Cửu ngũ chí tôn của loài người không phải là thần hay thánh mà cũng chỉ là một con người .
Con người này ..lại nắm quyền sinh tử của rất rất nhiều người .
Tại sao vậy ?
Không tại sao cả bởi vì người đấy là Hoàng Đế
Hoàng Đế .
Con của trời !
Ai đặt ra điều luật đó ?
Không ai cả , bất quá cái quyền lực vô thượng đó đối với loài người nó thật phù du
Qua bao triều đại , không biết bao nhiêu người được tôn lên làm Hoàng Đế , có mấy ai làm được một vị Hoàng Đế với cái danh “ con của trời “
Không có ai cả !
Có thực là vậy ?
Hạ thần không dám nói .
Ngươi đã theo ta từ nhiêu năm nay , câu truyện này ta cũng hỏi ngươi rất nhiều lần
Ta có một cái suy nghĩ rất kỳ lạ , tại sao ta lại làm Hoàng Đế
Không tại sao cả , mà bởi vì trời sinh người phải làm Hoàng Đế .
Vị Hoàng Đế kia thở dài nói tiếp
Tào công công : ta có phải nắm quền toàn thiên hạ muốn làm điều gì cũng được không ?
Tào công công mỉm cười trả lời
Điều đó còn phải hỏi sao !
Thế tại sao người ta yêu nhất lại không thể ở bên cạnh ta
Tào công công nói
Bởi vì người đó không yêu ngài thưa Hoàng Thượng…
Mà cũng bởi vì người con gái đó lại là vợ của Cung Cảnh
Vị Hoàng Đế kia lại thở dài rồi lẩm nhẩm đọc lại cái tên Cung Cảnh ….tại sao lại là vợ Cung Cảnh ..
Cuộc đối thoại kết thúc
Ba tháng sau .
Trong thư phòng của Hoàng Đế
Tào công công đang mỉm cười
Vị Hoàng Đế kia cũng đang mỉm cười .
Tào công công nói
Hoàng Thượng điều mà ngài mong mỏi bao lâu nay sắp được thành thiện thực rồi
Phải , ta mong điều này đến mất ăn mất ngủ … ta sắp được gặp nàng rồi .
Tào công công lại mỉm cười nói tiếp
Hoàng Thượng cứ yên tâm , Cung Cảnh đã cùng ba nghìn người trong phủ đi thảo phạt bọn cướp tại núi Hoa Sơn ít nhất phải vài tháng nữa mới quay lại .
Hạ thần đã sai những người giỏi nhất của Đông Xưởng đến đón nàng , bảo đảm không ai có thể phát hiện ra .
Vị Hoàng Đế kia lại mỉm cười mãn nguyện .
Một lúc sau có hai người xuất hiện tại thư phòng
Khởi bẩm Hoàng Thượng và Tào công công việc không thành !
Cái gì ?
Cả Hoàng Đế lẫn Tào công công biến sắc hỏi
Tại sao ?
Hai người kia liền quỳ xuống , một người lắp bắp nói
Khi thuộc hạ tiến vào phủ Giáo đầu tiến hành nhiệm vụ thì gặp phải vài tên cản đường
Chúng thuộc hạ không còn cánh nào khác phải ra tay hạ sát bọn chúng ..
Nhưng không ngờ bọn chúng quá ngoan cường nên mất thêm thời gian
Cho nên…
Cho nên làm sao ? Tào công công tức giận hỏi
Cho nên đã đánh động đến những người trong phủ .
Bọn thuộc hạ đành phải giết sạch những người đấy , đến khi xông vào trong phòng của Liễu Tuyết thì đã không kịp…
Vị Hoàng Đế kia đứng bật dậy hỏi : không kịp cái gì , bọn ngươi đã làm gì nàng ?
Người kia sợ tái mặt cố trả lời : Đến khi vào phòng thì Liễu Tuyết đang cầm một thanh tiểu đao kê ngang cổ mình … nàng nói với chúng thuộc hạ một câu
Tào công công sốt ruột hỏi : câu gì ?
Nàng nói : Ta sống là người của Cung gia mà chết cũng là người của Cung gia , các ngươi về nói với Tào Hóa Thuần rằng cái mà Hoàng Thượng mong muốn …muôn kiếp không thể đạt được .
Sau đó nàng tự sát !!!
Tào công công biến sắc …
Vị Hoàng Đế kia thì thất thần không nói một lời , từ từ ngồi xuống hai tay thì run lên không ngừng
Tại sao , tại sao nàng ta lại biết …tại sao nàng ta lại phải làm điều đó , ta sai rồi !!
Tào công công nói
Hoàng Thượng mọi việc đã đến thế này chúng ta phải làm thật nhanh hủy các đầu mối , không thì tên Cung Cảnh trở về quả thực rất phiền .
Khi Tào công công dứt lời thì một tên đang quỳ bỗng lên tiếng
Khởi bẩm Hoàng Thượng và Tào công công còn một việc nữa .
Việc gì ? Tào công công hỏi .
Tên Cung Cảnh đã trở về .
