“Tiểu Quân, Đông Phương Huyền Cơ gửi thiếp mời cho võ lâm, xem ra mồng tám tháng sau sẽ truyền vị trí cho Đông Phương Nhạn!” Người được gọi là Tiểu Quân đó chính là Tiếu Thương Thiên, người nói với hắn là một đệ tử phụ trách dò la của Quỷ môn.
“Có hỏi được tại sao Đông Phương Huyền Cơ lại truyền vị cho Đông Phương Nhạn không?” Tiêu Thương Thiên hỏi.
“Thưa Tiểu Quân, vẫn chưa có thông tin chính xác. Tin đồn nhiều nhất là Đông Phương Huyền Cơ định rút khỏi võ lâm. Còn có người nói Đông Phương Huyền Cơ sẽ cùng với ý trung nhân quy ẩn, nhưng thủ hạ cho rằng điều này là không thể, bởi chưa từng nghe thấy Đông Phương Huyền Cơ có tình lang.”
“Rút khỏi võ lâm? Nếu như vậy thì đối với chúng ta là một tin tốt. Ý trung nhân? Lẽ nào lại là tên tiểu tử thúi đó?” Tiếu Thương Thiên lẩm bẩm.
“Tiểu Quân, lẽ nào Người biết tình lang của Đông Phương Huyền Cơ là ai?” Tên thám tử này có vẻ chưa nghĩ đến việc Đông Phương Huyền Cơ có tình lang, Tiếu Thương Thiên thì đã biết: “Truyền lệnh xuống cho ta, phái người ngày đêm theo dõi một người tên là Tiêu Thiên Tứ, tam đệ tử của Kiếm Hồ Sơn Trang, khoảng hai mươi tuổi, tướng mạo bình thường. Ngươi cũng phải đích thân đi nghe ngóng tình hình, không được rời hắn nửa con mắt, phải theo dõi hắn thật chặt! Còn nữa, phải cẩn thận không được để hắn phát hiện, võ công hắn có thể là không kém gì ta!” Tiếu Thương Thiên không trả lời trực tiếp câu hỏi mà lại tức khắc hạ nghiêm lệnh.
“Còn tin tức gì nữa không?” Tiếu Thương Thiên thấy thám tử vẫn chưa đi bèn hỏi.
“Là thế này ạ, thưa Tiểu Quân, có đệ tử phát hiện tung tích của Thu Thủy Dao, thấy ả đi về phía Bạch Mã Sơn Trang.”
“Thu Thủy Dao? Thu Thủy Dao của Thiên Tâm Các?” Tiếu Thương Thiên chau mày, sự việc này là một rắc rối lớn: “Trước tiên hãy truyền lệnh xuống, một mặt phải chú ý đến Thiên Tứ, mặt khác cũng phải chú ý đến Thu Thủy Dao. Nhớ là đừng để bị phát hiện và tuyệt đối tránh đụng độ với chúng!” Tiếu Thương Thiên chỉ nghĩ được có vậy: “Ngươi lui đi!”
“Dạ, Tiểu Quân. Thủ hạ xin lui!”
****************
“Minh chủ, Thu Sơn Tử đã trả lời sẽ tham gia Đại hội võ lâm của chúng ta.” Bạch Mã Sơn Trang, tại thư phòng Bạch Ngọc Lâu, một đệ tử Anh Hùng Minh đang báo cáo cho hắn.
“Tốt, tốt lắm! Có Thu Sơn Tử ủng hộ, việc của chúng ta sẽ dễ dàng hơn nhiều.” Bạch Ngọc Lâu vui ra mặt. Thực sự, với vị trí của Thiên Tâm Các trên võ lâm, một khi Thu Thủy Dao đã ra mặt ủng hộ thì việc thúc đẩy Bạch đạo liên minh đã dễ dàng hơn nhiều.
“Minh chủ, Đông Phương thế gia mời đến tham gia lễ truyền vị của Đông Phương Huyền Cơ, Người xem chúng ta có cần đi không?”
“Đi, đương nhiên phải đi, nhưng ta không có thời gian. Thế này vậy, ngươi đi mời Lý Phó Minh chủ đến đây!” Bạch Ngọc Lâu phân phó.
“Bạch đại ca, đại ca tìm ta?” chỉ một lát sau, một người chừng hai ba, hai bốn tuổi xuất hiện. “Hiền đệ đến rồi, ta có việc muốn nhờ đệ!” Xem ra tình cảm giữa Bạch Ngọc Lâu và người họ Lý là khá tốt.
