Đêm
Không biết đến từ đâu
Không biết đi về đâu
Nhưng chắc chắn nó sẽ trở lại .
Sau màn đêm là bình minh
Có người nói Đêm và Bình minh giống nhau
Nghĩ cho cùng cũng không sai
Nếu một người không có bình minh ?
Đôi khi chỉ cần một thứ là quá đủ .
Bình minh trên con đường không nắng
Không nắng trời sẽ mát mẻ ,thời tiết mát mẻ rất tốt cho việc xuất hành .
Một con ngựa màu trắng kéo theo chiếc xe màu trắng nhưng người đánh xe lại mặc áo màu xanh trên cổ đeo vàng ,tay đeo nhẫn và chân thi đì giày da thú ,một kiểu ăn mặc lạ lùng .
Nhưng lạ hơn là trên nóc xe có một người ngồi ,người đó cũng mặc áo màu xanh ,màu xanh của lá .
Tay người đó cầm chiếc lá mân mê nó rồi thỉnh thoảng lẩm bẩm như hát cái gì đó ,sau lưng người đó có một chiếc tiêu ,tiêu cũng màu xanh nhưng là màu xanh của ngọc ,chiếc tiêu ngọc !
Măc kệ người đánh xe đi nhanh hay chậm người đó dường như không quan tâm ,tay vẫn mân mê chiếc lá miệng vẫn lẩm nhẩm như hát ,mặc kệ gió thổi vào mặt , vì người đó biết
Trời không nắng tất gió cũng không nóng
Gió là gió mát ,ngồi trên nóc xe để gió mát thổi vào còn gì thú vị hơn .
Người đánh xe bỗng cất tiếng
Công Tử muốn đi đâu ?
Người kia liền nói
Đừng gọi ta là công tử ,gọi ta là Tiểu Mai được rồi
Người đánh xe ngập ngừng nói
Nhưng ….
Tôi vẫn muốn biết Công tử muốn đi đâu
Tiểu Mai thở dài nói
Ngươi quả thực là tên đánh xe ,cho dù cho ngươi ăn mặc thế nào vẫn không thay đổi được
Gã đánh xe cười nói
Tôi cũng không biết tại sao Công tử thích gọi như vây
Tôi thây cái tên đó có vẻ hơi nữ tính
Tiểu Mai nói
Tên là để gọi
Ta lại thích gọi như vậy
Tại sao ??
Tại vì ta thích thế cũng chưa đủ sao !
Người đánh xe đành phải im lặng
Tiểu Mai nói
Ngươi đánh xe đến chân núi Tung Sơn chờ ta ở đó
Tại sao lại lên Tung Sơn ,tại sao lai bảo tôi đánh xe lên đó ,công tử định đi đâu ?
Hắn hỏi một loạt nhưng không ai trả lời ,hắn quay lại thì không thấy vị công tử của mình đâu nữa .
Có loại người thích là làm ,nghĩ thấy hay cũng làm .
Tiểu Mai là loại người đấy .
Hiện tại hắn đang nghĩ nếu chạy trên các ngọn cây thì sẽ dẫn mình tới đâu ,và quả thực hắn đang chạy trên các ngọn cây .
Chân hắn dường như chưa điểm vào ngọn cây người đã xa ngoài bốn trượng ,nếu có ai nhìn thấy chắc nghĩ mình hoa mắt .
Tiểu Mai chay mãi ,lúc thì lộn nhiều vòng trên không lúc thì tựa vào cành cây rồi bắn đi như mũi tên ,hắn là một người hiếu động ,chính hắn cũng cho là vậy !
Chạy mãi cũng chán ,bay mãi cũng mỏi Tiểu Mai thoáng thấy một quán trà sau lùm cây
Chỉ thấy loáng một bóng xanh từ cây lướt xuống lão chủ quán giật mình !
