Tên khất cái chân đạp mây trắng, hai tay khoang trước ngực, đứng phía trước Cổ Thần nghìn trượng.
Không cần bất cứ pháp bảo nào đã có thể đứng giữa hư không, quả nhiên là cường giả Độ Hư cảnh.
Cổ Thần dừng phi độn, không hề sử dụng Phong Ảnh Độn trực tiếp bỏ chạy, trước mặt cường giả Độ Hư cảnh, Phong Ảnh Độn không hề có một chút tác dụng nào, khoảng cách nghìn dặm cũng có thể đuổi theo một cách đơn giản, trốn được trăm dặm thì tên khất cái chỉ cần năm bước đã đuổi kịp rồi.
Trong mắt Mông Tiên Âm lộ vẻ kinh ngạc, cường giả Độ Hư cảnh chỉ tồn tại trong truyền thuyết, so với tứ đại đế quân trung thổ còn lợi hại hơn rất nhiều. Mông gia chỉ có tổ tiên mới xuất hiện qua cường giả Độ Hư cảnh, hôm nay dĩ nhiên nhìn thấy một cường giả Độ Hư cảnh trước mắt, sao có thể không sợ hãi?
Tuy rằng Cổ Thần kiêng kỵ cường giả Độ Hư cảnh, thế nhưng hắn đã nhìn thấy qua không ít, như Khổng Tước vương, Hắc Xà vương, còn có Ngô Tinh sống quá vạn dặm! Trong lòng hắn đã sớm suy đoán được tên khất cái này là cường giả Độ Hư cảnh. Hôm nay nhìn thấy cũng không có bao nhiêu khiếp sợ!
- Tiền bối chờ ta ở đây, không biết là vì sao?
Cổ Thần ôm quyền nói, trước mặt cường giả Độ Hư cảnh, bảo trì một phần tôn kính là cần thiết.
- Ngươi mời ta uống rượu, chúng ta là huynh đệ, gọi cái gì tiền bối với không tiền bối? Ngươi không cần phải sợ hãi, ta không phải tới tìm ngươi gây phiền phức, từ lúc ngươi tới Đại Mông ta vẫn đi theo bên cạnh ngươi là bởi vì có một người nhờ vả, muốn ta bảo hộ ngươi chu toàn, kết quả ta phát hiện ngươi căn bản không cần phải bảo hộ. Mỗi lần mặc kệ nguy hiểm to lớn tới mức nào ngươi cũng có thể tự mình giải quyết. Cổ huynh đệ, năm nay ngươi mới mười tám tuổi đã bước vào Mệnh Tuyền cảnh, đồng thời thời điểm độ lôi kiếm không bị thương không nói, cư nhiên còn có thể đột phá tu vi? Điểm này quả thực khiến ta vô cùng khiếp sợ. Không tới trăm năm, ta nghĩ Cổ huynh đệ có thể bước vào Độ Hư cảnh, trở thành tu sĩ bước vào Độ Hư cảnh sớm nhất vạn trăm trở lại đây!
Tên khất cái chân thành nói.
Mỗi một lần tên khất cái xuất hiện bên cạnh Cổ Thần, dĩ nhiên là bảo vệ hắn? Cổ Thần hỏi:
- Đạo hữu nhận người phương nào nhờ vả?
Có thể mời một cường giả Độ Hư bí cảnh, trong đầu Cổ Thần suy nghĩ, ngoại trừ đại ca Ngô Tinh thực sự không còn người nào khác có năng lực như vậy!
Tên khất cái mỉm cười nói:
- Hắn tên là Ngô Tinh, Cổ huynh đệ nhất định nhớ rõ hắn.
Trên mặt Cổ Thần giật mình, quả nhiên là Ngô Tinh, hai năm không gặp, không biết hai năm nay Ngô Tinh đi nơi nào? Nhân vật giống như hắn giậm chân một cái toàn bộ Cổ Hoang phải rung động vài lần, thế nhưng hai năm qua lại không hề nghe được bất cứ tin tức nào về hắn.
- Nguyên lai đạo hữu là bằng hữu của Ngô Tinh đại ca, lúc trước Cổ Thần không biết, xin đừng trách móc!
Cổ Thần ôm quyền, hơi khom người, áy náy nói.
Cái tên Ngô Tinh thiên hạ không có bao nhiêu người biết, biết được Ngô Tinh và Cổ Thần có quan hệ lại càng ít hơn. Nếu như người này nói ra cái tên Ngô Tinh, cũng biết được quan hệ giữa Ngô Tinh và Cổ Thần, tự nhiên chính là bằng hữu của Ngô Tinh chứ không phải địch nhân!
- Ta không sớm nói rõ với ngươi là không muốn cho ngươi tại thời điểm nguy hiểm tồn tại ý niệm mượn lực lượng của ta, như vậy đối với tăng trưởng tu vi không có lợi!
Tên khất cái nói:
- Ta họ Long, tên Vô Hối, chúng ta lấy huynh đệ tương xứng, không cần phải gọi đạo hữu khách khí như vậy!
Họ Long? Long Vô Hối? Nhân tộc không có đại gia tộc họ Long nào, trái lại yêu tộc, họ Long và họ Ngao chính là hai họ lớn của Long tộc.
Ngô Tinh dạy Cổ Thần Nghịch Mệnh Hóa Long quyết có quan hệ rất lớn đối với long tộc, cho dù Long Vô Hối là tu sĩ Long tộc, Cổ Thần cũng không cảm thấy gì, thế nhưng thần tình của Mông Tiên Âm có chút biến hóa nhìn Long Vô Hối.