“Đại ca khách khí rồi, có việc gì đại ca cứ sai bảo, đệ nhất định sẽ cố găng hết sức!” “Đại lễ truyền vị của Đông Phương thế gia có lẽ đệ đã biết. Ta vì phải chuẩn bị cho Đại hội võ lâm nên không thể đích thân đi dự được, mà phái người khác đi thì cũng không được hay cho lắm. Thân phận của Đông Phương Huyền Cơ tuyệt không phải tầm thường, tên ta nghĩ đệ đi giúp ta là thích hợp nhất.”
“Vâng, đại ca yên tâm!”
Lý Ngọc Minh, hai mươi bốn tuổi, huynh đệ kết nghĩa với Bạch Ngọc Lâu, Phó minh chủ Anh Hùng Minh, võ công không tuyệt thế nhưng bù lại rất khôn ngoan.
**************
“Xảo nhi, có tin tức gì của Sảnh nhi chưa?” Nam Cung thế gia, trong một lầu trúc nhỏ nhưng rất thanh nhã, hai tuyệt sắc giai nhân đang nói chuyện.
“Thưa tiểu thư, Sảnh nhi nói là Công tử đã rời Kiếm Hồ Sơn Trang, đang trên đường đến Đông Phương thế gia, nhưng Công tử không đi một mình mà Tiêu Kinh Hồng cũng đi cùng. Sau khi Công tử rời Sơn trang thì Tiêu Ngọc Nhã cùng Tiêu Thiên Phong cũng khởi hành, có lẽ là đến Bạch Mã Sơn Trang.” Cô nương tên Xảo nhi trả lời.
“Vậy sao? Xem ra Tiêu Kinh Hồng vẫn muốn dùng Tiêu Ngọc Nhã lôi kéo Bạch Ngọc Lâu. Còn gì nữa không?”
“Vẫn còn thưa Tiểu thư, nghe nói Thu Thủy Dao đang đến Bạch Mã Sơn Trang, nhưng Tiếu Thương Thiên đang chuẩn bị phục kích, ngăn không cho cô ta xuất hiện tại Đại hội võ lâm...”
“Thu Thủy Dao à? Cô ta có ý gì vậy? Xảo nhi, Sảnh nhi có nói Thiên Tứ hiện đang ở đâu không?”
“Công tử có lẽ sắp đến Hàng Châu.”
“Hãy đi chuẩn bị, ta sẽ lập tức đi Hàng Châu!”
************
Trong một biệt lâu xinh xắn tại Nam Cung thế gia, một tuyệt sắc mỹ nhân đang thở dài: “Vũ muội, có tin tức gì của hắn chưa?”
“Ảnh tỉ, muội chuẩn bị đi Hàng Châu, tỉ đi cùng muội không?” Nam Cung Tiểu Vũ trả lời, hóa ra vị cô nương kia chính là Hoa Vô Ảnh.
“Ta sợ sẽ mang rắc rối đến cho mọi người...” Xem ra thì Hoa Vô Ảnh rất muốn đi. “Chỉ cần tỉ muốn đi, xảy ra bất cứ chuyện gì đã có muội. Muội nghĩ nếu chàng gặp tỉ nhất định sẽ rất vui đó!”
“Vũ muội, hơn một năm qua đã thiệt thòi cho muội nhiều. Nếu hắn dám có lỗi với muội, ta nhất định sẽ không tha thứ!” Hoa Vô Ảnh nói nhẹ nhàng nhưng cũng hết sức kiên định.
“Ảnh tỉ, thực sự chàng cũng rất thương muội mà...” giọng Nam Cung Tiểu Vũ chợt nhẹ bỗng.
***********
“Trên có thiên đàng, dưới có Tô Hàng”
Tiêu Thiên Tứ và Tiêu Kinh Hồng đã đến Hàng Châu. Còn cách Đông Phương thế gia một đoạn nhưng nhìn đâu đâu cũng chỉ thấy các nhân sĩ võ lâm, xem ra tiếng tăm của Đông Phương Huyền Cơ không phải nhỏ.
Buổi lễ truyền vị sắp tới có xảy ra sự việc gì không? Từ các ngả đường, người ngựa vẫn từng đoàn đổ tới, giang hồ đã bắt đầu nhuốm mùi vị phong vân....