Tiểu Mai cười nói
Ta là người
Ngươi đâu cần phải sửng sốt như vậy
Lão chủ quán bây giờ mới nhìn rõ định thần lại rồi nói
Ta cứ tưởng ngươi là yêu tinh ,sáng thế này mà yêu tinh cũng xuất hiện
Mà ngươi ở trên đó làm gì vậy
Tiểu Mai nói
Chả làm gì cả
Ngươi trèo lên đó rồi không làm gì cả ?
Ta có trèo lên đó đâu
Tiểu mai lại mỉm cười
Lão chủ quán bây giờ mới phát hiện kẻ vừa trên cây nhảy xuống quả thực khác người
Hắn có vẻ đẹp khác người ,khuôn mặt trắng có nụ cười quyến rũ phong thái tự nhiên ,tự nhiên như y phục của hắn vậy ,mới nhìn qua đã cảm thấy dễ mến
Không phải riêng lão chủ quán nhìn thấy điều đó ,mà con gái của lão cũng thấy
Con gái lão chắc cũng mới lớn ,chắc cũng đủ hiểu những việc cần hiểu cho nên việc đầu tiên cô gái đó hiểu là mỉm cười với người đó
Cô gái mỉm cười đi lại gần Tiểu Mai hỏi
Công tử uống trà nhé
Tiểu Mai nói
Cô có loại trà gì
Cô gái lại mỉm cười lại đi vào gần hơn nói
Trà gì cũng có ,nhất là loại trà vừa hái vẫn còn tươi chưa qua pha chế lần nào
Tiểu Mai lại hỏi
Cô pha trà bằng nước gì ?
Cô gái lại mỉm cười và bây giờ đã đứng sát tiểu mai ,không thể nào sát hơn nhẹ nhàng nói
Nước tất nhiên cũng là nước trong nhất ,đôi khi là những giọt sương đọng lại
Nói xong gương mặt cô ửng hồng
Tiểu Mai gượng gảo nói
Loại trà đó quả thật khó kiêm ,nước cũng khó kiếm cho nên cô pha cho ta loại nào cũng được ngoài loại trà đó
Cô nên để loại trà đó cho người biết thưởng thức
Công tử không biết sao ?
Ta không biết
Tại sao
Vì trà có quý có hiếm thề nào đi nữa cũng vẫn thiếu một thứ
Cô gái hỏi
Thứ gì
Thiếu một chiếc cốc ,một ấm trà để pha nó .
Cô gái bỗng giật mình ,hai tay vung ra một đạo hàn quang động tác rất nhanh và gọn
Lão chủ quán đang đứng cạnh cũng xuất thủ ,một chiếc đao nhỏ đâm thẳng vào ngực Tiểu Mai tốc độ cũng nhanh không kém
Nhưng đao lại đâm vào chiếc ghế ,ám khí thì găm trúng cái bàn
Lão chủ quán và cô gái giật mình bởi họ dùng cách này hạ không biết bao người ,ám khí tuy không nhanh nhưng nhiều và có độc ai né được phải lùi lại và lùi lại thì chắc chán bị thanh đao kia đâm thẳng vào ngực .Bây giờ gương mặt hai người họ như ăn phải dấm chua .
Tiểu Mai đứng sau lưng họ thở dài nói
Hai ngươi dung cách này không biết hại bao người rồi
Lão chủ quán nhếch mép nói
Cũng vừa có ba người qua đây ,và cả ba sẽ không quay về được nữa
Ta cũng không ngờ ngươi lại chú ý đến mấy chiếc cốc ..hừ
Tiểu Mai chắp tay sau lưng đi lại gần và nói
Cũng không hẳn chiếc cốc đâu
Một người bán trà không bao giờ có móng tay sạch sẽ như ngươi ,và cũng chả có người cha nào để con gái mình bán loại trà hiếm có như vậy trước mặt mình .
Mà cũng chả có người con gái nào có chiếc hài gắn ám khí như cô ta cả
Cô gái đỏ mặt cười nói
Con mắt của ngươi đúng là yêu tinh đến hài của ta cũng nhìn
Tiểu Mai nói
Tại chiếc hài của cô hơi to và dài đối với một người con gái …..