- Vậy ta gọi đạo hữu là Long huynh rồi!
Cổ Thần không phải người câu nệ, ngay cả Ngô Tinh vạn năm tuổi cũng có thể xưng huynh gọi đệ, nếu như vị cường giả Độ Hư cảnh này đã không muốn nói bối phận, sao Cổ Thần phải quan tâm?
Cổ Thần nói:
- Long huynh, không biết Ngô Tinh đại ca hiện đang ở nơi nào? Hai năm vừa qua chưa hề nghe được chút tin tức nào!
Long Vô Hối mỉm cười, nói:
- Hắn thần thông quảng đại, xuất quỷ nhập thần, ta cũng khó gặp, bất quá ngay hôm nay ta tới đây ngăn Cổ huynh đệ chính là Ngô Tinh dự đoán trước, đồng thời nhờ ta truyền lời dặn Cổ huynh đệ chờ bên bờ Lạc Thủy, hoặc hôm nay hoặc ngày mai hắn bỏ rơi một đại địch sẽ tới bờ Lạc Thủy này hội tụ với huynh đệ!
Mông Tiên Âm không biết Ngô Tinh là người phương nào, nghe xong không có phản ứng gì, Cổ Thần nghe xong lông tơ dựng đứng, thất kinh. Ngô Tinh là loại tu vi như thế nào? Nhân vật vạn năm trước có thể so với tồn tại chư tử đại tiên, hắn cư nhiên còn có một đại địch?
Lúc này cách đại hội luận võ Đế Đình Đại Mông còn hơn một tháng, Hư Tử Uyên tạm thời an toàn. Nếu như Ngô Tinh nhờ Long Vô Hối tới đây truyền tin, muốn gặp Cổ Thần tại bờ Lạc Thủy, khẳng định có có chuyện muốn nói. Ngô Tinh bị đại địch quấn thân, thời gian cũng tương đối khẩn cấp.
Hai năm không gặp Ngô Tinh, Cổ Thần quyết định dừng lại một vài ngày, Ngô Tinh nói qua, hắn sẽ hỗ trợ tìm kiếm phương pháp hóa giải huyền âm tuyệt mạch, hắn là hắn có tin tức gì mới cũng không chừng.
Cổ Thần, Mông Tiên Âm, Long Vô Hối tạm thời dừng lại bên bờ Lạc Thủy.
- Long đạo hữu, xin hỏi đạo hữu có phải là người của Long tộc?
Mông Tiên Âm đột nhiên nói.
Long Vô Hối gật đầu.
Mông Tiên Âm giật mình, nói:
- Xin hỏi đạo hữu có nhận thức một tu sĩ long tộc tên là Ngao Liệt? Hắn là thất thái tử Đông Hải long cung!
Thất thái tử Đông Hải long cung? Trong lòng Cổ Thần khẽ động, đó không phải là thất ca của tiểu long nữ Ngao Nhị Nhi hay sao?
Long Vô Hối lại gật đầu.
Trên mặt hai người Cổ Thần và Mông Tiên Âm đều lộ ra biểu tình hưng phấn, cùng kêu lên nói:
- Ngao Liệt ở đâu?
Nguyên nhân Mông Tiên Âm hỏi chính là bởi vì nghìn năm trước Mông Lạc Thủy yêu thái tử long tộc, chính là thất thái tử Ngao Liệt của Đông Hải, sau đó hai người chia lìa, Mông Lạc Thủy chờ đợi bên bờ Hoán Giang, cuối cùng hóa thành pho tượng cũng không đợi được Ngao Liệt trở về! Mông Tiên Âm thân là hậu nhân Mông gia, đương nhiên muốn biết người phụ lòng tổ tiên năm đó là do chết không thể trở về thực hiện ước hẹn hay là thực sự vong tình phụ nghĩa, phụ tình cảm của Mông Lạc Thủy.
Tính mệnh tu sĩ Long tộc rất dài, chỉ cần thành niên đã cần nghìn năm, vượt xa tu sĩ nhân tộc!
Nguyên nhân Cổ Thần hỏi lại là vì tiểu long nữ Ngao Nhị Nhi, nàng đã từng nói qua, trong mấy huynh trưởng chỉ có thất ca thực sự đối tốt với nàng, hiện tại Ngao Nhị Nhi bị mang về long cung, tiểu hòa thượng cũng đuổi theo Đông Hải, không biết hiện tại bọn họ ra sao? Nếu như có thể tìm được thất ca của tiểu long nữ, có thể nhờ hắn trở về trợ giúp tiểu long nữ.
Ánh mắt Long Vô Hối quan sát hai người một chút, nói:
- Một nhân vật của nghìn năm trước, sao hai người lại có hứng thú đối với hắn như vậy?
- Hắn còn sống hay không?
Mông Tiên Âm hỏi.
Long Vô Hối lắc đầu, nói:
- Đã chết, đã chết một nghìn năm rồi!
- Thực sự đã chết…
Mông Tiên Âm thở dài một hơi, nói:
- Xem ra thủy tổ cô bà không chờ sai người.
- Ai! Đáng tiếc…
Cổ Thần thở dài một hơi.
Cổ Thần nói:
- Ta có một bằng hữ là cửu công chúa Đông Hải, tên Ngao Nhị Nhi, nàng vẫn luôn mong ngóng thất ca của nàng trở về!
- Nhị Nhi?
Long Vô Hối niệm một câu.