Hoàng Đế đang thất thần bỗng giật mình đứng bật dậy nói
Cái gì ? không phải hắn vừa đi sao .
Điều này không có khả năng
Thuộc hạ không biết , nhưng …..
Nhưng làm sao ??? Hoàng Đế hét lên hỏi
Hắn ..hắn đã biết chúng thuộc hạ làm ra điều này ! Hiện giờ hắn cùng ba nghìn binh sĩ đang đánh thẳng vào Tử Cấm Thành
Tào công công khi nghe đến đấy nắm chặt hai tay lại nghiến răng nói
Hắn dám , chỉ dựa vào ba nghìn binh sĩ mà dám làm phản ?
Vị Hoàng Đế kia thì bỗng trở lên bình tĩnh chậm dãi mà nói
Hắn đương nhiên là dám , bất quá hắn có gan đến thế nào cũng không thể làm điều gì khác được .
Cung Cảnh giáo đầu 80 vạn cấm quân , hắn một khi vì người vợ làm phản thì ta sẽ cho cả gia tộc của hắn biến khỏi thế gian này .
Tào công công lẩm bẩm nói :
Không ngờ được là hắn vừa đi lại quay về nhanh như vậy , điều này rất lạ !
Hai ngươi bọn ngươi ra xem tình hình thế nào rồi về bẩm báo …nhanh
Bỗng một luồng gió thổi tung cánh cửa thư phòng
Một giọng nói lạnh lùng phát ra
Khỏi !
Khi giọng nói vừa dứt thì hai tên kia bỗng lăn ra đất không động đậy nữa .
Tào công công giật mình lùi lại vài bước , vị Hoàng Đế kia thì hoảng sợ run rẩy .
Một người , một cây thương sừng sững đứng trước cửa phòng
Gương mặt không biểu lộ gì , cả bộ trường bào thấm đầy máu
Tào công công thất thanh nói không ra tiếng
Cung Cảnh !
Tại sao .. tại sao ngươi có thể vào được đây .
Cung Cảnh vẫn đứng đó không trả lời .
Hoàng Thượng mau rời khỏi đây , hạ thần cầm chân hắn .
Cung Cảnh hờ hững nói
Ngươi được sao ?
Ta…
Vị Hoàng Đế kia dường như không thể hoàn hồn được , quá nhiều điều làm hắn không thể tin được đến cùng một lúc , rất nhiều điều không thể ngờ lại xảy ra .
Thời gian như ngưng đọng !
Hoàng Đế bỗng nói
Không kịp nữa rồi , ngươi có thể cản được hắn sao Tào công công ?
Tào công công trả lời : với võ công của thuộc hạ thì có 4 phần có thể !
Hoàng Đế lắc đầu , ngươi chỉ có 3 phần ta là người hiểu rõ hắn nhất .
Ngẩng mặt lên nhìn thân hình cao lớn như vị thần kia đang đứng trước cửa , Tào công công hỏi
Cung Cảnh trước khi ngươi làm điều gì ta có vài lời muốn nói
Cung Cảnh lãnh đạm trả lời : Nói
Tại sao ngươi đi rồi mà lại trở về ?
Ta vốn không hề đi …
Bất quá ta lại không ngờ ngươi và tên kia dám làm điều này .
Vậy ngươi cùng 3 nghìn binh sĩ đã đi đâu ?
Cung Cảnh không trả lời .
Tào công công lại hỏi tiếp
Ngươi làm sao có thể vượt qua ngự lâm quân mà tiến vào đây ?
Cung Cảnh nói :
Bằng mạng của 3 nghìn binh sĩ !
Vị Hoàng Đế kia bỗng xen vào
Ngươi định làm gì , định làm phản ư , chỉ vì nàng sao ?
Hai mắt Cung Cảnh lóe lên một điểm sáng nhìn vào vị Hoàng Đế kia hờ hững nói .
Vì nàng , cũng như vì chính Ta .
Hoàng Đế kia chậm dãi nói từng chữ
Ta là Hoàng Đế , con của trời là cửu ngưỡng chí tôn ngươi cho dù là ai đi nữa cũng không được làm gì ta .
Cung Cảnh không trả lời , từng bước tiến vào .
Cung Cảnh tiến một bước thì Tào công công lại lùi một bước đến khi không thể lùi được nữa
Tào công công bỗng thở dài và nói :
Hoàng Thượng thuộc hạ không thể hầu hạ ngài nữa rồi .
Dứt lời Tào công công bỗng phi thẳng lên trần nhà phá tan mái ngói mà bay đi , khinh công đến độ như vậy ai có thể đuổi theo ?
Động tác của Tào công công nhanh đến không ngờ , nhưng một luồng sáng lóe đâm thẳng vào ngực Tào công công
Điều này …!!
Tào công công bất ngờ , vốn trước đây hắn đã tự phụ vào khinh công của mình nhưng hắn đã nhầm .
Chiếc thương màu đen trong tay Cung Cảnh như một ngôi sao lóe lên đâm thẳng vào ngực Tào công công
Nhanh quá , đó là điều Tào công công cảm thấy rồi một nỗi đau lan tỏa , khi hắn phá tan mái ngói thì mũi thương đã đâm thẳng vào ngực hắn
Không thể kháng cự , một thương xuất ra như vậy dù hắn có nhanh hơn nữa cũng không kịp .