Lão chủ quản bỗng nói
Ngươi thoát được một chiêu nhưng bọn ta có hai người ,ngươi muốn thoát cũng không được
Cô gái liền nói
Ta cũng thấy Chu Phúc chưa bao giờ nói sai điều gì
Tiểu Mai nhìn hai người họ nói
Hoá ra là Tiếu mệnh Chu Phúc ,chắc hẳn cô là Oán mệnh Bảo Chân
Cặp sát thủ mà nhiều người muốn tránh xa và nhiều người cũng muốn cắt đầu hai ngươi xuống .
Chu Phúc chậm dãi nói
Ngươi biết cũng khá nhiều đấy ,chắc hẳn ngươi cũng vì muốn lên thiếu lâm mà tới đây ?
Tiểu Mai ngạc nhiên hỏi
Ta lên thiếu lâm làm gì ,ta không thích mấy gã không có tóc đó .
Bảo Chân nhếch mép nói
Hừ…ngươi lại trả vờ ,mục đích của ngươi chắc cũng muốn tìm chút lợi lộc ở đó phải không ?
Tiểu Mai hỏi
Lợi lộc ?
Các ngươi nghĩ ta muốn mấy cái chuông hay cái mõ của họ àh
Mấy gã đầu trọc làm gì có lợi lộc mà tìm
Chu Phúc cười nói
Ngươi trả vờ cũng khéo đấy
Tàng kinh các đối với ngươi không động tâm sao ,võ công trong đó không phải lợi lộc sao ?
Tiểu Mai nói
Kinh thư ,võ công thiếu lâm đâu có muốn là được ,dựa vào sức hai ngươi theo ta nên bán trà và bỏ cái ý nghĩ đó đi .
Chu phúc nói
Vậy ngươi chưa biết chùa thiếu lâm đã xảy ra truyện sao
Truyện gi ?
Trong chùa hiện nay không còn một ai ,không ai canh gác
Cho nên ….
Tiểu Mai hỏi tin đó ngươi nghe ở đâu ?
Bảo Chân nói
Một gã trọc đầu say rượu nói với bọn ta
Gã trọc đầu say rượu nói với ngươi ,ở đâu ?
Thì tất nhiên trong quán rượu rồi
Quán rượu nào
Quán rượu dưới chân núi Tung Sơn
Tiểu Mai mỉm cười nói
Thứ nhất ta không tin lời hai ngươi
Thứ hai dù có quán rượu đó thật ta cũng không để hai ngươi hại người nữa
Chu Phúc nói
Ngươi dám
Ta dám
Dứt lời Tiểu mai liền xuất thủ,chỉ thấy loáng một cái một bóng xanh lươt thẳng vào Bảo Chân
Bảo Chân chưa kịp phản ứng thì đã nằm im dưới đất ,Chu Phúc thấy vậy vung thanh đao nhỏ đâm thẳng vào ngực Bảo Chân
Chiêu này của hắn làm Tiểu Mai bất ngờ
Nhưng bất ngờ cũng chỉ thoáng qua .
Như một cơn gió nhẹ lướt qua Chu Phúc đã thấy mình nằm dưới đất
Nằm ngay bên canh Bảo Chân
Hai người nhìn nhau ,mặt cả hai cũng như uống phải dấm chua lần nữa
Bảo Chân nói
tại sao ngươi lại dùng chiêu thức đó
Chu Phúc trả lời
Ta muốn hăn bất ngờ vì khi bất ngờ đao của ta sẽ đổi hướng và……
Bảo Chân nói tiếp
Nhưng ngươi không nghĩ hắn nhanh đến vậy phải không
Ta còn không biết hắn dung cách gì làm ta nằm xuống cạnh ngươi như vậy
Bảo Chân thở dài nói
Trong thiên hạ người có khinh công như vậy ngươi có biết ai không
Chu Phúc nói
Chỉ có một người ,hắn là công tử nhà họ Mai
Và hắn thích được gọi là Tiểu Mai
Tiểu Mai với ngọc tiêu !!