nghiệm hiện trưá»ng và má»™t số biện pháp nghiệp vụ như xác định số đối tượng hiá»m nghi, bố trà cÆ¡ sở giám sát di biến động cá»§a các đối tượng nổi và táºp trung và o nhóm Tiên Chỉ, nhóm Năm Cam, nhóm Hải Bánh. Tưá»ng thẳng thắn triÌ€nh bà y quan Ä‘iểm cá»§a mình:
- Báo cáo các đồng chà lãnh đạo, không nghi ngá» gì nữa, cái chết cá»§a Oanh là do má»™t vụ thanh toán nhau theo kiểu ân oán giang hồ và được thá»±c hiện bởi má»™t sát thá»§ có nghá». Có nhiá»u thông tin táºp trung và o Tiên Chỉ nhưng tôi không tin lắm. Bởi lẽ Tiên Chỉ muốn giết Oanh thì không dại gì má»i ả Ä‘i uống rượu và ngay sau đó ra tay. CÅ©ng có những thông tin cá»§a trinh sát cho biết thá»i gian gần đây, Tiên Chỉ quan tâm đến Oanh và muốn nhá» Oanh cai quản cho má»™t số sòng bạc, hÆ¡n nữa, Tiên Ä‘ang muốn vẽ cho mình bá»™ mặt má»›i nên chắc không dám là m liá»u... Tuy nhiên, chúng vẫn đặt trá»ng tâm và o nhóm nà y.
Sau khi nghe thêm má»™t số Ä‘iá»u tra viên báo cáo, giám đốc Trần Phúc kết luáºn:
- Các đồng chà thấy đấy. Việc các băng nhóm tá»™i phạm hoạt động theo kiểu xã há»™i Ä‘en và có những biểu hiện thách thức chÃnh quyá»n rõ rà ng đã gây ảnh hưởng rất xấu tá»›i tình hình tráºt tá»± an toà n xã há»™i ở tỉnh nhà và nhiá»u địa phương khác.
Vì thế, việc tìm cho ra kẻ nà o chá»§ mưu giết Oanh Sói có ý nghÄ©a quyết Ä‘iÌ£nh trong việc bóc gỡ mạng lưới thế giá»›i ngầm. Phải truy tìm bằng được. Ban giám đốc cỠđồng chà VÅ© Văn Äắc, Trưởng phòng Cảnh sát Äiá»u tra là m Trưởng ban chuyên án. Äồng chà Tưá»ng là Phó ban thưá»ng trá»±c. Các đồng chà có ý kiến gì nữa không?
Tưá»ng đứng dáºy:
- Báo cáo đồng chà Giám đốc, thưa các đồng chÃ! Theo tôi, đây sẽ là má»™t chuyên án cá»±c kỳ phức tạp, liên quan đến nhiá»u bà ng nhóm tá»™i phạm hoạt động trên má»™t địa bà n rá»™ng từ Hà Ná»™i, Hải Phòng, thà nh phố Hồ Chà Minh, VÅ©ng Tà u, Äồng Nai, Äắk Lắk... ViÌ€ váºy để chỉ đạo phối hợp Ä‘iá»u tra, có lẽ nên để Cục Cảnh sát Äiá»u tra cá»§a Tổng cục Cảnh sát chỉ đạo chuyên án. Công an các đơn vị sẽ là m theo sá»± phân công cá»§a cấp trên. Như váºy, sẽ tránh được sá»± trùng giẫm lên nhau và việc Ä‘iá»u tra sẽ có hiệu quả hÆ¡n.
Giám đốc Trần Phúc lắc đầu:
- Trước mắt các đồng chà cứ Ä‘iá»u tra, nếu thấy quá khả năng cá»§a ta, sẽ báo cáo Bá»™ cÅ©ng chưa muá»™n. Tôi đỠnghị Phòng Cảnh sát Hình sá»± cá» hai đến ba đồng chà có kinh nghiệm trong đấu tranh vá»›i tá»™i phạm có tổ chức tham gia Ban chuyên án, dưới sá»± chỉ huy trá»±c tiếp cá»§a đồng chà Tưá»ng. Các đồng chà lên danh sách, Ban giám đốc sẽ duyệt.