Tào công công ôm ngực lộn tiếp hai vòng trên không đạp vào các mảnh ngói mà chạy trốn .
Hắn phải cảm thấy may mắn vì nếu không luyện “Thập tam thái bảo , Hoành luyện đồng tử công “đến mức cực hạn thì trúng chiêu đấy đã bỏ mạng rồi .
Cung Cảnh dường như cũng khá động tâm vì không ngờ tên Tào công công này lại có thế trúng chiêu mà chạy được .
Cung Canh mặc kệ cho Tào công công chạy vì một khi đã trúng chiêu này cho dù không chết thì cũng khó mà hồi phục lại được !
Cái tên Cửu Liên Hoa Huyền Vũ đã đi vào tâm trí của mỗi người rồi , thanh thương Huyền Vũ một thân đen tuyền kia một khi đã xuất ra ai có thế ung dung mà thoát được .
Kẻ thân tín nhất đã bỏ mình mà chạy , người mình hàng đêm ao ước đã tự vẫn …những điều không thể nghĩ đến đã chân thực mà hiện ra
Vị Hoàng Đế kia đã suy sụp , suy sụp hoàn toàn .
Chậm rãi đứng lên đi đến trước mặt Cung Cửu , vị Hoàng Đế kia cất tiếng nói
Ta và ngươi quen nhau bao lâu rồi ?
Cung Cảnh nói : 20 năm
Phải 20 năm quả là không ngắn , ngươi đã cứu ta không biết bao nhiêu lần , ngươi chứng kiến ta đăng cơ , rồi ta lại chứng kiến ngươi lấy người mà ta yêu nhất …
Cung Cảnh không nói gì .
Ta là Hoàng Đế , chân mạng thiên tử ngươi có thể ra tay giết ta sao ?
Cung Cảnh nhìn thẳng vào vị Hoàng Đế kia không nói một câu nào
Thanh Huyền Vũ thương vung lên đâm thẳng vào cổ , từng giọt máu bay ra …hai con mắt của Hoàng Đế trợn lên dường như không cam tâm .
Con của trời thì sao ?
Cửu ngũ chí tôn thì cũng chỉ là con người mà thôi .
Thân hình đổ gục xuống sàn , vị Hoàng Đế kia chết mà không tưởng được cái chết của mình lại như vậy !
Cung Cảnh cởi trường bào dính đầy máu kia phủ lên thân hình Hoàng Đế
Một người , một cây thương
Chiếc thương màu đen , bộ quần áo trắng xóa ko dính một hạt bụi
Cung Cảnh lặng lẽ rời đi , để lại một cái xác cùng chiếc trường bào đầy máu đỏ ….
Tào công công chạy một mạch đến cung của Hoàng Hậu
Gương mặt Tào công công tái nhợt mà bẩm báo từng chi tiết sự việc cho Hoàng Hậu biết .
Gương mặt của Hoàng Hậu biến đổi không ngừng khi nghe kể lại .
Khẽ thở dài nói
Thật không ngờ tên hôn quân đấy còn có ý đồ với muội muội của ta , hắn sao biết được tính cách của Liểu Tuyết cương nghị đến dường nào …
Cũng thật không ngờ rằng Cung Cảnh dám làm điều đại nghich bất đạo đó .
Tào công công nhăn nhó nói
Sự việc đến như vậy mong Hoàng Hậu định đoạt !
Hoàng Hậu suy nghĩ một hồi rồi nói
Trước tiên ngươi phải dưỡng thương đi , ta sẽ công báo thiên hạ rằng Hoàng Đế mắc bệnh băng hà .
Sau đó thì đưa thái tử lên đăng cơ , phòng nhiều điều xảy ra .
Tào công công nói : nhưng thái tử còn nhỏ ?
Hoàng Hậu mỉm cười : nhỏ mới dễ dạy ngươi hiều không , tên hôn quân kia chết là điều quả thực bất ngờ .
Sau đó ngươi phải công bố với : Đông Xưởng – Tây Xưởng – Ngự Lâm Quân cùng với các Châu Phủ khác nhau rằng :
Hoàng Đế băng hà , Giáo đầu Cung Cảnh đau buồn mà từ chức , đã đem toàn bộ gia quyến đi ẩn cư , nếu có ai nhỡ gặp hắn xảy ra việc gì đều phải bỏ qua hết .
Tào công công thắc mắc : tại sao phải làm vậy
Hoàng Hậu nói một cách dửng dưng
Tại sao ư , tại vì ta còn muốn sống thêm vài năm nữa !
Ngươi đi đi
Tào công công nhăn nhó ôm ngực mà rời đi .
Khi Tào công công đã đi Hoàng Hậu bỗng nói
Các ngươi đã nghe hết rồi , một khi sự việc ổn thỏa ta muốn tên Tào công công biến mất khỏi thế gian này .
Một người mặc bộ đồ trắng trên ngực thêu một bông hoa xuất hiện , khẽ gật đầu rồi biến mất ..