Äại tá Bình, Cục phó Cục Cảnh sát Hình sá»±, từ đầu đến giá» chỉ lắng nghe không há» có ý kiến gì, bây giá» má»›i nói:
- Tôi nhất triÌ vá»›i ý kiến cá»§a Giám đốc. Cục Cảnh sát Hình sá»± sẽ cá» má»™t đồng chà Phó phòng 3, là phòng Äấu tranh chống tá»™i phạm có tổ chức tham gia chuyên án.
*
Chiá»u nay, Liên phải Ä‘i dá»± má»™t buổi chiêu đãi mừng Công ty Vạn Lợi ký được hợp đồng má»›i. Xác định mình sẽ là nhân váºt quan trá»ng, là m sang thêm cho Tổng giám đốc Li Cheng nên chị rất cẩn tháºn khi chá»n đồ mặc. Äứng trước tá»§ quần áo có đến hà ng chục bá»™, Liên cứ đắn Ä‘o mãi mà không tìm được bá»™ nà o vừa ý. Có má»™t cô gái trẻ, là nhân viên văn phòng cÅ©ng ở đó và luôn miệng thán phục:
- Chị ơi, chị may ở đâu, hôm nà o chị giới thiệu cho em đi. Hôm nay dự chiêu đãi, theo em, chị nên mặc bộ váy và ng kia.
Liên lắc đầu:
- Mình là trợ lý cá»§a Tổng giám đốc, mặc phải nghiêm. Chị sẽ chá»n bá»™ sẫm nà y.
Liên nhìn đồng hồ, đã 6 giỠtối:
- Sao giỠnà y ông ấy chưa vỠnhỉ?
- Anh Tưá»ng hả chị?
- Ừ, lấy chồng công an chán mớ đợi.
- Em nghe nhiá»u ngưá»i ca ngợi anh ấy lắm.
- Có tiếng, không có miếng. Từ ngà y lấy nhau đến giá», ở nhà , thứ duy nhất mà lão ấy sắm được là chiếc quạt Tà u để bà n. Nghe nói, đã vay lương trước cả hai tháng Ä‘i công tác.
- Là m thế nà o được, ông anh hỠem là cảnh sát lãnh sự, bố mẹ vẫn phải nuôi.
- Giá» nà y vẫn chưa vá», không hiểu là rúc bá» rúc bụi, sá» mó vạch vòi cái xác chết nà o rồi. Äêm hôm ná», Ä‘ang ngá»§, lưu manh bắn nhau chết, cÅ©ng lại phải Ä‘i.
Liên thở dà i:
- Mình thì cứ nai lưng ra là m kiếm tiá»n nuôi chồng nuôi con. Còn lão ấy nai lưng ra phụng sá»± nhà nước?
- Tổng giám đốc Cheng xem ra có vẻ mê chị lắm?
- Ông ấy cũng tội, mới hơn năm chục tuổi mà đã chết vợ, gà trống nuôi con. Chị đã khuyên ông ấy nên lấy cô vợ Việt Nam.
- Ông Cheng có nghe không?
Liên có vẻ lúng túng:
- Muốn nhưng còn kén - Liên cưá»i ngặt nghẽo - ông ấy bảo phải tìm được ngưá»i như chị thì má»›i lấy. Quái, lão nà y chưa vá» nhỉ?
*
Tưá»ng vỠđến nhà trá»i đã sáºp tối. Thấy má»™t chiếc xe tô mà u trắng đỗ ở cổng, anh biết là xe cá»§a công ty đến đón vợ Ä‘i. Anh tá» vẻ khó chịu. Vợ anh ăn mặc rất diện cÅ©ng không vui khi chồng vá» muá»™n:
- Sao anh vỠmuộn thế? Chịu khó nấu cơm hai bố con ăn nhé.
- Con đâu?
- Nó vẫn ở nhà trẻ, em gá»i bà chá»§ rồi. Anh đón nó vá» Ä‘i. Em phải Ä‘i dá»± chiêu đãi mừng ký hợp đồng má»›i. Có lẽ vá» rất muá»™n.
- Muộn là mấy gi�
- A! Ông cảnh sát Ä‘iá»u tra há»i phạm nhân. Anh có lúc còn phải phụ thuá»™c và o công việc đến không nhá»› được gì cho riêng mình, em cÅ©ng thế thôi.
Nói xong vợ Tưá»ng ngúng nguẩy ra Ä‘i.
*
Tưá»ng vá»™i phóng xe Ä‘i đón con gái vá». Anh lúi cúi nấu cÆ¡m rất nhanh. Trong bữa ăn, cháu Thảo cứ luôn miệng:
- Mẹ đi đâu hả bố?
- Mẹ phải Ä‘i là m con ạ. Nà o, con ăn Ä‘i. Hôm nay con há»c hát bà i gì?
- Bà i Con cò bé bé. Bố ơi, mẹ đi mấy giỠv�
- Lát nữa thôi. Con ăn nhanh lên!
*
Tưá»ng xem táºp hồ sÆ¡ cá»§a Oanh Sói do Phòng Cảnh sát Hình sá»± Hải Phòng gá»i vá». Nhìn táºp hồ sÆ¡ dà y có đến cả gang tay và khá chi tiết vá» cuá»™c Ä‘á»i Oanh Sói anh thầm cảm Æ¡n Trung tá Dương, Trưởng phòng Cảnh sát Hình sá»± cá»§a Công an Hải Phòng. Kể cÅ©ng lạ, má»™t ngưá»i như Dương, vốn say mê kỹ thuáºt như Ä‘iếu đổ, am hiểu văn chương, thÆ¡ phú, váºy mà tốt nghiệp Äại há»c Bách khoa lại vá» là m cảnh sát hình sá»±.
Nhưng rồi anh cÅ©ng chỉ xem được Ãt trang vì thấy đã gần 1 1 giỠđêm mà vợ vẫn chưa vá». Má»™t ná»—i ghen tuông vô cá»› xen lẫn sá»± bá»±c mình khiến anh không còn tâm trà nà o mà đá»c hồ sÆ¡. Hôm trước, trong má»™t bữa cÆ¡m vá»›i mấy anh trên Cục An ninh Kinh tế cá»§a Bá»™ vá» công tác, có ngưá»i đã ná»a đùa ná»a tháºt bảo Tưá»ng: "Mà y cho vợ mà y Ä‘i là m trợ lý Tổng giám đốc thì coi như là có ngưá»i giúp nó lúc bà rồi. Có đồng tiá»n, coi chừng mất vợ đó".
Äá»c không nổi, Tưá»ng bèn lấy giấy vẽ sÆ¡ đồ các băng nhóm: SÆ¡n Bạch Tạng, Thắng Tà i Dáºu, Năm Cam, Hải Bánh, Thắng Con, Hưng Mi Nhon, Tuấn Phát, Tiên Chỉ và má»™t nhóm anh chỉ để có má»™t dấu há»i to tướng trong ô trắng. Có tiếng chuông gá»i cá»a. Tưá»ng ra mở cá»a. Vợ anh đã vá». Ngưá»i đưa cô ta vá» nhà . là Tổng giám đốc Li Cheng. Thấy Tưá»ng, ông ta lá»… phép:
- Xin chà o ông. Mong ông thứ lỗi vì bà nhà vỠhơi muộn. Cũng là do công việc, rất mong ông lượng thứ.
Vợ Tưá»ng có vẻ say. Cô ta nói tiếng Trung Quốc, chà o Tổng giám đốc. Và o nhà , vừa cởi áo, cô vừa nói:
- Tổng công ty phát triển quá nhanh. Tháng tám, em phải Ä‘i Äà i Loan há»c ba tháng. Anh thấy thế nà o?
- Há»c xong vá» là m gì?
- Em cÅ©ng chưa biết! Nhưng chắc chắn ông Cheng cÅ©ng sắp xếp vị trà xứng đáng cho em. Äó là má»™t ngưá»i tuyệt vá»i...
Vợ Tưá»ng nằm xuống giưá»ng, miệng nói lảm nhảm và sặc mùi rượu:
- Tổng giám đốc Cheng... Tháºt tuyệt vá»i? IÌt có ai thông minh, lịch lãm như ông ấy.
Hết P1 - Chương 1.
|